Bạn đang xem bài viết Không Kịp Nói Yêu Em được cập nhật mới nhất trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Phỉ Ngã Tư Tồn!
Ngay từ lần đầu đọc đến cái tên này, tôi đã thấy rất yêu thích nó. Có phải chăng vì trong đó có một chữ “Tư”, là những suy nghĩ, nhớ nhung; là điều gì đó mà bản thân tác giả còn cất giấu tận sâu trong lòng? Hoặc có thể là chúng ta? Bất chợt tôi lại nghĩ đến chính mình, đến mọi người ngoài kia, có phải hay không chúng ta cũng luôn luôn như vậy, sẽ thật lòng thích một thứ gì đó mà chẳng bận tâm đến bất cứ điều gì khác? Có lẽ sẽ không là “cả cuộc đời” nhưng ít nhất ở một thời điểm nào đó trong cuộc đời của chúng ta, ví dụ như, “Tuổi xuân” chẳng hạn…
“Phỉ Ngã Tư Tồn” , là một câu thơ được trích từ trong ‘Thi kinh’, có nghĩa là “Tôi ở đây, còn anh ở bên kia chân trời”. Thì ra ý nghĩa của bốn chữ ấy là như vậy. Chẳng trách mà ngay từ đầu tôi đã có cảm tình với cái tên này đến như vậy. Dường như Phỉ Ngã Tư Tồn là một tác giả có hành tung khá kín đáo, những gì độc giả biết được về cô cũng không nhiều; ấy vậy mà những tác phẩm của cô thì người đọc lại tường tận đến chân tơ kẽ tóc. Có nhiều khi tôi vẫn nghĩ thế này, có khi nào chính cô cũng đã từng có một tuổi xuân nồng nhiệt bên một người con trai nào đó, đủ để chẳng thể dễ quên dễ buông một điều gì? Người ta vẫn thường hay bảo rằng “Cái tên phản ánh (tâm trạng) con người” đó thôi.
Đặc biệt trong quá trình đọc ‘Không kịp nói yêu em’, tôi vẫn thấy thấp thoáng đâu đó bóng dáng tâm tư, cá tính của tác giả qua từng nhân vật. Mỗi nhân vật trong tác phẩm của cô đều là những “nhân vật chính” , tự họ vẽ nên bức tranh đời của chính họ. Giống như tác giả đã từng nói, cô không hề cưỡng ép nhân vật phải đi theo ý mình mà tự nhân vật chọn con đường đi cho họ. Tôi tin câu nói ấy của cô, chí ít là qua ba tác phẩm đã đọc tôi có thể khẳng định chắc chắn điều đó.
Đành rằng là như vậy, nhưng trong bất cứ một câu chuyện nào cũng phải có chính có phụ, có mở đầu có kết thúc. Nhiều người sẽ cho rằng cô thật “độc ác”, thật “tàn nhẫn” khi để cho hai nhân vật chính không có được một cái kết viên mãn, quả thật xứng danh “Mẹ kế ngôn tình”. Tôi không biết mọi người cảm thấy như thế nào, nhưng đối với riêng tôi, những cái kết ấy lại rất hợp lý. Hợp lý cho tất cả nhân vật, cho những gì họ đã làm và đáng nhận được.
Doãn Tĩnh Uyển.
Dù kết cục của cô gái này có (được coi là) bi thảm hay không thì tôi luôn cảm thấy cô là một người rất hạnh phúc, rất may mắn. Vì sao ư? Vì trong cuộc đời này, những người đàn ông mà cô gặp đều được coi là “những người đàn ông tốt”.
Suốt thời niên thiếu của cô cho đến trước cuộc gặp gỡ với Mộ Dung Phong, cuộc sống của cô có thể gói gọn trong hai chữ “Êm đềm”. Cô có một gia đình hạnh phúc đủ đầy, có cha mẹ thương yêu, chiều chuộng, có một người bạn thanh mai trúc mã là Hứa Kiến Chương bảo vệ, yêu chiều; và nếu không có sự gặp gỡ chen ngang ấy, Kiến Chương sẽ vẫn tiếp tục ở bên cô, bảo vệ cô, cho đến hết một đời.
Chỉ khi cuộc gặp gỡ định mệnh của họ diễn ra trên chuyến tàu trở về nhà lần ấy, có lẽ là một bước ngoặt lớn trong cuộc sống vốn yên ả của cô. Cô gặp anh – Cậu Sáu Mộ Dung, vì cứu anh thoát khỏi nguy hiểm mà nhân duyên giữa cả hai bắt đầu. Chiếc đồng hồ mạ vàng có khắc hai chữ “Bái Lâm” mà anh để lại cho cô lúc tạm biệt tựa như một nhân chứng cho những tháng ngày sau đó của cô và anh. Dẫu cuối cùng Mộ Dung Phong có làm cô tổn thương đến như thế nào, thì có lẽ cũng là đáng giá? Tình yêu của anh dành cho cô, nụ cười hạnh phúc trên môi cô… Những hạnh phúc ấy phần nào che mờ đi những gì cô đã bỏ lại sau lưng, là cha mẹ, là người bạn thanh mai trúc mã, là lễ cưới mà cô là cô dâu… Mọi thứ cô đã đánh đổi để được ở bên anh, ở bên tình yêu của cô.
