Bạn đang xem bài viết Con Chị Út Tịch Bây Giờ Ra Sao? được cập nhật mới nhất trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
TP – Đã có mấy thế hệ học sinh từng đọc và nhớ nằm lòng tác phẩm nổi tiếng “Người mẹ cầm súng” của nhà văn Nguyễn Thi. Ba mươi lăm năm sau ngày đất nước thống nhất, có không ít người tự hỏi rằng: Những người con của anh hùng Út Tịch bây giờ ra sao?
Một ngày cuối năm 2009, tôi tìm về xã Tam Ngãi, huyện Cầu Kè (Trà Vinh) để tìm gặp mấy người con của nữ anh hùng Út Tịch.
Suốt con đường dài trên 60 km từ Vũng Liêm (Vĩnh Long) xuôi về Cầu Kè, tự dưng tôi lại nhớ cái anh Hiển ngọng–nhân vật đặc biệt ấn tượng trong “Người mẹ cầm súng”. “Thằng Hiển, hai tuổi rưỡi, ôm súng của mẹ, ngọng líu hát:
Anh eng ta như ạn con ùi…
Nhà Lâm Thanh Hiển ở đối diện cổng nghĩa trang liệt sĩ huyện Cầu Kè và đây cũng là nơi hai vợ chồng Nguyễn Thị Út- Lâm Văn Tịch an nghỉ vĩnh hằng.
…Ngồi trước mặt tôi là “thằng Hiển ngọng” bằng da, bằng thịt giờ đã là một trung niên ngấp nghé tuổi 50. Màu da ngăm đen sạm nắng, rất ấn tượng, lại thêm khuôn mặt hơi lạnh lầm lì ít nói, khác hẳn với “thằng Hiển ngọng” líu ngày xưa từng khiến người đọc cười rũ rượi.
Tôi phục anh Hiển sát đất vì thuộc làu làu đoạn nói về cha mẹ cưới nhau trong tác phẩm Người mẹ cầm súng: “Một buổi sáng, Út có dè đâu, chú Chín dắt một anh bộ đội mặt mũi hiền khô đến nhà nói với má:
– Con Út nó đã lớn. Tôi lựa được thằng nầy tướng tá coi cũng được, chị gả cho nó đi. Út chạy một hơi ra bờ sông, ngồi. Anh bộ đội đó tên là Tịch, người Khơ-me. Sau đó cả tiểu đội anh Tịch đến đóng nhà Út, Út rủ bạn gái tới nhảy cò, nhảy u, đánh banh, vật lộn cho anh Tịch chê, vì đàn bà con gái mà chơi những trò đó thì quá lắm! Nhưng anh Tịch vẫn không chê”.
Năm 1961, người con thứ năm là Lâm Thanh Hiển ra đời.
Chị Út Tịch. Ảnh: T.L
Kể cũng lạ, một phụ nữ gan dạ, như chị Út Tịch vừa đánh giặc vừa đẻ con sòn sòn đúng là xưa nay hiếm. Cô con gái lớn nhất là Lâm Thị Bé (Bé Ba)- nhân vật chính, thay mẹ ẵm bồng, chăm sóc cho một đám em, từng công tác tại Quân y viện 121, giờ là bà chủ khách sạn ở thành phố Vĩnh Long. Cô kế Lâm Thị Mỹ Thanh sống ở TX Trà Vinh kinh doanh buôn bán. Cô Lâm Thị Kim Anh sinh sống ở Hòa Ân –Cầu Kè quê nội. Trước đây, Kim Anh từng công tác ở Hội phụ nữ huyện Cầu Kè.
Em của Hiển có Lâm Thanh Hùng và cô út Lâm Thị Xuân Hồng. Còn có một cô Lâm Thị Đồng Xuân đã mất từ nhỏ. Vợ của Hùng là cô Phạm Thị Rết, cô chủ đưa đò qua sông Rạch Lá nối bến Bà Mi với ấp Ngãi Nhì- Tam Ngãi.
