Bạn đang xem bài viết Fic Gtop – Baby?Noway!!! C5 được cập nhật mới nhất trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Chap 5 :
Có phải đã đến lúc tận thế rồi không ? Ăn dâu thì ê cả hàm răng,nhìn cơm chả muốn nuốt,sang phở thì ôi thôi ngao ngán. Kwon Ji Yong ơi mày sắp chết rồi !!! Sao cứ nôn tháo ra mà không ăn uống gì vô vầy nè ??? Để tìm hiểu nguyên do kì lạ,cậu lên chúng tôi seach thử thì mới biết nguyên nhân từ cái bụng đang như trái mìn nổ chậm của cậu. Mới đây mà 3 tháng rồi nhỉ ? Còn đâu cái body thon thả của Jiyong ngày nào….Haizzzz
– Haizzzz……!!! – Jiyong lại thở dài cả cây số.
– Cậu….không được khỏe hả ??? – Người đó lại tiếp tục lên tiếng.
– Đi chổ khác đi Ú tao muốn yên tĩnh !!! *phất phất tay*
– Xem ra cậu không khỏe thật !!!
Đôi mài thanh tú chợt chau lại khó chịu,bình thường nếu nó nói thế cho dù thằng Ú hay thằng Youngbae có lì mức nào cũng phải tránh xa. Hôm nay cả gan dám ở lì không đi,đã thế đúng lúc bổn ”tiểu thư” đang chán nên xem như mi xấu số vậy. Đẩy khây thức ăn ra xa,vặn vẹo cái cổ,bẻ lại mấy ngón tay lâu quá không vận động…
– MÀY………!!! – Nắm đấm dừng lại đúng lúc trước khuôn mặt góc cạnh nam tính,mái tóc nâu nhạt trông quen quen. Biết mình đã bị hố,Jiyong bỏ nắm đấm đang che khuất đi tầm nhìn kia xuống. Người thanh niên cười méo đưa tay lên chào một cách rụt rè,trên tay là khây thức ăn trưa trông có vẻ rất phong phú nhiều món ăn ngộ nghĩnh màu mè rất đẹp. Jiyong lúc này không quan tâm lắm đến kẻ vừa bị mình làm xém mất hồn,mà chỉ thu hút vào khây thức ăn lạ mắt trước mặt.
– Cậu thích nó hả ???
– *gật gật*
– Thật sao ??? *mắt sáng rỡ*
– Thật mà !!!
– Ôi cám ơn cậu nha Vick !!! Tớ đang đói rã ruột đây,nhưng mấy món ăn này ngán quá nuốt không trôi !!!
– Ok ! Ok ! Tôi nhất định đến !!!
Đương nhiên là đến rồi,đầu cứ gật gù như cái máy khâu. Trong Jiyong và Vick cứ thân thân mật mật,thằng Ú và thằng Youngbae cứ trố mắt ngạc nhiên. Từ bao giờ thằng còi trở nên thân thiết với thằng con lai luôn phát âm sai tiếng mẹ đẻ như Vick nhỉ ? 2 thằng cứ châu đầu lại,bốn mắt cứ hướng về sân khấu luôn là tâm điểm của ánh nhìn kia.
Coi kìa coi kìa !!! Còn dùng bữa chung,ngồi gần,và con gắp thức ăn cho nhau nữa !! Phen này….Chậc ! Linh cảm thật là không được tốt gì cho mấy,tự nhiên thấy lưng mọc gai óc hơi nhiều nhỉ ? Trời đang không lạnh thế mà sao lại gờn gợn khó tả….Cảm giác gì vậy nhỉ ?
Có khói bốc lên cao,hãy cẩn thận vì luồng khó màu xám kia đang định hình thành quái vật. Đánh hơi được mùi chết chóc,căn tin trở nên vắng tanh đột ngột. Chén,dĩa,khây,nằm loạn xạ trên đất mà người thì đi mất. Phút chốc mọi chuyện cứ như đang ở trạng thái đóng băng. Những chiến binh dũng cảm còn ở lại không ai khác ngoài đôi bạn Ú và Bae,nhưng ở tư thế không được oai phong cho lắm! [các bạn cứ tưởng tượng Nobita ôm Doremon đấy]
Bên ngoài luồng ám khí xám xịt di chuyển dần vào 2 người cùng khây thức ăn màu sắc,dĩ nhiên 2 người ấy không thể nào là bình thường được lúc này. Một người nhìn bằng ánh mắt ngạc nhiên,người còn lại thì liếc xéo ra bực dọc. Và mặc cho ám khí đó đang đến gần,Jiyong vẩn bình thản bỏ chiếc bánh xếp màu xanh cho vào miệng.
*Rầm* *Đặt tay lên bàn*
– Bỏ nó xuống !! – Anh mắt long sòng sọc nhìn chăm chú vào Jiyong.
– Tôi cứ ăn đấy !!
– Anh đã mang thức ăn đến cho em,vì vậy hãy quẳn nó vào chỗ kia !!! *nhướng mắt phía sọt rác*
– Anh quá đáng đấy Seunghyun !! Tôi thích ăn gì là quyền của tôi,anh lấy tư cách gì mà quản tôi ???
Đến lúc này,hắn liếc mắt qua Vick,con người vẩn ngây ngô không biết chuyện gì đang xảy ra. Và từ đâu xuất hiện một người giống hệt mình vậy nhỉ ? Hông lẽ appa hay umma mình có con riêng mà không biết sao ? Nếu thế thì đây là em hay anh mình ta ? Chưa kịp phân tích xong suy nghĩ Vick đã thấy có cảm giác toàn thân bị nhấc bổng lên,còn cổ áo vô cùng chật chội khó thở.
– Mày là ai ? Tại sao tiếp cận Jiyong ??? – Seunghyun gầm gừ trong kẽ răng,2 tay thì đang túm lấy cổ áo Vick nhấc bổng gã lên.
– Tôi…tôi…..!! – Vì cổ áo quá chậc làm nguồn không khí giảm đi đáng kể,Vick không thể rặng ra được chữ nào.
– Anh làm quái gì thế ? Buông Vick ra mau !!! – Jiyong lao đến kéo ghị cánh tay đang túm cổ áo Vick,đến nổi muốn đu đong đưa lên người Seunghyun.
– Vick ? Nghe có vẻ thân thiết quá nhỉ ??? Rốt cuộc em và thằng nhóc này có quan hệ gì ??
– Anh điên rồi buông cậu ta ra mau !!! – Nó bắt đầu lo lắng khi sắc mặt Vick đang dần chuyển sang tím,nếu cứ đà này không lâu nữa gã sẽ trở thành người thiên cổ.
– NÓI !!! THẰNG NÀY LÀ GÌ CỦA EM ??? !!! – Hắn bất chợt lớn quát vào mặt cậu.
– LÀ ÔNG NỘI TÔI ĐẤY ĐƯỢC CHƯA ???
