Bạn đang xem bài viết Movie Review: If I Stay (2014) được cập nhật mới nhất trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Đến giờ, khi đang ngồi viết bài này, tôi vẫn chưa thoát được cái cảm giác nghẹt thở mà “If I Stay” mang lại. Nói vậy thì nhiều bạn hiểu lầm đây là phim hành động nhỉ! Cũng kì lạ thật, 1 bộ phim tình cảm, nội dung rõ ràng không có gì quá mới lạ, được chuyển thể dựa theo 1 cuốn tiểu thuyết thông thường, nhưng lại có thể đem đến cho người xem nhiều cảm xúc đan xen đến vậy. Bước theo từng phút của phim, trái tim của bạn ắt hẳn sẽ phải vỡ ra từng mảnh, từng mảnh một, nhưng đồng thời lại lan tỏa 1 niềm hạnh phúc, 1 niềm hy vọng ấm áp. Bi kịch và niềm vui, tình yêu và gia đình đan xen vào nhau, tạo nên những thước phim sẽ khiến bạn bị ám ảnh một thời gian sau đó. Tôi tin là như vậy!
Thật ra thì vào hè năm ngoái có 2 bộ phim dạng tình cảm dành cho Teen khá sốt là “If I Stay” đây và “The Fault In Our Stars”. Mà theo nhận định của tôi thì The Fault In Our Stars được nhiều bạn trẻ Việt đón nhận hơn. Khi ấy, tôi đã phạm 1 sai lầm khá lớn là đọc cuốn The Faul In Our Stars trước khi xem phim. Kết quả là mặc dù tôi khá hài lòng với quyển tiểu thuyết nhưng bộ phim chuyển thể cùng tên lại là 1 thất bại quá lớn trong lòng tôi. Dĩ nhiên, phim chuyển thể xưa giờ rất hiếm khi có thể sánh bằng với nguyên tác được, điều đó là dễ hiểu. Nhưng từ diễn viên, biên kịch, cảnh quay đến sắc thái của phim so với truyện quả là 1 trời 1 vực. Phần tốt nhất, dĩ nhiên là cốt truyện và lời thoại có sẵn trong sách. Nhưng ghép 2 thứ tốt đấy và 1 mớ hỗn độn trước đó thì kết quả chỉ là sự “tàm tạm” mà thôi. Thật sự mà nói, nếu như chưa đọc trước truyện thì tôi vẫn sẽ cảm thấy đây là 1 bộ phim nhàn nhạt, đáng thất vọng. Bởi lẽ nếu diễn viên phù hợp hơn 1 chút, biên kịch làm phim có chất kịch hơn 1 chút, đạo diễn khéo tay với các góc quay hơn 1 chút, thì ắt hẳn bộ phim ko chỉ dừng lại ở mức “tàm tạm bởi cái kết cảm động”.
Thôi lan man 1 chút, quay lại vấn đề chính. Cô nàng xinh đẹp Chloe Moretz, có lẽ, là lí do chính nhất khiến tôi quan tâm đến tựa phim này. Cái vẻ đẹp ấy của cô là 1 vẻ đẹp thuần khiết đến khó tả. Cô đẹp mơ màng, trong sáng và thanh khiết. Và vai diễn của cô, theo tôi nghĩ, là 1 sự phù hợp không thể nào phù hợp hơn được nữa.
Vì là bộ phim tình cảm nên điều đầu tiên phải nhắc đến chính tình yêu giữa Mia và Adam. Adam là 1 rocker trong ban nhạc. Anh là con người sôi nổi, phóng khoáng. Anh là 1 cây guitar phong trần, lãng tử. Mia, ngược lại, là 1 cây cello lịch lãm, có chút cổ điển và nhẹ nhàng. Ở cô luôn có 1 sự dịu dàng, bình yên. Adam gặp một Mia dịu dàng như thế, trong căn phòng nhạc nơi cô đang đắm chìm luyện tập cùng cây Cello của mình. Thế rồi, chuyện tình yêu của họ bắt đầu…
Bạn sẽ đắm chìm trong 1 cuộc tình rất đẹp giữa cây guitar và đàn cello này. Bạn cũng sẽ chứng kiến những nốt nhạc trầm trong bản giao hưởng của họ. Mia phải đưa ra sự lựa chọn giữa việc đi đến ngôi trường Julliard danh giá hay ở lại bên cạnh Adam. Bên cạnh đó, Adam cũng có 1 Julliard của riêng mình, nơi anh theo đuổi khắp các nẻo đường cùng ban nhạc của mình. 1 câu chuyện tình yêu kinh điển không mới nhưng chưa bao giờ cũ: “yêu xa”. Và rồi họ sẽ phải đưa ra sự lựa chọn của mình như thế nào?
Câu chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu chỉ dừng lại ở đó. 1 tai nạn bất ngờ xảy đến khiến Mia chìm vào hôn mê. Nhưng kì lạ thay là “hồn ma” của cô lại có thể lang theo theo dõi mọi người. Nhìn mình nằm trên giường bệnh, nhìn những con người đến và đi, chịu đựng đau thương, nhớ về những kỉ niệm hạnh phúc bên Adam, bên gia đình thân yêu của mình. Nhìn những hạnh phúc đó dần bị mất đi, đối mặt với những đau thương còn lại, Mia phải đấu tranh để quyết định liệu mình có nên tỉnh dậy hay không! Hay là cô nên buông xuôi ra đi trong thanh thản…
Như đã nói ở trên, bộ phim ắt hẳn sẽ lấy đi của bạn 1 ít nước mắt. Cảnh Mia bật khóc khi người mẹ hỏi về Adam sau khi họ chia tay nhau đã khiến tôi cảm thấy trái tim mình cũng tan vỡ theo vậy. Nhưng hơn hết, đây không chỉ đơn thuần là câu chuyện về tình yêu. Đó còn là câu chuyện về gia đình, về ước mơ và nghị lực sống. Nghe có vẻ sáo mòn và quen thuộc? Không đâu, hãy xem phim đi rồi bạn sẽ hiểu rõ điều tôi muốn nói ở đây là gì!