Chính tại bến Bà Mi năm xưa, mẹ chồng cô đã viết nên những kỳ tích lịch sử. Nhìn thấy cô Rết đưa đò, lại nhớ đến hình ảnh những con sóng như con bò chồm lên, Út Tịch bị đắm đò, tay nắm đứa con nhỏ đưa lên cao, tay đẩy xuồng cho hai đứa lớn bám vào. Lên bờ còn chọc lét cho con cười…
Hai vợ chồng Hùng có hơn sào đất trồng bưởi, cam, nuôi cá và chạy thêm xe ôm nên cuộc sống cũng tạm ổn. Căn nhà anh đang ở là nhà tình nghĩa, di ảnh của ba mẹ, mấy chị em ai cũng thờ không riêng gì Hùng.
Nếu như ngày xưa, Bé Ba thay mẹ ẵm bồng các em, rồi còn đi giao liên thì ngày nay, cũng chính Bé Ba là người “đỡ đầu” cho các em và cháu là con của Hiển, Hùng, Kim Anh làm việc tại Vĩnh Long.
Xuân Hồng (đã có gia đình ở tại Cầu Kè), là cô bé út sinh ra được 14 ngày, thì mẹ hy sinh tại Gò Quao- Kiên Giang do bom B.52 Mỹ ném ngày 27-11-1968.
Anh Hiển cùng Hùng với hai con gái
Năm 1970, Hiển và Kim Anh được Quân khu 9 bí mật đưa ra Hà Nội. Trước khi đi hai chị em không hề biết gì cả, mãi đến khi tập trung tại trường học sinh miền Nam số 8 ở Tam Đảo, mới gặp nhau.
Ngày 14-5-1974, huyện đội phó Cầu Kè, anh Lâm Văn Tịch hy sinh tại quê nhà- hai con của anh đang ở Hà Nội được Đảng và Nhà nước cho sang Liên Xô để học không hay tin cha mất. Còn các người con khác ở quê nhà, gởi tứ tán các cơ sở nuôi nên cũng không hay biết tin cha hy sinh.
Anh Hùng kể lại: Từ khi sinh ra, má tui “như mèo tha con đi gởi” khắp nơi. Có gần hai chục nơi tôi đã ở, nửa đêm thức dậy có người đưa xuống xuồng đi nơi khác. Trong đầu lúc nào cũng nhớ câu mấy cô chú dặn: “đây là ba, đây là mẹ, đây là bà ngoại, ông nội… nuôi”.
Tui có đến mấy chục ba má, ông bà không thể nào nhớ hết được. Sau ngày giải phóng, tìm được có mấy nhà ba má nuôi, còn lại không tìm ra nổi.
Anh Hiển là nhân vật “kè kè bên má” mà anh ví như “băng đạn quấn quanh thắt lưng má Út”. Anh kể lại : Má tui thường để cho con ngủ say vùi nửa đêm, mới lén xuống vỏ lãi chạy đi đánh giặc.
“Kỷ niệm sâu sắc nhất về má trong đời tôi cũng là kỷ niệm cuối cùng mà không bao giờ tôi quên được: Lần đó, hai má con ngủ chung đến nửa đêm, má lén dậy hun tui một cái rồi nhẹ nhàng lấy đai thắt lưng, cắp súng nhảy xuống vỏ lãi. Tôi tỉnh dậy, chạy băng băng theo bờ kinh đón đầu. Đến cây cầu khỉ, tui nắm hai tay vào thanh cầu, thả người thòng xuống kinh, thế nào má tui thấy cũng dừng lại.
Quả nhiên khi vỏ lãi băng qua, nghe tiếng khóc kêu của con trai, Út Tịch dừng lại, bế con chạy quay trở lại nhà. Hai mẹ con ôm nhau khóc suốt, rồi dỗ dành, năn nỉ con ngủ để mẹ đi đánh giặc, mấy hôm lại về. Ai ngờ đó cũng là lần cuối cùng, mẹ ra đi vĩnh viễn không bao giờ về nữa…” kể đến đây, đôi mắt của Hiển đỏ hoe.
Tháng 9-1975, Kim Anh và Hiển từ Liên Xô trở về, mấy chị em gom nhau lại vì có người chưa nhớ, chưa biết mặt nhau bao giờ. Bỗng dưng nhớ lại câu nói của Hùng: má tui như mèo tha con gởi khắp nơi… mà thấy đắng lòng.
