Xu Hướng 6/2023 # (Đề Cử/ Đam Mỹ) Tình Yêu Đau Dạ Dày – Điệp Chí Linh # Top 11 View | Dtdecopark.edu.vn

Xu Hướng 6/2023 # (Đề Cử/ Đam Mỹ) Tình Yêu Đau Dạ Dày – Điệp Chí Linh # Top 11 View

Bạn đang xem bài viết (Đề Cử/ Đam Mỹ) Tình Yêu Đau Dạ Dày – Điệp Chí Linh được cập nhật mới nhất trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

TÌNH YÊU ĐAU DẠ DÀY

(胃疼的爱情)

Tác giả: Điệp Chi Linh (蝶之灵) Thể loại: Hiện đại, nhất công nhất thụ, oan gia Tình trạng: Hoàn.

Link truyện: Full

Cũng lâu lắm rồi ta không coi thể loại Đam mỹ, Hiện đại, nhẹ nhàng này rồi!!! Phải nói thêm 1 chút là ngày trước khi coi Ngôn tình, ta đã rất thích Tác giả Điệp Chi Linh với tác phẩm Ốc sên chạy (ta còn mua luôn sách nữa đó nha!!!).

Đôi lời về Điệp Chi Linh:

Phong cách viết của Điệp Chi Linh rất hợp với ta, nhẹ nhàng, có chút hài hước, những câu chuyện bình thường, đôi chút sóng gió,… rất nhiều, rất nhiều “mùi vị” của cuộc sống. Tác giả tạo nên 1 xã hội gần với đời thực về tình yêu, tình bạn, tình thân,… những tình huống tưởng chừng như đơn giản như cảnh quằn quại vì bài thi khó, cảm giác bức rức khi bộ truyện trinh thám đột ngột ngừng, câu chuyện anh chị em đấu đá vô cùng ấu trĩ, câu chuyện về căn bệnh muôn thuở của xã hội hiện đại – đau dạ dày,… Tất cả tạo nên 1 cuộc sống đời thực, không quá cao siêu, không nhiều đấu đá, không yêu nhau đến chết đi sống lại,… nhưng vẫn tạo nên cảm giác trân trọng và đáng quý.

Mỗi nhân vật của Điệp Chi Linh đều có 1 cuộc đời riêng của họ, và tất cả liên kết với nhau bởi những mối quan hệ. Đọc tác phẩm của Điệp Chi Linh, chúng ta không chỉ chú ý đến tình yêu sâu sắc của các nhân vật chính, mà còn có sự quan tâm, hết lòng của tình bạn, sự ấm áp, ân cần của tình thân,… Mọi thứ tạo nên một không gian “thực”, như khi Vệ Đằng rời xa Tiêu Phàm, anh vẫn không hề bị lụy, tình yêu dù vẫn khó quên bởi cho đi quá nhiều, nhưng bên anh vẫn còn rất nhiều “chiến hữu”, họ luôn bên cạnh để cùng anh chia sẻ (sủa xả Tiêu Phàm), hay khi Diệp Kính Văn phải xa cách người yêu, bên anh vẫn có Tiêu Phàm chăm sóc,… Ta thích tất cả chi tiết bởi nó quá thực và vô cùng thú vị,…

“Tình yêu là gì? Không có nhất định sẽ cảm thấy cô đơn, thiếu vắng, nhưng không phải không thể sống, bởi cuộc sống không độc nhất chỉ có tình yêu…” – Du Miên

Tình yêu đau dạ dày:

Cho dù mọi người chưa đọc tác phẩm, nhưng thiết nghĩ cũng từng nghe qua, đây là Bộ Đam mỹ đầu tiên chính thức phát hành ở Việt Nam đúng không? Ta không thể nói bộ truyện này hay tuyệt thế tới mức nào, vì ta nghĩ nó cũng chưa tới trình cao như vậy!!! Chỉ đơn giản là ta rất thích nó mà thôi! Một câu chuyện nhẹ nhàng về 1 thiếu niên trẻ tuổi, yêu đời, có chút nóng nảy và một chàng trai lạnh lùng, nhưng lại cũng rất nhẹ nhàng, ấm áp,…