Nghiêm Thế Xương. Dù không có nhiều phân cảnh cho anh xuất hiện, bất kể nguyên do anh giúp cô là vì điều gì, nhưng người cận vệ họ Nghiêm ấy cũng đã chẳng màng đến quyền lợi, an nguy của bản thân mà giúp cô trốn thoát khỏi Mộ Dung Phong trong đêm đầy gió tuyết ấy…
Và rồi cả Trình Tín Chi, người đàn ông hoàn toàn xa lạ trước đó, người mà cô tiếp xúc chẳng nhiều nhưng lại sẵn sàng đưa tay giúp đỡ lúc cô khó khăn nhất. Trong suốt những năm tháng cô ở nơi xứ người, là anh đã tự nguyện bên cô, chăm sóc cô, cùng cô vượt qua những khó khăn. Anh thấu hiểu, yêu thương cô, chấp nhận quá khứ của cô, lại cùng cô kết duyên vợ chồng. Một người đàn ông tốt như vậy, chẳng màng điều kiện gì để giúp cô.Ở thời điểm khó khăn nhất trong cuộc đời mình, Tĩnh Uyển gặp được anh, chẳng phải là sự may mắn nhất thì đó là gì?
Cuộc đời vốn rất kỳ diệu! Bạn sẽ chẳng bao giờ biết được tại sao lại dành trọn cuộc đời cho một người. Cũng sẽ chẳng bao giờ hiểu được vì sao mình lại yêu người ấy đến thế…
Có lẽ cô sẽ chẳng bao giờ ngờ được mình lại có thế gặp và yêu một người như Mộ Dung Phong. Nếu như không có cuộc gặp gỡ ấy, anh cũng không để lại chiếc đồng hồ đó cho cô thì có lẽ cuộc đời cô vẫn cứ trôi đi êm ả êm ả như vậy. Cô sẽ vẫn lấy Kiến Chương làm chồng, dùng tình cảm mười mấy năm thân thiết gắn bó bên nhau chuyển thành tình cảm vợ chồng, yên yên ả ả sống đến già, giống như cha mẹ của cô. Chỉ là ông trời không để cô được như nguyện, là bánh xe số phận đã đưa cô và anh đến gần nhau, lại một lần nữa vì cứu chồng sắp cưới mà cô giúp đỡ cho kế hoạch của anh, để cho anh có tình cảm với cô. Rồi khi hôn lễ của cô và Kiến Chương sắp diễn ra, anh bất chấp nguy hiểm từ nơi chiến trường khốc liệt đến gặp cô, để nói cho cô biết rằng anh thực sự yêu cô: “Anh điên rồi mới thích em đến thế”.
Cuối cùng, trái tim đã chiến thắng lý trí. Cô đã trốn nhà ra đi, cùng với chiếc đồng hồ vàng khắc tên Bái Lâm, vượt qua đường sá xa xôi, bom đạn thời chiến, chịu bao hoảng sợ và khổ cực, chỉ để được gặp anh, chỉ muốn ở bên anh. Có lẽ, ở nơi chiến trường khắc nghiệt ấy chính là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của cô. Khi anh với gương mặt tràn ngập hạnh phúc đưa cho cô xem tờ giấy chứng nhận kết hôn của hai người; là khi cô muốn ăn bánh kem, dù tình hình chiến sự đang dầu sôi lửa bỏng, anh vẫn tự mình lái xe vượt qua trăm cây số đưa cô đi; là cô với dáng vẻ chăm chú khi là chiếc áo sơ mi cho anh. Hay là khi cô và anh cùng nhau lên núi Nguyệt Hoàn ngắm lá đỏ, vì đường khó đi, anh sợ cô mệt mà kêu cô để anh cõng cô. Anh bước từng bước lên bậc thang, bờ vai anh rộng phẳng, có thể để cô dựa dẫm như thế. Cô hỏi: “Trước đây anh từng cõng ai chưa?”. Anh nói: “Chưa, hôm nay là lần đầu đấy”. Cô ôm anh càng chặt hơn: “Vậy anh phải cõng em cả đời”. Cũng là khi cô thành tâm chắp tay cầu khấn trước mặt Phật tổ, “Mong Bồ Tát phù hộ, con và Bái Lâm không bao giờ rời xa”. Là khi anh đứng dưới bầu trời tuyết rơi trắng xóa, anh ôm cô vào lòng và khe khẽ hát cho cô nghe… Tất cả những điều đó, đối với một người phụ nữ, thứ tình yêu nồng nàn dành cho nhau, ấm áp động lòng người như vậy đã đủ để gọi là hạnh phúc hay chưa?