Cuộc đời của nữ Anh hùng Út Tịch đi đánh giặc triền miên, đàn con tứ tán, tìm hơi ấm trong vòng tay những đồng chí, đồng đội.
Năm 1977, Hiển và Hùng tiếp tục học trường Thiếu sinh quân Quân khu 9. Rời trường Thiếu sinh quân, Hiển làm việc ở Thuế vụ tỉnh Cửu Long cũ, rồi làm cảnh sát giao thông đến khi tách tỉnh anh nghỉ việc.
Căn nhà Hiển đang ở là chỗ tạm, vợ anh Hiển là Nguyễn Thị Mỹ Thu bán nước giải khát và kinh doanh mấy cái phòng trọ kế bên nhà. Anh Hiển bảo: Thu nhập gia đình đủ nuôi mấy đứa con qua ngày.
Đã có dự án Khu tưởng niệm chiến tích oai hùng của nữ Anh hùng liệt sĩ Nguyễn Thị Út và Đảng bộ nhân dân Tam Ngãi trong kháng chiến chống Mỹ cứu nước ở Tam Ngãi, Cầu Kè.
Công trình dự kiến xây dựng trên diện tích 14.300m2 với 15 hạng mục với tổng kinh phí 12,6 tỷ đồng.
Thế nhưng đến nay, dự án vẫn còn nằm trên giấy.
Và câu chuyện về mấy người con của anh hùng Út Tịch mỗi người, mỗi cảnh cứ chung chiêng như chiếc vỏ lãi trên sông nước thuở nào.
Trân Châu
Về Tam Ngãi Nhớ “Chị Út Tịch”
Người phụ nữ chân chất với câu nói đi vào lịch sử
Đường từ trung tâm huyện Cầu Kè, tỉnh Trà Vinh về đến khu tưởng niệm khoảng 5km nay đã được mở rộng rất khang trang. Hai bên đường là vô số hàng rào, cột cờ, vườn hoa thẳng tắp như để minh chứng sự hồi sinh của vùng đất có trên 80% người dân tộc Khmer từng hứng chịu nhiều bom đạn chiến tranh qua 2 cuộc kháng chiến chống Pháp rồi chống Mỹ.
Ông Thạch Then, ngụ xã Tam Ngãi kể, về cái xứ này nhắc đến câu nói bất hủ “Còn cái lai quần cũng đánh” và ” Nó đánh mình, mình đánh nó” thì hầu như ai cũng biết. Đó là sự biểu hiện ý chí bất khuất kiên cường của người phụ nữ Nam Bộ chân chất, mộc mạc nhưng lẫm liệt khí phách anh hùng. Người nói những câu nói đó là Nguyễn Thị Út mà mọi người dân nơi đây quen gọi cái tên rất thân thương “chị Út Tịch”.
Bà Kim Thy, 89 tuổi người xã Tam Ngãi kể lại, “tui với chị Út tuổi bằng nhau, hồi nhỏ còn chơi chung với nhau nữa. Chị Út Tịch có tánh khí như đàn ông, hễ nói là làm, gan dạ lắm. Hồi nhỏ chị rất cực, phải đi “ở đợ”, rồi đi theo Việt Minh, chị khiến cho tụi lính ngán cái xứ này lắm. Chị tên Út, còn chồng tên Tịch, người ta quen gọi theo tên chồng nên chị có cái tên Út Tịch là vậy đó…”.
Bà Nguyễn Thị Út, sinh ngày 19/4/1931 tại xã Tam Ngãi, quận Cầu Kè, tỉnh Cần Thơ (nay là xã Tam Ngãi, huyện Cầu Kè, tỉnh Trà Vinh).
Từ bé, bà và hai chị của mình đã phải sống đời cơ cực, ở thuê cho địa chủ có tên Hàm Giỏi. Năm 12 tuổi, trong một lần bị bắt nạt, bà đã ném con dao chẻ cau vào tay vợ tên Hàm Giỏi, ném ớt bột vào mắt vợ Hội đồng Thanh (là con dâu Hàm Giỏi). Hành động ấy, khí chất ấy toát lên một tính cách anh hùng, không chịu cam phận của người con gái Tam Ngãi từ thời thơ ấu.