Thật sự thì còn nhiều điều nữa tôi rất muốn nói, nhưng lại không đủ ngôn từ để diễn tả ra thành lời. Hơn nữa, tôi không muốn spoil quá nhiều. Chỉ cần bạn xem và rồi bạn cũng sẽ có được những cảm nhận của riêng mình. Bởi dù thế nào đi nữa, tôi tin mỗi người sẽ tìm thấy 1 chút ý nghĩa và cảm xúc đẹp lan tỏa từ bộ phim này!
P/s: Hiện tại thì ở VN chúng ta vẫn chưa có bản dịch cho cuốn tiểu thuyết gốc “Where She Went” này. Hy vọng trong đợt hội sách sắp tới tôi sẽ tìm được bản gốc về đọc là đủ hạnh phúc lắm rồi!
She Was Pretty – Review
Mấy ngày này tôi tình cờ bắt gặp bộ phim Mối tình đầu của tôi, bản làm lại từ một bộ phim Hàn (She was pretty). Bản gốc phim Hàn tôi đã xem một lần rồi nhưng cũng chính vì lí do đấy mà tôi muốn xem lại bộ phim này. Chỉ là vì tò mò vì những gì tôi còn nhớ và không nhớ. Hóa ra, tôi đã quên gần hết những gì đáng khen của bộ phim mà chỉ nhớ toàn cảnh, những chi tiết vụt vặn, không có ý nghĩa gì cả. Vậy nên giờ tôi đang ngồi đây và gõ những dòng này, gõ những điều mà bộ phim khiến tôi trăn trở sau khi xem xong lần hai và cũng hy vọng rằng có một ngày nào đó tôi sẽ đọc lại và nhớ về những điều ý nghĩa.
Củ hành tây đáng yêu trong phim!!
She was pretty, một bộ phim quá nổi tiếng năm 2015 nhưng chính lúc đấy tôi lại không hề biết gì về bộ phim này và cũng không đủ hứng thú để theo dõi, hóa ra củ hành tây có hình mặt cười là từ bộ phim này mà ra. Ở đây tôi sẽ không nhắc lại về nội dung của phim nữa, mà chủ yếu là về những gì mà tôi tâm đắc và thấy hay vậy nên có lẽ sẽ là một bài spoil nặng cho những bạn chưa xem phim đấy. Bạn hãy cân nhắc đọc nội dung phía
Xinh đẹp có phải là điều quan trọng?
Sự lột xác ngoạn mục của nữ chính
Chúng ta là những sinh vật yêu bằng mắt và yêu cái đẹp, ít ai không yêu vẻ đẹp. Trong cuộc sống, nếu so sánh một cô nàng xinh đẹp và xấu xí thì chắc chắn rằng cô nàng xinh đẹp sẽ thường chiếm ưu thế và được nhiều sự quan tâm hơn. Và để có thể có tình cảm với một cô nàng hay cậu chàng xấu xí hoặc chỉ có nhan sắc trung bình, chúng ta đều cần có thời gian để hiểu rõ và yêu được con người bên trong của họ.
“Tốt gỗ hơn tốt nước sơn”
Và She was pretty là một bộ phim xuất sắc khi truyền tải nội dung câu ca dao quen thuộc này. Một bộ phim độc đáo trong vô vàn những bộ phim tình cảm Hàn xẻng và Trung Quốc, phá vỡ hình tượng nhân vật nữ chính phải luôn luôn xinh đẹp, dù rằng cô ta có tài năng hay không. Khi lần đầu tiên xem bộ phim này, tôi đã thực sự có một chút khó chịu khi phải xem một bộ phim mà nữ chính lại xấu xí như vậy (tất nhiên là sau khi xóa bỏ lớp trang điểm và mái tóc xù thì cô ấy không hề xấu chút nào). Thông điệp của bộ phim đó là bạn không cần phải quá xinh đẹp để có người yêu thương bạn, dù rằng tôi khá hoài nghi về điều này trong cuộc sống. Không phải là tôi không tin con người không đủ chân thành và bao dung để yêu một con người khác biệt, mà là tôi hoài nghi về tình yêu đôi lứa nói chung, dù sao thì tôi vẫn còn quá trẻ để hiểu tình yêu là gì. Nhưng đó thực sự là một thông điệp ý nghĩa xuyên suốt bộ phim, cả nam chính và nam phụ đều yêu con người thật, yêu cá tính và tính cách của nữ chính khi cô vẫn còn là một cô nàng xấu xí, dù rằng nam chính đã vô tình lướt qua và làm tổn thương cô ở lần đầu gặp lại.
Beauty of The Shadows
Vẻ đẹp của bóng đêm, của những người thầm lặng làm việc sau sân khấu, sau những trang tạp chí thành công, và sau những ánh đèn. Họ chính là những người mà chúng ta thường quên rằng nếu như không có họ thì sẽ không có những thành quả xuất sắc.
