Xu Hướng 11/2023 # Cảm Nhận Tình Yêu Đau Dạ Dày # Top 18 Xem Nhiều

Bạn đang xem bài viết Cảm Nhận Tình Yêu Đau Dạ Dày được cập nhật mới nhất tháng 11 năm 2023 trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

“Con đường tình yêu vốn lắm chông gai huống chi là một tình yêu bị người đời dị nghị. Vệ Đằng như một con nhím xù sôi nổi và ấm áp, Tiêu Phàm một con người lạnh lùng và khó gần. Hai con người như hai thái cực tương phản, đi trên hai đường thẳng song song mà lý ra không bao giờ gặp nhau…” Vệ Đằng sinh ra cũng chỉ là một cậu bé bình thường, cũng từng có ý nghĩ cầu hôn người mình yêu trong một không khí lãng mạn. Nhưng điều cậu không thể biết trước đó là sau này cậu gặp được Tiêu Phàm – một tảng băng khiến người ta chết rét. Và điều Vệ Đằng càng không thể ngờ tới là mình lại được anh cầu hôn. Cơ mà dù có là cầu hôn người hay được người cầu hôn thì chỉ cần đó là người mình yêu cũng đủ rồi phải không? Tôi khắc mãi trong tim mình câu nói Vệ Đằng nói với em gái Vệ Nam, khi cô ấy khuyên cậu ngừng theo đuổi Tiêu Phàm vì anh đã làm cậu tổn thương là: “Đã yêu thì can đảm mà yêu, so đo tính toán làm gì?” Một Vệ Đằng ngốc ngếch nhưng lại có thể nói ra một chân lí tình yêu như vậy đấy. Theo tôi, người ta chỉ ngốc khi đứng trước người mình yêu mà thôi. Tôi vừa ngưỡng mộ vừa khâm phục Vệ Đằng! Cậu ấy kiên trì theo đuổi Tiêu Phàm kể cả bị anh làm tổn thương, rồi bất chấp tim có đau đớn thế nào cũng hết lòng yêu anh, không so đo tính toán như chính cậu đã nói. Thử hỏi có bao nhiêu người yêu nhau nghĩ được như vậy? Tôi không nói là không có, chỉ là cho đến giờ, tôi chưa từng gặp. Ai dám nói rằng tình cảm giữa hai người đồng giới không phải là tình yêu? Vậy thế nào thì được coi là yêu? Không phải họ cũng biết ghen tuông hờn giận, cũng nếm vị đau khổ hạnh phúc sao? Không phải họ cũng cãi nhau, hiểu lầm, trải qua đầy những trắc trở sao? Họ cũng là con người, cũng có trái tim, cũng muốn yêu và được yêu. Như Tiểu Đằng và Phàm ca của tôi vậy. “Bao nhiêu năm nay dạ dày thường lên cơn đau, nhưng lần này lại đau đớn tột đỉnh, lục phủ ngũ tạng đều lộn nhào, giống như cơn đau cố đè nén bao lâu nay hôm nay bùng phát, toàn thân đau đớn, cơn đau chạy lên óc, từ gót chân đến đỉnh đầu đều đau đớn không thể chịu đựng nổi… Tiêu Phàm, anh vĩnh viễn không bao giờ hiểu được cảm giác đau đớn, nhìn thấy người mình yêu an ủi chăm sóc cho kẻ khác, trong khi mình thì phải đứng xếp hàng khổ sở thế này.” “Sau này mới hiểu ra, nỗi đau như xé trong tim là bởi vì không biết tự lúc nào đã lún quá sâu vũng bùn tình yêu.” Tình yêu vẫn luôn có những hiểu nhầm. Là do đối phương không giải thích rõ ràng? Hay là do chính mình không cho người ta cơ hội giải thích. Hoặc cũng có thể là do cả hai người.Tôi thực sự hiểu được tâm trạng của Vệ Đằng khi nhìn thấy anh chăm sóc Diệp Kính Văn. Tôi chắc rằng lúc đó dạ dày cậu ấy có đau nhưng cũng không thể nào bằng với nỗi đau quặn thắt nơi con tim. Và rồi cậu quyết định ra đi. “Sẽ rất buồn khi bạn gặp một ai đó mà bạn cho rằng vô cùng có ý nghĩa đối với bạn, chỉ để cuối cùng bạn nhận ra rằng tình cảm đó sẽ chẳng bao giờ được đáp lại và bạn là người phải ra đi.”Tôi đã rất giận Vệ Đằng. Mặc dù biết từ khi bắt đầu yêu Phàm ca, cậu sẽ chịu đau khổ nhưng tôi đã tức điên người khi đọc đến đoạn cậu ấy để cho Châu Vũ lừa anh làm anh phải đứng 30 tiếng đồng hồ trên tàu đến thành phố A. Rồi lạnh nhạt với anh, không chịu tin rằng anh yêu mình mà nhẫn tâm hắt hủi. Nhưng tình yêu mà mình vất vả theo đuổi mãi mới được đền đáp liệu có dễ dàng nói một câu “Chúng ta hết rồi!” là có thể chấm dứt không? “Anh chỉ mang đến cho em toàn là đau khổ … Có lẽ vì vậy mà em yêu Anh. Bởi vì niềm vui thì dễ quên, còn đau khổ thì không bao giờ.” Đúng thế đấy! Chúng ta có thể quên đi một người làm cho chúng ta cười nhưng chúng ta có lẽ không thể quên người đã làm chúng ta khóc, không thể quên đi người khiến cho trái tim đau đớn tột cùng. Càng khó quên hơn nữa khi người đó lại chính là người mà chúng ta yêu. Bạn có từng vậy không? Có từng muốn quên đi những đau khổ mà không thể không? Có thì chắc là các bạn sẽ hiểu. Như tôi.