– EM TƯỞNG TÔI LÀ THẰNG NGỐC HẢ ? ÔNG NỘI EM CHẾT LÂU RỒI ĐÂU RA THẰNG ÔNG NỘI NÀY CHỨ ??
– ĐỘI MỒ SỐNG DẬY ĐƯỢC CHƯA ??? NẾU CÒN KHÔNG BUÔNG CẬU TA RA TÔI SẼ DẸP LUÔN CÁI THỨ QUÁI GỠ TRONG BỤNG TÔI HIỂU CHƯA ???
– VÌ THẰNG NÀY MÀ EM DÁM LÀM THẾ VỚI TÔI SAO ? ĐƯỢC HÃY XEM ĐÂY !!! – *BỐP* Seunghyun đấm thẳng vào mặt Vick làm môi gã bật máu.
– THẬT HẾT CHỊU NỔI ANH CÚT ĐI KHỎI MẮT TÔI….TÊN KHỐN !!!
*phịch* Hắn buông lơi Vick xuống đất ngay lập tức,mặt hắn trở nên tối sầm. Tim hắn như bị ai bóp nghẹn,Jiyong của hắn vì bên vực một tên xa lạ khác mà kêu hắn là ”tên khốn” rồi nỡ đem sinh linh kết tinh tình yêu của cả 2 ra uy hiếp hắn. Nhưng đấy là suy nghĩ của hắn thôi,Jiyong vẩn chưa lần nào nói yêu hay đơn giản là thích hắn. Trong khi một ngày hắn có thể vọt ra mấy chục câu ”Anh yêu em” cho Jiyong nghe. Nhìn cách Jiyong đỡ gã trai xa lạ kia lên và lo lắng phủi từng hạt bụi trên người gã,một lần nữa tim hắn như bị bom nổ thành từng mảnh vụn.
Jiyong ngay đến hỏi han hắn ăn cơm chưa,hay đơn giản là uống nước không còn chẳng có. Nói chi đến lo lắng như thế ! *khục* Nực cười nhỉ ? Seunghyun mày đang làm cái gì vậy hả ? Trông mày giống tên ngốc lắm đấy ! Xem ra tên xa lạ đó hơn hẳn mày rồi ! Còn đứng đây chuốc thêm nhục sao ??? Mày là ai ? Là Choi Seung Hyun đấy !!! Sao giờ lại trông đáng thương như thế này ???
– Hóa ra….Em đối với tôi….thật sự…Chỉ là một vật thể luôn làm em chướng mắt nhỉ ??? Vậy thì ”tên khốn” như tôi sẽ biến khỏi mắt em đây !!!
– Seung…..!!! – Jiyong rất muốn cất tiếng gọi tên khi hắn quay đi,nhưng hắn thật sự quá đáng. Chưa hiểu rõ đầu đuôi ra sao lại động thủ như thế,thật là không thể tha thứ được. Chưa cưới nhau mà hắn đã hun tợn như thế,cưới nhau về không chừng sẽ giết người đốt xác.
.
.
.
Anh đèn led xoay chuyển đủ kiểu theo nhịp điệu lắc lư của mấy kẻ đang quằn quại tắm mình dưới nó,những tiếng cụng ly,tiếng hò hét,pha lẫn tiếng nhạc chói tai khó nghe. Trên sân khấu những ả gái nhảy uốn éo khoe thân hình bốc lửa khiêu khích,bên dưới những tên đàn ông mập phệ hò hét cổ vũ làm mấy ả càng hứng phấn tỏa vẻ kiêu hãnh sexy bên chiếc cột inox bóng lưỡng kia.
Seunghyun điên cuồn nóc những ly rượu mạnh vào cuốn họng,xung quanh là những ả gái ăn mặc hỡ hang thiếu vải. Mặc cho chúng sờ mó,dùng thân thể khiêu khích cạ vào người. Hắn chỉ biết mổi động tác,rót và uống. Trước mắt hắn lúc này chỉ có mỗi rược và rượu,hắn muốn say…say cho quên hết tất cả…Chẳng phải người ta nói buồn uống rượu sẽ hết buồn sao ???
– Toàn…bốc…phét….!!! – Nói ra được 3 từ chẳng ai hiểu,hắn lại quay về với ly rượu dang dở.
Càng cụt hứng hơn khi đó là ly cúi cùng trong chai Wisky loại mạnh của hắn,bực dọc,hắn bỏ chỗ và tiếng ra sàn nhảy. Như tên vừa cắn thuốc,Seunghyun lắc như điên như dại…Hắn muốn lắc,lắc cho đến khi bộ não hắn xóa sạch cái con người làm hắn ra nông nổi thế này.
Hắn là ai ? Là Choi Seung Hyun kia mà !!! Người chờ hắn yêu xếp dài từ Seuol cho đến Việt Nam ấy chứ !!! Chỉ cần cái gật đầu,cái nhái mắt,hay nụ cười lịch lãm. Lập tức hắn sẽ làm cho hàng ngàn người đổ gục. Vậy mà giờ hắn lại bị thất tình ư ??? Mày bị quả báo rồi Seunghyun ạ !!!
Biệt thự Lollipop :
Jiyong soạn lại tập vở chuẩn bị cho buổi học ngày mai,gần đây nó rất ngoan ngoãn,không đi chơi khuya…Ngay cả nơi yêu thích nhất là club nó cũng từ bỏ hết. 17 tuổi không quá lớn cũng không quá nhỏ để nó có thể tự nhận ra việc gì cần thiết hơn lúc này,nó phải chăm lo cho baby trong bụng nó mà. Dù muốn hay không thì nó không để ”con” mình lớn lên trong thế giới hư hỏng như thế được !!!
Tắm táp sạch sẽ,khoát lên bộ đồ ngủ in hình quả táo đáng yêu,đeo chiếc kính gọng đen vào định sẽ làm nốt mớ bài tập chưa hoàn thành xong để mai nộp cho cô giáo. Liếc sơ chiếc đồng hồ đã gõ đúng 11h đêm,bình thường giờ này Seunghyun sẽ đến gõ cửa phòng và ép nó uống bằng được li sữa béo ngậy hắn mới pha. Tuy chưa cưới,nhưng appa của hắn và nó đã đồng ý cho hắn dọn đến nhà riêng của nó định cư từ mấy tháng nay.
Jiyong không ngốc đến nổi không biết mình đã làm tổn thương hắn,nhưng hoàn cảnh lúc đó nêu không làm thế,hắn sẽ thành tội phạm giết người mất. Jiyong hiểu rất rõ,Seunghyun là một người nóng nảy khó kiềm chế. Nhưng hắn cũng phải hiểu cho nó chứ !!! Lớn rồi mà cứ như con nít,đi đâu giờ này vẩn chưa vát xác về,đợi nó đi tìm sao ? Dở hơi à ??? Mặc kệ !!! Nó leo lên giường và đắp chăn.