Khu tưởng niệm AHLLVTND Nguyễn Thị Út tại xã Tam Ngãi Đôi vợ chồng đồng lòng diệt giặc
Theo tư liệu tại Khu tưởng niệm, đầu năm 1950, bà Nguyễn Thị Út xây dựng gia đình với ông Lâm Văn Tịch (người Khmer) cũng là chiến sĩ trong lực lượng vũ trang địa phương. Trong suốt quá trình chiến đấu đến lúc hy sinh năm 1968, bà đã lập nên nhiều chiến công oanh liệt. Cụ thể như chỉ huy giải thoát một lãnh đạo bị địch bắt giữ năm 1953 (trong trận này bà tiêu diệt tên quận trưởng Cầu Kè) và vận chuyển nhiều vũ khí cho cách mạng. Cũng trong năm 1953, bà chỉ huy trận đánh đồn Cây Châu (huyện Châu Thành, tỉnh Đồng Tháp). Năm 1954 bằng phương pháp binh vận khéo léo, bà tham gia chiếm đồn Tám Thế mà không phải nổ súng.
Chiến công nối tiếp chiến công, bà tiếp tục tham gia nhiều trận đánh lẫy lừng như trận đồn Chông Nô 2 và 3; bót Đường Trâu, bót Bà My, bót Thạnh Phú… Năm 1964, bà Nguyễn Thị Út được kết nạp vào Đảng. Tháng 4/1965, bà được cử đi dự Đại hội Anh hùng chiến sĩ thi đua lực lượng vũ trang toàn miền. Tại Đại hội, bà được bầu là nữ Anh hùng lực lượng vũ trang giải phóng miền Nam, được tặng thưởng Huân chương chiến công giải phóng hạng Nhì với thành tích tham gia 23 trận lớn nhỏ cùng đơn vị diệt trên 200 giặc, thu 70 súng các loại và nhiều vũ khí khác. Năm 1968, bà hy sinh ở chiến trường Châu Đốc (nay thuộc tỉnh An Giang). Sau đó bà đã được phong tặng danh hiệu AHLLVTND. Riêng ông Lâm Văn Tịch được điều về Trà Vinh tiếp tục công tác và hy sinh năm 1974.
Để ghi nhớ, tôn vinh tấm gương của nữ AHLLVTND Nguyễn Thị Út, tỉnh Trà Vinh đã xây dựng khu tưởng niệm bà trên phần đất rộng khoảng 14.000m2 với các hạng mục chính bao gồm nhà tưởng niệm, nhà trưng bày, nhà truyền thống; nhà hội thảo, nhà chiếu phim, đường giao thông, sân lễ, bãi xe… Thông qua các hiện vật, hình ảnh, tư liệu trưng bày, khách tham quan có dịp tìm hiểu về hoàn cảnh xuất thân, quá trình tham gia kháng chiến và nhất là quyết tâm đánh giặc bảo vệ xóm làng không gì lay chuyển được của một người phụ nữ bình dị, sinh ra và lớn lên ở một làng quê nghèo khó.
Khu tưởng niệm nữ anh hùng Nguyễn Thị Út là điểm nhấn quan trọng trong chuỗi các địa chỉ du lịch trên địa bàn huyện Cầu Kè – vùng đất được mệnh danh “Vương quốc Dừa sáp”, bao gồm Vạn Niên Phong Cung với Vu lan thắng hội, Nhà cổ Huỳnh Kỳ, khu du lịch sinh thái vườn cù lao Tân Qui…
Một lần được về quê hương Tam Ngãi thắp hương trước linh vị bà, chúng tôi cũng như nhiều du khách khác ngưỡng mộ trước tấm gương người liệt nữ anh hùng đã sống, chiến đấu góp phần giải phóng quê hương, làm rạng danh khí phách anh hùng của người phụ nữ Việt Nam: Anh hùng – Bất khuất – Trung hậu – Đảm đang.