Đọc “Tình yêu đau dạ dày”, tôi cảm thấy mình như có động lực hơn vào đời thực thì sẽ khó khăn hơn để thuyết phục gia đình rất nhiều nhưng không phải không thể. Một Tiêu Phàm đẹp trai, tài giỏi, nấu ăn ngon như vậy thì bố mẹ nào nỡ lòng từ chối, nhỉ? Hơn nữa, anh còn là người duy nhất mang lại hạnh phúc cho Vệ Đằng cơ mà. Nói một cách dễ hiểu là nếu chọn được một người thành công trong sự nghiệp và có khả năng yêu thương chăm sóc mình, đồng thời cũng chứng minh rằng mình hạnh phúc thì bố mẹ sẽ chấp thuận thôi. (Nhưng mà tôi không dám chắc lắm! Bố mẹ chúng ta vẫn có những quan niệm cổ hủ mà.) Tình yêu đồng giới chưa thực sự được xã hội chấp nhận. Và những người đồng giới vì thế mà phải chịu đựng sự phản đối của gia đình, phải đối mặt với những dị nghị của cộng đồng. Giới tính là thứ được quy định sẵn kể từ khi sinh ra, là thứ mà không một ai có thể thay đổi. Nhưng họ đã rất dụng cảm để chấp nhận giới tính thật và theo đuổi hạnh phúc thực sự của mình. Cái kết viên mãn, ngọt ngào làm cho tôi tin vào một tình yêu cấm kị tràn ngập hạnh phúc. Tôi ghen tị với tình yêu của Tiêu – Vệ quá! Tôi mong mình cũng được như Vệ Đằng. Câu chuyện của hai bạn như mở ra một tương lai cho những cặp đôi đồng tính và một phần làm thỏa mãn ước mơ của các bạn hủ nữ. “Thức ăn không được ăn lung tung, vì bụng sẽ đau. Lời nói càng không được nói bừa bãi, bởi vì tim sẽ đau…”

Hãy nhớ đến câu trích dẫn này, hãy áp dụng nó cho chuyện tình yêu của các bạn để mỗi người đều có một cái kết viên mãn. Tôi không muốn thấy bất kì ai chỉ vì một lúc bột phát mà nói ra những câu khiến người mình yêu đau lòng, dẫn đến cái kết đau thương thêm nữa. Chúc hai bạn Tiêu –Vệ cũng như các trai các gái hạnh phúc! Và cũng xin chúc tôi sớm có thể gặp được “ai đó” của mình. Mong rằng xã hội sẽ sớm chấp nhận thế giới thứ ba. Mong sao mọi người sẽ có cái nhìn thoáng hơn một chút. Sáng đẹp 23/07/2013. Kết thúc bài lảm nhảm trong khi đang ngắm mưa. Nước mắt hòa vào với kí ức 6 tháng có nhau và 357 ngày xa nhau. Sắp một năm rồi ~ Không biết mình có được như Vệ Đằng hay không? /nhoẻn miệng cười/

~~End~~

Bài dự thi event ” Memories of Alobooks.vn ” tại fanpage Sách truyện online

Tên người viết:Tư Cầm

Link đọc trực tuyến:http://alobooks.vn/forum/7625/tinh-yeu-dau-da-day-diep-chi-linh-full.html

Tình Yêu Đau Dạ Dày

Tiêu Phàm dành cho Vệ Đằng rất nhiều tình cảm, nhưng Vệ Đằng lại không hiểu hết. Cậu chỉ thấy Tiêu Phàm miệng thì nói yêu mình, nhưng cả ngày lại xoay quanh Lâm Vi và Diệp Kính Văn, cậu chỉ thấy thế giới của Tiêu Phàm có một đoạn kí ức cậu không thể chen vào.

TÌNH YÊU ĐAU DẠ DÀY

Tác giả: Điệp Chi Linh

Nếu ai đã từng đọc hệ liệt này, chắc hẳn rất mong chờ một cái kết đẹp cho Tiêu Phàm. Anh là một người cô đơn cùng cực. Nhiều năm thầm mến Lâm Vi, nhưng rồi khi Lâm Vi gặp gỡ Diệp Kính Văn, anh lại trở thành cameo bất đắc dĩ cho câu chuyên tình yêu rối rắm này. Cái cảm giác luôn đứng sau 2 người nó đau khổ biết chừng nào, đặc biệt là với một người tâm khí cao ngạo. Ngay cả khi, anh yêu Vệ Đằng, thì cái kiềng ba chân Tiêu Diệp Lâm cũng vẫn khiến anh xém mất đi hạnh phúc mình đáng được hưởng.

Những vết thương tình cảm khiến anh trở nên sợ tình yêu, chối bỏ Vệ Đằng. Nhưng, càng sợ hãi Tiêu Phàm lại càng khao khát yêu và được yêu, chình vì thế mà trước sự theo đuổi không ngừng của Vệ Đằng, Tiêu Phàm cũng xiêu lòng. Anh chính là một tình nhân hoàn mĩ, chu đáo, dịu dàng lại biết dỗ ngon ngọt.

Mỗi nhân vật trong bộ truyện của mà Điệp luôn khác biệt, Vệ Đằng chính là mang một vẻ thẳng thắn, lại phóng khoáng và sống thật với bản thân. Yêu thì yêu, chia tay thì chia tay. Cậu gần như đối lập với Tiêu Phàm. Một người đầy phức tạp, một người chọn cách sống giản đơn. Tác giả đã xây dựng một mảnh ghép hoàn mĩ với Tiêu Phàm và quả thật chỉ có Vệ Đằng mới đem đến cho Tiêu Phàm niềm hạnh phúc bình yên. Mình cực ấn tượng với những giây phút ngọt ngào giữa 2 người, đặc biệt là thói quen của Tiêu Phàm luôn chọn cách ôm Vệ Đằng từ phía sau rồi hôn nhẹ lên dái tai. Hành động nói lên rất nhiều thứ: sủng nịnh, trân trọng, yêu thương, chiếm hữu. Chi tiết H trong truyện cũng cực hài hước, còn hài hước như thế nào thì bạn đọc phải tự cảm nhận mới thú vị 🙂

Mâu thuẫn tình cảm của hai bạn là câu chuyện mà bạn có thể bắt gặp trong chính cuộc sống đời thường: không đủ hiểu nhau.

Tiêu Phàm dành cho Vệ Đằng rất nhiều tình cảm, nhưng Vệ Đằng lại không hiểu hết. Cậu chỉ thấy Tiêu Phàm miệng thì nói yêu mình, nhưng cả ngày lại xoay quanh Lâm Vi và Diệp Kính Văn, cậu chỉ thấy thế giới của Tiêu Phàm có một đoạn kí ức cậu không thể chen vào. Từ đầu đến cuối, chỉ có một Vệ Đằng luôn chạy theo đuôi Tiêu Phàm không màng sĩ diện. Cả 2 người luôn tìm cách chiều chuộng đối phương, quan tâm và tha thứ đối phương nhưng lại quên đi điều quan trọng là “thấu hiểu” đối phương và để đối phương thấu hiểu mình. Nhưng may mắn là họ đã đủ kiên trì và dũng cảm để bổ sung sự thấu hiểu đó và dành cho nhau tin tưởng. Đây là một bài học tình yêu không hề đơn giản để chiêm nghiệm và thực hành.

