Bạn đang xem bài viết Huyền Thoại Về Lý Tưởng Thanh Niên được cập nhật mới nhất trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Những ngày này, khán giả yêu thích nhân vật Pavel Corsaghin đang “gặp” lại anh qua bộ phim Thép đã tôi thế đấy (do Đài Truyền hình Trung ương Trung Quốc sản xuất với sự diễn xuất của dàn diễn viên Ukraine) trên kênh VTV1. Câu nói bất hủ của Pavel: “Cái quý nhất của con người ta là sự sống. Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí, cho khỏi hổ thẹn vì dĩ vãng ti tiện và hèn đớn của mình, để khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói rằng: tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất trên đời, sự nghiệp đấu tranh giải phóng loài người…” một lần nữa lại vang lên trong dịp kỷ niệm 90 năm Cách mạng Tháng Mười Nga, vang lên trong hàng triệu trái tim yêu mến hòa bình trên thế giới.Tiểu thuyết Thép đã tôi thế đấy gần như là cuốn tự truyện của nhà văn N.Ostrovsky – người đã gắn bó cả cuộc đời và sự nghiệp sáng tác với những thăng trầm, sóng gió và vinh quang của cuộc Cách mạng Tháng Mười Nga vĩ đại. Ông đã thành công khi tái hiện cuộc đời mình qua nhân vật Pavel Corsaghin. Cũng như tác giả, Pavel Corsaghin lớn lên trong gia đình công nhân, từ nhỏ đã nuôi lòng căm ghét những kẻ thống trị và bóc lột các tầng lớp dân nghèo. Khi lớn lên, được người đảng viên Jukhơrai dìu dắt, Pavel từng bước hiểu rõ ý nghĩa của những cuộc đấu tranh cách mạng trên đất nước mình. Đi theo tiếng gọi của lý tưởng giai cấp (lý tưởng muốn cống hiến sức trẻ của mình phục vụ cho Tổ quốc, cho cách mạng theo tiếng gọi của Đảng Cộng sản), Pavel đã chia tay người yêu là Tônhia để ra mặt trận. Ở đó, Pavel Corsaghin hăng hái chiến đấu và bị thương nặng. Sau khi giải ngũ, Pavel công tác ở Đoàn Thanh niên Kômxômôn, tham gia lao động trên các công trường xây dựng đường sắt… Tuy phải chịu đựng nhiều khó khăn gian khổ nhưng không bao giờ chàng thanh niên Pavel rơi vào tâm trạng bi quan, chán nản. Kể cả đến khi bị liệt phải nằm một chỗ, anh vẫn kiên trì học tập, viết bài cổ vũ, động viên các đồng chí của mình lao động, chiến đấu vì một lý tưởng chung. Khi bị mù, anh cũng cảm thấy mình không được quyền lùi bước trước khó khăn, tin tưởng vào tình yêu mới với người y tá đã hết mình chăm sóc anh và chuyển sang viết văn với ngọn lửa và chất thép đã được tôi luyện ngày nào với một niềm tin mãnh liệt: “Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận…”.
Ra mắt bạn đọc năm 1934, Thép đã tôi thế đấy lập tức gây chấn động xã hội với hơn 2 triệu bản in được phát hành chỉ một năm sau đó. Không chỉ vậy, tác phẩm của N.Ostrovsky được xem là “cuốn sách độc nhất vô nhị và đầy sức thuyết phục” (theo đánh giá của nhà văn Nga Iuri Bêlichencô) trong lịch sử văn học Nga – Xô viết bởi sức tác động mãnh liệt của nó. Đến nay, tác phẩm của nhà văn N.Ostrovsky đã được dịch ra hơn 70 thứ tiếng, in ở khoảng 80 nước trên thế giới. Ở Việt Nam, Thép đã tôi thế đấy được xuất bản lần đầu tiên vào năm 1954. Khi ấy, dưới các chiến hào Điện Biên Phủ mù mịt đạn bom, khói lửa, các chiến sĩ của chúng ta đã chuyền tay nhau bản dịch tóm lược tác phẩm của nhà văn Ostrovsky với tên gọi Luyện thành gang thép. Hình tượng của Pavel Corsaghin đã tiếp thêm sức mạnh để những người lính Việt Nam bất chấp hiểm nguy làm nên chiến thắng Điện Biên Phủ lừng lẫy địa cầu… Từ đó về sau, Thép đã tôi thế đấy trở thành cuốn sách gối đầu giường của nhiều thế hệ thanh niên Việt Nam. Trong những năm chống Mỹ cứu nước, nhiều sinh viên – người lính đã lấy Pavel Corsaghin làm hình mẫu để phấn đấu. Còn nhớ, trong nhật ký Mãi mãi tuổi hai mươi, liệt sĩ Nguyễn Văn Thạc viết: “Cuộc sống của Pavel là một dòng mùa xuân bất tận giữa cuộc đời. Đó là cuộc sống của người đảng viên trẻ tuổi, cuộc sống của một chiến sĩ Hồng quân. Mình thèm khát được sống như thế. Sống trọn vẹn cuộc đời dành