*rè rè* Tiếng điện thoại run lên nơi chiếc bàn cạnh giường,nó cầm lên và thấy dãy số quen thuột mà Vick mới cho nó ban sáng. Lướt ngón tay trên màn hình cảm ứng đắt tiền và áp điện thoại vào tai,đầu dây bên kia giọng nói trong trẻo của Vick vang lên pha lẫn tiếng nhạc điếc tai khó chịu.
– Jiyong à…Seunghyun của cậu đang ở đây !!!
– Sao ? Cậu nói gì tớ không nghe rõ ồn quá !!!
Không phải đơn giản mà Vick gọi điện đến cho Jiyong để báo cho nó biết sự có mặt của Seunghyun ở club,vì nghĩ Vick có thể là người tin tưởng được,nên nó không ngần ngại mà kể hết sự việc cho Vick biết thay vì tâm sự cho 2 thằng bạn thân nối khố là Daesung và Youngbae. Jiyong quá ngây thơ để hiểu Vick là người như thế nào,gã có thể không xấu,nhưng là một người quá xấu để có thể chiếm đoạt nó từ tay Seunghyun. Gã mặc kệ là nó có mang cốt nhục của Seunghyun. Phải chăng khi người ta yêu thì ai cũng trở nên xấu xa như thế ???
– Jiyong tới club Fool đi….Seunghyun…..!!! *tít tít*
– Seunghyun anh rốt cuộc anh đang làm cái quái gì thế hả ??? – Nhấn ga,nó phóng nhanh như mũi tên của Robin Hust bắn ra…..
Bar Fool :
Tiếng nhạc xập xình đến nhức óc,Jiyong không hiểu từ lúc nào mà nó không còn quen với âm thanh chói tai này nữa. Đứng ngay trước cổng club đã có hàng trăm con mắt dòm ngó nó,quá đơn giản để nhận ra vì nó đang mặc đồ ngủ đến club kia mà. Chính bản thân nó cũng chả hiểu vì sao ? Vì ai ? Mà nó biến thành đứa ngốc như thế này !!!
Bước sâu vào bên trong nó đã thấy Vick đứng đợi tự lúc nào,mắt gã sáng rỡ,ngoắt tay liên tục ra hiệu cho Jiyong thấy gã. Sắc mặt nó lộ rõ vẻ lo lắng,Vick có thể thấy rõ điều đó qua mấy cái trông ngóng nhìn vào bên trong. Thật sự,nó chả quan tâm đếm sự hiện diện của Vick ngay trước mặt.
– Jiyong….Jiyong….!! – Gã quơ tay trước mặt nó lôi ánh mắt nó về phía mình.
– Vick ! Seunghyun….anh ta bị gì ?? – Chả quan tâm ánh mắt Vick nhìn nó,điều nó quan tâm lúc này là Seunghyun tên chết tiệt của nó bị gì,và như thế nào….
– Cậu nên bình tĩnh trước đã….theo tôi…!!
Vick nắm tay Jiyong kéo đi,luồng lách qua như hàng người đông ngẹc lối đi. Đập vào mắt nó lúc này là hình ảnh Seunghyun đang thác loạn,đàn đúm với mấy ả vũ nữ khiêu gợi. Hắn sai sỉn la ó,để mặc cho mấy ả gái sờ mó thậm chí mân mê cả cái thứ đang cương cứng dưới cạp quần của hắn.
Jiyong như bất động,đầu óc no không còn nghĩ ngợi được gì ngoài những âm thanh của tiếng nhạc. Nó nên làm gì lúc này ??? Trông nó có giống mấy bà đi tìm chồng giữa chốn ăn chơi không ? Chết tiệt Seunghyun !!! Thật ra anh có biết hắn đang làm gì không ? Bản thân làm cho tôi ra nông nổi này rồi vát thân đi ăn chơi đàn đúm à ??? Tôi sẽ cho anh biết Kwon Ji Yong này không dễ ăn hiếp đâu !!!
Gạt cánh tay Vick đang giữ mình ra,nó săn săn bước lên sân khấu chỗ bàn DJ,nhanh tay cầm cây ghita điện gần đó. Mọi người vẩn chưa nhận ra được sự việc thì nghe được tiếng nổ đùng,tiếng nhạc tắt hẳn,chỉ còn lại âm thanh nhốn nháo của tiếng người. Lúc này Seunghyun cũng lờ mờ nhìn vào nơi tập trung ánh nhìn,một thân hình nhỏ nhắn với chiếc mic trên tay,lớn giọng gọi tên hắn.
– CHOI SEUNG HYUN !!! ANH CHẾT CHẮC RỒI !!!!
End chap 5
Share this:
Like this:
Số lượt thích
Đang tải…
W A T C H I N G ★ C A F E
Boys over flowers (2009)
by
Tên phim: Boys over flowers (Vườn sao băng)
Đạo diễn: Jun Ki Sang 전기상 Biên kịch: Yoon Ji Ryul 윤지련 Số tập 24 Thời gian chiếu: bắt đầu từ 5/1/2009 Diễn viên: Kim Hyun Joong, Lee Min Ho, Kim Bum, Kim Joon, Goo Hye Sun Công ty chế tác: Group8
———————-
(xin nói trước đây hoàn toàn là ý kiến chủ quan của một mình tôi. Nó có thể khiến người này đồng ý, người kia bất bình, nhưng nó hoàn toàn mang tính cá nhân và tôi không có ý định tranh luận với bất kỳ ai về vấn đề này).
Ưu điểm:
– Bộ phim bám tương đối sát về mặt tình tiết so với nguyên tác dù không hoàn toàn đầy đủ, nhưng đó không là vấn đề quá to tát.
– Trang phục, phụ kiện diễn được đầu tư cao, mang lại hiệu ứng tốt.
– Lựa chọn dàn diễn viên toàn người đẹp, đặc biệt là 4 anh chàng F4 đã bắn rụng trái tim hàng triệu thiếu nữ. Nhưng riêng tôi, tôi đặc biệt thích vai diễn Goo Jun Hye của nữ diễn viên Kim Hyun Joo. Thật sự mà nói thì xem qua các bản diễn HYD thì đây là diễn viên mang đến cho tôi cảm giác Tsubaki nhiều nhất. Kim Hyun Joo đã thể hiện cho tôi thấy một Tsubaki xinh đẹp, mạnh mẽ, chân thành và cũng đầy hối tiếc mà tôi đã từng ấn tượng.