Bài và ảnh: Phan Thị Anh Thư
60+ ❤️❤️❤️ Stt Hay Về Cuộc Đời Nên Đọc Bây Giờ
Stt hay về cuộc đời các bạn nên độc 1 lần. Cuộc đời con người là một chuổi ngày trải nghiệm, mỗi ngày con người đều phải học tập để trau dồi bản thân. Khi còn trẻ người ta tự mặc định cho mình biết tất cả về thế giới, bởi tính tự cao của những người trẻ. Càng lớn, càng trưởng thành con nguời mới nhận ra cuộc sống này vô vàn thứ phải học.
Những người trưởng thành họ được trải nghiệm nhiều hơn, vì thế mà dân gian thường có câu: “Gừng càng già càng cay”. Trưởng thành họ đúc rút được nhiều kinh nghiệm cho ta nhiều bài học bổ ích trong cuộc sống. Chúng tôi tuyển tập những câu nói hay, những stt hay về cuộc đời để các bạn cùng suy ngẫm.
Cùng xem và cảm nhận những câu stt hay về cuộc sống mỗi ngày mang lại những nỗi niềm cảm xúc khác nhau mang lại bao tình cảm thú vị như vui, buồn, tâm trạng hay hạnh phúc … trong cuộc sống. Hãy thả mình vào những dòng stt hay nhất để quyên đi những mọi ưu phiền lo âu trong cuộc sống xô đẩy tấp nập này.
1. Muốn làm một việc cho thật tốt, cần phải có niềm đam mê và sự hăng say trong công việc. Chính niềm đam mê, sự hăng say sẽ giúp nâng đỡ ta vượt qua những khó khăn và trở ngại trong công viêc.
2. Tình yêu cho đi sẽ được đáp lại bằng tình yêu, tình thương cho đi sẽ được đáp lại bằng tình thương.
3. Tình bạn là nhận thêm niềm vui và chia bớt nỗi buồn.
4. Đứng sau động từ “yêu thương” thì “giúp đỡ” là động từ đẹp nhất trên thế giới.
5. Đừng bao giờ mất kiên nhẫn, đó chính là chiếc chìa khoá cuối cùng mở được cửa.
6. Tình thương yêu là một trái cây luôn nở rộ và vừa tầm hái.
7. Người lạc quan cho đấy là cái bánh, kẻ bi quan lại thấy đó là cái lỗ tròn.
8. Trong tâm hồn cao thượng tất cả đều cao thượng.
9. Lòng yêu thương là điều mà chúng ta có thể mang theo khi chúng ta ra đi, và nó khiến cho giây phút cuối trở nên dễ dàng chịu đựng.
10. Nguyên nhân chính của các lỗi lầm loài người mắc phải được tìm thấy trong những thành kiến được thu thập từ thời thơ ấu.
12. Cư xử với con người bằng sự chân thành sẽ được đáp lại bằng sự chân thành.
13. Tất cả kho tàng trên trái đất không thể nào so sánh nổi với hạnh phúc gia đình.
14. Nơi nào có tình thương yêu, thì nơi đó luôn có những điều kỳ diệu.
15. Một số người tặng thời gian, một số người tặng tiền, một số tặng kỹ năng tay nghề và mối quan hệ, một số đã hiến máu… Và ai cũng có một thứ gì đó để trao tặng.
16. Một thân thể không đau, một tinh thần không loạn, hạnh phúc đích thực của con người chỉ có bấy nhiêu thôi.
17. Có trải qua đau khổ, cay đắng con người ta mới hiểu ra được nhiều điều, mới nhìn nhận ra được những sự thật mà nếu như ta sống một cuộc sống êm đềm và hạnh phúc ta không thể nhận ra.
18. Bạn không thể hoàn toàn kiểm soát được bất cứ điều gì xảy đến với bạn trên cuộc đời này. Cái duy nhất mà bạn có thể kiểm soát được hoàn toàn chính là suy nghĩ và phản ứng của bạn.