cho Đảng, cho giai cấp. Sống vững vàng trước những cơn bão táp của cách mạng và của cuộc đời riêng…”. Trong cuốn nhật ký của mình, liệt sĩ Đặng Thùy Trâm cũng viết một đoạn kể lại sự lạc quan, cũng như sự say mê nhân vật Pavel: Trên chiến trường Đức Phổ, hầu như không lúc nào ngừng tiếng súng nổ, chết chóc đau thương đè nặng lên mỗi người dân, gia đình. Vậy mà, ở giữa nơi sự “chết chóc, hy sinh còn dễ dàng hơn ăn một bữa cơm ấy” có những người lính như chị nằm dưới công sự nghe giặc đào ở trên mà vẫn kể cho nhau nghe chuyện về anh chàng Pavel Corsaghin trong Thép đã tôi thế đấy… Được biết, trước đây ở Việt Nam đã từng có thế hệ tự gọi mình là “thế hệ Pavel” – họ đã hồn nhiên, dũng cảm bước vào chiến trường miền Nam, đi đến những nông trường xa xôi… không một chút ngại ngần, tính toán thiệt hơn. Thế mới hay sức ảnh hưởng của Thép đã tôi thế đấy thật lớn lao. Và trong một chừng mực nào đó, Pavel Corsaghin đã vượt ra khỏi tầm ảnh hưởng của nhân vật văn học, trở thành một hình mẫu lý tưởng của một thời đại thanh niên.
XUÂN THÀNH
Truyện Huyền Thoại Quay Về
Trà quán Hưng Thịnh là một trong bốn quán trà nổi tiếng của thành Nam Hoa, không phải tự nhiên mà quán trà này lại có được vị thế lẫn danh tiếng cao như vậy; quán không chỉ có một vị trí đắt địa; phong cách bày trí cũng rất văn nhã, thoáng mát; các loại trà, bánh ngọt và điểm tâm của quán không những đẹp mắt mà còn rất hợp khẩu vị của thực khách. Điều quan trọng nhất chính là vị chủ nhân của quán trà Hưng Thịnh rất sành sõi trong việc buôn bán:
” An công tử, Lạc công tử, ta đã dùng thử loại trà hồng hoa và cúc hoa của hai vị, ta cảm thấy hương vị lẫn màu sắc của hai loại trà này rất ổn. Ta có một đề nghị, không biết ý kiến của hai vị như thế nào? “
” Ông chủ Đinh đừng khách sáo, ngài có đề nghị như thế nào xin cứ thẳng thắn lên tiếng ạ! ” – Lý Yên Lạc mỉm cười một cách lịch sự rồi xởi lởi lên tiếng nói.
” … Ta muốn độc quyền sử dụng hai loại trà hồng hoa và cúc hoa do các vị cung cấp. Hai vị cũng biết, đã ra làm ăn buôn bán thì nhất định phải có một thứ gì đó độc đáo, khác biệt thì mới có thể giữ chân được thực khách … ta muốn đem hai loại trà này biến thành một trong những thứ đặc biệt đó! “
” Nếu hai vị đồng ý với đề nghị này của ta, ta sẽ thu mua toàn bộ số lượng trà mà hai vị đang có, giá thành đắt hơn một chút cũng không sao. Khi tiêu thụ gần hết, ta sẽ sai người đến gia trang thông báo số lượng cần thiết cho đợt hàng lần sau để các vị chuẩn bị… Chỉ cần các loại trà hoa của hai vị giữ được chất lượng thượng hạng như bây giờ thì ta nghĩ ta với hai vị sẽ còn hợp tác lâu dài. “
Lý Yên Lạc im lặng lắng nghe những lời ông chủ Đinh vừa nói, cô chớp nhẹ mắt rồi chậm rãi lên tiếng nói:
” Không giấu gì ông chủ Đinh, nhà chúng tôi chỉ trồng vài luống hoa hồng, dăm ba luống hoa cúc … Nếu ông chủ Đinh đặt hàng với số lượng nhiều, chúng tôi chỉ sợ lực bất tòng tâm! … Chúng tôi chỉ có thể đảm bảo sẽ giao cho ngài số lượng trà hoa chất lượng nhất mà thôi! “
Ông chủ của quán trà Hưng Thịnh tên gọi Đinh Ứng vuốt chòm râu khá dài của mình, trầm mặc suy nghĩ một lúc mới trầm giọng lên tiếng:
” Ta sẽ thu mua hết số lượng trà hoa mà hai vị có thể làm ra được … chỉ cần hai vị cam kết ngoài Trà quán Hưng Thịnh của ta ra trong thành Nam Hoa tuyệt đối không có quán trà thứ hai có hai loại trà hồng hoa và cúc hoa do hai vị sản xuất là được! “
” Kinh doanh thì không thể tránh khỏi cạnh tranh, hồng hoa và cúc hoa lại rất dễ tìm, để tránh tình trạng có người bắt chước chúng tôi sản xuất hai loại trà này rồi mang đến bán cho những quán trà khác, tôi sẽ đích thân hướng dẫn ngài cách thức pha chế để trà hoa do Trà quán Hưng Thịnh bán ra sẽ vừa ngon miệng vừa đẹp mắt; đó cũng xem như là thành ý của chúng tôi khi được may mắn hợp tác buôn bán với ông chủ Đinh! ” – Lê Việt An mỉm cười tỏ thái độ hảo ý lên tiếng đáp lời.