Người ta vẫn thường hay nói rằng tiểu thuyết ngôn tình là thế giới mơ mộng viễn vông của các cô gái. Bất kể một chàng trai, một cô gái tài năng xinh đẹp nào trong câu chuyện ấy, bất cứ một motif nào cũng là sự phi-hiện-thực. Thực ra, tôi không có ý khẳng định hay phủ nhận những nhận định đó, chỉ muốn thông qua bài viết này, có thể nói lên phần nào suy nghĩ, lập trường của bản thân mà thôi.
Tình yêu bao giờ cũng đẹp, với những chuyện tình trong tiểu thuyết lại càng đẹp hơn; nhưng không phải câu chuyện nào cũng đều có một cái kết viên mãn hạnh phúc. Nhưng truyện thì cũng như đời mà thôi, chẳng thể mười phân vẹn mười được. Tỷ như trong ‘Không kịp nói yêu em’, cái kết có thể bị coi là bi thảm, không có hậu cho đôi nam nữ chính, nhưng với tôi thì kết thúc như thế không có gì để mà tiếc nuối cả. Chẳng phải vì tôi yêu thích thể loại SE bi thương đau lòng, mà bởi chỉ cần một kết thúc hoàn toàn hợp lý, không hề có sự khiên cưỡng, bắt ép trong diễn biến của hoàn cảnh và nhân vật, tôi sẵn sàng chấp nhận sự bi ai ấy cho mỗi nhân vật. Chúng ta cần phải hiểu được rằng, tất cả kết cục đều là xứng đáng với những gì họ đã từng làm. Tôi không rõ tác giả có tin theo một tôn giáo nào đó hay không, ví dụ như Phật giáo chẳng hạn, nhưng chắc chắn một điều rằng tôi luôn nhận thấy rõ trong những tác phẩm của cô cái gọi là “Nhân” và “Quả”.
Khi Tĩnh Uyển bỏ lại cha mẹ, bỏ lại hôn lễ với Kiến Chương để đến với Mộ Dung Phong, những tội lỗi ấy của cô… Cô phụ cha mẹ là bất Hiếu, cô phụ Kiến Chương là bất Nghĩa, cô đi ngược lại với đạo đức luân thường chính là bất Nhân. Thử hỏi, dù cho tình yêu của cô và Mộ Dung Phong có đẹp đến như thế nào, đâu đó trong lòng cô vẫn sẽ thấy ăn năn day dứt, để rồi rốt cuộc cô vẫn phải đón nhận lấy ‘Quả’ bởi chính ‘Nhân’cô đã gieo xuống.
Khi Mộ Dung Phong chẳng thể buông bỏ giang sơn để rồi phụ bạc Tĩnh Uyển, sau rốt thứ anh nhận được là gì? Anh có được tất cả mọi thứ: quyền lực, sự ngưỡng vọng của mọi người, đứng trên đỉnh cao của vinh quang; nhưng rồi, tám năm sau anh gặp lại cô, mọi thứ dường như lại chẳng là gì cả. Cứ cho là sau cái chết của Tĩnh Uyển, anh vẫn là một Tư lệnh quyền uy, vẫn là cha của những đứa con, là chồng của Cẩn Chi, cũng không cần biết Đô Đô có phải là con gái của anh hay không thì sâu trong lòng anh sẽ mãi tồn tại một vùng tối, sẽ chẳng thể nào anh tha thứ cho chính mình.
Duy chỉ có Tín Chi, tôi không rõ một người như vậy có nên dành hai chữ “Đáng thương” hay không, nhưng có thể khẳng định một điều rõ ràng, “Anh thực sự là một người đàn ông tốt; là một người chồng, người cha tuyệt vời cho bất cứ người phụ nữ nào có được anh”. Chỉ tiếc người anh thương và lấy làm vợ lại là cô. Nếu như trong suốt tám năm dài đó Mộ Dung Phong có thể quên đi Tĩnh Uyển, quên đi tình yêu ngày nào, hoặc giả như sự chiếm hữu ấy không quá lớn đến như thế, biết đâu Tín Chi vẫn có được những tháng ngày hạnh phúc về sau bên vợ và con gái, bên gia đình nhỏ của anh? Nhưng vì cuộc đời không có hai chữ “Nếu như” nên biết phải làm sao đây? Anh vẫn phải chết, anh gián tiếp vì cô mà chết. Nhưng tôi tin, hành động Tĩnh Uyển nổ súng vào chính mình chính là cách cô thể hiện tình cảm của cô đối với Tín Chi, với đứa con gái nhỏ Đô Đô của cô. Sống đã không dễ dàng gì, đến lúc chết đi họ vẫn được chết cùng nhau, so ra thì Tín Chi vẫn “hạnh phúc” hơn Mộ Dung Phong nhiều lắm.