Câu chuyện bắt đầu từ ý tốt của 2 cô em gái, muốn kết duyên anh mình cùng bạn, ai ngờ đời không như là mơ, khi 2 cô nàng lại quá giống nhau tới từng suy nghĩ, nên kết quả là 2 người anh lại cùng đi chơi với nhau. Lần gặp đầu tiên ấy, Vệ Đằng đã cho Tiêu Phàm một ấn tượng vô cùng khó quên, người có thể mang 1 đống đồ đi chơi, ăn và nói liên tục suốt chuyến xe, có khả năng làm quen người khác đến độ đáng kinh ngạc, tự nhiên quá mức,… Những ngày đi tham quan bên nhau dù rất ngắn, nhưng chàng trai đầy nhiệt huyết Vệ Đặng cũng đã thắp lên 1 ngọn lửa nho nhỏ để sửa ấm trái tim băng giá của Tiêu Phạm. Và rồi họ lại chia tay để tiếp tục cuộc sống của mình,…

Định mệnh là 1 thứ không ai có thể đoán trước được, họ lại học cùng trường, và khi gặp lại, Tiêu Phàm đã làm cho Vệ Đặng “giác ngộ” được rằng trong lòng đã có điều gì đó dần dần thay đổi. Từ thương cảm đến quan tâm, từ quan tâm lại muốn cho anh hạnh phúc, và cậu đã dần dần yêu anh như thế đấy… Mọi người có thể nói Vệ Đằng ngốc ngếch, biết Tiêu Phàm đã có người thương nhưng vẫn lao vào. Mọi người có thể nói cậu hết thuốc chữa khi đã bị từ chối vẫn không buông tay… Nhưng ta lại nói người ngốc ngếch chính là Tiêu Phàm, anh ngốc tới độ giả vờ nói cho Vệ Đằng về chuyện tình cảm của mình, chỉ hy vọng cậu sớm rút lui, nhưng anh nào biết tình cảm của cậu đâu từ 1 phía, bởi trong anh không phải cũng đã dần thay đổi. Anh ngốc ngếch từ chối Vệ Đằng một cách tàn nhẫn, nhưng anh nào biết bản thân cũng rất đau lòng. Anh ngốc ngếch khi một lần rồi lại 1 lần thương tổn cậu, nhưng anh nào biết bản thân đã từ lâu yêu cậu mất rồi,… Hai người họ, người truy, người chạy,… đến một lúc, người chạy cũng quay đầu lại, để cùng giáp mặt, và tình yêu cứ thế mà bắt đầu…

Yêu nhau, thổ lộ và tiếp nhận, chung quy cũng chỉ là bước 1 của Công thức tình yêu,… Dù người ta thường nói: “Vạn sự khởi đầu nan”, nhưng trong tình ái, quá trình lại càng quan trọng. Tiêu Phàm thông minh, tài giỏi nhưng lại ngốc nghếch trong tình yêu, anh ngây thơ cho rằng Vệ Đằng sẽ mãi mãi bên anh như tình yêu vốn nó phải thế,… anh nào biết, tình yêu như 1 hạt giống, phải thường xuyên yêu thương, chăm sóc mới có thể đơm hoa kết trái,… hạt giống đã cố gắng, người trồng cũng phải bỏ tâm,… Tình yêu không chăm sóc, chỉ cần chút vô tâm cũng có thể làm cho người thương tan nát cõi lòng,… Vệ Đằng rời đi mang theo sự tổn thương vô cùng sâu sắc, bỏ lại Tiêu Phàm trong trạng thái nửa tỉnh, nửa mê,… Họ quả thực cần thời gian để hiểu nhau hơn, tình yêu đến quá nhanh giữa 2 con người quá nhiều khác biệt, sự lỗi nhịp cảm xúc là điều không hề tránh khỏi. Vệ Đằng rời đi để tìm khoảng lặng cho bản thân sau khoảng thời gian rơi vào vòng xoáy điên cuồng của tình ái. Tiêu Phàm ở lại ngặm nhấm nổi đau, để nhận ra tất cả những đau đớn của Vệ Đằng và giải đáp cho câu hỏi: “Ai là người quan trọng nhất trong đời anh?”. Họ yêu nhau, rồi lại xa nhau, bởi cả 2 có những điều cần thay đổi…