” Tốt! … Tốt lắm! … Hai vị công tử còn trẻ tuổi mà đã rất có phong phạm của những thương gia lớn rồi a! … Ta nghĩ chúng ta sẽ hợp tác với nhau rất vui vẻ a! Haha … haha! ” – Đinh Ứng vuốt râu, hài lòng lên tiếng.
” Chúng tôi còn trẻ người non dạ, cũng chỉ là dân buôn bán nhỏ, vẫn mong được ông chủ Đinh đây chiếu cố! ” – Lý Yên Lạc chắp hai tay thành quyền, cung kính hữu lễ nói với Đinh Ứng.
” Nhất định! … Nhất định! ” – Đinh Ứng hào sảng đáp lời.
***
Lê Việt An và Lý Yên Lạc sắc mặt điềm nhiên, thong thả rời khỏi quán trà Hưng Thịnh. Đi được một đoạn khá xa, Lê Việt An mới choàng tay khoát vai Lý Yên Lạc vừa tủm tỉm mỉm cười, vừa gật gù lên tiếng:
” Chiêu lấy ngắn nuôi dài này của cậu quả thật rất lợi hại nha! “
Lý Yên Lạc cười tươi như hoa, tự hào đáp lời:
” Mình là ai chứ? Là cháu nội của Lý Hoài Nam, ông nội của mình lăn lộn trên thương trường mấy chục năm chứ ít gì?! Ông chủ Đinh đó muốn dùng chiêu độc quyền thương mại để bắt chúng ta phải phụ thuộc vào ổng, nếu chúng ta chỉ vì chút lợi ích trước mắt thì sau này sẽ khó mà phát triển việc kinh doanh trà hoa. “
” Uhm, mình cũng nghĩ như vậy. Những thứ đặc biệt, khác lạ chỉ làm cho người ta tò mò, sau một thời gian ngắn sẽ thấy nhàm chán, chúng ta giới hạn số lượng trà hoa cung cấp cho quán trà Hưng Thịnh để tránh tình trạng bão hòa, uống quen sẽ cảm thấy bình thường của thực khách! ” – Lê Việt An vui vẻ thêm vào.
” Hì hì, mình và cậu đều được hai ông truyền thụ bí kíp chinh chiến trên thương trường giống nhau mà! ” – Lý Yên Lạc chớp mắt, tinh ranh nói tiếp.
” Nè, mấy câu hỏi bàn môn tà đạo khi nãy cậu học được ở đâu vậy hả? ” – Lê Việt An như nhớ ra điều gì đó, cô đưa mắt lườm Lý Yên Lạc rồi cao giọng lên tiếng hỏi.
” Cái gì mà bàn môn tà đạo chứ? Đó là những câu đố mẹo đặc sắc mà mình đã dày công sưu tầm á!!! ” – Lý Yên Lạc bĩu môi phản bác.
Lý Yên Lạc cùng Lê Việt An vui vẻ vừa đi vừa trò chuyện chẳng mấy chốc đã đi đến khu vực gần cổng thành Hoa Nam, chỉ cần ra khỏi cổng thành, đi bộ khoảng ba trăm mét là có thể về đến nhà nên bước chân của hai cô có phần nôn nả vội vã hơn.