Khuyết điểm
Khuyết điểm đầu tiên mà tôi muốn nói tới là việc xây dựng nhân vật Ha Jae Kyung (vị hôn thê của Jun Pyo) do Lee Min Jung thể hiển. Cô diễn viên này đóng khá đạt vai cô tiểu thư Jae Kyung, nhưng đáng tiếc các nhà biên kịch đã biến vai của cô thành một sự hỏng bét so với nguyên tác. Tôi vẫn còn nhớ nhân vật Shigeru trong nguyên tác là một cô tiểu thư tuy lém lỉnh, nghịch ngợm nhưng cũng rất phóng khoáng và chân thành trong tình cảm. Shigeru thật sự phải là một người mạnh mẽ, quyết liệt trong tình yêu và đồng thời cũng phải là một người biết cách buông tay trong tình yêu. Shigeru gây ấn tượng mạnh cho tôi không phải khi cô xuất hiện lần đầu tiên, cũng không phải vì cô đã đối xử rất tốt với Tsukushi, mà là ở phân đoạn cô bày tỏ tình cảm với Tsukasa, sẵn sàng dâng hiến tất cả bản thân mình cho anh nhưng khi biết anh từ chối mình vì trong lòng đã có người con gái khác, Shigeru đã chấp nhận sự thật và rút lui khỏi mối tình này. Đó không phải vì cô hèn nhát hay không yêu Tsukasa, mà chỉ đơn giản là vì cô biết mình không thể tranh giành thứ không thuộc về mình.
Còn nhân vật Jae Kyung trong BOF thì tuy biết rõ mình là người đến sau, cũng biết rõ mối tình giữa Jun Pyo và Jan Di, nhưng vẫn cố chen vào giành giật. Thậm chí còn yêu cầu Jan Di làm phù dâu cho mình trong lễ cưới. Tuy rằng các nhà biên kịch đã để cho cô tự nhận mình là một người ích kỷ với Jan Di, ra vẻ ăn năn nhưng trong mắt tôi, đó chỉ là hành động của một đứa con gái độc ác cố tỏ ra hối hận nhằm tự làm dịu đi mặc cảm của bản thân mình. Cô ta làm thế không phải vì thật sự cảm thấy có lỗi mà chỉ vì muốn thỏa mãn cảm giác chiến thắng của riêng mình mà thôi.
Mà nhắc đến đoạn này lại lộ ra thêm một yếu điểm nữa trong việc xây dựng tính cách nhân vật Jun Pyo. Anh chàng này trong mối quan hệ với Jan Di và Jae Kyung thật sự là một thằng ba phải, hèn nhát và chẳng chút khí khái nam nhi. Trong suốt một thời gian dài anh ta chỉ biết nói miệng là yêu Jan Di thế này, yêu Jan Di thế kia nhưng lại chẳng có lấy mấy hành động để ngăn chặn cuộc hôn nhân giữa mình và Jae Kyung. Anh ta cứ để mặc, buông xuôi mình theo sự sắp đặt của bà mẹ, rồi sau đó tự kỷ, khóc lóc là tôi đau khổ, tôi muốn được yêu và sống với người mình yêu. Trong khi đó, Tsukasa lại là một người đàn ông rất vững vàng. Anh ta cũng bị bà Kaede ép vào cuộc hôn nhân với Shigeru, nhưng tuyệt đối anh ta không bao giờ để cho Shigeru bước vào cuộc sống của mình, và cũng rất rõ ràng khi thẳng thắn nói với Shigeru rằng mình không yêu và không muốn cưới cô. Lúc xem đến đoạn trước lễ cưới Jun Pyo quỳ xuống cầu xin Jae Kyung buông tha cho mình, tôi chợt thấy buồn cười. Hóa ra, thủ lĩnh của F4 lại là một kẻ đớn hèn đến thế này sao?
Thứ ba, việc xây dựng mối quan hệ giữa Song Woon Bin và Jo Yi Jung. Thật sự mà nói thì có lúc tôi tưởng chừng như họ là SA kìa. Về nhân vật Woon Bin thì cũng khá ít đất diễn giống Akira trong nguyên tác nên thôi, mạn phép chẳng nói nhiều, dù thật sự mà nói thì còn lâu anh ta mới khiến tôi nghĩ anh ta giống mặt trăng như Akira.
Kế tiếp, điều tôi muốn nói là việc lựa chọn Kim Bum vào vai Jo Yi Jung. Kim Bum rất đẹp trai, rất đáng yêu và tôi cũng thích anh ta, nhưng để nói anh ta là Soujirou thì thật là khiên cưỡng. Bởi lẽ, Soujirou là một nhân vật rất rất đặc biệt đối với tôi và thật sự rất khó để diễn tả. Điểm đầu tiên thất bại của vai diễn Jo Yi Jung là gương mặt quá sức baby của Kim Bum không thể nào khiến tôi nghĩ được đó là một tay săn chơi sát gái bậc nhất trong F4. Điểm thứ hai là việc sửa đổi nhân vật này từ nghệ nhân trà thành nghệ nhân gốm. Cùng là nghệ thuật nhưng cũng cần biết giữa trà và gốm có rất nhiều điểm khác nhau, nhất là khi Soujirou dạy cho Yuki biết về những đạo lý trong trà đạo. Điểm thứ ba là việc biên kịch để cho vai diễn này thể hiện những dằn vặt trong lòng về mối tình trong quá khứ một cách quá rõ ràng. Nhân vật Yi Jung có những phân đoạn nằm dài trong phòng nặn gốm chỉ để nhớ về những ký ức xưa, rồi bí mật theo dõi người cũ gặp người yêu hiện tai của cô ta. Với tôi thì hành động đó quá ấu trĩ và không phải là Soujirou. Soujirou trong nguyên tác luôn đau khổ, luôn dằn vặt vì lỗi lầm của mình nhưng anh ấy lại không thể hiện hẳn ra ngoài sự đau khổ ấy mà chỉ đơn giản qua dáng ngồi, qua ánh mắt và qua sự bất cần đời của mình mà thôi. Và hình ảnh đẹp nhất của Soujirou đã ghi dấu vào lòng tôi chính là phân đoạn đầu tiên và cũng là duy nhất anh khóc. Anh đã khóc khi phát hiện ra thứ năm xưa Nobuko muốn cho anh xem là gì và anh khóc khi phát hiện ra ý nghĩa thật sự của câu “Nhất kỳ nhất hội”.
Tôi không thích cách các nhà biên kịch để cho Yi Jung và Ge Eun đến với nhau. Thật sự thì nếu như khoảng 6 năm trước, tôi sẽ rất hoan nghênh kết cục này, nhưng bây giờ thì không. Mối quan hệ của Yuki và Soujirou đẹp và khắc sâu dấu ấn trong lòng tôi bởi nó không trọn vẹn. Và chính vì nó không trọn vẹn càng làm tôn thêm nét đẹp tâm hồn của Yuki. Nỗi sợ hãi về con thuyền thủy tinh trong chai sẽ vỡ nát nếu ta chạm đến nó của Soujirou đã được chính sự mạnh mẽ và nét đẹp của Yuki xóa bỏ. Yuki là con thuyền nhựa, dù cho có vùi dập nó bao nhiêu thì nó vẫn sẽ nguyên vẹn, cũng như Yuki dù biết tình cảm của mình không thể được đáp trả, dù biết mình và Soujirou không bao giờ có thể đến với nhau vẫn có thể mỉm cười và chấp nhận. Đó mới thật sự là Yuki, người con gái can đảm nhất trong HYD.