Cho nên điều tôi muốn nói ở đây là, không phải cứ là tiểu thuyết thì sẽ không có thực tế, mà thực tế hay không chính là ở cách nhìn nhận của mỗi người. Bởi suy cho cùng, tất cả những điều mà chúng ta đọc được trong vô vàn trang sách ấy đều là những gì đã đang xảy ra mỗi ngày quanh chúng ta. Đối với riêng tôi, cuốn sách này còn mang một ý nghĩa khác. Nó như một dấu ấn chẳng thể nào xóa mờ trong cuộc đời tôi. Xem ra được và mất một thân phận là một việc rất dễ dàng. Song, những biến cố và tổn thương trong tình cảm là một quá trình cần phải trả giá. Ngẫm lại, con người trong quá trình chuyển đổi từ thân phận này sang thân phận khác đã dùng hết cuộc đời mình. Tình cảm là bài học suốt đời của chúng ta.
“Tuổi xuân” nào cũng vậy, luôn có một người đàn ông để yêu sôi nổi mà mãnh liệt như vậy, cuối cùng lại chẳng thể thắng nổi cơn sóng cuộc đời. Đọc đến phần cuối của truyện, khi sự sống của cô dần dần tan biến trong vòng tay của anh, lòng tôi dường như cũng chùng xuống một nhịp. Không ai biết được mục đích cuối cùng của cô khi ấy là gì. Liệu Đô Đô có phải con gái của anh hay không? Liệu khi ấy tình yêu của cô dành cho anh có còn chút nào hay không? Chẳng ai có thể biết được. Khi cô nằm trong vòng tay của anh, cô nói “Bái Lâm, em về rồi…”. Câu nói ấy khiến tôi liên tưởng đến một câu mà cô đã từng nói với anh trước lúc từ biệt ở trên núi Nguyệt Hoàn. Cô đã nói với anh, rằng “Em đợi anh đến đón em”. Liệu có hay không là cô vừa trả lời cho câu nói ngày đó với anh?
Tuổi xuân của cô, tình yêu mãnh liệt mà nồng nàn của cô thuở nào, đứa con gái và gia đình nhỏ bé của cô, tất cả đã theo cô ra đi sau phát súng ấy. Và rồi sau câu nói của cô, sẽ có hay không sự ân hận dằn vặt của anh? Phải bao nhiêu tình yêu trong đời mới đủ những cái buông tay?
Phút chốc tôi cảm giác như mình đã trải qua cả một đời người…Và rồi đột nhiên tôi nhớ những câu nói đã từng đọc ở đâu đó trên mạng mà mỗi khi một mình chạy xe trên đường tôi hay nghĩ đến,
“Bạn đã bao giờ thử yêu thương một người, vì người đó mà dốc hết tình yêu, khóc cạn nước mắt cũng chưa từng hối hận?
Có người hỏi: Người đàn ông như thế nào lại có thể khiến cho cậu khóc cạn nước mắt cũng cam lòng? Một người đàn ông làm cho người phụ nữ không thể quên…”
‘Nhân nùng như mực, vị đạm như trà’
Mến tặng bài viết này tới Quảng Văn – “Người bạn sách thân thiết nhất” của tôi!
Hà Nội, 11/2012
Vĩnh An.
Stt Em Không Xinh Đẹp Nhưng Chân Thành, Anh Có Bằng Lòng Yêu Em Không?
Stt em không xinh đẹp nhưng chân thành, anh có bằng lòng yêu em không? Tuy em đanh đá, nhưng bên anh, em sẽ rất dịu dàng
Em đôi lúc không ngoan, nhưng đảm đang số một.
Em có thể không đủ tốt, nhưng hứa sẽ đối xử cực tốt với gia đình và bạn bè anh.
Stt em không xinh đẹp nhưng chân thành, anh có bằng lòng yêu em không?
May mà em không xinh, nên em tránh xa được những anh chàng vo ve mà nhạt nhẽo. Chả bao giờ em phải chịu cảnh “lắm mối tối nằm không” như mấy cô nàng xinh đẹp.
May mà em không xinh lúc trẻ, nên về già anh sẽ thấy em… vẫn thế! Anh sẽ không phải ngậm ngùi chứng kiến sự úa tàn nhanh chóng của một đoá phù dung, mà sẽ được ngưỡng mộ sự tươi xanh lâu bền của một nhánh xương rồng trên cát!