Thời gian trôi qua, không dài, không ngắn,… Lần này, Tiêu Phàm không đợi định mệnh, không chờ tình yêu tự đến gõ cửa,… Anh, lần đầu tiên trong đời, tự động cố gắng vì tình yêu. Bởi giờ đây anh biết, tình yêu là chuyện của hai người, Vệ Đằng đã cho đi quá nhiều và đến lúc, anh muốn cho cậu tất cả của bản thân,…

Tình yêu không phải là những bồng bột của tuổi trẻ, không phải run cảm nhất thời,… mà nó là câu chuyện của cả một đời người…

Tình yêu đau dạ dày là một câu chuyện tình rất nhẹ nhàng, chân thực. Một Vệ Đằng nhiệt tình, thẳng thắng, yêu ghét đều thể hiện ra mặt,… yêu thích anh chàng nghiên cứu sinh thông minh, tài giỏi Tiêu Phàm, và cho đi tất cả, hạnh phúc có, đau khổ cũng có,… nhưng ở đời vốn “khổ tận cam lai” và khi tình yêu đã kết thành một khối, hiểu nhau hơn, tin tưởng nhau hơn, thì họ vẫn còn cả 1 cuộc đời để bên nhau, và cùng cố gắng,…

Chia sẻ:

Twitter

Facebook

Like this:

Số lượt thích

Đang tải…

Cảm Nhận Tình Yêu Đau Dạ Dày

“Con đường tình yêu vốn lắm chông gai huống chi là một tình yêu bị người đời dị nghị. Vệ Đằng như một con nhím xù sôi nổi và ấm áp, Tiêu Phàm một con người lạnh lùng và khó gần. Hai con người như hai thái cực tương phản, đi trên hai đường thẳng song song mà lý ra không bao giờ gặp nhau…” Vệ Đằng sinh ra cũng chỉ là một cậu bé bình thường, cũng từng có ý nghĩ cầu hôn người mình yêu trong một không khí lãng mạn. Nhưng điều cậu không thể biết trước đó là sau này cậu gặp được Tiêu Phàm – một tảng băng khiến người ta chết rét. Và điều Vệ Đằng càng không thể ngờ tới là mình lại được anh cầu hôn. Cơ mà dù có là cầu hôn người hay được người cầu hôn thì chỉ cần đó là người mình yêu cũng đủ rồi phải không? Tôi khắc mãi trong tim mình câu nói Vệ Đằng nói với em gái Vệ Nam, khi cô ấy khuyên cậu ngừng theo đuổi Tiêu Phàm vì anh đã làm cậu tổn thương là: “Đã yêu thì can đảm mà yêu, so đo tính toán làm gì?” Một Vệ Đằng ngốc ngếch nhưng lại có thể nói ra một chân lí tình yêu như vậy đấy. Theo tôi, người ta chỉ ngốc khi đứng trước người mình yêu mà thôi. Tôi vừa ngưỡng mộ vừa khâm phục Vệ Đằng! Cậu ấy kiên trì theo đuổi Tiêu Phàm kể cả bị anh làm tổn thương, rồi bất chấp tim có đau đớn thế nào cũng hết lòng yêu anh, không so đo tính toán như chính cậu đã nói. Thử hỏi có bao nhiêu người yêu nhau nghĩ được như vậy? Tôi không nói là không có, chỉ là cho đến giờ, tôi chưa từng gặp. Ai dám nói rằng tình cảm giữa hai người đồng giới không phải là tình yêu? Vậy thế nào thì được coi là yêu? Không phải họ cũng biết ghen tuông hờn giận, cũng nếm vị đau khổ hạnh phúc sao? Không phải họ cũng cãi nhau, hiểu lầm, trải qua đầy những trắc trở sao? Họ cũng là con người, cũng có trái tim, cũng muốn yêu và được yêu. Như Tiểu Đằng và Phàm ca của tôi vậy. “Bao nhiêu năm nay dạ dày thường lên cơn đau, nhưng lần này lại đau đớn tột đỉnh, lục phủ ngũ tạng đều lộn nhào, giống như cơn đau cố đè nén bao lâu nay hôm nay bùng phát, toàn thân đau đớn, cơn đau chạy lên óc, từ gót chân đến đỉnh đầu đều đau đớn không thể chịu đựng nổi… Tiêu Phàm, anh vĩnh viễn không bao giờ hiểu được cảm giác đau đớn, nhìn thấy người mình yêu an ủi chăm sóc cho kẻ khác, trong khi mình thì phải đứng xếp hàng khổ sở thế này.” “Sau này mới hiểu ra, nỗi đau như xé trong tim là bởi vì không biết tự lúc nào đã lún quá sâu vũng bùn tình yêu.” Tình yêu vẫn luôn có những hiểu nhầm. Là do đối phương không giải thích rõ ràng? Hay là do chính mình không cho người ta cơ hội giải thích. Hoặc cũng có thể là do cả hai người.Tôi thực sự hiểu được tâm trạng của Vệ Đằng khi nhìn thấy anh chăm sóc Diệp Kính Văn. Tôi chắc rằng lúc đó dạ dày cậu ấy có đau nhưng cũng không thể nào bằng với nỗi đau quặn thắt nơi con tim. Và rồi cậu quyết định ra đi. “Sẽ rất buồn khi bạn gặp một ai đó mà bạn cho rằng vô cùng có ý nghĩa đối với bạn, chỉ để cuối cùng bạn nhận ra rằng tình cảm đó sẽ chẳng bao giờ được đáp lại và bạn là người phải ra đi.”Tôi đã rất giận Vệ Đằng. Mặc dù biết từ khi bắt đầu yêu Phàm ca, cậu sẽ chịu đau khổ nhưng tôi đã tức điên người khi đọc đến đoạn cậu ấy để cho Châu Vũ lừa anh làm anh phải đứng 30 tiếng đồng hồ trên tàu đến thành phố A. Rồi lạnh nhạt với anh, không chịu tin rằng anh yêu mình mà nhẫn tâm hắt hủi. Nhưng tình yêu mà mình vất vả theo đuổi mãi mới được đền đáp liệu có dễ dàng nói một câu “Chúng ta hết rồi!” là có thể chấm dứt không? “Anh chỉ mang đến cho em toàn là đau khổ … Có lẽ vì vậy mà em yêu Anh. Bởi vì niềm vui thì dễ quên, còn đau khổ thì không bao giờ.” Đúng thế đấy! Chúng ta có thể quên đi một người làm cho chúng ta cười nhưng chúng ta có lẽ không thể quên người đã làm chúng ta khóc, không thể quên đi người khiến cho trái tim đau đớn tột cùng. Càng khó quên hơn nữa khi người đó lại chính là người mà chúng ta yêu. Bạn có từng vậy không? Có từng muốn quên đi những đau khổ mà không thể không? Có thì chắc là các bạn sẽ hiểu. Như tôi.