Vể điểm trừ, cách tác giả giải quyết mâu thuẫn cha mẹ quá nhanh và có phần khiên cưỡng. Càng về sau, những câu độc thoại giải thích quá nhiều và dài dòng. Nếu có thể tiết chế lại, dùng hành động của nhân vật để giải thích sẽ hay hơn.

Đọc câu chuyện này, mình đã sởn da gà không biết bao nhiêu lần, vì xúc động, vì đau đớn, vì ngọt ngào và vì tìm thấy câu chuyện của mình ở trong đó <3

Tình Yêu Đau Dạ Dày – Điệp Chi Linh

Review một tác phẩm kinh điển của một tác giả nổi tiếng thế này có phần dư thừa nhưng đã rất lâu rồi không đọc được một câu truyện khiến cảm xúc dâng trào như vậy.

Đã nghe về Điệp Chi Linh cũng như Tình yêu đau dạ dày rất nhiều lần rồi, mỗi người một nhận xét khác nhau nhưng nhìn chung đều tán thưởng nên down ebook về nhưng vẫn chưa dám mở ra, sợ rằng nó sẽ không được như kì vọng của mình.

Tác phẩm đầu tiên của chị Điệp mà tôi đọc là “yêu thương tựa không khí”. Có thể có rất nhiều độc giả yêu thích nó nhưng riêng tôi thấy nó chỉ ở bậc thường thường mà thôi. Đến giờ tôi vẫn không có cách nào nhớ rõ nội dung của nó nhưng ấn tượng sâu sắc nhất chính là sau khi đọc xong tôi đã khá thất vọng. Vô hình chung nó tạo ra một sự kháng cự với các tác phẩm của chị Điệp và tư tưởng đó vẫn kéo dài cho đến khi đọc được hệ liệt võng du của chị, đặc biệt là ‘cho tôi một bát cháo’. Sau đó khi đã lấy lại cảm tình với chị, tôi lại đọc ‘uyên viễn lưu trường’ và cho ra một kết luận là chị viết không đều tay. Có lẽ là chị viết càng ngày càng lên tay và tôi đã vô tình đọc được những tác phẩm đầu tiên của chị dẫn đến định kiến sai lầm. Nói cho cùng thì cũng là con người cả nên suốt một thời gian dài chỉ cần biết là truyện của chị là tôi … pass.

Lần này, khi đọc “Tình yêu đau dạ dày” tôi muốn tìm cho mình một không khí ấm áp, một thứ gì đó có thể để cho tâm trí mình được thoải mái. Có lẽ cái tên của nó tạo cho tôi cảm giác sáng sủa, an bình. Tôi cứ ngỡ rằng nó sẽ kể về một câu chuyện tình yêu bình thản tràn ngập ánh nắng và hạnh phúc. Nhưng hóa ra tôi lại nhầm lẫn rồi. Nếu nó chỉ đơn giản như vậy thì không thể nhận được nhiều lời nhận xét tốt đệp đến thế.

Cảm xúc đầu tiên khiến tôi ấn tượng với tác phẩm này chính là đồng cảm. Đồng cảm với ai sao, tất nhiên là Vệ Đằng. Tôi với Vệ Đằng có lẽ không có nhiều điểm tương đồng, cậu rực rỡ như ánh nắng, đó là cảm nhận khi đọc những chương đầu tiên của tôi.  Còn tôi thì có lẽ sẽ chẳng bao giờ có được sự lạc quan, nhiệt tình đáng ghen tị đó. Thế nhưng, nỗi đau của cậu tôi có thể thấu hiểu phần nào, đơn phương yêu một người rồi lại bị từ chối trong im lặng khi chưa kịp nói lời yêu đó. Cũng kể từ đây tôi khâm phục cậu rất nhiều vì cậu thực sự quá kiên cường. Tự đặt mình vào hoàn cảnh của cậu, mà cũng có thể là nhớ về những ngày tháng trước kia của mình, tôi đã từ bỏ thứ tình cảm mà mình cho là vô vọng đó. Tôi không đủ dũng cảm để lao đầu về phía trước khi biết thứ chờ đợi mình chỉ là vực sâu. Mỗi lần thấy cậu lạc quan, cố gắng yêu hết mình trong thầm lặng, cậu cười, cậu hạnh phúc, cậu rung động tôi lại thấy đau lòng. Một con người như thế xứng đáng có được hạnh phúc, xứng đáng được yêu thương chứ không phải như thế này. Rất nhiều lần tôi tự nhủ là ‘đừng yêu, đừng yêu nữa, thứ chờ đợi cậu còn đau đớn hơn những gì cậu đã tưởng tượng nhiều’ nhưng cậu vẫn yêu, yêu bằng tất cả những gì mình có.

Với tôi, tôi đã không đủ dũng cảm để đi đến đoạn sau của chuyện tình như Vệ Đằng nên khi câu chuyện tình yêu của hai người bắt đầu thì tôi cũng bắt đầu thương cảm cho cậu. Rất nhiều người thích Tiêu Phàm và có thể có những nhận xét rằng sự vô tư, ngây thơ của Vệ Đằng đã tổn thương anh nhưng riêng tôi tôi không nghĩ như vậy. Có thể là không ghét nhân vật này nhưng tôi không thực sự thích anh. Khi đọc một tác phẩm tôi thường rất quan tâm đến vấn đề công bằng về mặt tình cảm giữa hai người. Vốn dĩ tôi quan niệm rằng tình yêu là ích kỉ, là tính toán, dù có vị tha đến đâu thì nó vẫn nhuốm màu chiếm giữ. Trước đây tôi từng đọc một câu truyện, trong đó con đường tìm kiếm tình yêu được nhân vật chính ví như cuộc hành trình tìm kiếm ‘một người chỉ thuộc về riêng mình’. Chính xác là như vậy, người yêu với tôi là một người chỉ thuộc về riêng tôi. Nó không phải là một khái niệm tuyệt đối nhưng giống như Vệ Đằng nói vậy, tôi muốn đối phương coi tôi là người quan trọng nhất. Tóm lại một câu chính là ích kỉ như thế đấy. Đó là lí do tôi thường đồng tình với bên mà tôi nghĩ rằng yêu nhiều hơn, không quan trọng là bên mạnh hay bên yếu, nam hay nữ, công hay thụ.