Beauty of của buổi lễ kỉ niệm 20 năm tạp chí “The Most” trong tập 9 của bộ phim. Đó chính là ý tưởng của Hye Jin. Thay vì chú ý đến nhân vật chính, sao chúng ta không để ý đến những nhân vật phụ thường bị ghét bỏ và quên lãng như người mẹ kế trong Lọ lem, những chú lùn và chàng hoàng tử trong câu truyện về nàng Bạch Tuyết, hay Hoàng hậu Cơ trong Alice ở xứ sở thần tiên. Chắc chắn những nhân vật phụ đó đều có những câu truyện của riêng mình.
Ai cũng có thể là nhân vật chínhHãy là nhân vật chính của riêng mình
Chúng ta chắc hẳn đều đã có đôi lần ghen tị với một người nào đó, đó có thể là một bạn gái có thân hình và khuôn mặt xinh đẹp, luôn được mọi người để ý, hay ước muốn được thành công như một anh chàng thành đạt. Trong mắt chúng ta, họ đều là những con người hoàn hảo, luôn có được mọi sự chú ý, hâm mộ của người khác, và mọi chuyện với họ luôn là một kết thúc có hậu. Suy cho cùng chúng ta đều cho rằng họ đều là những nhân vật chính trong những bộ phim hay trong những câu truyện cổ tích, còn chúng ta tự coi bản thân chỉ là những nhân vật phụ, góp mặt chỉ để hoàn thiện thêm câu truyện của nhân vật chính mà thôi. Nhưng không phải vậy, chúng ta ai cũng là nhân vật chính của riêng mình, bạn đâu thể biết rằng có khi chính người mà bạn luôn ghen tị ấy có lúc lại ao ước được là bạn, được như bạn. Hãy luôn cố gắng để sống cuộc sống ý nghĩa của chính mình còn hơn là ngồi ao ước cuộc sống của người nào đó khác.
Và tôi nghĩ rằng trong bức tranh ghép hình của hai nhân vật chính kia, nhân vật chính trong đó không phải là cặp đôi đang khiêu vũ mà chính là cô gái đang trốn trong bức tranh đó. Và đó là điều mà tôi muốn tin.
Bạn trở lên xinh đẹp khi làm những việc mà mình yêu thích
Trong bộ phim Hye Jin có nói về một nghịch lý, về rằng khi chúng ta còn nhỏ, người lớn luôn hỏi ước mơ của chúng ta là gì, thế nhưng theo thời gian, khi chúng ta lớn lên, lại chẳng còn ai hỏi câu hỏi ấy nữa, và chính chúng ta cũng quên hỏi câu hỏi ấy với chính mình, quên mất rằng mình từng có một ước mơ để theo đuổi. Cuộc sống là vậy đấy, vì gia đình, vì hoàn cảnh, vì tiền bạc, vì khả năng,.. chúng ta có cả trăm nghìn lý do để quên đi, để trì hoãn những ước mơ, những khao khát của chính mình. Ước mơ của Hye Jin là trở thành một họa sĩ viết truyện tranh cho thiếu nhi, và cô đã quyết định ở lại Hàn Quốc để theo đuổi ước mơ của mình thay vì theo Sung Joon sang Mỹ. Cô muốn anh cho cô thời gian một năm để thực hiện và theo đuổi đam mê của mình, cô muốn cô trở nên xinh đẹp trong mắt của chính mình, chính bản thân cô chứ không phải ai khác.
Khi theo đuổi những việc mà ta luôn khao khát, chúng ta trở lên vui vẻ hơn, mạnh mẽ hơn và tự tin hơn bao giờ hết. Chúng ta tỏa ra năng lượng của sự sống, của niềm đam mê và vì thế chúng ta xinh đẹp hơn.
Vì vậy hãy cố trở lên xinh đẹp trong mắt của chính mình, chứ không phải là một ai khác.
Phóng viên bã đậu, Kim Shin Hyuk
Nhăc đến anh có lẽ là không phù hợp với những ý nghĩa xuyên suốt bộ phim mà tôi đề cập đến ở trên, nhưng chỉ là tôi quá thích anh ấy mà thôi. Tiếc rằng anh chỉ là nam phụ. Kết thúc phim ai mà không tiếc cho một nhân vật phụ thú vị nhưng cũng rất đáng thương như vậy chứ. À không, không thể nói là đáng thương được. Gặp được Hye Jin cũng là một kỷ niệm đẹp đẽ và đáng nhớ của anh.
Trời ơi mình thích anh ấy kinh khủng!!
Anh luôn ở bên Hye Jin mỗi khi cô buồn, luôn khiến cô mỉm cười vui vẻ, luôn lo lắng, quan tâm và chăm sóc cho cô. Ai mà có thể không động lòng trước anh chứ? Nhưng chỉ tiếc anh là nhân vật phụ mà thôi, một nhân vật phụ mà có lẽ cũng như ý tưởng của Hye Jin cho tạp chí số đặc biệt, một nhân vật phụ khiến ta phải chú ý đến bên cạnh nhân vật chính.
Đoạn này hài chảy nước mắt.
