Bạn đang xem bài viết Những Câu Nói Lưu Danh Sử Sách Của Đức Thánh Trần. được cập nhật mới nhất trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Trang chủ
Tin tức – Sự kiện
Văn hóa – Xã hội
Lượt xem: 14942
Những câu nói lưu danh sử sách của Đức Thánh Trần.
Dưới thời nhà Trần, bộ óc thao lược, kiệt xuất của Hưng Đạo đại vương Trần Quốc Tuấn đã giúp quân, dân ta ba lần đánh tan quân Nguyên – Mông, đội quân khét tiếng đã từng làm cả thế giới khiếp sợ.
Tài năng và đức độ của Trần Hưng Đạo được nhân dân tôn ông như một vị Thánh, thế giới ghi nhận ông là một trong những vị tướng tài giỏi nhất mọi thời đại. Những câu nói của ông được lưu danh sử sách và trở thành bài học cho hậu thế.
“ Bệ hạ hãy chém đầu tôi trước rồi hãy hàng”
Sau thất bại năm 1258, đến năm 1285, vua Nguyên sai con trai là Thoát Hoan kéo quân sang xâm lược nước ta tiến vào Thăng Long. Trước thế mạnh của địch, Thượng hoàng Trần Thánh Tông tỏ ra lo lắng, hỏi có nên hàng không. Quốc công Tiết chế Trần Hưng Đạo khắng khái trả lời: “Bệ hạ hãy chém đầu tôi trước rồi hãy hàng”.
Trần Quốc Tuấn trước lúc ấy đã được tiến phong làm Quốc công tiết chế, thống lĩnh quân đội cả nước. Để chuẩn bị cho cuộc kháng chiến, ông sai chọn các tướng có tài chỉ huy, chia đi nắm giữ những nơi hiểm yếu. Đồng thời ông điều các quân của vương hầu, duyệt binh lớn ở Đông Bộ Đầu (tức bến sông Hồng phía trên cầu Long Biên, gần dốc Hàng Than, Hà Nội ngày nay), chia các quân đóng giữ Bình Than và những nơi xung yếu khác.
Khi cuộc kháng chiến chính thức xảy ra (năm 1285), Trần Quốc Tuấn chỉ huy, trực tiếp đánh tan quân giặc. Sách Đại Việt sử ký toàn thư viết: “Hưng Đạo Vương lại giao chiến với Thoát Hoan và Lý Hằng ở Vạn Kiếp, đánh bại được, giặc chết rất nhiều”. Thái tử đồng thời là tướng nhà Nguyên – Thoát Hoan, trong trận chiến này, phải chui vào ống đồng trốn về nước.
“ Chim hồng hộc muốn bay cao phải nhờ sáu trụ xương cánh”
Trong cuộc kháng chiến chống quân Nguyên lần thứ hai (năm 1285). Trận Bãi Tân (một địa điểm sang sông Lục Nam) có một mẩu chuyện về Yết Kiêu và Dã Tượng rất cảm động.
Khi đến chỉ huy đánh trận này, Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn dùng thuyền, có hai gia nô là Yết Kiêu và Dã Tượng cùng đi. Đến Bãi Tân, Trần Quốc Tuấn giao cho Yết Kiêu ở lại giữ thuyền, còn Dã Tượng theo hộ vệ. Quân của Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn không sao cản nổi bước tiến vũ bão của giặc, trở lại đường cũ thì có phần nguy hiểm nên Trần Quốc Tuấn định theo đường núi mà rút lui.
Dã Tượng thấy vậy liền thưa “Yết Kiêu chưa thấy Đại Vương, tất không dời thuyền đi chỗ khác”. Trần Quốc Tuấn nghe theo và trở lại Bãi Tân thì quả thấy Yết Kiêu đang cắm thuyền đợi, bất chấp mọi nguy hiểm có thể xảy đến.
Vừa mừng vừa cảm động, Trần Quốc Tuấn nói: “Chim hồng hộc muốn bay cao tất phải nhờ ở 6 trụ xương cánh. Nếu không có 6 trụ xương cánh ấy thì cũng chỉ như chim thường mà thôi”. Nói xong liền lên thuyền mà đi, giặc không sao đuổi kịp. Câu này ý muốn so sánh Yết Kiêu và Dã Tượng với những cánh chim hồng hộc.
Mặc dù xuất phát với thân phận gia nô nhưng Yết Kiêu và Dã Tượng có công rất lớn trong công cuộc đánh đuổi giặc ngoại xâm. Họ được sánh ngang với các bậc hào kiệt, những vị tướng nổi tiếng thời Trần.
“ Quân cốt tinh nhuệ không ở số đông”
Từ khi giành được độc lập vào năm 938, Ngô Quyền và tiếp đó là các triều đại nhà nước phong kiến Đại Việt liên tục phải đương đầu với các cuộc chiến tranh xâm lược của ngoại bang có tiềm lực kinh tế – quân sự hơn hẳn. Vì thế, việc tổ chức, xây dựng quân đội mạnh phù hợp với điều kiện, khả năng của đất nước luôn được các vương triều quan tâm, coi trọng. Đây cũng là lẽ thường, thể hiện sự tỉnh táo của Tổ tiên ta. Bởi lẽ, tiềm lực kinh tế có hạn, không cho phép xây dựng và duy trì một đạo quân lớn; nhưng nếu đạo quân nhỏ thì lại không đủ sức chống giặc dữ.
Cho nên để giải quyết mâu thuẫn giữa khả năng của đất nước với yêu cầu bảo vệ Tổ quốc, cha ông ta chủ trương xây dựng quân đội mạnh, theo hướng “Quý hồ tinh, bất quý hồ đa”, tức là “quân cốt tinh, không cốt nhiều”, lấy chất lượng là chính. Đây là quan điểm nhất quán, xuyên suốt lịch sử hàng ngàn năm dựng nước và giữ nước của dân tộc ta. Thời nhà Lý, tư tưởng “Ngụ binh ư nông” trở thành quốc sách quan trọng của Nhà nước Đại Việt, nghĩa là gắn việc binh với việc nông, gắn kinh tế với quân sự, quốc phòng để giảm quân thường trực; trừ cấm quân, các lực lượng còn lại của quân đội đều áp dụng việc chia phiên vừa sản xuất, vừa thực hiện việc binh.
Triều đại nhà Trần chú trọng thực hiện quan điểm của Trần Quốc Tuấn: “Quân quý ở tinh nhuệ, không quý ở số đông. Dẫu đến 100 vạn quân mà như Bồ Kiên thì cũng làm được gì?”1Như vậy, tư tưởng xây dựng quân đội thường trực “Quân cốt tinh không cốt nhiều” được hình thành rất sớm và ngày càng phát triển mạnh mẽ, nhất là ở thời kỳ nhà Trần
Không ngoài nhận định của Trần Quốc Tuấn, dù phải đối đầu đội quân đông đảo, thiện chiến của nhà Nguyên, nhưng với chiếc lược, sách lược hợp lý, quân dân nhà Trần đánh tan đạo quân xâm lược với đỉnh cao là chiến thắng Bạch Đằng năm 1288. Trong quan niệm của Hưng Đạo vương chất lượng quân đội được đặt lên hàng đầu và được coi là nhân tố đầu tiên tiên quyết định cục diện chiến tranh. Chất lượng đội quân đó chỉ có thể phát huy cao độ sức mạnh khi có sự đồng lòng nhất trí của toàn quân.
“ Lấy đoản binh để thắng trường trận”
Cũng bàn về mưu kế chống giặc cho đời sau, Hưng Đạo Vương đã lấy những dẫn chứng về quá trình chống giặc ngoại xâm của dân tộc và nói: “Họ cậy trường trận, ta dựa vào đoản binh. Dùng đoản binh chế trường trận là sự thường của binh pháp. Nếu chỉ thấy quân nó kéo đến như lửa, như gió thì thế dễ chế ngự. Nếu nó tiến chậm như tằm ăn, không cầu thắng chóng, thì phải chọn dùng tướng giỏi, xem xét quyền biến, như đánh cờ vậy, tùy thời tạo thế, có được đội quân một lòng như cha con thì mới dùng được”
“ Khoan thư sức dân để làm kế sâu rễ, bền gốc”
Tháng 6/1300, Hưng Đạo Vương ốm nặng, vua Trần Anh Tông tới thăm và hỏi rằng: “Nếu có điều chẳng may, mà giặc phương Bắc lại sang xâm lược, kế sách như thế nào?”. Trần Quốc Tuấn nói rằng: “Khoan thư sức dân để làm kế sâu rễ bền gốc, đó là thượng sách giữ nước muôn đời vậy”.
Tài năng kiệt xuất của Hưng Đạo vương chính là việc nhận thức rõ nhân dân mới là nguồn sức mạnh giữ nước, nguồn sức mạnh vô địch, nguồn sức mạnh mà không một kẻ thù tàn bạo nào có thể khuất phục. Ông luôn chăm lo sức dân ngay từ thời bình cũng như trong thời chiến.
Đền Cố Trạch – Khu di tích đền Trần thờ Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn
Hướng tới kỷ niệm 720 năm ngày hóa của Hưng Đạo đại vương Trần Quốc Tuấn, hoạt động truyền thống được tổ chức định kỳ hàng năm tại di tích đền Trần Nam Định, là dịp để mọi người đến dâng hương cùng bày tỏ lòng kính ngưỡng đối với Hưng đạo Đại vương Trần Quốc Tuấn, nhà chính trị, quân sự kiệt xuất đã lãnh đạo binh tướng đánh bại giặc Nguyên – Mông ở thế kỷ 13, là hình tượng sáng ngời của tinh thần yêu nước, tinh thần quật khởi đấu tranh giải phóng dân tộc nên được các thế hệ người dân Việt Nam tôn kính, xưng tụng là “Đức Thánh Trần”.