20. Bí quyết để có một đôi môi đẹp : hãy nói những lời tử tế.
21. Học tập chỉ mở cửa, bạn phải tự bước qua cánh cửa đó.
22. Thành công lớn nhất là đứng dậy sau mỗi lần bị vấp ngã.
23. Bạn không bao giờ bị đánh bại, cho đến khi bạn tự bỏ cuộc.
24. Thành công và hạnh phúc nằm trong chính suy nghĩ và sự lựa chọn của bản thân.
25. Có những CẢM XÚC
.. Không dễ dàng ĐIỀU KHIỂN
Có những THÓI QUEN
… Không dễ gì BỎ ĐI
Có những YÊU THƯƠNG
… Không cách nào XÓA đi được.
26. Hãy cười lên và cả thế giới sẽ cười cùng bạn, nếu khóc, bạn sẽ phải chỉ khóc một mình.
27. Nếu bạn không thể xây dựng một thành phố thì hãy xây lấy một trái tim hồng.
28. Một người bạn thật sự là người bước vào cuộc sống của bạn khi cả thế giới đã bước ra.
29. Yêu thương cho đi là yêu thương có thể giữ được mãi mãi.
30. Một nụ cười có thể thay đổi một ngày, một cái ôm có thể thay đổi một tuần, một lời nói có thể thay đổi một cuộc sống.
32. Sự thay đổi của cuộc sống là điều ko thể tránh khỏi – Việc của chúng ta đơn giản là lựa chọn cách để vượt qua mà thôi.
33. Trong cuộc sống, nơi nào có một người chiến thắng, nơi đó có một người thua cuộc. Nhưng người biết hi sinh vì người khác luôn luôn là người chiến thắng.
34. Ko tin vào chính mình – tức là bạn đã thất bại một nửa trước khi bắt đầu.
35. Mọi thứ rồi sẽ qua đi, chỉ còn tình người ở lại.
36. Hãy làm những việc bình thường bằng lòng say mê phi thường.
37. Với thế giới, bạn chỉ là một hạt cát nhỏ – nhưng với một người nào đó, bạn là cả thế giới của họ.
39. Chẳng có gì mất cả ! Những vì sao lặn xuống Để rồi mọc lên sáng hơn ở bờ bên kia.
40. Những kí ức và kỉ niệm đẹp sẽ giúp con người vượt qua những thử thách của cuộc sống.
41. Chớ có đi tìm của cải xa hoa, bởi vì nó chỉ đánh lừa bạn.
42. Người bi quan luôn tìm thấy những khó khăn trong mọi cơ hội.
43. Hãy luôn đặt ta vào vị trí của người để biết rằng nếu ta đau thì chắc chắn người cũng đau như ta vậy.
44. Chỉ mất một phút để cảm thấy say đắm ai đó, một giờ để thích và một ngày để yêu. Nhưng ta sẽ mất cả cuộc đời chỉ để quên một người
45. Người lạc quan luôn nhìn được những cơ hội trong từng khó khăn.
46. Khi bỏ qua tất cả cảm xúc, niềm si mê, sự lãng mạn mà ta vẫn thấy còn yêu thì đó chính là tình yêu.
47. Tình yêu bắt đầu bằng một nụ cười, tiến triển bằng một nụ hôn, kết thúc với một giọt nước mắt hay với vòng tay ôm xiết bất tận.
48. Có một nghịch lí: Hạnh phúc thật sự chỉ đến khi bạn biết mạnh dạn cho đi – chứ ko phải nắm giữ thật chặt.
49. Xin chớ có làm thinh trước những gì mà một người nói với bạn bằng cả con tim .
50. Ta đã thành công vì ta quyết tâm, ta không bao giờ do dự.
51. Một cuốn sách hay có thể thay đổi số phận biết bao người.
52. Yêu nghĩa là không bao giờ phải nói “rất tiếc”.
54. Nếu không biết đau thì không thể đứng lên khi gục ngã.
55. Chúng ta thường mến những người thán phục ta và thường không mến mấy những người mà ta thán phục.
56. Gieo hành vi gặt thói quen. Gieo thói quen gặt tính cách. Gieo tính cách gặt số phận.
57. Cách tốt nhất để giữ bạn là không bao giờ cho họ nợ một tí gì và cũng chẳng bao giờ mượn họ một tí gì.
58. Một giọt mực có thể làm vạn người suy nghĩ.
59. Để tìm một người bạn tốt là khó. Để rời bỏ họ càng khó. Và để quên họ là không thể. Điều khó nhất là nhìn người mà bạn yêu thương lại yêu thương một người khác.