” Ui da! ” – Lê Việt An bất ngờ bị một cậu bé tầm khoảng chín, mười tuổi đâm sầm vào người một cái đau điếng đến mức vô thức bước lùi về sau một bước. Lê Việt An đưa tay ôm bụng nhăn trán khẽ rên lên một tiếng.
” Cậu bé! … Cậu bé … cậu bị làm sao vậy? ” – Lê Việt An chưa kịp định thần lại nghe Lý Yên Lạc hoảng hốt gọi to.
Lý Yên Lạc đi ngay bên cạnh Lê Việt An, khi nhìn thấy cậu bé nọ đâm sầm vào người của Lý Yên Lạc, cô chưa kịp đưa tay ra đỡ thì cậu bé đã ngã lăn ra đất, bàn tay phải của cậu bé ôm chặt lấy chiếc cổ của mình như đang muốn nôn ra một thứ gì đó nhưng lại không nôn được, cả cơ thể cậu ta co quắp, vật vã, sắc mặt cũng tím tái.
Lê Việt An cố gắng kìm nén cơn đau, cô vội vàng cúi thấp người nghiêm cẩn quan sát sắc mặt cùng hành động của cậu bé rồi quay sang Lý Yên Lạc gấp gáp lên tiếng nói.
” Lạc, giúp mình một tay đỡ cậu bé này đứng dậy nhanh lên! ”
Lý Yên Lạc gật đầu đồng ý rồi lập tức phối hợp cùng Lê Việt An đỡ cậu bé kia đứng dậy. Lê Việt An nửa quỳ nửa ngồi trên mặt đất ở sau phía sau lưng cậu bé rồi vòng tay ôm lấy ngực của cậu bé, tay phải nắm lại, tay trái nắm lấy tay phải, hai ngón tay cái đặt vào vị trí thực quản của cậu bé kia rồi cắn môi ấn một cái thật mạnh…
Lý Yên Lạc cũng duy trì tư thế nửa ngồi nửa quỳ nhưng lại ở phía đối diện với cậu bé, cô cẩn trọng xem xét từng biểu hiện nhỏ của cậu.
Ở phía sau lưng, Lê Việt An rất nhanh tiếp tục lặp lại động tác ấn vào thực quản để giúp cậu bé kia nôn ra được thứ đang bị mắc nghẹn.
Đám đông dân chúng hiếu kỳ cũng dần dần tụ tập xung quanh, đứng bàn tán chỉ trỏ …
” Lạc! Cậu cạy miệng ra rồi đưa ngón tay cái ấn mạnh vào lưỡi của cậu bé giúp mình! … Nhanh lên! … Không kịp mất! ”
” Uhm! ” – Lý Yên Lạc lập tức làm theo lời Lê Việt An, nhưng cậu bé kia lại ngậm miệng chặt quá, Lý Yên Lạc không còn cách nào khác đành phải dùng bàn tay ấn mạnh vào khớp xương hàm ở hai bên gò má để ép cậu bé phải há miệng ra.
” Các người làm gì con tôi vậy? ” – bất thình lình vang lên tiếng hét của một người đàn ông, ngay sau đó gã ta gạt đám đông rồi lao người xấn tới, bàn tay giơ cao nắm đấm chuẩn bị giáng vào mặt Lý Yên Lạc.
Lý Yên Lạc nhanh nhẹn nghiêng người né được cú đấm của gã đàn ông hung hãn kia, bàn tay phải bắt lấy nắm đấm của hắn rồi thuận thế kéo hắn về phía sau của cô còn bàn tay trái lại nhanh như chớp tung ra một cú đấm thẳng vào vùng bụng của hắn làm cho hắn ta phải lùi lại vài bước, bàn tay phải ôm bụng, vẻ mặt vô cùng đau đớn.
” Đại huynh, huynh hiểu lầm rồi … ” – Lý Yên Lạc vội vàng lên tiếng giải thích.
” Lạc! Đổi vị trí cho mình! … Nhanh lên đi! ” – Lê Việt An nói to.
Lý Yên Lạc lập tức trở người đứng dậy thế vào vị trí của Lê Việt An, cô cố gắng nhớ lại những động tác mà Lê Việt An đã làm rồi gắng sức làm lại cho thật giống.
…
” Đúng rồi! Giữ tay ngay vị trí đó! … Ấn mạnh vào đi! “
” Các ngươi mau buông con ta ra! … Ta liều mạng với các ngươi! ” – Gã đàn ông kia hét to, hắn ta giật lấy chiếc đòn gánh của người đàn ông đang đứng gần đó rồi gom hết sức lực lao thẳng vào người Lê Việt An.