Tài liệu tham khảo
– Đại Việt sử ký toàn thư T1, Nxb Văn học, 2006.
Sưu tầm và biên soạn
TRẦN THỊ THỦY
BQL Khu Di tích LS- VH Đền Trần , Chùa Tháp-TP. Nam Định
Tweet
Những Câu Chuyện Truyền Cảm Hứng Của Michael Jordan Trong Loạt Phim The Last Dance. – Trần Đức Nhân
“Hãy bắt đầu bằng hy vọng”.
Đó là câu nói cuối cùng của Michael Jordan gửi đến các thế hệ cầu thủ bóng rổ tiếp theo khi kết thúc 10 tập phim The Last dance.
“Đam mê bóng rổ của tôi nên truyền lại cho lớp trẻ. Tôi đã chơi 1 thứ bóng rổ đỉnh cao nhất có thể và tôi chơi bóng vì họ”. Jordan nói những lời này trước khi kết thúc buổi phỏng vấn bằng câu “Hãy bắt đầu bằng hy vọng”.
The Last dance là loạt phim nói về quá trình Michael Jordan từ một thiếu niên yêu thích bóng chày, chơi bóng rổ còn kém hơn cả anh ruột và sau này đã trở thành cầu thủ vĩ đại nhất của bóng rồ như thế nào với một câu lạc bộ vô cùng tầm thường là Chicago Bulls với 6 chức vô địch và trở thành nhân vật thể thao nổi tiếng nhất thế giới trong thập kỷ 1990.
Trong loạt phim tư liệu và phỏng vấn trực tiếp The Last Dance các cầu thủ bóng rổ, huấn luyện viên, bạn bè và người thân Michael Jordan đã đem tới cho người xem cái nhìn trung thực mọi ý kiến, nhận xét và sự đánh giá khách quan nhất có thể về số 23 huyền thoại.
Bên cạnh đó, có những câu chuyện thú vị, truyền tải động lực và cảm hứng trong cuộc sống của một con người sinh ra không có tài năng trời ban, nhưng đã liên tục thúc đẩy bản thân đến giới hạn cao nhất có thể.
“Bạn đừng bao giờ ước muốn ngay từ đầu đã là người giỏi nhất, mà hãy mong mình có khả năng tiến bộ và khát khao chiến thắng nhất. Ngoài ra cuộc đời không bao giờ biết trước được chuyện gì có thể xảy ra. Nhưng hãy sẵn sàng cho mọi tình huống”.
Michael Jordan thực tế không được đánh giá cao trong những năm đầu tiên chơi bóng rổ. Trong 3 năm chơi bóng ở đại học, ông được biết đến không phải là cầu thủ bóng rổ giỏi nhất mà là cầu thủ có khả năng tiến bộ nhanh nhất. Sau đó Jordan đoạt giải Cầu thủ của năm khi đưa trường đại học của mình đoạt chức vô địch.
Đối với Jordan, việc chơi bóng chuyên nghiệp ở NBA chỉ tương đương với khả năng ông sẽ tiếp tục học đại học là 50-50.
Trong cuộc tuyển chọn tân binh năm 1984 của NBA, Michael Jordan chỉ được chọn ở lượt thứ 3. Ngay chính vài huấn luyện viên trước đó của Jordan cũng nói rằng nếu được chọn họ cũng không chọn Jordan đầu tiên, vì thời điểm đó Jordan dù rất giỏi nhưng vẫn chưa đủ để thuyết phục. Còn bây giờ, phần còn lại là lịch sử.
“Bạn không kiểm soát điều gì cả ngoài bản thân, ý chí và thái độ của chính mình”.
Cuộc sống của Michael Jordan rất nhạt nhẽo. Chỉ tập trung chơi bóng và luyện tập ở mức độ cao nhất. Khi năm thứ 2 chơi bóng ở NBA, Jordan bị gãy mu bàn chân phải nhưng trong thời gian dưỡng thương ông đã trốn về trường đại học để tiếp tục chơi bóng rổ.
Khi hồi phục chấn thương, Jordan liên tục chơi bóng ở đẳng cấp cao nhất nhưng do Chicago Bulls lúc đó quá yếu nên liên tiếp bị loại sớm. Jordan thường xuyên bị chăm sóc kĩ lưỡng, thậm chí có cả “Luật Jordan” ám chỉ rằng cần phải không từ một thủ đoạn, tiểu xảo nào để ngăn ông chơi bóng.
Dù thắng hay thua, Michael Jordan vẫn giữ thái độ điềm tĩnh khi trả lời phỏng vấn hay bắt tay, chúc mừng đội bạn. Nhưng trong thi đấu hay cả cờ bạc, ông lại là người có tính cạnh tranh cao và muốn chiến thắng bằng mọi giá.
7 năm sau khi chơi bóng ở NBA thì Jordan mới vô địch lần đầu tiên ở tuổi 27 và 2 năm sau Jordan đã được công nhận là cầu thủ vĩ đại nhất trong thế hệ do chính các siêu sao khác công nhận khi đưa Chicago Bulls vô địch 3 lần liên tiếp.
“Khi không còn động lực, thích thú với công việc nữa thì bạn hãy dừng lại nghỉ ngơi và chỉ quay trở lại khi đã sẵn sàng”.
Michael Jordan sau cái chết của bố cũng như cảm thấy mệt mỏi, không còn động lực chơi bóng rổ sau 3 lần vô địch liên tiếp đã tuyên bố giải nghệ, chuyển sang chơi môn bóng chày từ nhỏ. Nhưng 18 tháng sau, Jordan quay lại bóng rổ với một thông báo tới truyền thông rất ngắn gọn “Im back”.
Sau đó chuỗi vô địch 3 lần liên tiếp thứ 2 còn vẻ vang hơn lần thứ nhất khi Michael Jordan đã 31 tuổi nhưng vẫn trình diễn thứ bóng rổ đỉnh cao nhất.
“Một cầu thủ vĩ đại là người biết dẫn dắt đội bóng đến chiến thắng và chỉ cho đồng đội biết phải làm gì để tiến bộ”.
Có nhiều trận đấu quan trọng của Chicago Bulls mà Michael Jordan không phải là người chốt hạ. Bản thân Jordan lúc nào cũng là vệ tinh được chú ý đặc biệt trên sân. Vì thế nhiều lần hội ý trong trận đấu, Jordan luôn chỉ định ai đó sẽ là người thực hiện cú ném cuối cùng thay khi ông bị theo kèm quá chặt.
Đổi lại Jordan luôn yêu cầu các đồng đội phải chơi bóng với một tinh thần chiến thắng bằng mọi giá và thúc đẩy họ đến những giới hạn họ chưa bao giờ dám nghĩ đến. Đối với Jordan, chấn thương hay những cơn đau chỉ mang tính tương đối chứ không thể ngăn cản một cầu thủ chơi bóng. Trong một trận chung kết NBA, Jordan bị ngộ độc đêm hôm trước nhưng vẫn ra sân và ghi được gần 40 điểm.
Trong buổi phỏng vấn ở tập cuối The Last dance, Jordan nói rằng ông không thích giải nghệ khi ở đỉnh cao sự nghiệp. Đơn giản là ông biết mình có thể vô địch thêm một lần nữa nhưng với điều kiện là phải chơi cùng với các đồng đội và huấn luyện viên của Chicago Bulls.
“Đừng nói không thể, hãy nói tôi tin”.
Khi nâng chiếc cúp vô địch lần thứ 6. Phill Jackson, huấn luyện viên của Chicago Bulls run rẩy nói với Michael Jordan :
– Anh tin nổi không? – Tôi tin! Jordan đáp – Thật không thể tin nổi! – Tôi tin mà. – Quá đẹp! – Tôi chưa bao giờ bỏ cuộc ! Tôi biết mỗi lần sắp đến đích thì ta sẽ làm được. Tôi luôn tin như vậy.
Vậy Michael Jordan có xứng đáng là GOAT của bóng rổ?
Xem nào, Jordan là cầu thủ không bao giờ ngừng tiến bộ, đưa 1 đội bóng tầm thường trở thành nhà vô địch 6 lần, thúc đẩy các đồng đội vượt ra khỏi giới hạn, người có thể chia sẻ vinh quang và cũng tự mình định đoạt rất nhiều trận quyết định, cũng như không bao giờ bỏ cuộc dù đã mệt rã rời hay đau bụng vì ngộ độc.
Quan trọng hơn, thời kì Michael Jordan chơi bóng rổ thì chính ông đã đưa bộ môn này tới khắp thế giới bằng khả năng chơi bóng của mình chứ không phải là một chiến dịch quảng bá rầm rộ hay một khuôn mặt ăn ảnh.
Vậy nếu Michael Jordan không phải là GOAT, thì ai sẽ xứng đáng hơn ông?