Shin Hyuk có lẽ là nam phụ tôi thích nhất trong số những bộ phim ít ỏi mà tôi đã xem. Tôi thích cách anh ở bên Hye Jin, luôn quan tâm, che chở và khiến cô vui vẻ dù rằng cô có từ chối anh, dù rằng anh đã cầu xin cô đừng đi nhưng cô vẫn bỏ anh lại một mình. Anh nhận ra và yêu vẻ đẹp của con người cô bất chấp khuôn mặt đầy tàn nhang, mái tóc rối bù và gu ăn mặc dở tệ của cô. Anh bất chấp trời mưa to, phóng xe nhanh đến nỗi ngã xe và khiến chính bản thân mình bị thương để rồi chỉ đứng nhìn Sung Joon tiến tới với Hye Jin, rồi lặng lẽ lê bước cô độc vào màn mưa. Thế nhưng chỉ vì Hye Jin mà anh lại lần nữa bất chấp đi đến bên cô trong khi đáng nhẽ anh phải ở bệnh viện, anh không cho cô biết anh bị thương mà lặng lẽ bên cô, lắng nghe tâm tư của cô. Anh đau khổ nhưng vẫn cố tỏ ra rằng mình ổn, thậm chí còn đùa về chính tình cảm của mình chỉ để khiến cô không cảm thấy có lỗi. Anh đẩy cô về phía Sung Joon, cảnh anh tung đồng xu và dù là mặt nào thì anh cũng đã biết trước được kết quả thực sự khiến tôi đau lòng. Anh quyết định công khai thân phận Ten của mình chỉ vì “để ai đó không phải khóc”. Anh đã làm biết bao điều vì cô thế nhưng khi anh thổ lộ tình cảm của mình, anh chỉ nhận lại sự thất vọng và đau lòng. Và anh cũng yêu cô đến nổi vì cô mà để cô ra đi, nhưng cũng không thể cứ thế mà rời xa cô, anh ở bên cạnh cô, vẫn luôn khiến cô cười dù cho điều đó có khiến anh đau đớn, anh ở bên cô như một người bạn tốt. Anh yêu cô nhưng không hề bi lụy.
Shin Hyuk công khai thân phận Ten của mình.Trời ơi đẹp trai chết mất! ❤ ❤
Thực sự mà nói, tôi rất ấn tượng với nhân vật cũng như vai diễn của Choi Siwon, từ ánh mắt, nụ cười anh dành cho Hye Jin, thực sự đóng quá đạt. Hơn nữa, chính Siwon còn là người viết và biểu diễn bài hát thể hiện tâm tình của Shin Hyuk, tôi thực sự cảm động mỗi lần nghe bài hát này, Siwon đã truyền tải xuất sắc tấm lòng của Shin Hyuk qua từng câu chữ trong bài hát qua giọng hát trầm ấm của anh, tôi đã thực sự rung động.
Kết lại, She was pretty quả thực là một bộ phim đáng xem trong vô số những bộ phim tình cảm, ngôn tình hiện nay. Một bộ phim vừa đầy đủ tính giải trí với vô số những cảnh tình cảm, lãng mạn, vừa đủ ý nghĩa để chúng ta nhận ra những điều mà đôi khi bị lãng quên trong dòng đời tấp nập này. Tôi thực sự đánh giá cao biên tập của bộ phim này, một kịch bản hoàn hảo đầy đủ các cung bậc cảm xúc và truyền tải những ý nghĩa sâu sắc. Một bộ phim đáng xem và có lẽ rằng có thể tôi sẽ xem lại vào một ngày nào đó.
Share this:
Like this:
Số lượt thích
Đang tải…
Review Love Sick The Series
PunNo
“Love sick” là câu chuyện tình cảm của đôi bạn trẻ Pun No (Nam Nam). Bối cảnh đặt tại 2 trường nam sinh, nữ sinh lắm tiền nhiều của có thừa. Mới tập 1 thì chỉ thấy cảnh các bạn trẻ đang tụ tập trong 1 buổi party thôi, dạo qua các nhân vật, nhưng cuối phim thì nhân vật chính Pun phun ra 1 câu đột ngột với em nó làm tớ shock gần chết, bất ngờ “Làm bạn trai tớ đi!”. Con bé đang ngồi xem uống nước suýt sặc, bấm lung tung vào phim tưởng phim bình thường ai ngờ cuối phim mới biết vớ phải BL. 1 chữ thôi: Sướng! Ha ha!
Lạc đề! Lý do main Pun nói thế là vì muốn tìm một bạn nam nhờ đóng giả người yêu để thỏa mãn cô em gái Pang cute (Cảm ơn em đã chắp cánh cho tình yêu anh trai mình =)))- 1 cô hủ nữ chính hiệu, để cô bé giúp anh trai từ chối bố vụ bố bảo quen với 1 cô con gái bạn bố, trong khi Pun đã có bạn gái rồi (học trường nữ sinh). No đồng ý vì muốn Pun giúp đỡ kinh phí hoạt động CLB Âm nhạc của ẻm. Rồi, phim giả tình thật! ~~~ Khi tình yêu đến, em đâu nhận ra~~~~ Những diễn biến nhẹ nhàng mà vui vẻ trải ra suốt bộ phim với diễn xuất tự nhiên và nét đáng yêu kiểu học trò của 2 bạn trẻ đủ sức đốn tim fan. Theo ý kiến cá nhân thì mình kết phần 2 hơn, vì câu chuyện mở rộng, bớt đi sự nhập nhằng tình cảm với bánh bèo =)) lại còn có thêm mấy cặp phụ ở trường nam sinh FD thú vị lắm. Ban đầu một số người cho là công Pun không đẹp trai nhưng tớ thấy càng xem càng thấy Pun rất men, rất đẹp trai, không phải kiểu nam sinh khoái hoạt, ngây ngô như No mà là kiểu dịu dàng, rất biết che chở, bảo vệ người mình yêu, lại tài giỏi, hay ghen nhưng đừng nhìn bề ngoài Pun kiểu học sinh gương mẫu mà lầm, phúc hắc lắm ấy, cứ nhìn mấy nụ cười nhếch lúc chơi đểu tình địch, hay ghẹo No mà tớ đổ đứ đừ, ở phần 2 xem vui lắm ấy
2. EarnPe
Cặp tớ thích thích thích thích lắm, đôi khi còn thấy cute hơn cả cp chính là Earn-Pete.