” Lạc! Không được ngừng lại! Tiếp tục ấn mạnh vào vị trí đó cho mình! ” – Lê Việt An không kịp xoay đầu nhìn Lý Yên Lạc, cô nói thật to rồi xoay người tung cú đá thật mạnh vào đúng ngay chiếc đòn gánh trên tay gã đàn ông như đang mất hết lý trí làm nó gãy ngang làm đôi, gã đàn ông kia cũng hết đứng vững loạng choạng lùi về sau mấy bước. Lê Việt An tận dụng thời cơ, cô không chút chần lao thẳng vào gã ta, cô nắm chặt lấy cổ áo của gã rồi gạt chân khiến gã mất thăng bằng sau đó vung tay đánh mạnh vào sau gáy làm gã ta ngã xuống đất bất tỉnh.
Lê Việt An vội vàng xoay người, bước nhanh đến chỗ cậu bé kia, cô ngồi xuống, ấn mạnh vào khớp xương hàm của cậu bé làm cho miệng cậu ta mở ra rồi đưa ngón tay trỏ vào thật sâu trong cuống họng giúp cậu ta ói ra thứ đang bị nghẹn trong cổ họng.
” Ọe!!! ” – cậu bé cuối cùng cũng nôn ra được vật mắc nghẹn nơi cổ họng, đó là nguyên một trái mơ non ngào đường to bằng đồng xu còn bóng lưỡng lớp mạch nha bên ngoài.
Lý Yên Lạc vội đỡ lấy cậu bé ngồi vào lòng mình rồi ngồi bệt xuống đất giữ cậu bé kia ở trong tư thế nửa ngồi nửa nằm, đầu tựa vào lồng ngực của cô, cô đưa tay lau vội những giọt mồ hôi đang đọng trên vầng trán của cậu rồi mới dám hít thở thật sâu.
Lê Việt An chỉ kịp hít vào một hơi thật sâu lại vội vàng dùng hai ngón tay lần lượt kiểm tra hai mắt của cậu bé rồi đưa tay bắt mạch tiếp tục kiểm tra nhịp thở. Sau khi xác định cậu bé kia đã qua cơn nguy hiểm, Lê Việt An mới thả lỏng cơ thể ngồi bệt xuống đất để điều hòa lại nhịp thở của chính mình.
Eric Cantona: Đủ Ngang Tàng Để Thành Huyền Thoại
Mỗi khi nhắc đến Manchester United, chắc hẳn trong tâm trí nhiều người sẽ hiện ra một vài cái tên mang tính biểu tượng cho câu lạc bộ và hôm nay chúng ta sẽ nói về King Eric – người đã gầy dựng nên linh hồn và văn hóa của Quỷ Đỏ. Ông từng nói: “Tôi chỉ ăn mừng khi ghi bàn vào lưới đội bóng mạnh hơn, nhưng ở Premier League, không có ai như thế!”
Manchester United dưới thời của Mourinho tưởng chừng đã hồi sinh khi họ có những bước chạy đà mạnh mẽ sau nhiều năm trời rệu rã không chút sức sống. Thế nhưng, cũng chính giai đoạn mà “Người đặc biệt” cầm quyền, xung đột diễn ra khắp nơi từ trên sân cỏ đến phòng thay đồ, những tranh cãi vô đầu vô vị biến Manchester United thành một mớ hỗn độn. Gary Neville cũng đã lắc đầu ngao ngán khi nói về tình cảnh hiện tại của câu lạc bộ, tuy nhiên, may cho các cầu thủ vì Solsa là người dẫn dắt họ, nếu đổi lại là Eric Cantona thì những kẻ nổi loạn chắc hẳn phải lãnh trọn một cú đá.
Mỗi khi nhắc đến Manchester United, chắc hẳn trong tâm trí nhiều người sẽ hiện ra một vài cái tên mang tính biểu tượng cho câu lạc bộ và hôm nay chúng ta sẽ nói về King Eric – người đã gầy dựng nên linh hồn và văn hóa của Quỷ Đỏ. Eric Cantona là một huyền thoại bất tử tại Old Trafford dù ông không có Quả bóng Vàng, không cúp châu Âu, không một trận đấu cho đội tuyển quốc gia Pháp. Ông không có gì ngoài sự thiên tài hiếm có và phong thái đế vương nhưng bấy nhiêu đó thôi cũng đã đủ để nâng tầm Manchester United trở thành câu lạc bộ giàu truyền thống bậc nhất nước Anh chỉ trong 5 mùa bóng.