Đọc “Tình yêu đau dạ dày”, tôi cảm thấy mình như có động lực hơn vào đời thực thì sẽ khó khăn hơn để thuyết phục gia đình rất nhiều nhưng không phải không thể. Một Tiêu Phàm đẹp trai, tài giỏi, nấu ăn ngon như vậy thì bố mẹ nào nỡ lòng từ chối, nhỉ? Hơn nữa, anh còn là người duy nhất mang lại hạnh phúc cho Vệ Đằng cơ mà. Nói một cách dễ hiểu là nếu chọn được một người thành công trong sự nghiệp và có khả năng yêu thương chăm sóc mình, đồng thời cũng chứng minh rằng mình hạnh phúc thì bố mẹ sẽ chấp thuận thôi. (Nhưng mà tôi không dám chắc lắm! Bố mẹ chúng ta vẫn có những quan niệm cổ hủ mà.) Tình yêu đồng giới chưa thực sự được xã hội chấp nhận. Và những người đồng giới vì thế mà phải chịu đựng sự phản đối của gia đình, phải đối mặt với những dị nghị của cộng đồng. Giới tính là thứ được quy định sẵn kể từ khi sinh ra, là thứ mà không một ai có thể thay đổi. Nhưng họ đã rất dụng cảm để chấp nhận giới tính thật và theo đuổi hạnh phúc thực sự của mình. Cái kết viên mãn, ngọt ngào làm cho tôi tin vào một tình yêu cấm kị tràn ngập hạnh phúc. Tôi ghen tị với tình yêu của Tiêu – Vệ quá! Tôi mong mình cũng được như Vệ Đằng. Câu chuyện của hai bạn như mở ra một tương lai cho những cặp đôi đồng tính và một phần làm thỏa mãn ước mơ của các bạn hủ nữ. “Thức ăn không được ăn lung tung, vì bụng sẽ đau. Lời nói càng không được nói bừa bãi, bởi vì tim sẽ đau…”

Hãy nhớ đến câu trích dẫn này, hãy áp dụng nó cho chuyện tình yêu của các bạn để mỗi người đều có một cái kết viên mãn. Tôi không muốn thấy bất kì ai chỉ vì một lúc bột phát mà nói ra những câu khiến người mình yêu đau lòng, dẫn đến cái kết đau thương thêm nữa. Chúc hai bạn Tiêu –Vệ cũng như các trai các gái hạnh phúc! Và cũng xin chúc tôi sớm có thể gặp được “ai đó” của mình. Mong rằng xã hội sẽ sớm chấp nhận thế giới thứ ba. Mong sao mọi người sẽ có cái nhìn thoáng hơn một chút. Sáng đẹp 23/07/2013. Kết thúc bài lảm nhảm trong khi đang ngắm mưa. Nước mắt hòa vào với kí ức 6 tháng có nhau và 357 ngày xa nhau. Sắp một năm rồi ~ Không biết mình có được như Vệ Đằng hay không? /nhoẻn miệng cười/

~~End~~

Bài dự thi event ” Memories of Alobooks.vn ” tại fanpage Sách truyện online

Tên người viết:Tư Cầm

Link đọc trực tuyến:http://alobooks.vn/forum/7625/tinh-yeu-dau-da-day-diep-chi-linh-full.html

Những Câu Nói Hay Trong Đam Mỹ Phần 5 =))

_”…Ta chính miệng nói cho ngươi biết, ngươi sẽ không thể tiếp tục vô tri vô giác như thế. Ta không phải thánh nhân, không có khả năng chấp nhận yêu chỉ có cho, ta muốn ngươi: Đáp lại ta !”

[Khuynh tẫn thiên hạ – Loạn thế phồn hoa – Thương Hải Di Mặc]

_”Cho dù biết rằng, mối tình này sẽ không được thiên hạ chúc phúc. Cho dù biết rằng, hỉ đường này chỉ có mình ta và ngươi. Cho dù biết rằng, đây là bất luân chi luyến. Nhưng mà — ta yêu ngươi.”

[Khuynh tẫn thiên hạ – Loạn thế phồn hoa – Thương Hải Di Mặc]

_” Thật ra để chung thủy trong tình yêu không khó. . .cái khó là. . .Tìm được người xứng đáng để có nó hay không”

[Không nhớ rõ, sẽ bổ sung sau]

_”Ma quỷ thích phá hoại, chúng thích sự thù hận hơn tình yêu, nhưng ma quỷ không bao giờ nói dối, cũng không bao giờ phản bội, còn trung thành hơn cả những tín đồ trung thành nhất.”

[Những con quỷ Sa Tăng cô đơn – Mộc Đồng]

_”Mỗi một con diều, chỉ có một chủ nhân, nhưng chủ nhân lại có thể chính mình có vài con diều. Ngay cả chủ nhân và con diều trong lúc đó, đối với chủ nhân mà nói điều không phải tình duyên, mà là, thế thân!”