May mà em không xinh, nên dù cho em không hoàn hảo thì em biết anh vẫn yêu em, yêu những cái thuộc về con người em.
Em không đẹp , cũng không xinh . . .
– Chỉ có cái miệng hay cười – và làm Người Em Yêu hạnh phúc
Nhưng
– Sẽ có lúc E lỡ miệng nói ra những lời lẽ không hay
– E chỉ mong A sẽ hiểu dù thế nào thì Em cũng sống thật
– K giả vờ nũng nịu để được Anh thương
Em không xinh nên cũng ít bạn bè. Ngày chủ nhật, họ rủ nhau tíu tít đi xem phim, mua bỏng ngô. Còn em, em ở nhà dọn dẹp, chừng nào xong cũng đến 12h, thôi đành ngồi xem… thời sự.
Em không xinh nên rất ngại shopping. Anh có rủ, em chỉ cười trừ nói bận. Anh cười nhẹ nhàng, bận nào qua chơi, cũng mua ít đồ cho em. Anh không biết em có thích thật hay không, chỉ thấy em cười tít cả mắt.
Anh ạ, em còn nhớ trên các bài bình luận của ai đó, có người nói :” Ước gì mình không xinh để được yêu thật lòng như thế” nhưng sự thật vẫn “phấn son”, có ai muốn mình không xinh cơ chứ?! Còn em, nếu có kiếp sau, em vẫn sẽ chọn cho mình vẻ ngoài không rực rỡ để được gặp anh, yêu anh mãi mãi.
Sau nhiều lần, em hỏi chàng cớ sao chàng vẫn chưa chịu yêu em. Hôm nay, có lẽ chàng đã quá mệt mỏi với tình cảm vụn dại của em, chàng trả lời : ” Bởi vì em không xinh!”
Lần đầu tiên khi anh ta nhìn thấy một cô gái không xinh, không dễ thương, anh ta chẳng muốn làm gì cả. Nhưng không lâu sau đó, anh ta thấy tâm hồn của mình đồng điệu ở nơi ấy!
Em không xinh như người ta, em cũng không quen make up lung linh mỗi lúc ra ngoài,em chỉ là em thôi, là nguyên thủy, là mộc mạc, là những gì sẵn có, anh có chấp nhận được những cái gọi là tự nhiên không?
Bao nhiêu cái em không bằng người ta, nhưng được cái em có trái tim luôn thật thà chung thủy, đã yêu ai là yêu bằng cả tấm lòng. Trái tim ấy không vĩ đại đâu, mà lại rất bé nhỏ, rất tự ti và rất dễ bị tổn thương nữa.
Gặp em rồi anh có còn yêu em nữa không? Gặp em rồi anh có trách vẻ bề ngoài không xứng với sự đẹp đẽ trong em? Bỗng hình ảnh của một cô gái xấu xí hiện ra trong gương – là em đó. Vậy nếu em không xinh, anh có yêu em nữa không?
Em nhận thức được rằng mình không xinh, không thể khao khát một tình yêu trao nhau bằng ánh mắt, cái nắm tay hay nụ hôn đầu như bạn bè. Em giam mình trong thế giới của riêng em – thế giới ảo.
Anh đã thấy em, biết một cô gái không xinh đẹp, không là giấc mơ của bao chàng trai. Lúc em thấy anh là giây phút em biết mình không xứng với anh.
Nếu em xinh, anh sẽ chẳng nhận ra mình yêu em chân thành đến mức nào. Vậy nên, dù em không xinh, anh vẫn luôn yêu em.
Đừng bao giờ biến cái đẹp thành một sự trao đổi nào đó, cũng đừng biến cái đẹp thành một sự giữ chân ai đó. Bởi vì thật ra, ai ai trong chúng ta cũng biết, cái đẹp thường không bền.
Đừng bao giờ vì ai mới trở nên xinh đẹp. Cũng đừng bao giờ vì ai mà bắt ép mình phải khác đi cho vừa với quy chuẩn của họ. Như thế là một điều vô ích thôi.
Thật ra, sự tự tin không đến từ việc bạn có xinh đẹp hay không. Sự tự tin đến từ tình yêu mà bạn dành cho chính mình. Một cô gái dù xinh đẹp đến đâu, khi không trân trọng cơ thể mình, cô ấy vẫn cảm thấy mình vô cùng xấu xí.
Tất cả chúng ta đều xinh đẹp, hoặc trở nên vô cùng xinh đẹp. Nhưng muốn được như thế, trước tiên là phải biết tự yêu thương chính bản thân mình. Này cô gái, bạn nhất định phải tự tin lên.
Kể cả khi bạn không phải là người xinh đẹp nhất, thì bạn vẫn là một cá thể riêng biệt và duy nhất trên thế giới này.