Và lần này cũng là một trong những lần tôi thiên vị nhất khi đọc một tác phẩm  tuy không thể phủ nhận một phần là do sự đồng cảm ban đầu. Việc cảm động nhất (theo tôi) mà Tiêu Phàm đã làm là lần đến thành phố A để tìm Vệ Đằng đó. Anh vẫn luôn nói lần đó cậu ‘lừa dối’ mình đã làm tổn thương mình như thế nào nhưng anh không hề hiểu rằng cậu không hề cố ý. Anh luôn cho rằng yêu cậu là chỉ cần dịu dàng với cậu mà không hiểu rằng thứ cậu cần không phải như vậy. Cậu cần một vị trí không thể thay thế trong trái tim anh. Tôi thấy trong câu chuyện tình yêu này của hai người anh mới là người vô tâm nhất. Mỗi lần Vệ Đằng lên cơn đau dạ dày tôi đều thương cảm đến rơi nước mắt, đặc biệt là 2 lần, thứ nhất khi cậu bị từ chối một cách tàn nhẫn và thứ hai là khi phải một mình đến bệnh viện xếp hàng trong khi anh đang ở bên người mà anh gọi là tri kỉ. Anh cho rằng cậu sẽ hiểu mà bao dung cho anh, cậu sẽ luôn ở đó chờ anh, yêu anh mà không hề nghĩ đến cậu chỉ là một thanh niên bình thường, cậu vẫn còn ngây thơ lắm, cậu không thể suy nghĩ uyển chuyển để mà thông cảm cho anh đến mức đó. Một mặt anh rất hiểu cậu nhưng một mặt khác anh không hiểu được tận sâu trong lòng cậu nghĩ gì, muốn gì. Khi không đến dự sinh nhật cậu, lý do của anh chính là điện thoại hỏng và anh tự thấy nó rất hợp lý. Điện thoại hỏng nên anh không nhận được tin nhắn của em gái hay điện thoại hỏng nên anh không biết hôm đó là sinh nhật của cậu. Dù gì đi nữa thì có lẽ anh đã quên sinh nhật cậu mất rồi hoặc có chăng anh chưa từng biết đến nó. Theo logic bình thường thì khi nhận được quà sinh nhật của người mình yêu, phản ứng thông thường là thắc mắc về sinh nhật của đối phương nếu mình không biết. Không muốn hỏi thẳng thì cũng nên tìm hiểu ấy thế mà anh đã bỏ qua rồi. Chẳng những thế lúc này anh lại ở bên một người anh đã từng yêu, một người mà anh đã gọi điện chúc mừng sinh nhật vào đúng 12 giờ đêm ngay trước mặt cậu. Chỉ cần nghĩ thôi đã thấy nó tàn nhẫn với cậu đến mức nào. Còn rất nhiều, rất nhiều những chi tiết khác mà tôi không thể chấp nhận với nhân vật này. Nếu là tôi tình yêu này đã không có được một kết quả tốt đẹp đến vậy. Nhưng với Vệ Đằng thì khác, cậu mạnh mẽ và lạc quan vô cùng, chỉ có người như cậu  mới có thể nói ra rằng “Đã yêu thì can đảm mà yêu, so đo tính toán làm gì.” Tuy nói cho cùng thì cậu vẫn không thoát khỏi cái vòng so đo tính toán trong tình yêu đó nhưng suy nghĩ đơn thuần lúc ban đầu như vậy cũng đáng quý biết nhường nào. Nếu không có nó, biết đâu tình yêu của hai người đã chấm dứt ngay lần đầu cậu tổn thương rồi.

Nói là review nhưng thực ra đây chỉ là giải tỏa chút cảm xúc sau khi đọc ‘Tình yêu đau dạ dày’ của bản thân mà thôi. Kết luận lại là tuy Vệ Đằng không phải nhân vật có tính cách khiến tôi yêu thích nhất nhưng lại là nhân vật khiến tôi đồng cảm nhất, và là một trong những nhân vật khiến tôi khi theo dõi một câu chuyện tình yêu lại ước sao nó không thành. Nói một cách thông thường hơn thì suy nghĩ sau khi đọc của tôi là : Ngược công chưa đủ! Mặc dù bình thường tôi chính là dạng thích ngược thụ.

.

.

.

(Đề Cử/ Đam Mỹ) Tình Yêu Đau Dạ Dày – Điệp Chí Linh

TÌNH YÊU ĐAU DẠ DÀY

(胃疼的爱情)

Tác giả: Điệp Chi Linh (蝶之灵) Thể loại: Hiện đại, nhất công nhất thụ, oan gia Tình trạng: Hoàn.

Link truyện: Full

Cũng lâu lắm rồi ta không coi thể loại Đam mỹ, Hiện đại, nhẹ nhàng này rồi!!! Phải nói thêm 1 chút là ngày trước khi coi Ngôn tình, ta đã rất thích Tác giả Điệp Chi Linh với tác phẩm Ốc sên chạy (ta còn mua luôn sách nữa đó nha!!!).

Đôi lời về Điệp Chi Linh:

Phong cách viết của Điệp Chi Linh rất hợp với ta, nhẹ nhàng, có chút hài hước, những câu chuyện bình thường, đôi chút sóng gió,… rất nhiều, rất nhiều “mùi vị” của cuộc sống. Tác giả tạo nên 1 xã hội gần với đời thực về tình yêu, tình bạn, tình thân,… những tình huống tưởng chừng như đơn giản như cảnh quằn quại vì bài thi khó, cảm giác bức rức khi bộ truyện trinh thám đột ngột ngừng, câu chuyện anh chị em đấu đá vô cùng ấu trĩ, câu chuyện về căn bệnh muôn thuở của xã hội hiện đại – đau dạ dày,… Tất cả tạo nên 1 cuộc sống đời thực, không quá cao siêu, không nhiều đấu đá, không yêu nhau đến chết đi sống lại,… nhưng vẫn tạo nên cảm giác trân trọng và đáng quý.

Mỗi nhân vật của Điệp Chi Linh đều có 1 cuộc đời riêng của họ, và tất cả liên kết với nhau bởi những mối quan hệ. Đọc tác phẩm của Điệp Chi Linh, chúng ta không chỉ chú ý đến tình yêu sâu sắc của các nhân vật chính, mà còn có sự quan tâm, hết lòng của tình bạn, sự ấm áp, ân cần của tình thân,… Mọi thứ tạo nên một không gian “thực”, như khi Vệ Đằng rời xa Tiêu Phàm, anh vẫn không hề bị lụy, tình yêu dù vẫn khó quên bởi cho đi quá nhiều, nhưng bên anh vẫn còn rất nhiều “chiến hữu”, họ luôn bên cạnh để cùng anh chia sẻ (sủa xả Tiêu Phàm), hay khi Diệp Kính Văn phải xa cách người yêu, bên anh vẫn có Tiêu Phàm chăm sóc,… Ta thích tất cả chi tiết bởi nó quá thực và vô cùng thú vị,…