Những Câu Nói Hay Của Các Danh Nhân Về, Đối Nhân Sử Thế, Học Tập, Đạo Đức, Gia Đình Tình Yêu…
I. Những câu nói hay của các danh nhân về TÌNH BẠN 1. Ở chọn nơi, chơi chọn bạn. (Tục ngữ Việt Nam) 2. Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng. (Tục ngữ Việt Nam) 3. Trước khi muốn kết bạn với ai, hãy ăn hết vài đấu muối với anh ta. (Ngạn ngữ Anh) 4. Làm bạn với người thẳng; người chân thật, người giỏi thì có ích; làm bạn với người gian, người nịnh, người lém thì có hại. (Luận ngữ)
5. Hãy nói cho tôi biết, bạn của anh là ai; tôi sẽ nói cho anh biết anh là ai. (cervanter – Tây Ban Nha) 6. Người nào mình nên nói chuyện với người ta mà không nói thì sẽ mất người. Người nào mình không nên nói chuyện với người ta mà cứ nói thì sẽ mất lời. (Khổng Tử – 551 – 479) 7. Người bạn tốt nhất bao giờ cũng là người bạn đến với ta trong những bước khó khăn cay đắng nhất của cuộc đời. (M.Gorki-Nga)
8. Trong khó khăn, ta nhận biết được bạn và lột mặt nạ được kẻ thù. (Epistetis – Hy lạp) 9. Những người bạn giả dối giống như những chiếc bóng, chúng theo gót ta khi ra ngoài nắng, và rời bỏ ta ngay lúc ta bước vào bóng râm. (C.Obi) 10. Người bạn bè hèn nhát đáng sợ hơn kẻ thù, vì người ta đề phòng ở kẻ thù mà hy vọng ở bạn bè. (L.Tolstoi)
11. Ai đã nói với anh những gì về người khác, thì chính người ấy lại nói với người khác về anh. (Ngạn ngữ A rập) 12. Kẻ thù xưa và bạn bè mới, nếu khôn ngoan chớ vội vàng tin. (Ngạn ngữ Anh 13. Sự tập hợp của những kẻ xấu không phải là tình bạn mà là âm mưu. Họ không yêu nhau và chẳng bao lâu sẽ sợ nhau, họ không phải là bạn bè mà là những kẻ tòng phạm. 14. Người chê ta mà chê phải là thầy ta, người khen ta mà khen phải là bạn ta, người nịnh hót ta là kẻ hại ta. (Tuân Tử) 15. Sự khờ dại của người nào đó là cơ hội tốt cho người khác. (F.Bacon – Anh) 16. Sống với một người bạn thân, phải phòng lúc họ hết thân và biến thành kẻ thù của mình. (Richelien – Pháp) 17. Chúng ta biết mặt chứ không biết tâm người. (Ngạn ngữ Trung Quốc) 18. Lòng người nham hiểm hơn sông núi. (Trang Tử – 225-275) 19. Sông sâu còn có kẻ dò, lòng người nham hiểm ai đo cho cùng. (Cao dao cổ Việt Nam) 20. Thức lâu mới biết đêm dài, ở lâu mới biết con người có nhân. (Cao dao Việt Nam) 21. Không nên làm khách quá lâu (Tục ngữ Việt Nam) 22. Người thành đạt thường có đông kẻ thù. (Ngạn ngữ Anh) 23. Đừng bao giờ khiêu khích một thằng rồ dại. (Ngạn ngữ Anh)
II. Những câu nói hay của các danh nhân về TÌNH YÊU
1. Đời là gì? Là một chút tình yêu, còn lại là lao động. Niềm vui và nổi khổ bắt nguồn từ hai cái đó. (Makarenko) 2. Muốn có được tình yêu, không có cách nào khác là phải biết cách yêu. (Ngụy Nha Hoa) 3. Người tình rất dễ kiếm, người bạn rất dễ giữ. Cái khó là kiếm được người bạn và giữ được người tình. (D. Lévis) 4. Người ta có thể giấu mọi thứ, trừ hai điều này: Say rượu và đang yêu. (Antiphanes) 5. Aûo tưởng là thức ăn của tình yêu. (Victo huygo)
6. Tình yêu không có thời hạn, chừng nào trái tim còn đập, người ta còn yêu. (Koramzin) 7. Chân lý cuối cùng trên cỏi đời vẫn là tình yêu. Yêu là cuộc sống và còn sống là còn yêu. (voltaire)8. Trong tình yêu, kẻ hành khất và bậc vương giả đều như nhau. (Ngạn ngữ Aán độ) 9. Tình yêu cổ xưa nhất và cũng vĩ đại nhất là tình yêu cuộc sống. (Plutarque) 10. Thà sống khổ còn hơn phải chết. Đó là câu châm ngôn của con người. (La Fontaine) 11. Bình đẳng là cơ sở vững chắc nhất cho tình yêu. (C. Lessing-Đức) 12. Ở đâu có chứa chan những lời nói yêu đương thì ở đó không hề có tình yêu chân chính. (F.Petrace – Italia)
13. Sự dũng mãnh của đàn ông thường có ma lực hấp dẫn ghê gớm đối với đàn bà. (London) 14. Người con gái nào cũng thích nói chuyện đứng đắn, nhưng luôn chủ trương làm chuyện mờ ám. Người con trai nào cũng thích nói chuyện anh hùng, nhưng thật sự chỉ làm chuyện trẻ con. (Voltaire) 15. Xứ nào đẹp nhất? Xin thưa xứ mà người yêu của mình ở. (O. Crưlôp) 16. Tình yêu đòi hỏi chung thủy và chung thủy làm cho tình yêu bền vững (J.Ray-Anh)
17. Tình yêu có những lý lẽ riêng mà lý trí không sao hiểu được. (Pascal – Pháp) 18. Đói cái gì cũng ngon, yêu cài gì cũng đẹp. (Ngạn ngữ Campuchia) 19. Cao quí nhất là tình yêu, nhưng ích kỷ nhất cũng là tình yêu. (M.Gorki)20. Aán tượng ban đầu sống lâu hơn cả 21. Bất cứ số phận nào cũng tìm thấy trong tình yêu một chỗ dựa. (M.Cervantes) 22. Khi ái tình lên tiếng, lý lẽ phải lặng im. (Regnard)
23. Những kẻ yêu nhau thường cho rằng người ngoài đều mù hết. (Ngạn ngữ Tây ban nha) 24. Tuổi trẻ ao ước tình yêu – Tiền bạc – và sức khỏe. Một ngày nào đó họ sẽ nói: Sức khỏe – Tiền bạc – và tình yêu. (P. Geraldy) 25. Tình yêu có hàng ngàn vẻ, và mỗi vẻ đều có ánh sáng, nỗi buồn, hạnh phúc và hương thơm riêng. (K.Pautovki)
26. Tình yêu là niềm vui ngọt ngào nhất, niềm thống khổ man dại nhất. (Khuyết danh) 27. Tình yêu biến kẻ khôn thành dại, và đôi khi biến kẻ dại nên khôn. (N.Lénclos) 28. Ái tình là cái khôn của người dại, là cái dại của người khôn. (S.Johnson) 29. Ái tình là một trường học đào tạo ra một thằng điên. (S.Wotton)
30. Tình yêu làm nên những vị anh hùng, nhưng tạo ra những thằng ngốc nhiều hơn. (Suédois) 31. Ôi sức mạnh của tình yêu, nó có thể biến vật thành người và người thành vật (Byron – Anh) 32. Đôi gà trống đang sống thuận hòa, bổng đâu nàng gà mái tơ xuất hiện, thế là chiến tranh bùng nổ! Hỡi ái tình, mi đã làm mất thành Troa. (La Fontaine) 33. Theo tình tình chạy, chạy tình tình theo. (Ngạn ngữ Latinh) 34. Yêu đương không có đạo đức thì chỉ là sự nhu nhược và hổn loạn. (Lacordaire) 35. Tình yêu rất mạnh, tiền bạc còn mạnh hơn. (Khuyết danh)
III. Những câu nói hay của các danh nhân về HÔN NHÂN:
1. Vẻ đẹp cơ thể của người đàn bà là công trình của tạo hóa. (Blake – Anh) 2. Tình yêu là bình minh của hôn nhân, hôn nhân là hoàng hôn của tình yêu. (Ngạn ngữ Pháp) 3. Hôn nhân có nhiều đau khổ, nhưng cảnh độc thân chẳng có gì vui. (S.Johnson- Anh) 4. Trong chuyện hôn nhân, chọn sai một li đi một dặm. (Wagner) 5. Trăm năm tính cuộc vuông tròn, phải dò cho đến ngọn nguồn lạch sông. (Nguyễn Du) 6. Hôn nhân là một trong những việc quan trọng nhất trong đời, nhưng có lẽ cũng là một trong những việc người ta ít cân nhắc nhất. (Boccacio)
7. Làm trai lấy được vợ hiền, như cầm đồng tiền mua được của ngon; Phận gái lấy được chồng khôn, xem bằng cá vượt vũ môn hóa rồng. (Ca dao Việt Nam) 8. Muốn chọn vợ hiền hãy xem bà mẹ cô gái thì rõ. (Ngạn ngữ Campuchia) 9. Lấy vợ xem tông, lấy chồng xem giống. (Tục ngữ Việt Nam) 10. Con nhà công, chẳng giống lông cũng giống cánh. (Tục ngữ Việt Nam) 11. Chọn vợ bằng tai hơn bằng mắt. (Tục ngữ Anh) 12. Một cô gái vô trách nhiệm sẽ trở thành một người vợ bê bối. (Franklin – Mỹ)