Ai đó đẹp đâu chỉ bởi vẻ bề ngoài vốn có. Nét dịu hiền, sự cao quý trong tâm hồn mới là mãi mãi. Dĩ nhiên ở cái thời đại mà người ta chạy đua, bon chen để tồn tại này. Có rất nhiều người đem vẻ đẹp giả tạo để gắn lên mình
Có thể em không xinh đẹp bằng những người con gái khác, nhưng em yêu anh chân thành, trái tim em vĩnh viễn thuộc về anh. Em biết, ngoài kia, có bao nhiêu cô gái theo đuổi anh, vì anh là mẫu đàn ông nhiều con gái thích.
Có những thứ đẹp hơn ở hiện tại, có những người con gái xinh hơn em ở hiện tại nhưng có thể, người con gái đó sẽ chẳng yêu anh hơn em. Em sợ anh sẽ ngã lòng, sẽ tin vào những lời đường mật ấy mà quên mất em!
Em nhìn thấy anh qua ánh điện mờ mờ dưới ngõ,tay vuốt mũi nắn chán. Em mong mình xinh hơn từng ngày để không là nỗi xấu hổ của anh.
Dù là người yêu chính thức dù là người anh bảo sẽ lấy làm vợ nhưng chưa bao giờ anh tặng em lấy một cây bông. Hay do em không xinh đẹp nên không đáng để anh theo đuổi. Hay vì anh biết em quá yêu anh nên anh không trân trọng em…
Lời kết: Nếu như em không xinh đẹp nhưng hãy giúp mình tỏa sáng bằng nhiều cách khác để mình trở nên cuốn hút hơn, mặc dù em không xinh nhưng em là riêng là duy nhất. Em hãy cảm thấy may mắn vì mình không xinh nên không gặp nhiều rắc rối và lắm chuân chuyên. Các cô gái của tôi hãy luôn trân trọng và tự tin về bản thân mình nhé.
Status Yêu Thương Dành Người Ấy Không Yêu Em, Em Vẫn Hạnh Phúc Vì Em Xứng Đáng Với Điều Đó
Những lúc giật mình nhận ra, rằng người ta không còn quan tâm đến cảm xúc của em nữa, rằng những ngọt ngào đã trôi về dĩ vãng, những hứa hẹn đã chẳng còn ấm tay. Khi ấy người ta đã chẳng còn yêu em nữa rồi!
Người ta sẽ bớt bao dung em hơn, sự chở che lại biến thành hời hợt. Người ta cho rằng đấy là trách nhiệm sau khi tình đã vơi đã cạn, người ta sẽ chẳng ôm em thủ thỉ, càng chẳng vỗ về lúc em mỏi mệt đâu.
Có biết bao nhiêu cử chỉ, hành động chứng tỏ người ta yêu nhau. Và cũng có bấy nhiêu hành động, cử chỉ chứng tỏ người ta đã chẳng thiết tha gì nhau nữa. Ngoài chấp nhận ra thì còn làm gì khác được đâu em?
Có phải khi người ấy bỏ em ra đi, em thấy như mình đã mất đi tất cả, chẳng còn gì nữa, điều duy nhất em cảm nhận được là nỗi đau dường như bất tận, đau đến mức mọi cảm xúc như chai lì, chết lặng, thứ còn lại chỉ là những giọt nước mắt vô thức rơi mỗi khi em nghĩ về?
Status ý nghĩa viết cho những cô gái đang yêu Yêu đúng người, cưới đúng chồng
Em ngốc lắm. Đừng nghĩ rằng em có thể quen dần với nỗi đau, cơn đau sau sẽ qua nhanh và dễ dàng hơn cơn đau trước đó, chẳng phải vậy đâu em, đừng tự dối lòng mình như thế, bởi vết thương nào cũng nhói và nỗi đau nào cũng rất dài..
Anh biết có một cô gái cứ dại khờ chạy theo một bóng người đã nhạt màu, ngu ngốc níu kéo một bàn tay đã buông ra chẳng cần nắm tay cô ấy nữa, vẫn cứ kiên nhẫn với niềm tin mong manh rằng người ấy vẫn còn yêu. Để rồi nước mắt chảy dài những đêm một mình ôm nỗi nhớ, chờ đợi một người đã lãng quên mình.
Chẳng sự níu kéo nào có tác dụng với một trái tim đã nguội sạch cảm tình, cũng chẳng có sự nỗ lực nào hàn gắn được hai mảnh vỡ đã rời khỏi nhau. Em có tìm thấy vết nứt nào không? Thực ra đôi khi người ta hết yêu nhau chẳng vì lý do nào cụ thể.