“Tình yêu là gì? Không có nhất định sẽ cảm thấy cô đơn, thiếu vắng, nhưng không phải không thể sống, bởi cuộc sống không độc nhất chỉ có tình yêu…” – Du Miên

Tình yêu đau dạ dày:

Cho dù mọi người chưa đọc tác phẩm, nhưng thiết nghĩ cũng từng nghe qua, đây là Bộ Đam mỹ đầu tiên chính thức phát hành ở Việt Nam đúng không? Ta không thể nói bộ truyện này hay tuyệt thế tới mức nào, vì ta nghĩ nó cũng chưa tới trình cao như vậy!!! Chỉ đơn giản là ta rất thích nó mà thôi! Một câu chuyện nhẹ nhàng về 1 thiếu niên trẻ tuổi, yêu đời, có chút nóng nảy và một chàng trai lạnh lùng, nhưng lại cũng rất nhẹ nhàng, ấm áp,…

Câu chuyện bắt đầu từ ý tốt của 2 cô em gái, muốn kết duyên anh mình cùng bạn, ai ngờ đời không như là mơ, khi 2 cô nàng lại quá giống nhau tới từng suy nghĩ, nên kết quả là 2 người anh lại cùng đi chơi với nhau. Lần gặp đầu tiên ấy, Vệ Đằng đã cho Tiêu Phàm một ấn tượng vô cùng khó quên, người có thể mang 1 đống đồ đi chơi, ăn và nói liên tục suốt chuyến xe, có khả năng làm quen người khác đến độ đáng kinh ngạc, tự nhiên quá mức,… Những ngày đi tham quan bên nhau dù rất ngắn, nhưng chàng trai đầy nhiệt huyết Vệ Đặng cũng đã thắp lên 1 ngọn lửa nho nhỏ để sửa ấm trái tim băng giá của Tiêu Phạm. Và rồi họ lại chia tay để tiếp tục cuộc sống của mình,…

Định mệnh là 1 thứ không ai có thể đoán trước được, họ lại học cùng trường, và khi gặp lại, Tiêu Phàm đã làm cho Vệ Đặng “giác ngộ” được rằng trong lòng đã có điều gì đó dần dần thay đổi. Từ thương cảm đến quan tâm, từ quan tâm lại muốn cho anh hạnh phúc, và cậu đã dần dần yêu anh như thế đấy… Mọi người có thể nói Vệ Đằng ngốc ngếch, biết Tiêu Phàm đã có người thương nhưng vẫn lao vào. Mọi người có thể nói cậu hết thuốc chữa khi đã bị từ chối vẫn không buông tay… Nhưng ta lại nói người ngốc ngếch chính là Tiêu Phàm, anh ngốc tới độ giả vờ nói cho Vệ Đằng về chuyện tình cảm của mình, chỉ hy vọng cậu sớm rút lui, nhưng anh nào biết tình cảm của cậu đâu từ 1 phía, bởi trong anh không phải cũng đã dần thay đổi. Anh ngốc ngếch từ chối Vệ Đằng một cách tàn nhẫn, nhưng anh nào biết bản thân cũng rất đau lòng. Anh ngốc ngếch khi một lần rồi lại 1 lần thương tổn cậu, nhưng anh nào biết bản thân đã từ lâu yêu cậu mất rồi,… Hai người họ, người truy, người chạy,… đến một lúc, người chạy cũng quay đầu lại, để cùng giáp mặt, và tình yêu cứ thế mà bắt đầu…

Yêu nhau, thổ lộ và tiếp nhận, chung quy cũng chỉ là bước 1 của Công thức tình yêu,… Dù người ta thường nói: “Vạn sự khởi đầu nan”, nhưng trong tình ái, quá trình lại càng quan trọng. Tiêu Phàm thông minh, tài giỏi nhưng lại ngốc nghếch trong tình yêu, anh ngây thơ cho rằng Vệ Đằng sẽ mãi mãi bên anh như tình yêu vốn nó phải thế,… anh nào biết, tình yêu như 1 hạt giống, phải thường xuyên yêu thương, chăm sóc mới có thể đơm hoa kết trái,… hạt giống đã cố gắng, người trồng cũng phải bỏ tâm,… Tình yêu không chăm sóc, chỉ cần chút vô tâm cũng có thể làm cho người thương tan nát cõi lòng,… Vệ Đằng rời đi mang theo sự tổn thương vô cùng sâu sắc, bỏ lại Tiêu Phàm trong trạng thái nửa tỉnh, nửa mê,… Họ quả thực cần thời gian để hiểu nhau hơn, tình yêu đến quá nhanh giữa 2 con người quá nhiều khác biệt, sự lỗi nhịp cảm xúc là điều không hề tránh khỏi. Vệ Đằng rời đi để tìm khoảng lặng cho bản thân sau khoảng thời gian rơi vào vòng xoáy điên cuồng của tình ái. Tiêu Phàm ở lại ngặm nhấm nổi đau, để nhận ra tất cả những đau đớn của Vệ Đằng và giải đáp cho câu hỏi: “Ai là người quan trọng nhất trong đời anh?”. Họ yêu nhau, rồi lại xa nhau, bởi cả 2 có những điều cần thay đổi…

Thời gian trôi qua, không dài, không ngắn,… Lần này, Tiêu Phàm không đợi định mệnh, không chờ tình yêu tự đến gõ cửa,… Anh, lần đầu tiên trong đời, tự động cố gắng vì tình yêu. Bởi giờ đây anh biết, tình yêu là chuyện của hai người, Vệ Đằng đã cho đi quá nhiều và đến lúc, anh muốn cho cậu tất cả của bản thân,…

Tình yêu không phải là những bồng bột của tuổi trẻ, không phải run cảm nhất thời,… mà nó là câu chuyện của cả một đời người…

Tình yêu đau dạ dày là một câu chuyện tình rất nhẹ nhàng, chân thực. Một Vệ Đằng nhiệt tình, thẳng thắng, yêu ghét đều thể hiện ra mặt,… yêu thích anh chàng nghiên cứu sinh thông minh, tài giỏi Tiêu Phàm, và cho đi tất cả, hạnh phúc có, đau khổ cũng có,… nhưng ở đời vốn “khổ tận cam lai” và khi tình yêu đã kết thành một khối, hiểu nhau hơn, tin tưởng nhau hơn, thì họ vẫn còn cả 1 cuộc đời để bên nhau, và cùng cố gắng,…

Chia sẻ:

Twitter

Facebook

Like this:

Số lượt thích

Đang tải…

Nhận Lấy Đau Đớn Khi Yêu Lại Người Yêu Cũ

Tôi nghĩ anh buồn khá nhiều về việc này và tới giờ cũng không biết lý do vì sao cô gái đó lấy chồng nhanh như vậy.