Các cậu không biết đôi này đáng eo thế nào đâu ~~~ Đấy, tớ đang vừa viết vừa cười ngu đây này ~~~~ 2 bạn trẻ là đôi bạn thân. Earn (trái) tương tư No nhưng dù ”anh rất tốt nhưng em rất tiếc”, No đã về đội Pun nên tất nhiên, Earn thất tình. Xem phim này học được chiêu tán trai bá đạo của Earn, cao thủ cực! Earn đặt nhạc chờ một bài hát tỏ tình siêu hay, siêu ngọt ngào, để No mỗi lần gọi sẽ nghe thấy, mục đích là mưa dầm thấm lâu, No sẽ dần hiểu được tình cảm của mình. Rồi cậu gọi No, lại tắt máy, bảo No gọi lại để nghe nhạc chờ tình eo, có đứa ngốc mà cứ bị lọt bẫy này mới không hiểu ẩn tình của chàng nha ~~~ Tiếc là chiêu này áp lên sai đối tượng, Earn bị từ chối. Còn Pete ấy, ban đầu nhận ra Earn thích No, cứ lẽo đẽo theo muốn Earn tâm sự với mình, gặng hỏi về người Earn yêu nhưng bạn trẻ kia không chịu mở lời, khiến Pete cảm thấy 2 người như không phải bạn thân. Bé này thất vọng, giận, bực. Nhưng rồi thấy Earn giận lại quay ra dỗ, kiểu rất chi là trung khuyển =))) Về sau, Pete cảm nắng Yu- bạn gái cũ (hờ) của No (có lẽ từ lần thấy Yu khóc vì thấy cảnh Pun No kiss nhau). Earn lúc này biết thì tức giận, bảo Pete không được tán Yu, lấy lý do là không nên tán bồ cũ của bạn. Pete cảm thấy khó chịu vì dường như Earn chỉ biết quan tâm đến No, không coi tình cảm của cậu ra gì, thế là quay ra giận Earn, tránh mặt luôn. Earn thấy trống vắng và ghen tị khi thấy Pete thân mật với Yu. Lại ngược! =)))
Cá nhân mình thấy Pete có lẽ cũng thích Yu, nhưng chỉ ở mức yêu mến vì cũng không hay tiếp xúc nữ sinh xinh xắn, lại thêm gặp Yu khóc đáng thương nên trỗi lên lòng quan tâm, chứ chưa chắc cậu đã thích Yu kiểu trai gái đâu, giống bạn bè hơn. Earn khi thấy tình bạn của mình rạn nứt mới bắt đầu hốt hoảng, đến độ chạy xộc vào nhà vệ sinh đúng lúc Pete đang giải quyết nỗi buồn, cứ thế mà gấp gáp xin lỗi =))) Kết phim, có cảnh chiếu lại trong hội thao, ánh mắt Pete dõi theo Earn, cộng thêm cảnh cuối Pete lựa chọn gọi cho Earn nói về ”tim tớ đập …” thì đủ hiểu 2 bạn trẻ đã về với nhau. Ôi tớ muốn xem tiếp cặp này ghê gớm! Tớ thích cặp này nhiều vì độ si của bé Pe với kiểu trơ tình của Earn ấy! ~~~~~ ( Các cậu nên xem mấy vid cặp đôi này trên youtube ấy, nhìn gian tình ứ hự!!~~~~~)
3. PerWin.
.
Cặp phụ PerWin này tớ rất thích ❤ !!!!! 2 bé này là bạn thanh mai trúc mã, nhà sát bên, cửa sổ phòng riêng đối diện nhau. Cứ xem MV “You belong with me” của Taylor Swift thì sẽ tưởng tượng được cảnh 2 bạn trẻ trò chuyện với nhau với 2 cái bảng chữ qua cửa sổ, nó lãng mạn thôi rồi! ~~~~ Per bề ngoài với người khác luôn tưng tửng, nhốn nháo, nghịch ngợm, vô ưu vô lo nhưng khi bên Win, cậu luôn quan tâm, bảo vệ Win nhưng không biết tình cảm Win dành cho mình đã chuyển dần sang yêu thương. Một ngày, bố Win phát hiện ra những thứ Win cất giữ về Per, đã đánh đập, mắng nhiếc Win thậm tệ. Per chứng kiến nhưng không biết nguyên do gì, cảm thấy bất công, thương cảm, đau xót vì Win. Cậu an ủi, hỏi Win tại sao thì Win ậm ừ lý do vì bố phát hiện sách cấm. Về sau mẹ Win đã không chịu được cảnh Win tổn thương nên đến nhà Per và kể ngọn nguồn.