13. Tạo hóa đã nói với người phụ nữ: Hãy trở thành người đẹp nếu em có thể, người thông minh nếu em muốn; nhưng nhất thiết em phải trở thành người biết điều. (Bomacsa) 14. Hãy mở to mắt trước khi cử hành hôn lễ và sau đó hãy mở hé thôi. (T.Fuller) 15. Không phải cứ mặc áo đẹp vào là thành người tử tế. (Ngạn ngữ Pháp) 16. Một túp lều tranh, hai quả tim vàng, bánh mì vụn và nước lả. Xin ái tình đừng chấp lời tôi nói, yêu như thế chỉ là củi tàn tro bụi. (John keats) 17. Hôn nhân y như một thành trì bị vây, kẻ ở ngoài muốn xông vào, người ở trong chỉ muốn thoát ra. (Ngạn ngữ Arập) 18. Hôn nhân giống đời sống ở chỗ: Đó là bãi chiến trường chứ không phải là thảm hoa hồng. (R.Stevenspm – Anh)
19. Hôn nhân là một cộng đồng gồm một ông chủ, một bà chủ và hai nô lệ. Tính ra tất cả là hai người. (A. Bierce) 20. Xiềng xích của hôn nhân nặng nề đến nổi hai người mới mang nổi, có khi phải ba người. (A. Dumas) 21. Đàn bà khóc trước khi cưới, đàn ông khóc về sau này. (Ngạn ngữ Balan) 22. Đối với nữ, lấy chồng càng sớm càng hay, đối với nam lấy vợ càng muộn càng tốt. (Shaw-Ailen) 23. Lấy vợ chỉ nên lấy bằng nửa tuổi mình cộng thêm bảy năm. (Ngạn ngữ Trung Quốc) 24. Xin nhớ cho rằng: Cưới vợ giàu hay cưới vợ nghèo đều dễ dàng như nhau. (Thackeray – Anh) 25. Trong mọi trường hợp, bạn hãy kết hôn đi. Nếu được người vợ tốt, bạn hạnh phúc; Nếu gặp người vợ xấu, bạn sẽ thành triết gia. Đó là điều hay nhất cho con người. (Sacrate) 26. Đừng khuyên bất cứ ai đi ra chiến trận hay kết hôn. (Ngạn ngữ Tây ban nha) 27. Có hôn nhân tốt mà không có hôn nhân thú vị. (La. Rochefoucauld)
IV. Những câu nói hay của các danh nhân về GIA ĐÌNH VÀ HẠNH PHÚC:
1. Đoàn thể nhỏ nhất, mạnh nhất, bền nhất, hợp với lẽ thiên nhiên hơn cả là gia đình. Trong một nhà cha con, vợ chồng đều liên lạc với nhau, sống để giúp đỡ, bênh vực, phù trì lẫn nhau; cho nên nước nào xưa đến nay cũng lấy nghĩa gia tộc làm trọng. (Phạm Thượng Chi) 2. Gia đình còn bất khả xâm phạm hơn quốc gia. (Pope Pius XI) 3. Đất có thổ công, sông có hà bá. (Ngạn ngữ Anh) 4. Tình yêu gia đình là nền móng duy nhất của tình yêu quê hương và cá nhân cách xã hội khác. (A. Karr) 5. Đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm. (Ngạn ngữ Anh) 6. Người ta tiêu hao nhiều ý chí, nhiều hy sinh và liên tục dùng cam đảm cho quyền lợi gia đình hơn là việc phục dịch đất nước. (P. Beriat) 7. Bí quyết để có hạnh phúc trong hôn nhân là vợ chồng phải quyến rủ nhau suốt đời. (Balzac) 8. Cần kiệm cốt để trị gia, học hành cốt để khởi gia, hòa thuận cốt để tề gia làm theo công lý cốt để bảo gia. (Chu Hy 1130-1200) 9. Trị nhà kiêng nhất là xa xỉ, thứ hai là gian dối. (Nghé Tư) 10. Con trai ở nhà vợ như chó chui gầm chạn. (Ngạn ngữ Việt Nam)
11. Người ta tìm hiểu nhau 3 tuần, yêu nhau 3 tháng, cãi nhau 3 năm, chịu đựng nhau 30 năm; và con cái lại tiếp tục như thế. (Taine) 12. Con người không ai toàn mỹ, chuyện vợ chồng cũng thế. Biết phục thiện và tha thứ cho nhau thì gia đình ngày càng đầm ấm, nếu càng ngoan cố bao nhiêu, gia đình càng dễ dàng tan vở bấy nhiêu. (Lombrozo) 13. Nhiều cặp vợ chồng sau khi cưới nhau thường có ba giai đoạn:Một tháng sau, hai người nói riêng cho nhau chúng tôi tháng sau, hai người nói với nhau mà cả xóm chúng tôi đoạn cuối, hai người đi nói về nhau cho cả xóm nghe. (Pascal – Pháp) 14. Với những người luôn chung sống cận kề, chữ yêu và chữ ghét luôn đan chéo vào nhau, bất cứ lúc nào họ cũng có những lý do để nghiêng về phía yêu nhau hoặc ghét nhau. (Balzac – Pháp) 15. Xa cách ngắn ngủi kích động say mê nhưng xa cách lâu dài giết chết sau mê. (Évremond) 16. Sự li dị rất là tự nhiên, đến nổi đêm đêm nó nằm ngủ giữa hai vợ chồng. (Chamfort). 17. Anh em cải vả nhau cả ngày không mất, vợ chồng cải vả nhau một lúc thành người dưng. (Ngạn ngữ Thái) 18. Anh em như thể chân tay, vợ chồng như quần áo; Aùo quần rách lại may mới được, chân tay đứt khôn bề nối lại được. (Trang Tử – 225-275) 19. Chẳng có nhà thờ nào lại không giảng đạo, không cặp vợ chồng nào lại không cãi nhau. (Ngạn ngữ Tiệp Khắc) 20. Khi cái nghèo đi vào cửa lớn thì tình yêu đi ra cửa sổ. (Ngạn ngữ Anh)
21. Sai lầm trước tiên của những cặp vợ chồng là thiếu lễ độ và sổ sàng đối với nhau khi thân mật. (Lespinase) 22. Việc gia đình nên giữ kín trong nhà. (Ngạn ngữ Anh) 23. Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường. (Tục ngữ Trung Quốc) 24. Thượng đế dễ tạo dựng người đàn ông, và thấy nó chưa đủ cô đơn, ngài bèn tặng cho nó một người đàn bà làm bạn đường, để nó cảm thấy thấm thía với nổi cô đơn của mình hơn. (Valáry-Pháp) 25. Bảy con cũng không giữ nỗi một ông chồng, nhưng nhiềøu khôn ngoan thì giữ được ông ta. (Ngạn ngữ Madagaska) 26. Với một ông già muốn cưới vợ, vị mục sư chỉ cái đầu của một người chết và một cái sừng rồi bảo “Hãy chọn”)! (Ngạn ngữ Tây ban nha) 27. Anh đã rời bỏ bóng cây râm mát để theo đuổi một bóng mây. (Ngạn ngữ Châu Phi) 28. Chung thủy là một trong những phẩm chất quí giá nhất của người phụ nữ. (M. Gorki) 29. Trong tất cả tiện nghi của giàu sang, điều quí giá nhất là có một người vợ chân thật. (Euripides. HL) 30. Vợ hiền khiến chồng sang, vợ dữ khiến chồng hư. (Thái Công)
31. Đạo làm vợ lấy việc hòa thuận làm chính. (Mạnh Tử – 371-289) 32. Chồng bảo vợ nghe thì đạo nhà mới thành. (Lễ Văn) 33. Nơi người phụ nữ, không có gì đáng yêu cho bằng việc học hỏi việc nội trợ khéo léo và khích lệ chồng làm những việc tốt đẹp. (J. Milton) 34. Xem trong bếp, biết nết đàn bà. (Tục ngữ Việt Nam) 35. Kẻ cướp đòi tiền hoặc đòi mạng sống ta, phụ nữ đòi cả hai. (Butler) 36. Đối với một người đàn bà, một cái lưỡi là quá đủ rồi. (Ngạn ngữ Anh) 37. Cái lưỡi dài (lắm điều) của vợ là cầu thang, theo đó điều bất hạnh đi lên nhà. (Ngạn ngữ phương đông) 38. Điều lố bịch nhất của một người đàn bà là muốn làm đàn ông. (J. Maistre) 39. Người đàn bà không nên chuyển hướng những chức vụ mà tạo hóa đã chỉ định: làm vợ để cai quản việc nội trợ, làm mẹ để cho con bú, nuôi dưỡng và giáo dục con. (E. Giardin) 40. Tội nghiệp thay cho những nhà có gà mái gáy, con gà trống thì im lặng. (Ngạn ngữ Italia)
41. Những đàn bà xa lìa nữ tính của họ, sẽ không những mất cái duyên dáng mà tạo hóa đã phú cho, mà họ không nhận được sự sủng ái của ta, họ sẽ rơi vào trạng thái gái đĩ già mồn, bạc bẽo, lưới biếng, dơ bẩn, bất tín…, một kẻ tàn hại cho gia đình và xã hội. (P.Proudhon – Pháp) 42. Không hề có phụ nữ già, phụ nữ ở mọi lứa tuổi nếu yêu thương và hiền ngoan, đều đem đến cho đàn ông những giây phút vô cùng hạnh phúc. (J.Michelet – Pháp) 43. Đối với một kẻ đã cướp vợ anh thì không còn cách trả thù nào thâm thúy hơn là hãy nhường con đàn bà bạc tình ấy cho nó luôn. (S. Guitry – Pháp) 44. VỢ chồng chung sống với nhau mà không con, chẳng khác nào như hai người bạn. (Standhal). 45. Đứa con sẽ là phần thưởng hay hình phạt cho cha mẹ tùy theo sự giáo dục của mình. (xêông) 46. Con cái chúng ta, đó là tuổi già của chúng ta. Một sự giáo dục đúng đắn là tuổi già hạnh phúc của chúng ta; một sự giáo dục xấu, đó là nổi khổ của chúng ta, nước mắt của chúng ta, lỗi lầm của chúng ta đối với người khác trong tương lai. (Makarenko).