Năm nay tôi 23 tuổi, quen anh khi chúng tôi học cùng lớp 12 sau khi tôi chia tay người yêu là bạn thân của anh lúc đó, còn anh cũng vừa chia tay bạn gái. Chúng tôi đến với nhau vì tình yêu ngây thơ, lãng mạn của tuổi học trò. Đến hết năm lớp 12, sau khi thi tốt nghiệp với nhiều lý do, chúng tôi chia tay mà không một lời nói chính thức. Tôi bắt đầu rời quê nhà và đến thành phố, bước vào những năm tháng sinh viên.

Trong thời gian đó tôi có gặp lại người yêu cũ (là bạn thân của anh) cũng học tại thành phố, chúng tôi không chính thức quen nhau nhưng vẫn qua lại được một khoảng thời gian. Trong thời gian đó tình cờ lướt Facebook, tôi có nhìn thấy Facebook của anh đăng hình với bạn gái cũ, tôi đoán được họ cũng quay trở lại với nhau. 3 năm đại học cứ thế trôi qua, tôi vẫn một mình không có mối tình nào.

Rồi một ngày đám cưới nhỏ bạn cấp 3, chúng tôi gặp lại nhau khi ngồi đối diện trong bàn tiệc, cảm giác từ rất lâu lại ùa về. Sau ngày hôm đó chúng tôi bắt đầu nhắn tin, trách nhau vì sao lại không nói chuyện một khoảng thời gian dài. Rồi mọi chuyện được gỡ rối, chúng tôi lao vào yêu nhau như con thiêu thân dù lúc đó tôi biết anh vẫn còn hẹn hò với người cũ. Tôi biết việc mình làm là sai nhưng trái tim không cho phép dừng lại.

Cho đến một ngày, tôi thường xuyên thấy anh đăng status buồn bã trên Facebook và ngày sau đó tôi nhìn thấy hình người yêu anh đã đi lấy chồng. Tôi nghĩ anh buồn khá nhiều về việc này và tới giờ cũng không biết lý do vì sao cô gái đó lấy chồng nhanh như vậy. Suy nghĩ nhiều nên tôi nghĩ anh không thương mình, vì thế quyết định chấm dứt quan hệ này. Không được bao lâu chúng tôi lại quay về, tôi nghĩ rằng mình yêu anh quá nhiều, chỉ cần nghĩ đến khoảng thời gian 3- 4 năm xa anh tôi lại không có can đảm. Tôi và anh tiếp tục yêu nhau chính thức hơn một năm, trong suốt thời gian đó tôi hay suy nghĩ về việc anh không chia sẻ mối quan hệ của hai đứa với bạn bè, gia đình như mọi người.

Tôi bắt đầu lo lắng về điều đó, có thể anh ngại với bạn thân vì tôi từng là người yêu trước của bạn anh? Hay anh xem tôi như trò chơi và không có ý định nghiêm túc để giới thiệu với gia đình? Cho đến hôm nay khi ngồi viết những dòng tâm sự này, tôi đã nhìn thấy hình ảnh hộp quà được một cô bé tag anh trên Facebook với lời cảm ơn anh cho 14/2. Lòng tôi đau như cắt, thực sự nghĩ mình đã quá ngu ngốc khi mà suốt thời gian anh nói những lời yêu tôi, chúc tôi ngủ ngon, thì trong lúc đó anh vẫn nói yêu thương với cô gái khác.

Chỉ nghĩ đến đó tim tôi thắt lại, nghĩ bản thân đã hy sinh cho mối tình đầu đời, đó chính là tuổi trẻ, thời gian, tình yêu. Ngay tối hôm qua tôi đã đợi anh nhắn tin, giải thích nhưng anh vẫn im lặng. Tôi đã trực tiếp gửi hình ảnh chụp lại màn hình và yêu cầu anh nói rõ vì tính tôi rất rõ ràng. Anh xin lỗi tôi rất nhiều và nói đó chỉ là tình cảm nhất thời, anh chỉ muốn vui chơi, người anh yêu vẫn là tôi và mong tha thứ. Anh định chờ tôi bình tĩnh sẽ gọi nói chuyện. Những câu nói đó càng nghe tôi càng thấy ghê sợ.

Có nhiều câu hỏi đặt ra trong đầu tôi lúc này: “Sẽ như thế nào nếu tôi không vô tình nhìn thấy hình ảnh đó và anh sẽ tiếp tục lừa dối tôi”? “Sẽ như thế nào nếu tôi tha thứ cho anh và anh lại bỏ rơi cô bé đó”. Anh rất ác độc khi làm những việc đó mà không suy nghĩ cảm nhận của tôi và lừa dối những cô bé ngây thơ ngoài kia.

Đến bây giờ tôi đã khóa Facebook và những tài khoản cá nhân. Tôi quan niệm rằng cầm lên được thì bỏ xuống được, mặc dù biết những ngày sau sẽ đau khổ, khó khăn. Dù sao tôi vẫn hy vọng rời xa anh tôi sẽ có cuộc sống mới và tìm được động lực vượt qua cú sốc này. Chẳng biết tôi làm thế có đúng không?

Người giấu tên

Cảm Nhận Phim Gone Girl

Đây là bộ phim được chuyển thể từ cuốn tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Gillian Flynn và mình tìm hiểu được là bộ phim có khá nhiều điểm khác biệt so với nguyên tác. Nếu cảm thấy hứng thú bạn có thể đặt mua cuốn sách tại

Bộ phim là sự kết hợp hoàn hảo từ tiết tấu, nội dung cho đến dàn diễn viên và cả một cái kết bất ngờ nữa. Hơn nữa, đây cũng chính là sự trở lại của David Fincher – vị đạo diễn cực kỳ ưa thích của mình.

Ông sở hữu hàng loạt những siêu phẩm nổi tiếng bởi sự hấp dẫn và kịch tính từ đầu đến cuối như , Seven, Zodiac hay The Game. Ông là một bậc thầy trong việc tạo ra một cốt truyện với đầy rẫy những tình tiết bí ẩn nhằm thử thách khả năng xâu chuỗi các dữ kiện của khán giả.

Phim sở hữu một cái kết ám ảnh sẽ khiến cho những người đàn ông phải cảm thấy rợn người một thời gian dài. Cùng với đó là rất nhiều nhân tố khác được nêu trên, đây quả thực là một tác phẩm hoàn hảo. Gone Girl nhận được 8.1 điểm imdb, nhưng như thế có vẻ vẫn hơi thấp so với những gì phim thể hiện được.