60. Mở lòng mình ra với cuộc sống và mở mắt ngắm nhìn thế giới tươi đẹp quanh mình.
Status Tình Yêu Anh Chỉ Có Một Tình Yêu Duy Nhất. Dành Tặng Em Bây Giờ Và Mãi Mãi
Những cô gái luôn mang trong mình một bản tính thiên thần. Chẳng qua vì những sóng gió cuộc đời biến họ thành những “thiên thần đội lốt phù thủy”. Cuộc sống không làm thay đổi họ, mà chỉ là họ phải cất đi đôi cánh thiên thần mà thay vào đó là chiếc chổi phù thủy để có thể mạnh mẽ mà tồn tại. Nhưng cái họ cần không phải một trái tim lạnh lẽo, một lòng người sắt đá. Họ cũng chẳng cần những ảo tưởng viển vông. Họ chỉ cần một ai đó hiểu và yêu họ thật lòng.
Anh chỉ có một tình yêu duy nhất. Dành tặng em bây giờ và mãi mãi. Dẫu anh đi đến tận cùng trái đất. Vẫn hướng về em bằng trọn con tim.
Đời không tình yêu như trời không nắng. Anh cần tình yêu như trời kia cần nắng. Và tình yêu ấy không ai ngoài em. Anh đã thật hạnh phúc khi ở bên cạnh em. Anh yêu em.
Từng ngày trôi qua, anh biết mình đang lạc vào một nơi nào đó. Nơi có những xúc cảm của một tình yêu vụng dại đầu tiên. Nó không thật sự cháy bỏng, cuồng nhiệt nhưng đủ để anh thấy ấm áp khi nghĩ về. Cái khao khát yêu thương luôn tồn tại trong anh. Em có biết không?
Tình yêu của em là ngày mai của anh. Ngày mai của anh sẽ chết và sẽ không bao giờ có ngày mai nếu em rời xa anh. Nhưng điều đó sẽ không đến vì anh biết rằng em là báu vật duy nhất mà thượng đế đã ban tặng cho riêng anh.
Em không phải là người đầu tiên tỏ tình với anh. Nhưng lại là người đầu tiên anh rung cảm thật sự. Vì tình yêu cũng cần phải đánh đổi nên anh chưa từng muốn chấp nhận bất cứ tình cảm nào trước đó. Nhưng có lẽ em đã khiến anh buộc phải đánh đổi cả trái tim mình. Em đã sẵn sàng yêu anh chưa?
Cái gì rồi cũng trôi qua. Cái gì rồi cũng phôi pha. Cái gì rồi cũng nhàm chán. Duy chỉ có ái tình là tồn tại. Và tình yêu anh dành cho em cũng thế. Bất tử với thời gian.
Sự dịu dàng của em mới khiến anh thoát khỏi cái nóng nực của mùa hè. Và chỉ có sự dịu dàng ở nơi em mới cứu anh thoát khỏi cái lạnh giá bất tận của mùa đông. Cảm ơn em đã cho anh có thêm nhựa sống. Yêu và nhớ em thật nhiều.
Em là người đầu tiên anh muốn được yêu thương, được hy vọng. Người đã khiến anh những đêm mong nhớ, khiến anh muốn bước bên cạnh như một cô gái bé nhỏ chẳng còn phải cô độc bước qua cái giá rét mùa đông một mình.
Em có đồng ý nắm chặt bàn tay anh, bên anh với biết bao yêu thương chân thật không? Em có sẵn lòng là một nơi cho anh tựa vào mỗi lúc mệt mỏi? Và quan trọng nhất em sẽ tuyệt đối yêu anh chứ? Dù anh biết chẳng có gì là tuyệt đối cả nhưng anh vẫn muốn hỏi em như thế. Bởi nếu đồng ý em sẽ là mối tình đầu của anh. Và anh muốn nó sẽ thật trọn vẹn. Vì anh cảm thấy dường như mình cũng đã thích em thật rồi!
Cập nhật thông tin chi tiết về Con Chị Út Tịch Bây Giờ Ra Sao? trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!