Chúng ta đủ tự tin để nắm tay người đó đi qua nắng mưa của cuộc đời suốt một thời gian dài, chúng ta cũng đã tận lực và nỗ lực để ủ cho tình ấm. Vậy nên dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa thì em cũng đừng hối hận về kết quả không do chúng ta.
Tình cảm của con người chính là thứ chẳng cầm nắm được, em có muốn giữ nó cũng sẽ càng tiến ra xa em hơn. Nước mắt rơi sẽ càng làm em trở nên khổ sở và yếu đuối, vậy tại sao em không mạnh mẽ để đương đầu?
Chẳng sao cả nếu người ta không còn yêu em! Em vẫn sẽ sống tốt với những gì em đang có. Không phải một người nào đó rời xa là em sẽ ngừng thở, trái đất sẽ ngừng quay, vạn vật sẽ biến mất.
Em có thể khóc vì không đành lòng, không cam tâm. Em có thể khóc vì lòng kiêu hãnh của một người con gái không muốn là người bị bỏ rơi. Nhưng đừng khóc vì tin rằng nước mắt em rơi có thể mang người ấy quay trở về bên em.
Status chia tay Tạm biệt anh giấc mộng thanh xuân tươi đẹp nhất
Dù có khóc em vẫn sẽ là cô gái mạnh mẽ. Anh biết chứ. Nhưng cái người đã không còn thương em nữa, cứ khóc mãi vì người ta chẳng phải lãng phí những giọt nước mắt kia hay sao?
Đừng nghĩ rằng mình không xứng đáng, không giữ nổi yêu thương. Anh tin sẽ có người kiên nhẫn ở bên em, đi cùng em đến cuối con đường. Bởi vì cô gái như em là người biết trân trọng hạnh phúc hơn bất kì cô gái nào khác.
Yêu thương không dễ gì vứt bỏ, mỉm cười dù trong lòng đau nhói chẳng phải điều dễ dàng. Nhưng cô gái à, em phải tin là tình yêu luôn đến với những người xứng đáng. Mà chắc chắn, là em xứng đáng.
Nếu được, hãy yêu bản thân mình nhiều hơn. Yêu thêm trái tim sau quãng thời gian dài mỏi mệt, yêu thêm tấm lòng bị ai đó chối từ, và yêu thêm cá tính của mình sau khi nó biết mạnh mẽ chuyện đổ vỡ, hợp tan.
Chỉ cần em biết yêu thương em, chẳng chuyện gì là em không làm được. Em vẫn sẽ hạnh phúc nếu người ta chẳng còn yêu em, bằng những thú vui em tự tạo cho riêng mình.
Bắt đầu một con đường mới tuy không phải dễ dàng, nhưng trái tim dũng cảm lắm, thay vì chìm đắm trong khổ đau, hãy cho nó một cơ hội khác để mở lòng.
Sẽ có lúc em giật mình nhận ra, điều đó là vô nghĩa. Em sẽ cười bản thân rằng mình đã từng ngốc nghếch như thế đấy. Anh biết em yêu thương người ấy quá nhiều, tình yêu thật tâm và chân thành nơi em là thứ anh ta đã có, vậy mà người đó vẫn nhẫn tâm bỏ em ở lại mà ra đi đấy thôi? Dù cho em có khóc cạn nước mắt, có đau đớn thế nào đi chăng nữa cũng thể thay đổi một trái tim không còn dịu dàng ấm áp dành riêng cho em.
Có phải em cũng đã nghĩ về một hạnh phúc giản đơn như cái cách người ta nói về hạnh phúc giống nhau vậy. Em đã từng rất hạnh phúc khi có người ấy ở bên đúng không?.. Để rồi mỗi khi nghĩ về em lại cảm thấy mình lạc lõng, mệt mỏi và hụt hẫng biết chừng nào.
Thế giới ngoài kia chẳng dành cho em.. Hồi ức đau đớn thì đáng buồn còn hạnh phúc thì đáng sợ. Em đừng đợi vì người ấy chưa chắc đã trở về, và em vẫn phải yêu thương bản thân mình trước.
Nhưng anh tin rằng, người thật sự yêu em người ấy sẽ biết chấp nhận từng nỗi ám ảnh quá khứ nơi em. Biết vuốt ve, che chở từng viết thương mà em đang chịu đựng. Biết lúc nào em cần khóc, cần gục ngã, và cần được đỡ đứng dậy.
Hãy yêu một người lặng lẽ đến bên em, yêu sự hoàn hảo người ta thấy được nơi em, cho em tất cả rồi vội vàng ra đi mang đi hết khi thấy những khuyết điểm xấu xí mà chính tâm hồn em đang đục ngầu đi theo năm tháng..
Lời kết: Khi người ta không yêu em nữa rồi, em vẫn còn có thể hạnh phúc, hạnh phúc vì chính em! Vì em xứng đáng với những điều tốt đẹp ấy…..