[Chỉ diên – Phong Khởi Liên Y]

_”Ta cho dù thật đã chết rồi, nếu nhìn đến ngươi như vậy tình cảnh, cũng tất yếu nghịch thiên trở lại nhân thế. Quỷ trở giết quỷ, thần chắn thí thần.”

[Không nhớ rõ, sẽ bổ sung sau]

_”Chỉ cần ngươi vì ta rơi một giọt lệ. Ta sẽ có thể vì ngươi mà tiếp tục sống.”

[Dữ thống hữu quan [Phiên ngoại của Dữ ái vô quan] – Phong Lộng]

_”Ái tình là cái gì mà đòi so với thiên trường địa cửu? Một kiếp người nhỏ bé bì thế nào với vạn dặm giang sơn?”

[Đăng hoa bất kham tiễn – Vương Thập Nhất]

_”Nhân sinh phù phiếm như một giấc chiêm bao, mộng tàn tan biến như bọt nước, kiếp này sợ là thật sự phụ ngươi… Nếu được, kiếp sau ta thà làm một gốc cây trăm tuổi, một đời cô độc thanh tĩnh bên ngoài, trả lại một kiếp tình duyên cho ngươi…”

[Xuy sầu – Cô Quang Tàn Chiếu]

_”Thị thị phi phi, ái ái tình tình, cuối cùng dùng cái chết này vẽ nên cao trào sóng lớn, một lần vĩnh viễn rời xa, đổi lấy giọt nước mắt ngươi chân tình, đã đủ…”

[Không nhớ rõ, bổ sung sau]

_”Thế gian này đau đớn nhất, là khi đã hối hận đã không còn kịp, cuối cùng vẫn không nhìn thấy được nụ cười xưa của người yêu thương, ôm không được thân hình kia đã từng đêm đêm âu yếm tựa vào lòng.”

[Không nhớ rõ, bổ sung sau]

_”Ta là người xấu xa nhất trên đời này, cho nên ngươi tuyệt đối không thể vì ta mà chết ở chỗ này. Ngươi chết sẽ lên trời, ta chết sẽ xuống đất, đến lúc đó ta chỉ có thể cả ngày ngửa đầu lên trời mà ngóng, chẳng phải rất thê thảm so với bây giờ sao?”

[Phong lưu quyển – donggua1986]

_”Ta và ngươi,cũng 1 kiếp người. Nhưng liệu, trong một kiếp ngắn ngủi ấy, có tìm được một cái gọi là hạnh phúc. Hay chỉ là, ngươi đắm chìm trong cái ảo mộng phù du,ta u mê 1 nỗi sầu vô vị? Mấy ai biết được, mấy ai hiểu được. Cho dù ngàn kiếp, vạn kiếp… ta và ngươi, liệu có hiểu được cái… gọi là hạnh phúc…”

[Không nhớ rõ, bổ sung sau]

_”Mỗi người đều có một bộ mặt bị che dấu đi, hoặc tàn nhẫn, hoặc ôn nhu, hoặc thiên chân, hoặc lõi đời, không có ai phơi bày hết bản thân mình ra trước mặt người khác, mỗi người tự thân đều có một loại tự bảo hộ, đó chính là bản tính của con người.”

[Kim tiền bang – Nhan Lương Vũ]

_”Yêu, là một chiếc thang dẫn lên cao, khiến người ta biết được thứ tốt đẹp nhất trên đời, dẫn ta đi qua một cuộc sống thật sự đáng giá, ngay cả khi cách biệt đất trời, cũng sẽ khiến lòng ta vững tin.”

[Không nhớ rõ, bổ sung sau]

_ “Chấm dứt một cuộc tình tôi trở thành kẻ hoài nghi tất cả. Hoài nghi tình yêu, hoài nghi hạnh phúc, hoài nghi nỗi đau, hoài nghi cả chính mình nữa. Không còn hứng khởi cho một cuộc rong chơi mới cũng không muốn tan loãng vào hư vô …”

[Trịnh Công Sơn]

_”Ta phải yêu người như thế nào – Mới có thể đi qua phù hoa – Đi qua thời gian – Không hư vọng, không cuồng điên”

[ Mã Cát A Mễ xướng]

Những Câu Nói Hay Trong Đam Mỹ Phần 2 =))

Ta lại tiếp tục nhảm nhảm đây *đừng ai chọi dép ta nha* thêm mấy câu ta thấy hay hay nữa *không biết quý vị bằng hữu thấy hay không nữa* Thôi kệ, post đại, blog ta mà, ai ý kiến gì được *hahahaha* cười khả ố

_”Vạn vật trên đời này không tồn tại độc lập, chúng hòa quyện thành một mạng lưới trong một mối quan hệ tinh vi bủa giăng khắp vũ trụ.”