Rosamund Pike : Amy Dunne

Neil Patrick Harris : Desi Collings

Tyler Perry : Tanner Bolt

Carrie Coon : Margo Dunne

Kim Dickens : Rhonda Boney

Về dàn diễn viên thì nổi trội nhất tất nhiên là Ben Affleck, bên cạnh những thông tin mình đã nêu trên thì anh còn được biết với vai trò đạo diễn và đã từng giành Oscar phim hay nhất với bộ phim Argo. Ngoại hình cao to (1m92) đẹp trai, trông cực kỳ phong độ mặc dù Ben đã 44 tuổi.

Thế nhưng khuôn mặt lạnh lùng và có phần khô cứng khiến Ben không được đánh giá cao ở mảng diễn xuất, phải đến khi Gone Girl ra mắt thì khán giả mới có những cái nhìn mới mẻ hơn về vai trò diễn viên của anh. 2 năm sau khi ra mắt Gone Girl, sự vô đối của anh ngày càng được thể hiện rõ rệt hơn trong Batman V Superman.

Bên cạnh đó còn một gương mặt cũng cực kỳ nổi bật nữa, không nói thì cũng biết đó chính là Rosamund Pike trong vai trò nữ chính của phim. Thành công của Gone Girl có sự đóng góp rất lớn của Rosamund, cô thể hiện xuất sắc tất cả những nét cần có ở Amy.

Và nhờ có sự xuất sắc này cô đã nhận được một đề cử Oscar nữ chính xuất sắc. Mặc dù là một cái tên nghe khá lạ nhưng mình tìm được một vài bộ phim đáng chú ý của cô như Die Another Day, Wrath Of The Titan hay Jack Reacher.

Vào buổi sáng ngày kỷ niệm 5 năm kết hôn, Amy – người vợ của Nick Dunne đột ngột biến mất. Một cuôc truy tìm “Amazing” Amy với quy mô cực lớn được diễn ra, cả chồng và bố mẹ Amy đều nỗ lực hỗ trợ cảnh sát trong cuộc truy tìm người vợ/con của họ.

Thế nhưng, tất cả những bằng chứng được ghi nhận tại hiện trường đều cho thấy Nick là kẻ đã giết vợ mình. Người chồng tìm đủ cách minh oan cho chính mình, với sự giúp đỡ của cô em gái song sinh Margo.

Bộ phim kể hai câu chuyện đan xen nhau. Câu chuyện thứ nhất là cuộc hành trình tìm kiếm Amy của gia đình cô với sự giúp sức của cảnh sát; câu chuyện thứ hai được được thể hiện theo dạng tự sự với người kể chuyện là Amy, bắt đầu bằng hình ảnh cô viết nhật ký về những ngày đầu gặp Nick, rồi kết hôn với anh, và sau đó là một cuộc hôn nhân không hạnh phúc.

Bạn có cảm thấy hấp dẫn không, liệu Nick có phải kẻ đã sát hại vợ mình ?

Ben Affleck thể hiện tuyệt vời diễn biến tâm lý người chồng. Từ một kẻ được cho là ăn hại, vũ phu, dối trá và ngoại tình cho đến một người chồng đáng thương, tội nghiệp, thậm chí có phần ngu ngơ.

Anh ta như một con rối khi bị chính người vợ của mình dắt mũi, cài cắm và dàn xếp tất cả mọi để biến anh thành một kẻ sát nhân. Một người đàn ông bất hạnh trong một cuộc hôn nhân không hạnh phúc.

Rosamund Pike xứng đáng giành một tượng vàng hơn là chỉ có một đề cử cho vai diễn này bởi màn trình diễn của cô là quá xuất sắc. Ban đầu Amy là một cô gái nhẹ nhàng, đáng yêu, vô cùng hoàn hảo, dần bị chìm vào một cuộc hôn nhân mà cô đóng vai trò là nạn nhân, bị gã chồng vũ phu sử dụng như một công cụ tình dục, đánh đập, với đỉnh điểm là cảnh cô bị Nick đẩy đập đầu vào cầu thang.

Dần dần, qua nửa sau của bộ phim, Amy dần bộc lộ mình là một kẻ bệnh hoạn khi thực hiện một kế hoạch không tưởng nhằm dồn Nick đến đường cùng. Amy qua nửa sau của bộ phim thể hiện rõ bản chất nham hiểm, nội tâm phức tạp, khó đoán và vấn đề là cô ta còn cực kỳ thông minh. Vẻ ngoài của Rosamund cực kỳ thích hợp cho vai diễn, cô xinh đẹp một cách hiền thục nhưng vẫn thể hiện được sự sắc sảo, lạnh lùng.

Về nội dung, lúc mới xem mình còn tưởng đây là một Memento phiên bản hai bởi sự xuất hiện bất ngờ của một câu chuyện đan xen với mạch truyện chính, hơn nữa lại còn được kể theo dạng nhật ký của Amy. Cho đến khi mà câu chuyện này kết thúc ở ngay đoạn giữa phim, mọi thứ mới được hé lộ. Tất cả chỉ là âm mưu của Amy, cô ta sắp đặt nên một câu chuyện không tưởng về cuộc hôn nhân của mình.

Từ việc nhỏ nhặt như kết thân với mấy bà hàng xóm nhằm gây dựng hình ảnh một người vợ ngoan hiền, mua một đống đồ bằng thẻ tín dụng của chồng để tạo ra những khoản nợ cho đến những việc hiếm ai nghĩ được ra như lấy nước tiểu của một bà bầu, tạo dựng hiện trường giả và đỉnh điểm là viết cuốn nhật ký nằm trong trí tưởng tượng của Amy đã góp phần không nhỏ trong việc dắt mũi không chỉ khán giả mà còn cả một đống cảnh sát nữa.

Tất cả đều được tính toán vô cùng kỹ lưỡng và chỉn chu, có lẽ bậc thầy về những cái bẫy như Jigsaw cũng phải bái làm sư phụ. Thế nhưng, kế hoạch của cô vẫn có một sơ suất, đó là sự xuất hiện của một cặp đôi mất dạy ở khu nghỉ dưỡng, những kẻ đã lấy đi số tiền mà Amy định dành để sử dụng trong những ngày “mất tích”.

Điều này đã vô tình làm kế hoạch có đôi chút thay đổi, nhưng cái thay đổi nho nhỏ này đã góp phần tạo nên một cái chết kinh dị của một thanh niên đen đủi ở gần cuối phim. Chuyện là việc bị cướp sạch tiền đã buộc cô phải gặp Desi – kẻ đã theo đuổi cô suốt bao năm, nhằm kiếm một chỗ để nương thân trong thời gian “mất tích”.