47. Nuôi con mà không dạy là lỗi ở cha, dạy không nghiêm là lỗi ở thầy. Cha khuyên răn, thầy dạy bảo mà không thành là lỗi ở con. (Tư Mã Ôn Công) 48. Yêu con yêu sau lung, giận con giận trước mặt. (Ngạn ngữ Tày Nùng) 49. Thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi. (Tục ngữ Việt Nam) 50. Hãy dạy con mở miệng ít thôi, nó sẽ học nói rất nhanh. (Franklin – Mỹ) 51. Con hư tại mẹ, cháu hư tại bà. (Tục ngữ Việt Nam) 52. Con trai không dạy, lớn lên thành người ngu ngốc ương gàn; con gái không dạy, lớn lên thành người lố lăng thô bỉ. (Thái Công) 53. Tuổi già, cái chết và con hư. Đó là ba tai họa của con người; Hai điều trên không thể tránh, còn điều thứ ba phải phòng như phòng hỏa. (Ngạn ngữ Ucraina) 54. Uốn cây từ thuở còn non, dạy con từ thuở con còn ngây thơ. (Tục ngữ Việt Nam) 55. Cha vừa là người hướng đạo, kẻ bảo lãnh, quan tòa, vừa là bậc sư phụ cho con. (Alibơt) 56. Con ngoan làm sang cha mẹ. (Tục ngữ Việt Nam) 57. Cha cao quí sinh con cao quí. (Euripides) 58. Chẳng có tình bạn nào, cũng chẳng có tình yêu nào giống như tình yêu của cha mẹ đối với con cái. (H. Beecher) 59. Con chẳng chẽ cha mẹ khó, chó chẳng chẽ chủ nghèo. (Tục ngữ Việt Nam) 60. Con bất nhân mới chê nhà cha mẹ. (Tục ngữ Nhật)
61. Người ta có thể mua tất cả, trừ người cha và người mẹ. (Tục ngữ Anh) 62. Trẻ cậy cha, già cậy con. (Tục ngữ Việt Nam) 63. Con hơn cha là nhà có phúc. (Tục ngữ Việt Nam) 64. Không gì làm con vui hơn vinh dự của cha không gì làm cha vui hơn thành quả của con. (Sophocles – Hy lạp) 65. Đức hạnh và uy tín của người cha là di sản quí nhất của người con. (R. Bacon). 66. Trong thiên hạ, ai là không biết cha mẹ, nhưng có nuôi con mới rõ công ơn cha mẹ. Khi lập thân mới biết đời người đầy gian khổ. (La tiên sinh) 67. Nết hiếu đứng đầu trăm nết, hiếu thấu đến trời thì gió mưa thuận hòa, hiếu thấu đến đất thì vạn vật hóa nên, hiếu thấu đến người thì muôn phúc đều đem lại. (Tăng Tử) 68. Tột cùng thiện không gì hơn hiếu, tột cùng ác không gì hơn bất hiếu. (Kinh Phật) 69. Người hiếu lắm nuôi chí cha mẹ; người hiếu vừa nuôi thân thế cha mẹ. (Y lâm) 70. Anh đối xử với cha mẹ anh thế nào, con cái anh sẽ đối xử với anh thế ấy. (T. Millet)
71. Người đời có năm điều bất hiếu:Lười biếng không chịu làm để nuôi cha mẹ là một bất hiếu.Hay đánh bạc, không trông nom nuôi cha mẹ là hai bất hiếu.Tham của để riêng cho vợ, không đoái hoài đến cha mẹ và ba bất hiếu.Ham mê thanh sắc, đem nhục đến cha mẹ là bốn bất hiếu.Hăng hái đánh nhau để nguy hiểm đến cha mẹ là năm bất hiếu. (Mạnh Tử) 72. Thượng đế không thể hiện diện khắp mọi nơi, vì thế ngài đã dựng lên những người mẹ. (Ngạn ngữ Do Thái) 73. Nơi nương náu yên ổn nhất là lòng mẹ. (C. Florium) 74. Tương lai của đứa con, luôn luôn là công trình của người mẹ. (Napolion) 75. Con dù lớn vẫn là con của mẹ, đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con (Chế Lan Viên) 76. Chiều chiều xách giỏ hái rau, ngó lên mả mẹ ruột đau như giần. (Ca dao Việt Nam) 77. Dâu là con, rể là khách. (Tục ngữ Việt Nam) 78. Dâu dữ mất họ, chó dữ mất láng giềng. (Tục ngữ Việt Nam) 79. Nếu con gái bạn lấy chồng vào bến nước trong, bạn có thêm một đứa con trai, bằng không bạn mất đi một đứa con gái. (F.Quarles) 80. Em khôn cũng là em chị, chị dại cũng là chị em. (Tục ngữ Việt Nam)
81. Máu chảy ruột mềm. (Tục ngữ Việt Nam) 82. Hạnh phúc là gì? Là được yêu khi trẻ, toại nguyện khi đứng tuổi, khỏe mạnh khi về già và có tiền ở mọi lứa tuổi. (Cheron) 83. Tất cả kho tàng trên trái đất không thể nào sánh bằng hạnh phúc gia đình. (Calderon) 84. Người hạnh phúc là người có ba điều: Khỏe mạnh, giàu có và có tri thức. (Ngạn ngữ Hy lạp) 85. Trên đời này có hai điều để nhằm tới: trước hết là đạt được cái mà mình mong mỏi, và sau đó là vui sướng hưởng nó. Chỉ có những người khôn ngoan nhất mới làm được điều thứ hai. (L. Smith) 86. Hỏi trên đời này có gì đáng yêu hơn một bà mẹ trẻ và đẹp bồng trên tay một đứa con thiên thần (Turgenev) 87. Muốn được hạnh phúc: Đức hạnh cần hơn học rộng; hạnh kiểm cần hơn trí tuệ, sức khỏe cần hơn giàu sang, nghỉ ngơi cần hơn tài lợi. (Spanard) 88. Hay, dở, nhục, vinh – khi chết mới biết, khi đóng quan tài mới hay. (Ngạn ngữ Phương Đông) 89. Vua hay dân, ai tìm được sự bình an trong tổ ấm gia đình thì đó là người hạnh phúc nhất. (W. Goethe – Đức) 90. Mỗi người là kiến trúc sư cho hạnh phúc của mình. (Tục ngữ Anh)
91. Phi thương bất phú. (Ngạn ngữ Trung Quốc) 92. Cái giàu không phải lúc nào cũng mua được hạnh phúc. (Robert) 93. Đời sống hiện tại dệt nên đời sống tương lai. (Khuyết danh) 94. Hạnh phúc luôn luôn mỉm cười với những ai kiên trì, dũng cảm, hăng say lao động. (Ivokresenskaia) 95. Hạnh phúc cũng như của cải, ta không có quyền tiêu thụ mà không sản xuất. (B. Shaw-Ailen) 96. Hạnh phúc không đến với kẻ lưới biếng. (Sophocle – Hylạp) 97. Mọi gia đình hạnh phúc đều giống nhau, nhưng mỗi gia đình có một kiểu bất hạnh riêng. (Tolstoi) 98. Người ta ra đi vì cần giải trí, người ta trở về vì cần hạnh phúc. (Victo-huygo) 99. Con người đi khắp thế gian để tìm kiếm những gì anh ta cần, và khi trở về nhà thì tìm thấy nó. (More-Anh) 100. Hạnh phúc ở ngay trong gia đình bạn, chớ đi tìm nơi địa đàng của kẻ xa lạ. (Vơrôm) 101. Duy chỉ có nơi gia đình, ta mới tìm được chốn nương thân để chống lại tai ương của số mệnh. (Euripides-Hylạp)
V. Những câu nói hay của các danh nhân về SỨC KHỎE: 1. Hạnh phúc trước hết ở có sức khỏe. (G. Curtis) 2. Có sức khỏe là có tất cả, không có sức khỏe là không có gì. (Ngạn ngữ Pháp) 3. Sức khỏe là kho tàng quí nhất mà dễ mất nhất, thế mà ít được người ta giữ gìn. (C. Beauchone) 4. Khi thân thể mạnh thì nó theo ta, khi thân thể yếu nó sai khiến ta. (Roussean) 5. Chúng ta chỉ biết rõ giá trị của sức khỏe khi đánh mất nó. (Ngạn ngữ Nga) 6. Tâm hồn phải giữ cho luôn trẻ trung, đầu óc phải giữ cho luôn sáng suốt. (Ngạn ngữ Anh). 7. Hãy ăn của lành chứ đừng ham của ngọt. (Ngạn ngữ Aán Độ) 8. Các bác sĩ tài danh nhất là bác sĩ dinh dưỡng, bác sĩ yên tỉnh, và bác sĩ vui tươi. (Swift – Anh) 9. Aên uống điều độ không phải là một đức tính lớn, nhưng ăn uống vô độ lại là một tật xấu lớn. (Nữ hoàng Cristine – Thụy Điển) 10. Aên mỗi ngày một quả táo thì thầy thuốc tránh xa. (Ngạn ngữ Anh)
VI. Những câu nói hay của các danh nhân về ĐẠO ĐỨC – TU DƯỠNG:
1. Tiên học lễ, hậu học văn. (Khổng Tử – 551-479) 2. Cái gì còn lại khi tất cả cái khác bị quên đi, cái đó chính là văn hóa. (E. Heriot) 3. Cái đẹp là chân lý, chân lý là cái đẹp. (J. Keat – Anh) 4. Không có gì đẹp hơn sự thật. (Ngạn ngữ Anh) 5. Giản dị là nét chủ yếu của vẻ đẹp đạo đức. (L.Tolstoi) 6. Không gì rẻ mà lại quí như thái độ lịch sự. (A-Karr) 7. Thiếu sắc đẹp thì cái nết luôn bù đắp được, nhưng thiếu nết tốt thì sắc đẹp không thể nào thay thế. (J. Addisson – Anh) 8. Tri thức làm ta khiêm tốn, ngu si làm ta kiêu ngạo. (Ngạn ngữ Anh) 9. Khiêm tốn là đặc điểm trước tiên của những người thực sự vĩ đại (Lessing – Đức) 10. Ai để mất danh dự thì người đó không còn gì để mất. (Khuyết danh)
11. Vô liêm sĩ nhất là bán cả lương tâm. (Ngạn ngữ Trung Quốc) 12. Không có đức mà nhiều của là cái mầm tai vạ. (Tiềm Phu) 13. Người có ít nhu cầu mới là người giàu có. (Ngạn ngữ Anh) 14. Cẩn thận là cách lo xa phải lẽ. (Vanvenargues – Pháp) 15. Bất cập là dở, mà thái quá cũng không ra gì. (Luận ngữ) 16. Sống có ích là biết sống. (Khuyết danh) 17. Khôn-chết; dại -chết; Biết- sống. (Trang Tử – 225-275) 18. Khôn ngoan chính là biết lo xa. (Térence-La Mã) 19. Người khôn ngoan không mang đến những gì mình không thể có được. (Herbert) 20. Sinh ra chúng ta không mang theo cái gì cả, chết đi chúng ta cũng không mang theo cái gì cả. (Tư tưởng Trung Quốc)
21. Con người sinh ra từ cát bụi, sẽ trở về với cát bụi. (Kinh Thánh) 22. Đến chết mới biết người nào sung sướng. (Aesechylus – Hylạp) 23. Một người biết lo bằng một kho người làm. (Ngạn ngữ Việt Nam) 24. Hy vọng điều tốt nhất nhưng cũng chuẩn bị cho điều xấu nhất. (Ngạn ngữ Anh) 25. Yên ổn đừng quên lúc nguy khốn, bình trị đừng quên lúc hoạn ly (Gia ngữ) 26. Người khôn ngoan tạo ra nhiều cơ may hơn là gặp may. (F.Balcon – Anh) 27. Ở hiền gặp lành. (Tục ngữ Việt Nam) 28. Hữu xạ tự nhiên hương. (Tục ngữ Việt Nam) 29. Nhân bất thập toàn. (Thành ngữ Việt Nam) 30. Nhàn cư vi bất thiện. (Thành ngữ Việt Nam) 31. Nhân nào quả ấy, quả nào nhân ấy. (Khuyết danh) 32. Sám hối là tốt, nhưng tránh phạm lỗi lại tốt hơn. (Ngạn ngữ Phương Tây) 33. Việc không yên tâm chẳng nên làm; Việc trái lẽ phải chẳng nên làm; Việc gây oan nghiệt chẳng nên làm; Việc hại người ta chẳng nên làm. (Nhân sinh Tất độc Thư) 34. Ai làm lành thì trời cho phúc, ai làm ác thì trời bắt tội. (Gia ngữ) 35. Lưới trời lồng lộng, thưa mà khó thoát. (Ngạn ngữ Trung Quốc) 36. Hễ tích trử điều lành thì gặp lành, tích trử điều dữ thì gặp dữ. Xét đi xét lại cho kỹ: Trời đất không hề có nhầm lẫn, làm lành có điều lành trả lại, làm dữ có điều dữ trả lại; Nếu chưa thấy trả thì cái hạn ngày giờ chưa tới đó thôi. (Từ Thần Ông). 37. Bình sinh làm điều lành thì trời ban thêm phúc cho mình, ví bằng ngây dại mà làm điều dữ thì phải mắc tai họa. Làm lành hay làm dữ rốt cuộc lại về sau cũng được báo đáp chẳng sai. Dù có cao chạy xa bay cũng không sao trốn núp được đâu. (Từ Thần Oâng) 38. Cối xay của tạo hóa nghiền chậm chạp nhưng nghiền rất mực tinh vi. (Empiricus) 39. Nhà làm điều lành, tất có phúc thừa. Nhà làm những điều chẳng lành, tất có vạ thừa. (Dịch Kinh) 40. Thiện thì thiện theo, ác thì ác theo. Cũng như bóng theo hình, vang theo tiếng. (Đồng Trọng Thư)
41. Tốt chưa đủ, còn phải tế nhị nữa. (H. Amien) 42. Lịch sự và khiêm tốn chứng tỏ con người có văn hóa thực sự. (H. Balzac) 43. Con người khác loài cầm thú nhờ có lễ. (Lễ Ký) 44. Trăm điều ác, dâm là đầu; Vạn điều lành, hiếu đứng trước. (Cổ Ngạn) 45. Suốt đời làm lành, lành cũng chưa đủ; một ngày làm ác, ác đã có thừa. (Hà Viên) 46. Tu đâu cho bằng tu nhà, thờ cha kính mẹ mới là chân tu. (Ca dao Việt Nam) 47. Ngửng lên không hổ với trời, cúi xuống không thẹn với người, đó là điều vui sướng. (Mạnh Tử – 371-289) 48. Vui sướng có chừng mực khi thành công, đau khổ có chừng mực lúc hoạn nạn. (Archiloque) 49. Bạn có thể thường xuyên tha thứ cho người khác, nhưng đừng bao giờ tha thứ cho bản thân. (S.Publili) 50. Không cho phép mình hưởng bất kỳ thú vui nào, mà chỉ được hưởng những thú vui không có gì xấu. (Ngạn ngữ Việt Nam) 51. Chớ chơi bời lêu lổng, chớ đam mê vui thú. (Ngu Thư) 52. Ở đời có ba điều đáng tiếc: Một là hôm nay bỏ qua, hai là đời này chẳng học, ba là thân này nở hư. (Chu Hy 1130 – 1200) 53. Sai lầm của người này là bài học tốt đối với người khác. (G. Rây) 54. Ai cũng có thể nhầm lẫn, nhưng chỉ có kẻ ngu mới ngoan cố biện bạch sai lầm của mình. (M. Ciceron – La mã) 55. Không lấy bậy, tay thơm; không chơi bậy, thân thơm; không nói bậy, miệng thơm; không nghĩ bậy, tâm thơm. (Thang Nhược Sĩ) 56. Chớ xấu hổ có lỗi mà lại làm càn. (Thư Kinh) 57. Người chết đuối trong li cốc đông hơn người chết đuối dưới sông. (C. Cehier) 58. Đạo lớn khuyên người ta ba chữ: Cử rượu, trừ dâm, chớ bạc bài. (Ngạn ngữ Trung Quốc) 59. Rượu thường không có màu, nhưng dễ làm đỏ mặt và làm đen danh dự các cô gái. (A. Tsekhov) 60. Cờ bạc là con đẻ của lòng ham tiền, anh em của bất công và cha của điều hại. (Washington)
61. Người có bao nhiêu cũng không vừa thì tham lam đê tiện không biết thế nào mà kể. (Vương An Thạch) 62. Biết bao người đàn ông trở nên tội lỗi chỉ vì yếu đuối trước một người đàn bà. (Napoléon) 63. Nghèo không là xấu, nghèo mà không có chí mới là xấu; Hèn không đáng ghét, hèn mà không có nghề mới đáng ghét. (Lã Khôn) 64. Con người là nô lệ của thói quen. (Ngạn ngữ Đức) 65. Thói quen bắt đầu là mạng nhện, sau là dây cáp. (Ngạn ngữ Tây ban nha) 66. Khi sống sung túc, phẩm hạnh lớn nhất là điều độ; còn khi hoạn nạn, phẩm hạnh lớn nhất là sự kiên cường. (F. Bacon) 67. Kẻ chết mở mắt cho người sống. (Khuyết danh) 68. Người nào không tự hào về những thành tựu cao quí của tổ tiên mình, sẽ không đạt được điều gì đáng để con cháu mình ghi nhớ. (Macaulay – Anh) 69. Tiết kiệm là tập quán phải bắt đầu ngay khi còn nhỏ. (Ngạn ngữ Anh) 70. Giàu không tiết kiệm nghèo liềân tay, nghèo không tiết kiệm sớm ăn mày. (ngạn ngữ Anh)
71. Không có nguồn lợi nào chắc chắn bằng sự tiết kiệm. (S.Syrus – La mã) 72. Người ta làm giàu bằng mồ hôi nước mắt, và hơn thế nữa bằng sự tiết kiệm (Ngạn ngữ Thổ Nhĩ Kỳ) 73. Đừng mua thứ hữu ích mà hãy mua thứ cần thiết. (Censeur) 74. Nếu anh mua những thứ không cần dùng, chẳng bao lâu nữa anh sẽ phải bán đi những thứ cần dùng. (B. Franklin) 75. Ham của rẻ hóa ra mua đắt. (Ngạn ngữ Anh) 76. Việc đáng bớt tiêu mà không bớt tiêu, tất đến việc nên tiêu lại không chịu tiêu. (Ngụy Hy) 77. Kẻ xa xỉ thì giàu mà tiêu vẫn không đủ; kẻ kiệm ước thì nghèo mà tiêu vẫn có thừa. (Đàm Tư) 78. Ở đời loạn lại càng không nên xa xỉ lắm. (Tăng Quốc Phiên) 79. Giàu phải nghĩ đến lúc nghèo, trẻ phải nghĩ đến lúc già. (Thiết Uyển) 80. Muốn biết giá trị của tiền bạc, bạn hãy đi hỏi vay. (Franklin) 81. Vay mượn cũng chẳng tốt hơn ăn mày là bao. (Lessing – Đức) 82. Có tiền mua tiên cũng được, nhưng trừ hạnh phúc. (Guitry) 83. Khi tiền bạc lên tiếng thì sự thật im lặng. (Ngạn ngữ Nga) 84. Trong tất cả những sự lãng phí, cái đáng tránh nhất là lảng phí thời giờ. (Lezynska)