Eric Daniel Pierre Cantona sinh ngày 24/5/1966 tại thành phố cảng Marseille miền Nam nước Pháp, là con trai của ông Albert Cantona – một y tá kiêm họa sĩ – và bà Eleonore Raurich – thợ may nữ phục. Gia đình của Eric Cantona là những người nhập cư với thành phần bên nội đến từ vùng Sardinia còn bên ngoại có gốc ở Catalunya. Không rõ rằng có phải do tính di truyền hay không nhưng từ khi mới bắt đầu sự nghiệp cầu thủ, Eric Cantona đã tỏ ra mình là một con người bất kham với tính khí ngang tàng không ai bì kịp.
Thuở đầu đến với bóng đá, Eric Cantona chơi ở vị trí thủ môn nhưng nhờ vào tư chất và kỹ thuật cơ bản tốt nên ông đã được đôn lên hàng tấn công. Tại SO Callolais, Eric Cantona đã thi đấu hơn 200 trận bên cạnh những tài năng như Roger Jouve, Christophe Galtier hay Jean Tigana. Ngày 5/11/1983, Eric Cantona có trận ra mắt cho câu lạc bộ chuyên nghiệp Auxerre, nơi đồng đội của ông đã đánh bại Nancy với tỉ số 4-0. Thế nhưng, lắm tài thì nhiều tật, Eric Cantona bắt đầu hành trình gây rối của mình và khiến những nơi ông đặt chân đến trở thành một võ đài.
“Bốn mươi chín chưa qua, năm mươi ba đã tới “, tại Bordeux, Eric Cantona lao vào cuộc ẩu đả với Lemoult, khiến ông bị đình chỉ thi đấu và chờ quyết sa thải nhưng dưới sự trợ giúp của Laurent Blanc và Carlos Valderrama, ông đã được giữ lại. Sau 6 tháng tại Bordeux, Eric Cantona quay trở về Marseille, giành cúp vô địch giải Hạng nhất Pháp trước khi bị chủ tịch Bernard Tapie “tổng khứ” sang Nimes.
Tháng 12/1991, trong khi trận đấu đang được tạm dừng, Eric Cantona ném quả bóng thẳng vào người vị trọng tài vì tức giận với quyết định được đưa ra, sau đó Eric Cantona bị Liên đoán Bóng đá Pháp triệu tập đến buổi điều trần và lãnh án phạt cấm thi đấu 1 tháng. Cảm thấy chưa đủ “đô”, Eric Cantona bước đến trước mặt của từng thành viên trong liên đoàn và gọi họ là “đồ ngu”, thế là án phạt trở thành 2 tháng. Sau quyết định đó của Liên đoàn Bóng đá Pháp, Eric Cantona tuyên bố giải nghệ ở tuổi… 25 nhưng Michel Platini đã hết lời thuyết phục ông quay trở lại với bóng đá.
Với sự giúp đỡ to lớn đến từ vị huấn luyện viên trưởng tuyển Pháp và bác sĩ tâm lý Gerard Houllier, Eric Cantona quyết định tiếp tục sự nghiệp quần đùi áo số bằng cách đến Anh thi đấu. Từ chối lời đề nghị cập bến Liverpool, Eric Cantona chọn Leeds là điểm đến tiếp theo và Nimes nhận 900.000 bảng Anh từ thương vụ này. Leeds United với sự góp mặt của Eric Cantona đã xuất sắc vô địch Giải Hạng nhất Anh lần cuối cùng trước khi giải đấu được đổi tên thành Premier League. Trong trận gặp Liverpool tại Wembley, Cantona đã ghi hat-trick vào đội bóng thành phố cảng và tự biến mình thành viên kim cương trong mắt của Sir Alex.
Sir Alex Ferguson với sự nghiệp non trẻ tại Old Trafford vẫn đang gặp hạn với cơn khát danh hiệu mà 26 năm qua đã trở thành nỗi ám ảnh của các đời huấn luyện viên. Khi chứng kiến màn trình diễn của “gã du côn” đến từ bên kia của eo biển Manche, Sir Alex đã thuyết phục ban lãnh đạo Quỷ Đỏ phải đem kỳ được Eric Cantona về Old Trafford. Ngày 26/12/1992, Manchester United chính thức có được chữ ký của tiền đạo người Pháp với mức phí chuyển nhượng 1,2 triệu bảng Anh và đây là một trong những bản hợp đồng thành công nhất giúp làm nên tên tuổi của Sir Alex.