Điểm cuối cùng, cũng là điểm đau khổ nhất đối với tôi là việc xây dựng nhân vật Joon Ji Hoo. Joon Ji Hoo thiệt là đẹp trai, thiệt là long lanh nhưng anh ta không phải Rui. Biết vì sao không? Vì anh ta quá ủy mị, động chút là khóc, trong khi Rui lại không phải như thế. Rui của lòng tôi là một con người quái đản, rất quái đản, nhưng cũng rất đáng yêu. Tôi ghét, ghét Joon Ji Hoo mỗi khi anh ta thể hiện sự đau khổ của Rui bằng cách khóc vì bằng cách đó, tôi có cảm giác anh ta đang hạ thấp Rui của tôi xuống. Rui không khóc, dù cho có đau khổ đến mấy thì Rui cũng không khóc, tất cả những đau đớn ấy đều được vùi sâu vào tận đáy lòng. Còn một khi Rui khóc, thì đó là lúc sự đau khổ đã lên đến tột đỉnh, đến mức chẳng thể nào thốt ra được bằng lời nói hay cử chỉ thông thường nữa. Đằng này, nhân vật Joon Ji Hoo khóc quá nhiều, khóc đến mức tôi thấy anh ta thật yếu đuối.
Điểm thứ hai trong vấn để này là việc xây dựng bối cảnh căn phòng của Joon Ji Hoo. Ái chà, tôi cho rằng các nhà biên kịch đã không thể hiểu hết ý nghĩa của căn phòng của Rui là như thế nào. Tại sao trong một tòa nhà sang trọng, đồ sộ lại có một căn phòng đơn giản đến mức trống trải như thế. Điều đó là để thể hiện nội tâm phức tạp và sự cô đơn của Rui. Thật sự thì tôi đã rất rất muốn nhìn thấy căn phòng ấy trong BOF nhưng đáng tiếc thay.
Tiểu Sử Đ/C Lê Hồng Phong
CỐNG HIẾN VỚI CÁCH MẠNG VIỆT NAM
1. Lê Hồng Phong – Nhà lãnh đạo kiên định và tài năng của Đảng ta
a. Chủ trì công việc của Đảng trong giai đoạn cách mạng bị địch khủng bố ác liệt sau cao trào Xô viết Nghệ Tĩnh (1930-1931)
Sau cao trào Xô viết Nghệ Tĩnh (1930 – 1931) thất bại, địch khủng bố dã man, kéo dài liên tục từ cuối năm 1930 đến năm 1935 đẩy phong trào cách mạng Việt Nam vào giai đoạn vô cùng khó khăn. Hàng ngàn cán bộ, đảng viên và chiến sĩ yêu nước bị bắn giết hoặc bị tù đày. Các cơ sở Đảng từ Trung ương đến địa phương bị tan vỡ. Nhiều cán bộ lãnh đạo chủ chốt của Đảng đã bị bắt hoặc bị sát hại, như: Tổng Bí thư Trần Phú, Ngô Gia Tự, Nguyễn Phong Sắc, Nguyễn Đức Cảnh…Thực dân Pháp ở Đông Dương còn cấu kết với đế quốc Anh ở Hương Cảng và bọn quân phiệt ở Trung Quốc, Thái Lan, truy lùng cán bộ của Đảng ta đang hoạt động ở ngoài nước, trong đó có lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc bị bắt ở Hồng Công.
Trong bối cảnh đó, cuối năm 1931, đồng chí Lê Hồng Phong nhận chỉ thị của Quốc tế Cộng sản trở về nước chỉ đạo việc tổ chức khôi phục và phát triển các cơ sở Đảng, tiếp tục đưa phong trào cách mạng tiến lên. Sau chuyến đi dài ngày, vất vả và gian khổ, vượt qua mạng lưới mật thám dày đặc phong toả, đồng chí đã về đến gần biên giới Việt – Trung và bắt liên lạc được với tổ chức Đảng tại Quảng Tây – Trung Quốc vào đầu năm 1932. Để giải quyết vấn đề thiếu hụt cán bộ, Lê Hồng Phong quyết định việc đầu tiên là mở lớp đào tạo cán bộ, như lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc đã làm trước đây. Thực hiện chủ trương này, Lê Hồng Phong quyết định chuyển về Long Châu (một thị trấn nhỏ sát biên giới Việt – Trung). Tại đây, đồng chí liên tục mở các lớp huấn luyện cho cán bộ từ trong nước sang học tập. Tài liệu lưu tại Quốc tế Cộng sản do chính Lê Hồng Phong báo cáo, còn ghi lại: “Trong khoảng thời gian từ 10-1932 đến 3-1933, tôi… huấn luyện cho hơn 20 đồng chí từ trong nước qua, mỗi lớp học trong 2 tuần lễ”. Trong số những cán bộ được Lê Hồng Phong đào tạo, có các đồng chí sau đó đã trở thành lãnh đạo chủ chốt của Đảng như Hoàng Văn Thụ, Hoàng Đình Giong, Lương Văn Chi v.v… Những cán bộ sau khi được đào tạo, ngay lập tức được đưa về nước hoạt động, nhờ thế mà các tổ chức Đảng trong nước được khôi phục, nhất là các đảng bộ của các tỉnh biên giới như Cao Bằng, Lạng Sơn và các đảng bộ của các thành phố lớn như Hải Phòng, Hà Nội…
Đối với tổ chức Đảng Cộng sản Đông Dương của Việt kiều tại Xiêm và Lào, tình hình có những vấn đề phức tạp. Nhân danh phái viên của Quốc tế Cộng sản uỷ nhiệm, đồng chí Lê Hồng Phong cải tổ lại cơ cấu tổ chức của Đảng ở những nơi này. Đồng chí cho rằng tổ chức Đảng ở Xiêm (trong đó có cả các đảng viên người Hoa), tự đứng ra lập Ban Chấp hành Trung ương lâm thời (gồm 5 người) là một sáng kiến nhưng không đúng nguyên tắc tổ chức của Đảng. Thay mặt Quốc tế Cộng sản, đồng chí Lê Hồng Phong chỉ đạo cải tổ lại thành các đảng bộ của Việt kiều trực thuộc Trung ương sẽ được thành lập lại nay mai”.