VII. Những câu nói hay của các danh nhân về ĐỐI NHÂN XỬ THẾ:
1. Bước vào cuộc đời là bước vào cuộc chiến đấu. (Voltaire – Pháp) 2. Kẻ biết người là khôn, kẻ biết mình là sáng. (Lão Tử – V-VI) 3. Phương cách tốt nhất chống lại một kẻ xấu là lánh xa nó. (Ngạn ngữ Anh) 4. Mật ngọt chết ruồi. (Cổ ngôn) 5. “Thưa bà bá tước, bà có luôn luôn thích đàn ông không?” “Có, tâu bệ hạ, khi họ lịch sự”. (Napoléon và nữ bá tước Defleury) 6. Khi trước nghe người ta nói, ta tin rằng việc làm của họ phù hợp với lời nói của họ. Ngày nay nghe người ta nói, ta phải quan sát coi việc làm của họ có phù hợp với lời nói của họ chăng. (Khổng Tử) 7. Những người thật thà là những chiếc gối êm ái nhất cho mấy thằng bợm ngả lưng và mập thịt. (Lễ Ký) 8. Sự dối trá làm chết niềm tin yêu, nhưng sự thật trắng trợn cũng đâu có làm cho nó sống được. (Eùtienne Rey) 9. Xin biết cho rằng những tên khen nịnh sống được là nhờ những kẻ chịu nghe chúng nói. (La Fontaine) 10. Sự vui sướng của thằng dại, người khôn lấy làm buồn rầu. (Chiến quốc sách)
11. Lòng nghĩ làm hại người chẳng nên có, lòng nghĩ để phòng người chẳng nên không. (Tôn Miện) 12. Mưa rơi đừng trèo cổ thụ, đất loạn đừng đi lang thang. (Ngạn ngữ Tày) 13. Người là chó sói đối với người. (Ngạn ngữ Anh) 14. Tươi cười và dịu dàng bao giờ cũng có sức mạnh hơn là hung hãn và tàn bạo. (Khuyết danh) 15. Giới hạn cao nhất của lòng kiên nhẫn là không nói, không cáu, không giận. (Khuyết danh) 16. Người nào không biết giận là người dại, người nào không muốn giận là người khôn. (Ngạn ngữ Anh) 17. Anh muốn vui trong chốc lát, cứ trả thù. Anh muốn yên vui mãi mãi, nên tha thứ. (Khuyết danh) 18. Lời nói là bạc, im lặng là vàng. (Tục ngữ Việt Nam) 19. Nếu ta suy nghĩ hai lần trước khi nói một lần thì ta sẽ nói hay gấp đôi. (U.Pen) 20. Con người cần hai năm để học nói và cần sáu mươi năm để học được cách giữ gìn lời ăn tiếng nói. (L. Phayvange)
21. Đừng cho phép lưỡi bạn vượt quá ý nghĩ bạn. (Silơn) 22. Im lặng là một nghệ thuật lớn của cuộc trò chuyện. (Hazlitt) 23. Vấn đề là ở chỗ, trước khi cái lưỡi phát ra một lời nào đó, thì hai mắt đã phải nhìn, hai tai đã phải nghe. (R. Gamzatov) 24. Người khôn để miệng trong tim, kẻ dại để tim trong miệng. (Wydeville) 25. Cái lưỡi hãy chậm, cái mắt hãy nhanh. (Cervamte – Tây ban nha) 26. Chúng ta có hai tai và chỉ có một cái lưỡi để nghe nhiều hơn nói. (Diegenes – Hy lạp) 27. Lời nói như tên, không nên bắn bậy, đã lọt vaoi tai ai thì không tài nào rút ra được nữa. (Lục Tài Tử) 28. Ba thứ không bao giờ trở lại là tên đã bay, lời đã nói và những ngày đã qua. (Daumere) 29. Lời nói không mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau. (Ca dao Việt Nam) 30. Miệng là cái cửa họa, phúc. (Quách Yên) 31. Tôi thường hối tiếc vì mình đã mở mồn chứ không bao giờ hối tiếc vì mình đã im lặng. (P.D.Commynes) 32. Cái lưỡi của tôi là kẻ thù của tôi. (Ngạn ngữ Nga) 33. Oâi! Tai của con người, đối với lời khuyên thì điếc, còn đối với lời xu nịnh thì không! (W. Shakespeare) 34. Cái tai giúp cho cái đầu sáng suốt, đâu phải cho cái mũi nở phồng. (Khuyết danh) 35. Hãy làm sao cho lời tranh cãi thật mềm, nhưng lý lẽ phải cứng. (Ngạn ngữ Aán Độ) 36. Một lời xin lỗi dù có vụng về vẫn có lợi hơn là không. (Gosson) 37. Lời thẳng trái tai thường được việc, thuốc hay đắng miệng khỏi cơn đau. (Tiêu Hà) 38. Nói dối chẳng khác nào đi lạc vào rừng, càng đi sâu càng khó tìm lối ra. (A.Tsekhov) 39. Ngôn ngữ ác nhất là đặt điều nói không. (Lã Khôn) 40. Khi mua hàng, hãy dùng mắt, đừng dùng tai. (Ngạn ngữ Tiệp Khắc)
VIII. Những câu nói hay của các danh nhân về LAO ĐỘNG, HỌC TẬP:
1. Xét cho cùng, mục đích của văn minh không phải là sự tiến triển của khoa học và máy móc, mà là sự tiến triển của con người. (A. Carrel) 2. Ngày tháng không chờ đợi người ta. (Ngạn ngữ Nhật) 3. Không nên để đến ngày mai những gì có thể làm hôm nay. (Ngạn ngữ Anh) 4. Hai chữ “lần lữa” đã hại một đời. (Cổ ngữ) 5. Không có gì của chúng ta cả, ngoại trừ thời gian. (Ngạn ngữ Anh)6. Tranh thủ thời gian là tranh thủ được tất cả. (V.I. Lênin) 7. Chớ lề mề trong việc gấp, chớ hấp tấp trong việc không cần vội. (Manamdros- Hy lạp) 8. Bạn có thể sống lâu đến mức nào đi nữa, nhưng 20 năm đầu là giá nửa cuộc đời của bạn đó. (R. Southey) 9. Điều quan trọng không phải là vị trí ta đang đứng mà là hướng ta đang đi tới. (Khuyết danh) 10. Nên nhớ rằng: Cái gì cũng có thể lấy lại được, nhưng không thể lấy lại được tuổi trẻ. Không nên tiêu phí tuổi trẻ vào cái gì nhất thời. (E. Vactengov)
11. Làm việc là phương pháp tốt nhất để ta yêu cuộc sống. (Roman) 12. Lao động làm cho ta xa được ba cái khó chịu lớn: Sự buồn chán, điều xấu xa, nổi túng quẩn. (Voltaire) 13. Lao động cần thiết cho chúng ta, thiếu lao động không có được cuộc sống vui tươi và trong sạch. (A. Tsekhov) 14. Nhất nghệ tinh, nhất thân vinh. (Tục ngữ Việt Nam) 15. Kho báu thực sự của con người là kỷ năng lao động. (Ezov) 16. Không có nghề gì hèn cả. (Ngạn ngữ Anh) 17. Nếu bạn muốn thành công, hãy hỏi ý kiến ba người già. (Ngạn ngữ Trung Quốc) 18. Đã khôn mà lại hay bàn, hay hỏi, hay lo, hay tính thì việc gì làm chả nên. (Gia ngữ) 19. Hãy tham khảo ý kiến người khác cho kỹ càng trước khi bắt tay vào việc, và khi đã quyết định rồi hãy hành động ngay tức khắc. (Sallust) 20. Ai mà không muốn nhận lời khuyên bảo của người già thì có ngày sẽ là người ăn xin. (Ngạn ngữ Trung Quốc)
21. Thu hoạch lớn nhất là học hỏi sự tiến bộ của người khác và đúc rút kinh nghiệm của mình. (Ngạn ngữ Trung Quốc) 22. Đi một ngày đàng, học một sàng khôn. (Tục ngữ Trung Quốc) 23. Có ba thứ dốt: Không biết những gì mình cần phải biết; Biết không rành những gì mình biết; Biết những gì mình không nên biết. (La Rochefoucauld) 24. Cần phải luôn luôn cố gắng vượt qua bản thân mình, công việc này phải kéo dài như cuộc đời. (Nữ hoàng Cristine) 25. Vạn sự khởi đầu nan. (Ngạn ngữ Anh) 26. Người có chí thì việc gì cũng nên. (Hán Quang Vũ) 27. Trong cuộc đời này, người ta hoặc phải làm đe, hoặc phải làm búa. (Longfellow – Mỹ) 28. Người lao tâm thì trị người, người lao lực thì bị người trị. (Mạnh Tử) 29. Niềm vui lớn nhất là luôn tìm tòi và sáng tạo có kết quả. (Ngạn ngữ Trung Quốc) 30. Đừng bao giờ mất kiên nhẫn, đấy là chiếc chìa khóa cuối cùng mở được cửa. (Erzupery) 31. Có công mài sắt, có ngày nên kim. (Tục ngữ Việt Nam) 32. Cứ làm sẽ giỏi, cứ tìm sẽ thấy. (Khuyết danh) 33. Trên đời không gì vĩ đại bằng con người, trong con người không gì vĩ đại bằng trí tuệ. (Hamilton – Mỹ) 34. Sau thực phẩm, giáo dục là nhu cầu số một của một dân tộc. (Danton) 35. Nếu bạn muốn lên chỗ cao nhất, hãy bắt đầu từ chỗ thấp nhất. (Syrus – La mã) 36. Tài sản lớn nhất là sự hiểu biết của mình. (Ngạn ngữ Trung Quốc) 37. Không kho báu nào quí bằng học thức. Hãy tích luỹ nó khi bạn còn đủ sức. (Rudaki – Tasgakistan) 38. Học vấn là ánh sáng, dốt nát là bóng tối. (Ngạn ngữ Nga) 39. Chính giáo dục làm cho người này khác người kia. (Loke-Anh) 40. Kế sách một năm không gì bằng trồng lúa; kế sách mười năm không gì bằng trồng cây; kế sách lâu dài không gì bằng trồng người. (Quản Trọng)