Stt Em Yêu Anh Nhiều Lắm Đấy, Anh Biết Không?
Đã dặn lòng, là đừng yêu một ai đó quá nhiều, để con tim buồn…… mỗi đêm cô đơn một mình. Rồi lúc gặp anh, tự con tim em chợt nghe xuyến xao bao ngày, đễ em nhận ra em đã yêu anh.
Yêu anh, em cảm nhận được vẻ đẹp của tình yêu, từ những cái nắm tay cho đến những nụ hôn tất cả đều ngọt ngào và rất hạnh phúc. Những giây phút đó sẽ theo em đến cuối cuộc đời.
Anh luôn là người tôn trọng em, chấp nhận những sở thích đôi khi có phần kỳ quái của em và gọi em bằng những tên riêng chỉ hai chúng mình mới hiểu. Tất cả khiến anh thật tuyệt vời.
Yêu anh nhiều lắm vì khi anh nắm tay em, em không cảm thấy sự hời hợt, em cảm thấy chắc chắn, em cảm nhận được sức mạnh từ anh, thấy an tâm để dựa cả em vào cánh tay anh.
Anh yêu! Em yêu anh không vì anh đẹp trai, không vì anh giàu có… mà đơn giản là em yêu anh không vì một lý do nào khác cả. Em không biết sẽ dành tặng cho anh món quà gì vì em nghĩ rằng chúng sẽ không thể hiện hết tất cả tình cảm em dành cho anh.
Yêu anh yêu như những giấc mơ, giấc mơ dài thật dài và em không có lối ra. Yêu anh yêu chỉ anh thôi. Yêu anh hết thân này. Yêu anh chẳng tiếc gì…
Đừng rời xa vòng tay em, bên cạnh anh em thấy rất ấm áp và được chở che. Anh là niềm tin là lẽ sống của em trong cuộc đời này.
Anh luôn là người tôn trọng em, chấp nhận những sở thích đôi khi có phần kỳ quái của em và gọi em bằng những tên riêng chỉ hai chúng mình mới hiểu. Tất cả khiến anh thật tuyệt vời.
Yêu em nhưng anh không cần mỹ từ ngọt ngào, anh chỉ cần hành động, bằng sự quan tâm lo lắng cho em hàng ngày, chạy xe đến tận nơi đón em về, tiễn em về tận nhà dù quãng đường có xa xôi đến đâu, chăm sóc em những lúc em ốm…người em yêu chỉ cần như vậy thôi cũng đủ khiến em ấm áp cả ngày.
Em thật hãnh diện khi đi cùng anh, anh biết khi nào giản dị và lúc nào cần sang trọng. Ánh mắt ngưỡng mộ mà mọi người dành cho anh càng khiến em thật tự hào khi có được anh.
Anh luôn làm em vui mỗi ngày, tiếng cười của anh xua đi những muộn phiền của cuộc sống. Đã đôi lúc em tự hỏi bản thân nếu thiếu vắng anh cuộc đời em sẽ thế nào ? em chưa tưởng tượng ra nhưng giờ đây em thực sự hạnh phúc vì có anh trong cuộc đời của mình.
Quá khứ của anh có thể đau buồn, hiện tại của anh có thế không như ý muốn và tương lai của anh là điều không đoán trước được. Nhưng anh yên tâm, có em ở bên anh sẽ bình yên vượt qua tất cả, em sẽ nắm chặt tay anh cùng anh bước đi qua bao sóng gió của cuộc đời này.
Từ khi có anh trong cuộc đời em đã hoàn toàn khác. Em không còn buồn, cũng chẳng mơ mộng viển vông nữa thay vào đó là những dư vị ngọt ngào của tình yêu. Em yêu anh bằng cả con tim mình và bằng tất cả những gì em có.
Dù anh không phải người đầu tiên mà em thích, nhưng lại là người đầu tiên em dành hết yêu thương, là người đầu tiên em đặt hết niềm tin, và là người cuối cùng em trao hết cuộc đời này. Trong trái tim em anh luôn ở vị trí “cực-kỳ-đặc-biệt”.
Giấc mơ của em đó là ngôi nhà hạnh phúc có anh, em và con. Em sẽ không ngừng cố gắng để biến giấc mơ đó thành hiện thực, hãy chờ em và đừng rời xa em.
Lời kết: Em xin lỗi, em thật vụng về khi thể hiện tình cảm với anh, em không hoàn hảo như người khác nhưng tình cảm của em,trái tim em lúc nào cũng chỉ có anh mà thôi. Hãy tin ở em, em đang yêu anh bằng cả trái và sự chân thật của mình.
Cập nhật thông tin chi tiết về Không Kịp Nói Yêu Em trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!