b. Tham gia soạn thảo và triển khai “Chương trình hành động của Đảng” tạo bước phát triển mới cho cách mạng Việt Nam
Trong khoảng thời gian cuối năm 1932, dưới sự lãnh đạo trực tiếp của Lê Hồng Phong, ngoài việc tổ chức, cơ cấu mạng lưới cơ sở Đảng trong nước, liên tục vận động cán bộ sang huấn luyện, bồi dưỡng lý luận cách mạng, đồng chí còn chỉ đạo thành lập một Ban lãnh đạo lâm thời của Đảng. Ban lãnh đạo thống nhất chủ trương tuyên truyền, học tập và hành động theo nội dung của bản kế hoạch: “Chương trình hành động của Đảng” do Lê Hồng Phong tham gia soạn thảo đã được Quốc tế Cộng sản thông qua. Đây là vấn đề có ý nghĩa hết sức quan trọng. Bởi trong lúc cách mạng Việt Nam bị khủng bố trắng, giữa lúc Đảng đang gặp thoái trào, những tư tưởng dao động, cơ hội, đang thừa cơ trỗi dậy, Chương trình hành động của Đảng như một luồng gió mới tiếp sức cho cán bộ, đảng viên và quần chúng giữ được niềm tin vững chắc vào tiền đồ cách mạng, đẩy lùi tư tưởng cầu an, hoang mang dao động, tạo điều kiện cho việc khôi phục nhanh chóng hệ thống tổ chức của Đảng và phong trào cách mạng của quần chúng. Bản Chương trình hành động của Đảng đã được Lê Hồng Phong dùng làm tài liệu giảng dạy cho các lớp cán bộ ở Quảng Tây (Trung Quốc), đồng thời còn được nhân bản đưa về nước làm tài liệu tuyên truyền giáo dục cho đông đảo cán bộ đảng viên và nhân dân trong nước, do đó nó còn có tác dụng thiết thực to lớn hơn.
Như vậy, cho đến cuối năm 1933, bằng năng lực, trí tuệ và quyết tâm phi thường, Lê Hồng Phong đã bước đầu hoàn thành trọng trách mà Quốc tế Cộng sản giao cho, xây dựng lại hệ thống tổ chức của Đảng trong cả nước, khôi phục các cơ sở cách mạng và khơi dậy niềm tin của quần chúng đối với Đảng, với cách mạng. Dưới sự lãnh đạo của đồng chí Lê Hồng Phong, các tổ chức Đảng trong nước dần dần hoạt động trở lại và ngày càng lớn mạnh, phong trào cách mạng hồi sinh.
c. Chủ trì thành lập và đứng đầu Ban lãnh đạo của Đảng ở nước ngoài
Vậy là chỉ sau một thời gian ngắn nhận nhiệm vụ trở về nước, mặc dù mạng lưới mật thám lùng sục gắt gao, đồng chí Lê Hồng Phong vẫn kiên định mục tiêu, nhiệm vụ cách mạng, tìm bắt liên lạc được với cơ sở Đảng trong nước, từ đó móc nối, khôi phục tổ chức, đào tạo cán bộ, bổ sung cho đội ngũ cán bộ đã bị bắt, bị giết trong thời kỳ khủng bố trắng, dần dần khôi phục lại hệ thống cơ sở Đảng trong toàn quốc. Các tổ chức Đảng hải ngoại như đảng bộ Việt kiều ở Xiêm, ở Lào cũng được chỉnh đốn củng cố, góp phần đưa phong trào cách mạng trong nước phát triển lên một bước mới.
Đặc biệt, với việc thành lập Ban Chỉ huy ở ngoài, mà vai trò như Ban Chấp hành Trung ương lâm thời, đã có tác động hết sức to lớn đối với phong trào cách mạng trong nước. Trước hết là duy trì niềm tin của quần chúng đối với Đảng, đồng thời khẳng định sức sống mãnh liệt và vị trí lãnh đạo của Đảng, không một thế lực nào có thể dập tắt được. Song trên hết, với sự hoạt động tích cực của Ban Chỉ huy ở ngoài, trong đó phải kể đến những cống hiến to lớn, hoạt động không mệt mỏi của đồng chí Lê Hồng Phong, đã góp phần quan trọng đưa Đảng ta trở lại vai trò lãnh đạo cách mạng, hệ thống tổ chức của Đảng từ cơ sở tới Trung ương đã dần dần được khôi phục, tạo tiền đề thuận lợi cho các bước phát triển của cao trào cách mạng cả nước ở giai đoạn sau.
2. Lê Hồng Phong – Một trong những người học trò xuất sắc của Chủ tịch Hồ Chí Minh
Sự gặp gỡ giữa lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc với Lê Hồng Phong đã mở ra bước ngoặt trong cuộc đời hoạt động cách mạng của người thanh niên Xứ Nghệ. Là thế hệ cán bộ đầu tiên được lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc trực tiếp tuyển chọn, huấn luyện và đào tạo, Lê Hồng Phong đã được nghe những bài giảng đầu tiên về lịch sử phong trào cách mạng quốc tế và cách mạng giải phóng dân tộc, về những nguyên lý của chủ nghĩa Mác-Lênin… Những bài học đó đã dẫn dắt và nâng tầm nhận thức của Lê Hồng Phong, từ một thanh niên giàu lòng yêu nước, dám xả thân vì sự nghiệp cứu nước, cứu dân, trở thành người cộng sản và là một học trò xuất sắc của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Ngay từ khi được dự khoá huấn luyện chính trị ở Quảng Châu (1925), đồng chí Lê Hồng Phong đã bộc lộ tư chất, tài năng của người cán bộ cách mạng và được lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc phát hiện. Chính vì thế, Người đã gửi đồng chí vào những cơ sở đào tạo cán bộ cao cấp của Chính phủ Trung Hoa và trường đào tạo lãnh tụ của Quốc tế Cộng sản ở Liên Xô. Trong suốt thời gian đồng chí Lê Hồng Phong đi học tập, đào tạo ở Liên Xô, lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc vẫn thường xuyên liên lạc thông qua đường dây của Quốc tế Cộng sản. Trong bức thư Nguyễn Ái Quốc gửi Lê Hồng Phong ngày 2-3-1930, Người thân mật gọi là: “Gửi Hồng Phong Lão”, thông báo về sự kiện ra đời của Đảng Cộng sản Việt Nam, đồng thời khẳng định: “Trong nước bây giờ đã có đảng thống nhất vững vàng, không còn những tệ chia lìa ấu trĩ như trước nữa”. Điều đó thể hiện sự theo dõi, quan tâm đặc biệt của lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc đối với Lê Hồng Phong. Không phụ lòng của người thầy dẫn dắt – lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc, đồng chí Lê Hồng Phong đã từng bước trưởng thành cả về nhận thức lý luận và năng lực lãnh đạo. Với những đóng góp to lớn đối với việc khôi phục và phát triển phong trào cách mạng Việt Nam trong những năm 1932-1935, đồng chí được mời tham dự Đại hội VII Quốc tế Cộng sản và được bầu làm Uỷ viên Ban Chấp hành Quốc tế Cộng sản; được Đại hội lần thứ nhất của Đảng Cộng sản Đông Dương bầu làm Tổng Bí thư của Đảng.