Mùa giải 1992/93 tại kỷ nguyên Premier League vẫn còn là cuộc chơi của những đội bóng hạng trung ở thời điểm hiện tại và Blackburn Rovers hay Aston Villa là một trong số đó. Eric Cantona đã im hơi lặng tiếng suốt giai đoạn lượt đi, khiến cho Sir Alex lo sốt vó đến nỗi ông phải bắt liên lạc với Southampton để đàm phán thương vụ Alan Shearer nhưng thất bại. Sir Alex đành phải chi 1 triệu bảng cho Dion Dublin với cái chân bị gãy ít lâu sau đó và tin xấu từ Sheffield Wednesday đã thẳng thừng từ chối cái giá 3 triệu bảng cho David Hirst. Tháng 11/1992, Manchester United đang ngụp lặn ở vị trí thứ 8.
Mùa giải 1993/94 tiếp tục chứng kiến sự bùng nổ của Eric Cantona và hai quả penalty của ông trận gặp Chelsea tại chung kết FA Cup đã giúp câu lạc bộ giành cú đúp quốc nội. Cũng trong mùa giải này, Eric Cantona đổi số áo từ 12 sang 7, biến con số này trở thành biểu tượng tại Old Trafford khiến bất cứ những ai mặc nó sau này cũng cảm nhận được một áp lực vô hình khủng khiếp đè nặng lên vai. Kết thúc mùa 1993/94,KingEric là vua phá lưới giải đấu với 26 bàn thắng, còn Manchester United vô địch với khoảng cách hơn 8 điểm so với đội về nhì Blackburn Rovers.
Mùa giải 1994/95 là mùa giải “dưa bở” của Manchester United khi họ gần như đã chạm tay vào danh hiệu vô địch lần thứ ba liên tiếp thì Eric Cantona dính vào vụ scandal lịch sử của bóng đá. Ngày 25/1/1995, trong trận gặp Crystal Palace, Eric Cantona đã có hành vi đạp vào bụng hậu vệ Richard Shaw và bị trọng tài truất quyền thi đấu. Đang trong cơn giận dữ, Eric Cantona tiến vào đường hầm sân vận động thì bị một tên cổ động viên vô văn hóa buông lời sỉ nhục không chỉ nhắm vào ông mà còn là gia đình ông và cả nước Pháp. Không thể kiềm chế được nữa, Eric Cantona đã tung cú kung-fu vào thẳng người của Matthew Simons và “đấm không trượt phát nào”!
Vụ việc chấn động ngày hôm đấy lôi kéo không chỉ báo giới mà còn cả cơ quan pháp luật nước Anh vào cuộc. Khắp nơi người ta khăng khăng đòi trục xuất tên người Pháp quay trở lại đất nước và yêu cầu FIFA cấm Cantona thi đấu vĩnh viễn. Ngay sau đó, ông bị giam 2 tuần với tội danh hành hung và bị phạt 120 giờ lao động công ích. Chưa dừng lại ở đó, Cantona bị Hiệp hội Bóng đá Anh phạt 20.000 bảng Anh, cấm thi đấu 8 tháng và yêu cầu tăng thêm 10.000 bảng sau đó. Ở cấp độ FIFA, Cantona bị cấm chuyển nhượng đến tất cả các câu lạc bộ. Mãi sau này, khi nhắc về cú đá đó, Eric Cantona nói rằng: “Tôi tiếc rằng đã không đá hắn hết công lực! “
Trở lại sau scandal gây chấn động bóng đá Anh, Eric Cantona tiếp tục thi đấu bùng nổ trong mùa 1995/96 và thay thế đội trưởng Steve Bruce dẫn dắt Manchester United đánh bại Liverpool trong trận chung kết FA Cup. Quỷ Đỏ tiếp tục đào sâu các kỷ lục tại kỷ nguyên mới của Premier League, trở thành câu lạc bộ đầu tiên của giải Ngoại hạng Anh giành được cú đúp quốc nội 2 lần. Năm 1997, sau khi Steve Bruce ra đi, Cantona trở thành con quỷ đầu đàn tại Old Trafford, mang trên mình trọng trách bảo vệ ngôi vương Premier League.
Mùa giải 1996/97 cũng là chương cuối trong sự nghiệp rực rỡ của Eric Cantona. Trong trận gặp Sunderland tháng 12/1996, từ khoảng cách 20m, Eric Cantona thực hiện cú bấm bóng mang tính biểu tượng, sau đó với gương mặt ngạo nghễ, đưa cao hai tay lên như một vị vua thực thụ giữa rừng cổ động viên phát cuồng vì khoảnh khắc tuyệt vời đó. Ông nói: “Tôi chỉ ăn mừng khi ghi bàn vào lưới đội bóng mạnh hơn, nhưng ở Premier League, không có ai như thế”.