Tất nhiên là Amy tiếp tục tạo nên một câu chuyện dối trá để lừa thanh niên này, kết quả là anh ta tin và để cô sống trong căn biệt thự của mình. Sau khi xem bản tin về Nick cùng những biểu lộ hối lỗi và kêu gọi vợ trở về của anh ta, Amy quyết định rằng cô sẽ quay về bên Nick, và tất nhiên là phải có một câu chuyện đáng tin cho sự xuất hiện từ trên trời rơi xuống này.

Lại một kế hoạch mới được tạo ra, nhưng cái này kinh tởm và bệnh hoạn hơn rất nhiều : Amy muốn giết Desi và dồn toàn bộ tội lỗi cho anh chàng đáng thương này. Chỉ với những cái camera trong nhà và một chai bia cô ta đã hoàn thành cái kế hoạch dã man của mình. Một thanh niên xấu số đã ra đi và để lại dòng máu của mình cho một gã tội nghiệp khác nuôi.

Buổi sáng ngày thứ 30 mất tích cũng chính là ngày cô ta trở về và viết tiếp cơn ác mộng trên phần đời còn lại của Nick. Anh chồng tội nghiệp sau khi nhìn thấy cô vợ khốn nạn không thể làm điều gì khác ngoài chửi thề và tiếp tục vai diễn bất đắc dĩ trong một màn kịch mà chính anh là một nạn nhân.

Phần việc còn lại của Amy khá đơn giản và nhẹ nhàng so với tầm cỡ của cô : phủ nhận mọi tội lỗi của chồng mình bằng cách vừa đấm vừa xoa, đổ mọi tội lên đầu Desi và nhanh chóng đưa vụ án đã lên đến tầm quốc gia chìm vào quên lãng.

Về phần Nick, anh cũng không thể làm gì hơn bởi sau màn khóc lóc van xin người vợ trở về nhằm chứng minh sự vô tội của mình, giờ đây Amy đã trở về và nếu anh có một động thái muốn bỏ rơi Amy, cô ta hoàn có thể tạo thêm những chứng cớ giả mạo bằng cái đầu dị nhân của mình nhằm đẩy Nick vào cảnh bóc lịch. Mọi nghi vấn về Nick giờ đây được xóa sạch, anh sẽ không bị đi tù nhưng phải sống một cuộc sống còn kinh khủng hơn trong tù cho đến hết phần đời còn lại.

Vậy là sau khi tốn một cơ man tiền của vào việc thuê luật sư, chịu một đống áp lực từ dư luận, ngay cả em gái Nick cũng bị lôi vào vòng lao lý, anh cũng có được cuộc sống “bình yên”.

Sau cùng, chỉ có đúng 5 người biết chân tướng của câu chuyện điên rồ này, ngoài vợ chồng Nick ra thì còn có cô em gái song sinh Margo, tay luật sư Tanner và thám tử Rhonda. Ngay cả bố mẹ Amy cũng không hề biết những điều cô ta gây ra, họ vẫn luôn hết lòng tin tưởng con gái mình.

Về mặt hình ảnh, David Fincher đưa gam màu tối tăm, u ám vào hầu hết các tác phầm của ông, tất nhiên Gone Girl không phải ngoại lệ. Điều này cực kỳ phù hợp với bối cảnh phim và cái tiền đồ của Nick…

Bên cạnh đó, vì được sản xuất vào năm 2014 nên những thước phim mượt và sắc nét hơn nhiều những phim trước đó của ông đạo diễn. Điều thú vị nho nhỏ nữa là Gone Girl còn có một vài cảnh nóng và điều này cũng làm mình đánh giá cao bộ phim hơn, hehe

Vì đây là một bộ có rất nhiều tình tiết hay và đáng nhớ nên mình quyết định viết thêm phần này.

Nếu bạn tinh ý, bạn sẽ thấy cuộc đời Nick đã được định đoạt ngay khi Amy “mất tích”. Có hai hướng hành xử của Nick ở thời điểm này. Một là nhận mọi tội lỗi và chấp nhận rơi vào cái bẫy của Amy, tất nhiên điều này không đời nào xảy ra rồi. Còn hướng thứ hai thì dẫn đến cái kết khó tả và gây ức chế như bạn đã biết.

Một trong những tình huống đáng chú nhất phim tất nhiên chính là cảnh Amy tự sự lại quá trình dàn dựng và sắp đặt tất cả mọi thứ nhằm đẩy Nick đến đường cùng, cảm xúc của hầu hết mọi khán giả lúc này chính là ngỡ ngàng vì bị lừa bởi chính nhân vật mà mình thương hại.

Tình huống cao trào tiếp theo là khi Amy trở về với bộ phần áo bê bết máu, khi nhìn thấy cảnh tượng hãi hùng này Nick đã nhận ra toàn bộ kế hoạch man rợ của người vợ thân yêu. Thực sự thì đây cũng chính là cảnh gây ức chế nhất phim, bởi tất cả nhà báo, người dân xung quanh thì nhìn chăm chú như một lũ dở hơi, trong khi đó cảm xúc của người chồng tội nghiệp thì…

Có một phân cảnh gần cuối phim, khi mà bà MC đến nhà Nick để phỏng vấn hai vợ chồng, Nick đã tỏ rõ thái độ bực tức khi con mụ này buộc tội anh giết vợ, thậm chí còn miệt thị mối quan hệ giữa anh và cô em gái công khai trên TV. Mình cảm tưởng như Nick có thể đấm vỡ mặt con mụ này ngay lập tức nếu không phải tiếp tục cố gắng diễn một vở kịch dối trá.

Vì là anh em song sinh nên dường như Nick và Margo có một sự gắn kết vô hình trong suy nghĩ, tình cảm anh em của họ là nhân tố gây xúc động nhất phim. Margo thậm chí đã khóc khi biết anh trai mình sẽ phải sống hết phần đời còn lại với một con quỷ và nuôi con của một thằng không phải mình.

Gone Girl kết thúc bằng chính hình ảnh và cả câu nói của Nick y như cảnh đầu phim, nhưng có cái gì đó không đúng lắm…

Và để kết thúc bài viết này, mình có một câu hỏi dành cho những bạn nam : bạn cảm thấy sao khi mỗi sáng thức dậy, bạn bắt gặp cái nhìn này từ vợ/người yêu của bạn ?

Cập nhật thông tin chi tiết về Cảm Nhận Tình Yêu Đau Dạ Dày trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!