Trong thời kỳ Mặt trận Dân chủ Đông Dương (1936-1939), với vai trò Uỷ viên Thường vụ Ban Chấp hành Trung ương, đồng chí Lê Hồng Phong đã có rất nhiều đóng góp vào việc hình thành chủ trương, đường lối của Đảng, góp phần đưa cách mạng Việt Nam phát triển lên một tầm cao mới. Đồng chí Lê Hồng Phong đã thể hiện một tấm gương sáng ngời của người cộng sản: sống vì Đảng, chết không rời Đảng, trọn đời hy sinh phấn đấu vì độc lập, tự do của dân tộc, vì hạnh phúc của nhân dân. Đồng chí xứng đáng là một trong những học trò xuất sắc nhất của Chủ tịch Hồ Chí Minh.
3. Lê Hồng Phong – Tấm gương người cộng sản kiên cường
Ngày 22-6-1939, đồng chí Lê Hồng Phong bị thực dân Pháp bắt tại Sài Gòn. Biết đồng chí là cán bộ lãnh đạo cao cấp của Đảng, bọn mật thám dùng mọi thủ đoạn tra tấn dã man; dụ dỗ, lừa phỉnh, nhưng chúng không thể lay chuyển được tinh thần và ý chí của người cộng sản kiên cường. Không đủ chứng cớ để buộc tội, tòa án của đế quốc Pháp đành kết án đồng chí 6 tháng tù giam và 3 năm quản thúc ở Nghệ An. Mặc dầu bị quản thúc, theo dõi chặt chẽ, đồng chí vẫn dành thời gian viết báo, bí mật gửi cho các tờ báo của Đảng như tờ Dân Chúng, Đông Phương tạp chí… thể hiện tinh thần chiến đấu ngoan cường của người cách mạng kiên trung. Chính vì thế, thực dân Pháp rất sợ người lãnh tụ cộng sản mà chúng gọi là: “Tên phiến loạn nguy hiểm”, cho nên, khi chiến tranh thế giới thứ II bùng nổ, dù đang trong thời gian quản thúc tại quê, nhưng mật thám Nam Kỳ đã ra Nghệ An bắt Lê Hồng Phong và áp giải vào giam giữ tại Sài Gòn. Trong thời gian gần 1 năm trời bị tra tấn, hành hạ, kẻ địch tìm mọi cách để khép đồng chí vào tội xử tử hình, nhưng không đủ chứng cứ, chúng giở đủ mọi thủ đoạn, kể cả dùng đòn tâm lý hòng lung lạc tinh thần của đồng chí. Biết đồng chí Lê Hồng Phong và Nguyễn Thị Minh Khai là vợ chồng, có con nhỏ (Hồng Minh) mới được mấy tháng, chúng đưa Nguyễn Thị Minh Khai đến gặp Lê Hồng Phong, hy vọng 2 người sẽ nhận nhau, qua đó chúng có cớ khép tội đồng chí dính líu tới “âm mưu lật đổ chính phủ Nam Kỳ”. Mặc dù hai vợ chồng lâu ngày không được gặp nhau, nay gặp lại trong cảnh tù đày, sống chết chia ly không biết thế nào, lòng đầy thương cảm, nhưng đồng chí vẫn kìm nén tình cảm riêng, kiên quyết phủ nhận mọi chứng cứ của kẻ thù đưa ra, làm thất bại âm mưu của chúng. Mặc dù vậy, thực dân Pháp vẫn buộc tội đồng chí phải “chịu trách nhiệm tinh thần” cho cuộc khởi nghĩa Nam Kỳ, kết án 5 năm tù giam và 10 năm quản thúc, đày ra Côn Đảo.
Trong những ngày bị biệt giam trong hầm đá, hoặc trong Banh II, nơi giam giữ tù cộng sản, kẻ thù luôn tìm cách đánh hành hạ, tra tấn, đánh đập dã man đồng chí Lê Hồng Phong, hòng làm nhụt tinh thần, ý chí của người lãnh đạo cộng sản. Có lần đồng chí vừa bưng bát cơm lên ăn, thì bọn cai ngục xông vào đánh túi bụi. Bát cơm của đồng chí bị nhuộm đỏ, do máu chảy từ đầu, từ mặt rớt vào, nhưng đồng chí vẫn thản nhiên, tiếp tục ngồi ăn “bát cơm chan máu”, với quyết tâm phải sống để: “còn sống còn chiến đấu”. Những trận đòn thự tàn ác, dã man, liên tục đó làm Lê Hồng Phong dần dần kiệt sức, đồng chí đã vĩnh biệt anh em, đồng chí vào trưa ngày 6-9-1942.
Đồng chí Lê Hồng Phong hy sinh khi mới 40 tuổi đời, trong đó có hơn 20 năm liên tục hoạt động, cống hiến cho Đảng, cho cách mạng. Trước lúc đi xa, đồng chí Lê Hồng Phong còn căn dặn: “Nhờ các đồng chí nói với Đảng rằng, tới giờ phút cuối cùng, Lê Hồng Phong vẫn một lũng tin thắng lợi vẻ vang của cách mạng”. Đó là lời chào của người cộng sản bất tử Lê Hồng Phong với anh em, đồng chí trước khi về cõi vĩnh hằng. Cho đến giờ phút cuối cùng, đồng chí vẫn tỏ rõ khí phách hiên ngang, ý chí kiên cường, bất khuất. Đồng chí là người chiến sĩ cộng sản tiêu biểu cho chủ nghĩa anh hùng cách mạng Việt Nam. Hình ảnh, tên tuổi và sự nghiệp của đồng chí mãi mãi được khắc ghi trong trái tim, tâm hồn của các thế hệ người Việt Nam hôm nay và mai sau.
(Theo Ban Tuyên giáo Trung ương. Cập nhật tháng 9/2012 nhân kỉ niệm 110 năm ngày sinh Tổng Bí thư Lê Hồng Phong)
Phần mộ của đồng chí Lê Hồng Phong nằm trên một ngọn đồi cát dưới chân núi chúa, cách ngôi mộ của nhà yêu nước Nguyễn An Ninh không xa. Cuộc đời đồng chí Lê Hồng Phong là một tấm gương sáng ngời về khí phách đấu tranh, tấm lòng quả cảm, một tấm lòng hy sinh rộng lớn, quên đi cái riêng để vun đắp cho cái chung, vun đắp cho sự nghiệp cách mạng, làm vẻ vang cho một thế hệ người Việt Nam Yêu nước. Xin mượn câu danh ngôn của nhà văn Xô Viết nổi tiếng Nhicôlai Oátxtơrốpxki, kết thành muôn vạn bông hoa tươi thắm tượng trưng cho các thế hệ sau đã và đang tiếp bước xây dựng một nước Việt Nam dân chủ, giàu đẹp dâng lên hương hồn đồng chí Lê Hồng Phong kính mến:
“Cái quý nhất của con người là đời sống. Đời người ta chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí, cho khỏi hổ thẹn về dĩ vãng ti tiện và hèn đớn của mình, để đến khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói rằng tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất trên đời, sự nghiệp đấu tranh giải phóng loài người”.