Từ lúc đó câu chuyện tình bạn thân rẽ sang hướng khác. Per cảm giác sự phản bội lại niềm tin và tình cảm trong sáng mà mình dành cho Win, cậu quay sang xa lánh, thậm chí bóng gió miệt thị Win vì ”không bình thường”. Tớ thấy phim khá thành công trong việc đánh động cảm xúc đồng cảm ở người xem, khi để Per, trong một đêm Concert, đã giành mic hát ” Song of hate”, ca từ nhói lòng kinh khủng ấy. Từng câu từng chữ như đâm vào tim Win: “Hãy chết đi! Hãy chết nhanh lên! Muốn chết ở đâu thì hãy đi đi! Muốn vui vẻ thân mật với ai thì hãy đi đi!… Cả sự sống này tôi dành cho em nhiều hơn bất kì ai..Kẻ không biết trân trọng tình yêu!…” Ôi càng ngược thì tớ càng thích! Đoạn này ở tập 17 nè https://www.youtube.com/watch?v=izizJ_-BzmA , dành cho bạn nào muốn nghe tận tai ca khúc, nhìn tận mắt cảnh xuyên tim của 2 bạn trẻ nhà mềnh! Hehe!! Thú thực là tập này tớ thỏa mãn nhất! Chắc mình có máu S…=)))
Nhân vật quay lưng cố làm Win cười đây chính là…Mark
Trong quãng thời gian khó khăn nhất của Win, bị bố hắt hủi, đánh mắng, bị người mình yêu thầm quay lưng, thì Mark đã luôn ở bên, cố gắng làm Win cười vui. Nếu không có Mark, có lẽ Win đã rất suy sụp… Cảnh Win ở trong bể bơi thả mình chìm dần xuống đáy, trong khi nghĩ về mọi chuyện tồi tệ, về câu hát ”Hãy chết đi!…” của Per khiến cậu mệt mỏi, rất đáng thương! Mark đã cứu Win, chăm sóc cậu. Nhưng cuối cùng vẫn chẳng thể lay động trái tim Win. Tiếc quá!
Nhiều bạn thích MarWin hơn ấy, vì Mark đúng chuẩn công tuyệt thế mà, nhưng dù Mark rất đẹp trai, khiến tim chao đảo, nhưng tớ vẫn trung thành với đội PerWin =))) Tớ có xu hướng thích tình đầu, lại bạn thân, tình thú mà!~~~~
4. AomMick.
Tình cảm 2 bạn trẻ này thường gặp trong mấy phim này, nhưng không hề nhàm đâu, vì Mick đáng eo quá trời! Aom là đàn anh chịu trách nhiệm dìu dắt đàn em Mick trong CLB Âm nhạc, dạy em nó thổi kèn ấy mà! (Đừng có nghĩ bậy!!!!) Aom luôn kiểu chiếm hữu Mick, muốn quan tâm, bảo vệ, giữ riêng cho mình nhưng ban đầu luôn chối bỏ cảm giác đặc biệt dành cho Mick, luôn cho là 2 người chỉ là quan hệ đàn anh-đàn em bình thường. Những hành động, lời nói của Aom làm Mick hi vọng, rồi thất vọng, cậu giận dỗi, khó chịu. Cuối phim Aom có màn xin lỗi qua loa phóng thanh trường xấu hổ hết biết! Phát cho em nó nghe nhạc chờ thể hiện tình cảm thầm kín, mà lộ cả trường rồi, có muốn kín nữa cũng chả được! =)))
5. KomMon.
Sau đó, Mon muốn trả thù Jeed nhưng Kom đã ra mặt, khuyên cậu đừng thế, rốt cục thì Jeed chỉ trả lại cho Mon những tồi tệ Mon đã làm với Jeed. Mon rất nghe lời ~~ ( Nếu Kom mà yêu Mon thì Mon thụ chắc, thường thằng thụ nào trước khi gặp công mà kiểu bad boy là yêu vào nó đáng eo vãi chưởng ấy!!!! Thành đôi thì tốt biết mấy! Để Kom trị tật hư của Mon há há!!!). Nhưng sau chuyện chết hụt này, Mon bị ám ảnh tâm lý, không thể tiếp tục bơi. Phí tài quá! Kom vẫn chung tình, muốn bên cạnh Jeed sau tất cả sự thay đổi xấu ở nàng, nhưng Jeed khi quay lại hướng thiện rồi vẫn quyết định 2 người không nên bên nhau (khôn đấy, tốt thế mới là tốt chứ!). Tớ xem đến đây chỉ muốn Kom về lại CLB Bơi, nhìn xem kìa, Mon đáng thương đang sợ nước kia kìa, đến an ủi đi, đến thân thiết đi, Mon tốt rồi mà ~~~ Cầu ôm, cầu hôn, cầu yêu đi!!!~~~~~ Thế mà…đợi đến kết rồi vẫn chả thấy giề!!!!!!