_”Cái gọi là ái tình, cái gọi là tình yêu. Chẳng hiểu vì sao cũng không cần biết điều gì, liền đem mình dâng lên. Đau một lần không chừa, lại mua dây buộc mình. Chung quy là yêu.”

_”Chúng ta đều đã quên, nhân sinh như trò hài kịch, còn chúng ta lại ở giữa hồng trần, chỉ là những con hát luôn khăng khăng cho rằng mình đúng…”

_”Chuyện vĩnh viễn sánh cùng thiên địa, không vĩnh viễn cùng thiên địa thì không ai biết.”

_Bài thơ này ta nghe khá lâu rồi, nhưng không biết tên T.T ta cũng chỉ dịch sơ sơ được thôi *có câu ta bó tay* ai biết tên và tác giả bài thơ thì giúp ta nha *cúi đầu cảm tạ*

Vấn thế gian tình thị hà vật

Trực giáo sinh tử tương hứa

Thiên nam địa bắc song phi khách

Lão khí sinh hồi hàn thử

Hoan nhạc thú, ly biệt khổ

Tựu trung nhi nữ si tình

Quân hữu ngữ vạn lý tằng vân

Chích ảnh hướng thùy khứ.

_Đây là bài thơ Thước kiều tiên

Tiêm vân lộng xảo, phi tình truyện hận, ngân hán điều điều ám độ

Kim phong ngọc lộ nhất tương phùng, tiện thắng khước, nhân gian vô số

Nhu tình tự thủy, giai kỳ như mộng, nhẫn cố thước kiều quy lộ

Lưỡng tình nhược thị cửu trường thì, hữu khởi tại, triêu triêu mộ mộ.

(Tần Quan)

Dịch thơ:

Âm thầm quá bước Ngân Hà

Sao bay gửi hận mây hoa khoe màu

Gió vàng sương ngọc tìm nhau

Đường trần muôn kiếp có đâu sánh cùng

Nhu tình mộng đẹp tương phùng

Ngậm ngùi chẳng nỡ ngoảnh trông thước kiều

Tình xưa nếu mãi còn yêu

Cầu chi sớm sớm chiều chiều bên nhau

(Bản dịch của Phi Hoa Phi Tuyết)

_ “Thế thượng na hữu thụ thiên đằng!”

Sơn trung chỉ kiến đằng triền thụ

Thế thượng na kiến thụ triền đằng?

Thanh đằng nhược thị bất đằng thụ

Uổng quá nhất xuân hựu nhất xuân

Trúc tử đương thu nhĩ bất thu

Duẫn tử đương lưu nhĩ bất lưu

Tú cầu đương kiểm nhĩ bất kiểm liệt

Không lưu lưỡng thủ kiểm ưu sầu.”

(Dân ca Trung Hoa )

Dịch thơ: “Trên đời này làm gì có dây tơ hồng!”

“Trong núi chỉ thấy cây tơ hồng

Trên đời nơi đâu thấy được dây tơ hồng?

Cây tơ hồng non nếu chẳng leo cây

Uổng mất một xuân lại một xuân

Cây trúc đáng chặt ngươi không chặt

Cây măng đáng giữ ngươi chẳng giữ

Tú cầu đáng nhặt ngươi chẳng nhặt

Đôi tay không giữ, chỉ nhặt u sầu”

(Không rõ người dịch)

Cập nhật thông tin chi tiết về (Đề Cử/ Đam Mỹ) Tình Yêu Đau Dạ Dày – Điệp Chí Linh trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!