Gone Baby Gone : Hơn Cả Một Vụ Bắt Cóc
Casey Affleck hóa thân vào một vị thám tử đảm đương vụ bốc hơi bí ẩn này. Bạn sẽ bắt gặp một Casey có phần cục súc y chang những gì anh thể hiện trong Manchester By The Sea, nhưng có phần vui vẻ và lanh lợi hơn.
Đồng hành cùng anh là cô bạn gái do Michelle Monaghan thủ vai. Với sự hỗ trợ của hai vị lão thành Morgan Freeman và Ed Harris trong vai trò điều tra viên và cảnh sát trưởng.
Danh tính vị đạo diễn của phim sẽ còn đẩy sự thích thú của bạn lên một cấp độ cao hơn : Ben Affleck. Vâng, vậy là chúng ta sẽ được thưởng sức màn kết hợp độc đáo của cặp song sát nhà Affleck. Quả là một bộ phim với sự hiện diện của toàn các sếp lớn.
Gone Baby Gone lấy bối cảnh chính là một khu phố tệ nạn nào đó ở Mỹ, nơi mà cảnh sát gần như bất lực và chỉ biết đứng canh gác cái vỉa hè trước cửa nhà nạn nhân, người dân thì xúm đông xúm đỏ giống đi trảy hội nhiều hơn là chia buồn.
Dựa trên những chứng cứ mà hai người bác cung cấp, khán giả sẽ theo chân chàng thám tử trẻ tuổi Patrick Kenzie (Casey Affleck) cùng cô bạn gái kiêm đồng nghiệp trên con đường truy tìm tung tích một đứa bé 4 tuổi tên Amanda, con gái của bà mẹ nghiện ngập Helenne (Amy Ryan).
Con đường điều tra của anh chàng cũng gặp không ít trắc trở. Ban đầu là sự mập mờ trong lời khai của bà mẹ cô bé mất tích. Kế đến là mấy ông cảnh sát không chịu hợp tác và coi thường ra mặt.
Gone Baby Gone thực sự là một tác phẩm trinh thám tuyệt vời. Mình cảm giác như ai cũng có thể thưởng thức bộ phim này một cách thoải mái vậy. Nó hội tụ đầy đủ những yếu tố cần thiết để chiều lòng cả những khán giả khó tính nhất.
Thứ nhất, nội dung kịch tính. Bạn đang được tham gia vào một cuộc thám hiểm mà lộ trình thậm chí còn là một ẩn số. Khi mà các đầu mối lần lượt ập tới và dắt nhân vật chính Patrick chạy hết chỗ này đến chỗ khác.
Cũng chính vì nhiều tình tiết nên kéo theo đó là sự xuất hiện của nhiều tuyến nhân vật. Điều này làm cho người xem có phần bối rối vì không biết phải chú ý đến ai.
Thứ hai, cách dẫn dắt thu hút. Gone Baby Gone có một mở màn gây tò với những câu tự sự kiểu “khu tao sống” của nhân vật Patrick và một cái kết không thể nhức nhối hơn.
Đây quả là một bộ phim với đầy rẫy sự bất ngờ. Khi Remy bị trúng đạn và chết trên tầng thượng của tòa nhà, có lẽ đa phần người xem đã nghĩ mọi thứ sẽ kết thúc ở đây.
Tuy nhiên chừng này có vẻ vẫn chưa thấm thía, ngài đạo diễn to xác Ben Affleck sắp xếp cho cậu em sắm vai nhân vật chính – Patrick sẽ là người chốt hạ cho bộ phim. Kết cục là chàng thám tử nghiệp dư đã quyết định mang đứa trẻ về bên người mẹ nghiện ngập của nó, còn ông cảnh sát trưởng thì phải ngồi tù nhờ hành động bác ái của mình.
Sau cùng, khi ngồi trong căn nhà tối tăm, xập xệ của Helene, chứng kiến cảnh tượng cô bé ngồi ôm con búp bê một mình trên ghế sofa, có lẽ Patrick nhận ra quyết định sai lầm của mình trong một giây ngắn ngủi.
Sự thật là dù Helene là mẹ của Amada nhưng cô hoàn toàn chưa đủ tư cách cũng như tiền bạc để nuôi dưỡng đứa trẻ này. Nếu mình là Patrick, việc để cô bé ở bên ông cảnh sát trưởng Jack là sáng suốt hơn cả. Cô bé sẽ được lớn lên trong một môi trường trong sạch và chí ít là không bao giờ phải chịu cảnh cô đơn trong chính ngôi nhà mình.
Giờ thì mọi sự cũng đã an bài, Angie do quá thất vọng về quyết định của bạn trai nên cũng bỏ đi. Một cái kết không thể đắng hơn cho gã thám tử tuổi trẻ tài cao.
Có một bộ phim trinh thám cực kỳ hấp dẫn khác mình mới up bài là Prisoners cũng dựa trên chất liệu về đứa bé mất tích, mình nghĩ bạn nên xem thử. Hai tác phẩm này đi chung một đề tài, tạo ra được những xúc cảm đối nghịch trong người xem nhưng cách triển khai ý tưởng có sự khác biệt.
Thứ ba, dàn diễn viên chất lượng, nổi bật nhất là Casey Affleck, Amy Ryan, Ed Harris và Morgan Freeman. Trong đó, Amy Ryan đã nhận được một đề cử Oscar cho vai diễn nồng nặc mùi thuốc phiện này.
Bản thân mình vẫn luôn cảm thấy thích thú với Casey Affleck. Ngoại trừ A Ghost Story thì những vai diễn mà mình từng xem của anh đều mang một điểm chung : cực kỳ cục súc, đúng kiểu nhỏ con nhưng có võ.
Với Manchester By The Sea, anh sẵn sàng thua đủ với những người…nhìn đểu mình. Còn trong Gone Baby Gone, anh kiểm soát tay chân của mình có phần tốt hơn, nhưng vẫn tỏ ra chẳng ngán bố con thằng nào dám sấn sổ với mình và cô bạn gái.
Tiêu biểu nhất phải nhắc đến là phân cảnh Patrick ngồi đối diện Cheese – tay giang hồ da đen, rồi thẳng thừng ra đe dọa hắn bằng một chuỗi những lời thoại thực sự rất ấn tượng. Một thám tử trẻ tuổi có khí chất hơn người.
Cũng cần phải gửi lời khen tới ngài đạo diễn tài ba Ben Affleck đã góp phần đưa tên tuổi ông em trai lên một tầm cao mới, với một kịch bản thuyết phục đa số người xem.
Bên cạnh những yếu tố trên, nếu bạn hứng thú với những bộ phim hình sự có cảnh truy đuổi bắn giết, Gone Baby Gone dành cho bạn.
Cập nhật thông tin chi tiết về Fic Gtop – Baby?Noway!!! C5 trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!