6. Giới thiệu 1 cp tớ hơi bực..!!!
À không, nói cp hơi tội cho bé Pang. 2 cậu này là cặp đôi nổi tiếng trên mạng, vì những tấm hình thân mật bạn bên tay phải đăng, khiến họ rất hot. Thông cảm, tớ quên tên nên gọi bên trái là Trái, phải là Phải đi ha! 2 cậu này tham gia tập luyện kịch trong một Công ty, vì Phải lôi kéo nên em Trái theo học cùng luôn. Pang- em gái Pun cùng 2 cô bạn thân cũng là hủ luôn theo dõi, sung sướng ngắm nhìn 2 anh thân mật. Nhưng sau đó, Trái nảy sinh tình cảm với Pang, 2 đứa kết đôi. Phải hơi giận vì Trái không còn muốn chụp những bức hình thân mật cùng mình, trong một lần đùa quá trớn, đã hôn Trái, khiến quan hệ 2 người căng thẳng. Cuối phim làm hòa, Trái với với Pang vẫn là 1 đôi. Tớ cảm thấy hơi hụt hẫng chút, nhưng vì Pang dễ thương mà, thành đôi cũng hay lắm, (thêm nữa là tớ không thích dạng công như Phải, ưa đỏm với sống ảo quá =v=…) nhưng thú thực, nhìn Trái chất thụ quá TT v TT~~~
7. Anh trai yêu thương tớ ”tăm” được =))))
Cả nhà thấy anh giai nhốn nháo ở trung tâm chứ?! Tớ bị kết anh này dữ! Cảm giác cứ bị giống giống Gyu già của Infinite ấy!!!!!!!!!!!! Anh này tưng tửng, toàn đi trêu trọc bạn bè, trêu Aom với Mick, chọc bạn chán, quay ra chọc đàn em, đi khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt, à mà hình như chỉ thấy trêu trai thôi =))) Mà lúc nào cũng thấy ông ấy cười hết, vui chết được! Tiếc là chả có gian tình với anh nào đâu!~~~~~ Dù sao mình vẫn thích ông ấy! ❤
8. Hội trưởng quyền lực kiêm nhân vật bị gái bơ thường xuyên 🙂
Thấy anh ngồi cạnh Pun chứ?! Trông mặt ngu ngơ thế thôi chứ cũng Hội trưởng Hội học sinh chứ chả đùa! Chết cười, chọn nhân vật yêu thế chứ! Anh này cả phim cứ bận rộn chuyện hội thôi, rồi cứ nhìn thấy Pun yêu đương nồng cháy lại ghen tức, khổ sở kêu rên bạn gái mình lâu rồi không chịu liên lạc, thấy người khác yêu đương, ông ấy Gato nên cứ tìm đuổi theo bắt Pun làm việc. Rồi còn định lạm dụng chức quyền, ra điều luật cấm nhắn tin với gấu trong giờ làm! Ha ha! Có cảnh ông ấy đang chạy trong sân trường thì va phải một anh cao to đẹp trai đang chơi thể thao, lại còn nude nửa trên, ngã sấp lên người anh giai 6 múi. Tay đặt lên múi mà thèm! =))) Hội trưởng hạt mít của ta xin lỗi rồi chạy đi rồi mà anh giai thể thao còn nhìn theo không ngớt, cười cười, làm tớ cứ hi vọng chuyện tình mới phát sinh… Thế quái nào mà chả có chuyện gì xảy ra cả!!!!!! Biên kịch quá đáng quá!~~~~~
=————————————————————————————————————————————–=
Xong! Thực ra xem mỗi tập lại hú hét này nọ, viết Review + Spoil thế này cũng chưa đủ đâu. Cơ mà hứng lên nên ngồi viết luôn. Có chế nào xem phim này chưa ta?!
Share this:
(Góc Review): The Fault In Our Stars
Tình yêu là một câu chuyện không hồi kết đối với mỗi con người. Ai cũng có xứng đáng có được một tình yêu tuyệt vời, dù là người bình thường, LGBTQ+, hay thậm chí là ung thư đi chăng nữa,… họ đều xứng đáng yêu và được yêu. Vì vậy, Khi lỗi thuộc về những vì sao (dịch từ: The fault in our stars) đã cực kì thành công khi viết về một mối tình “phát bệnh” hay ho hơn là “one sick love”
Sách được viết bởi John Green, tác giả của cuốn Paper Town (thị trấn giấy) nổi tiếng và được dịch sang tiếng Việt và phát hành bởi Nhà xuất bản Trẻ. Cuốn sách từng được tạp chí New York Times bình chọn Best seller và cuốn sách vươn lên vị trí số 1 trên bảng xếp hạng sách bán chạy nhất của Amazon, Barnes & Noble vào tháng 6 năm 2011, tức vừa sau khi tựa sách được công bố. Cuốn sách ra mắt tại vị trí số 1 trên bảng xếp hạng sách dành cho thiếu niên nhiều chương bán chạy nhất của tờ The New York Times và giữ vững tại vị trí này 7 tuần liên tục.
Cuốn sách được phát hành dưới phiên bản tiếng Hebrew tại Israel vào tháng 8 năm 2012 và sau đó lại được ra mắt dưới tiếng Hà Lan, Đức, Tây Ban Nha, Pháp, Thụy Điển, Đan Mạch, Iceland, Trung Quốc và cả Bồ Đào Nha. The Fault in Our Stars còn đạt được nhiều vị trí trên các bảng xếp hạng sách bán chạy khác, ví dụ như đứng đầu trên bảng xếp hạng Wall Street Journal và Indiebound cũng như thứ 9 trên bảng xếp hạng The Bookseller. Cuốn tiểu thuyết còn được New York Times bình chọn là Book Review Editor’s Choice. Tính đến tháng 1 năm 2013, đã có gần 1 triệu bản sách được in.
Nội dung sách(nếu không muốn spoil cốt truyện thì có thể bỏ qua)
Nhân vật chính cảu sách: Hazel Grace Lancaster, một cô gái 16 tuổi mắc chứng ung thư tuyến giáp di căn lên phổi, đã tham gia một nhóm giúp đỡ các bệnh nhân ung thư để chiều lòng mẹ mình. Tại đây, Hazel đã gặp được Augustus Waters, một chàng trai 17 tuổi với căn bệnh u xương ác tính phải cắt bỏ đi chiếc chân phải của mình và thay bằng chân giả. Anh đã đưa Hazel cuốn Cái Giá của Bình Minh và nhận lại tiểu thuyết Nỗi đau tột cùng của ông nhà văn Peter Van Houten. Tình cảm của chàng trai một chân đối với cô nàng mạnh sâu sắc tới mức anh sẵn sàng chia sẻ “điều ước” của mình với cô bé: Gặp tác giả cuốn Nỗi đau tột cùng.