Sự nghiệp của Cantona không hề vẹn toàn và ông cũng không bao giờ mưu cầu sự hoàn hảo, bởi vì ông tin rằng mưu cầu sự hoàn hảo là điều không tưởng, nó chỉ đem đến cho con người niềm đau mà thôi. Trước khi Cantona đến, Manchester United “đích thị là một đống rác”, ấy vậy mà chỉ trong 5 năm ở Old Trafford, King Eric đã vực dậy một tập thể và nâng tầm cả câu lạc bộ. Ít có ai như Eric Cantona, người truyền cho câu lạc bộ phong thái của chính mình và ông đích thực là một verdette của Manchester Unied.
Có thể những người vùng Merseyside không ưa King Eric, những gã hàng xóm của Man Đỏ cũng không hề thích tên cao ngạo này hay những “nạn nhân” hoặc Simons cũng ghét cay đắng Cantona, nhưng có một điều cần phải công nhận rằng fan Quỷ Đỏ không ai không thần tượng King Eric – một tượng đài vĩ đại, lá cờ tiên phong hình thành nên khí chất của một câu lạc bộ giàu truyền thống bậc nhất lịch sự nước Anh.
Chúc mừng sinh nhật, King Eric!
Minh Phong (Tạp chí Phái mạnh ELLE Man, ảnh tham khảo)
Huyền Thoại Quyền Anh Mohamed Ali Qua Đời
Được mệnh danh là “The Greatest”, “Vua quyền anh”, võ sĩ “vĩ đại nhất mọi thời đại”, Mohamed Ali vừa từ trần đêm 03/06/2016 tại bệnh viện Phoenix, bang Arizona. Không chỉ là một võ sĩ ngoại hạng, là sứ giả của bộ môn quyền anh trong thế kỷ XX, Mohamed Ali còn là vận động viên đầu tiên thu hút chú ý của báo chí, khi từ chối tham gia chiến tranh Việt Nam.
Trong những năm tháng đứng trên võ đài, Mohamed Ali đã 56 lần hạ gục các đối thủ trên tổng số 61 trận đấu trong các vòng chung kết giải vô địch quyền anh. Nhưng sau 32 năm đương đầu với căn bệnh Parkinson, huyền thoại quyền anh Mohamed Ali vĩnh viễn bỏ cuộc trong đêm hôm qua, rạng sáng ngày hôm nay.
Sinh năm 1942 tại Louisville, bang Kentucky, Cassius Marcellus Clay Junior bắt đầu đến với môn thể thao làm nên tên tuổi Mohamed Ali từ khi lên 12 tuổi. Người thầy đầu tiên của Ali là viên cảnh sát Joe Martin. Ông dậy cho thằng bé chuyên ăn trộm xe đạp những chiêu đầu tiên trên võ đài.
Năm 18 tuổi, Mohamed Ali đoạt huy chương vàng Thế Vận Hội Roma trước khi trở thành võ sĩ chuyên nghiệp. Tại một nước Mỹ còn phân biệt màu da, nhà vô địch quyền anh này vẫn bị kỳ thị, cho dù những thành tích của chàng võ sĩ trẻ này được báo chí Hoa Kỳ không ngớt lời xưng tụng. Tháng 2/1964, sự nghiệp của Mohamed Ali bước qua một khúc quanh mới, khi ông hạ gục nhà vô địch thế giới Sonny Liston. Ba năm sau đó, Mohamed Ali trở thành cơn ác mộng của các đối thủ đọ sức với ông.
Ngoài đấu trường, Mohamed Ali nổi tiếng khi ông xuất hiện bên những nhà đấu tranh vì quyền lợi của người da màu, như Malcolm X hay Elijah Muhammad. Từ năm 1964 Cassius Marcellus Clay Junior đi theo đạo Hồi và thay đổi họ tên thành Mohamed Ali.
Vào thời chiến tranh Việt Nam, nhà vô địch người Mỹ này lại gây chú ý khi ông từ chối nhập ngũ, tham chiến ở Việt Nam. Khi đó Mohamed Ali đã có câu nói để đời : “ Không một người Việt Nam nào nhục mạ tôi là thằng mọi Đen “. Ông cũng đã tham gia vào các cuộc biểu tình chống chiến tranh Việt Nam. Vì thái độ phản kháng đó, tuy không bị vào tù, nhưng giấy phép hành nghề của ông vua quyền anh bị tịch thu. Phải đợi đến năm 1971, ông mới được phục hồi và được thi đấu trở lại.
Cập nhật thông tin chi tiết về Huyền Thoại Về Lý Tưởng Thanh Niên trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!