Khi ở Amsterdam, Hai người cuối cùng cũng đã gặp được Van Houten nhưng lại sốc khi nhận ra rằng ông ta là một kẻ nghiện rượu ích kỷ. Hoảng hốt trước những hành động ngang ngược của Van Houten, Lidewij thú nhận rằng mình đã tự ý thay ông sắp xếp cuộc hẹn này. Van Houten sau đó lại tiếp tục lăng mạ bệnh ung thư của Hazel khiến cô và Augustus phải tức giận bỏ về.
Augustus thú nhận với Hazel rằng sức khỏe của cậu không tốt như những gì cậu đã từng nói trước đây. Trở về Indianapolis, bệnh tình của Augustus trở nên xấu đi khiến cậu phải nhập viện. Sợ rằng mình sẽ qua đời, Augustus mời Isaac và Hazel đến buổi “tiền đám tang” của mình và đọc thử bài điếu văn. Bệnh tình ngày càng tồi tệ khiến Augustus qua đời không lâu sau đó. Van Houten cũng đến dự đám tang của cậu và nói lời xin lỗi đến Hazel.
Sau đám tang là những trang giấy cuối cùng mà Gus viết cho Hazel, câu chuyện khép lại…
Những câu nói hay
“Tôi muốn chia sẻ với mọi người về nỗi sợ của mình – nỗi sợ bị lãng quên”, nhân vật Augustus đã bắt đầu câu chuyện về những vì sao sai lối như thế.
“My thoughts are stars I cannot fathom into constellations”- Những suy nghĩ của tôi là các vì sao, và tôi không thể nào đo được chiều sâu của chòm sao này.
“Some infinities are bigger than other infinities”- Có những tập hợp số vô hạn lớn hơn những tập hợp số vô hạn khác.
“Some people don’t understand the promises they’re making when they make them. Right, of course. But you keep the promise anyway. That’s what love is. Love is keeping the promise anyway”- Một số người không hiểu những lời hứa họ hứa hẹn. Tất nhiên. Bạn phải giữ lời hứa cho dù có chuyện gì xảy ra. Đó chính là tình yêu. Tình yêu là phải biết giữ lời hứa.
“The world is not a wish-granting factory.”- Thế giới này không phải là một nhà máy sản sinh ra những ước muốn đâu
“You realize that trying to keep your distance from me will not lessen my affection for you. All efforts to save me from you will fail.”- Em có nhận ra rằng việc em giữ khoảng cách với anh không thể làm giảm đi tình cảm của anh dành cho em. Tất cả mọi nỗ lực của em rồi sẽ thất bại thôi.
“Because you are beautiful. I enjoy looking at beautiful people, and I decided a while ago not to deny myself the simpler pleasures of existence”- Bởi vì em rất đẹp. Anh thích nhìn người đẹp, và cách đây không lâu anh đã quyết rằng sẽ không chối bỏ bản thân mình với những thú vui đơn giản của sự tồn tại.
“But I believe in true love, you know? Everybody should have true love, and it should last at least as long as your life does.”- Nhưng anh tin vào tình yêu đích thực, em biết không? Anh luôn tin rằng con người phải có tình yêu đích thực của cuộc đời mình, và tình yêu đó sẽ tồn tại mãi mãi miễn là ta còn tồn tại trên cõi đời này
“I’m in love with you, and I know that love is just a shout into the void, and that oblivion is inevitable, and that we’re all doomed and that there will come a day when all our labor has been returned to dust, and I know the sun will swallow the only earth we’ll ever have, and I am in love with you.”- Anh yêu em, và anh biết rằng tình yêu chỉ là một tiếng hét vào khoảng không, và sự lãng quên là không thể tránh khỏi, và rằng tất cả chúng ta phải chịu số phận, đến một ngày, khi tất cả những việc ta đã làm trở thành cát bụi, anh biết mặt trời sẽ nuốt chửng trái đất, dù có thế nào thì anh vẫn cứ yêu em.
Đánh giá của độc giả:
“Giọng văn (của Green) cuốn hút đến nổi phá bỏ cả sự phân loại”
Rachel Syme của đài NPR nhận xét:
Tờ Manila Bulletin chia sẻ
“Ông ấy khiến tôi bật cười và há hốc trước vẻ đẹp của từng câu chữ cũng như bước ngoặt của câu chuyện. Ông là một trong những nhà văn kiệt xuất nhất còn sống và tôi đang phát ghen lên vì tài năng của ông ấy.”
E. Lockhart, tác giả cuốn The Boyfriend List, phát biểu
…
Đánh giá bản thân
Các bạn biết đấy, hầu hết các câu chuyện tình nổi tiếng đều sẽ kết thúc trong nước mắt. “Khi lỗi thuộc về những vì sao” cũng không phải ngoại lệ. Nó đem tới cho ta những tiếng cười nhưng nhiều khi sẽ nhấn chúng ta trong đau thương. Câu chuyện thật sự là “một pha trộn giữa nỗi buồn, sự ngọt ngào, triết lý và cả hài hước” như tờ New York Times đã nhận xét. Các bạn thấy đấy, triết lý trong câu chuyện rất sâu sắc… Nó phản ánh tất cả về căn bệnh ung thư, nó phản ánh tất cả về một tình yêu tuyệt vời…”one sick love”
Nơi mua sách:
125 views
Cập nhật thông tin chi tiết về Movie Review: If I Stay (2014) trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!