41. Nếu kẻ nào bảo anh rằng: có thể nâng cao địa vị của anh mà không cần phải học, không cần phải làm việc thì hãy lánh xa kẻ đó. (Demosten – Hy lạp) 42. Nếu kẻ nào bảo anh rằng: Có thể nâng cao địa vị của anh mà không cần học thức, lao động và tiết kiệm thì anh nên lánh xa kẻ ấy đi. (Leibe) 43. Cần phải học nhiều để nhận thức được rằng mình biết còn ít. (montaigne – Pháp) 44. Học đến 25 tuổi, nghiên cứu đến 40 tuổi, hành nghề đến 60 tuổi, và ở độ tuổi này sẽ có quyền nghỉ ngơi gấp đôi. (W. Osler) 45. Học, học nữa, học mãi. (V.I. Lênin) 46. Vàng ròng đầy rương chẳng bằng dạy con một sách. Cho con ngàn vàng chẳng bằng dạy con một nghề. Rất vui chẳng chi bằng đọc sách, rất cần chẳng chi bằng dạy con. (Hán Thư) 47. Ngu dốt không đáng thẹn bằng thiếu ý chí học hỏi. (Franklin – Mỹ) 48. Hỏi một câu chỉ dốt chốc lát nhưng nếu không sẽ dốt suốt đời. (Ngạn ngữ Phương Tây) 49. Muốn học phải có chí, muốn thành tài cần phải học. Không học không thể thành tài, muốn học để thành tài cần phải có chí lớn. (Gia Cát Lượng) 50. Trong tài năng: 1/3 là bản tính, 1/3 là ý chí, 1/3 là trí nhớ. (Dotxki)
51. Thiên tài là 1% cảm hứng, và 90% mồ hôi. (T. Edison) 52. Học vấn là cái kho, lao động là chìa khóa mở cái kho ấy. (Buaxtơ) 53. Aáu bất học, lão hà vi. (Ngạn ngữ Trung Quốc) 54. Tuổi trẻ không gắng sức, già những ngậm ngùi. (Cổ Thi) 55. Ngủ dậy muộn thì phí mất cả ngày, ở tuổi thanh niên mà không học tập thì phí mất cả đời. (Ngạn ngữ Trung Quốc) 56. Sự khởi đầu tốt làm cho sự kết thúc suôn sẻ. (Ngạn ngữ Anh) 57. Để lớn tuổi mới học thì khó nhọc mà khó thành. (Lễ Ký) 58. Đợi rỗi mới học thì lúc rỗi cũng không có thể học được. (Hoài Nam Tử) 59. Muộn còn hơn là không bao giờ. (Ngạn ngữ Nga) 60. Không thầy đố mầy làm nên. (Tục ngữ Việt Nam) 61. Một gánh sách không bằng một giáo viên giỏi. (Ngạn ngữ Trung Quốc) 62. Phương pháp là thầy của các thầy. (Talleyrand) 63. Các yếu tố của nghệ thuật học tập là ý chí, trật tự và thời gian. (Privost – Pháp) 64. Cần phải lựa chọn một cách nghiêm ngặt xem nên học gì và không nên học gì. (L. Tolstoi) 65. Cần phải đọc sách một cách chậm rãi và cẩn thận như khi nó được viết ra. (Toro) 66. Hãy ẩn náu trong học tập, bạn sẽ thoát được mọi nhàm chán của cuộc sống. (Sénèque – La mã) 67. Sách là cây đèn thần soi sáng cho con người trên những nẻo đường xa xôi nhất và tăm tối nhất của cuộc đời. 68. Sách là nguồn kiến thức của con người và do đó cũng là nguồn sức mạnh của con người. Trong cuộc đời, người nào đọc nhiều hiểu rộng, có thể làm được nhiều hơn nhiều, so với người nào lạc hậu, ít văn hóa. (Isakovski – Nga) 69. Sách là di chúc tinh thần của thế hệ trước để lại cho thế hệ sau, là lời khuyên của người già căn dặn thanh niên mới bước vào đời, là mệnh lệnh của người lính gác sắp hết phiên trao cho người đến thay phiên mình. (A. Gertxen) 70. Việc đọc sách đối với trí tuệ cũng có tác dụng như tập thể dục đối với thân thể. (J. Addison)
71. Một cuốn sách có thể quyết định một đời hay hay dở của một đứa trẻ. (Terfaut) 72. Cuộc gặp gỡ tình cờ với một cuốn sách, có thể thay đổi hẳn số phận một con người. (M. Prévost – Pháp) 73. Không có cách giải trí nào rẻ hơn đọc sách, cũng không có sự thú vị nào bền lâu hơn đọc sách. (M. Montégne) 74. Sách là người bạn tốt nhất của tuổi già, đồng thời là người chỉ dẫn tốt nhất của tuổi trẻ. (X. Xmaixơ) 75. Hãy cho tôi biết anh đọc sách gì, tôi sẽ nói anh là người thế nào. (Ngạn ngữ Pháp) 76. Nhà không có sách giống như thân thể không có linh hồn. (Ciceron) 77. Gặp một cuốn sách hay nên mua liền, dù đọc được hay không đọc được, vì sớm muộn gì cũng cần đến nó. (W. Churchill – Anh) 78. Hãy để cho tác phẩm được viết ra giữ lại đến năm thứ 9 rồi mới ấn hành. (Horace) 79. Chỉ có bậc thông thái mới biết rõ được mình là người ngu dốt mà thôi. (Victo Huyggo) 80. Mục đích của giáo dục âm nhạc không phải là đào tạo những nhạc sĩ, mà là đào tạo những con người. (V. Xukhomlinski) 81. Aâm nhạc có thể cảm hóa được kẻ giả man. (W. Congreve) 82. Người ta hạ bút làm thư mà không am hiểu ngôn ngữ, chẳng khác gì anh chàng mất trí lao xuống sông cuồn cuộn mà không biết bơi. (R. Gamzatov)
IX. Những câu nói hay của các danh nhân về CHÍNH TRỊ, XÃ HỘI:
1. Nước lấy nhà làm gốc. (mạnh Tử – 371-289) 2. Dân là gốc của nước, gốc có vững thì nước mới yên. (Hạ Thư) 3. Cái căn bản của thiên hạ là quốc gia, cái căn bản của quốc gia là gia đình; cái căn bản của gia đình là bản thân mình vậy. (Mạnh Tử) 4. Dựng nước gìn dân, lấy cái học làm đầu. (Kinh Lễ) 5. Được kẻ sĩ, đất nước sẽ hùng mạnh; mất kẻ sĩ, đất nước sẽ suy vong. (Đông Phương Sóc) 6. Học trò trong nước không có khí tiết, thì thế nước thoi thóp như người sắp chết. (Tiết Huyên) 7. Khi văn hóa xuống cấp, nó rút ngắn con đường dẫn đến nô lệ. (A. Camus) 8. Người giỏi không thương thân mình chết, mà là nước nhà suy. (Tô Tuân) 9. Nhân tài của quốc gia giống như vàng trong khoáng sản. (Ngạn ngữ Mỹ) 10. Người có thể miệng nói tay làm, đó là vốn quí của quốc gia. (Tuân Tử – 314-327)
11. Đất nước càng có nhiều người tài, đất nước càng hưng thịnh. (Mạc Tử – 479-394) 12. Gỗ lớn khó dùng, người tài giỏi phải có người hiểu để trọng dụng (Lão Tử) 13. Không tin người tài đức, đất nước sẽ yếu hèn. (Mạnh Tử) 14. Chỉ có những người đã từng chấn hưng đạo đức nơi bản thân, mới có thể lãnh việc chấn hưng xã hội. (D. Ropse) 15. Số phận của một dân tộc thường là phụ thuộc vào sự tiêu hóa tốt hay tồi của một ông thủ tướng. (Voltaire – Pháp) 16. Danh vị lớn không nên mang lấy mãi; công việc lớn không nên gánh lấy mãi; Quyền thế lớn không nên giữ lấy mãi; Uy thế lớn không nên bám lấy mãi. (Lê Quí Đôn) 17. Quan nhất thời, dân vạn đại. (Tục ngữ Việt Nam) 18. Đức nhỏ mà ở ngôi cao, trí mọn mà mưu sự lớn. Nếu không gặp họa là hiếm lắm vậy. (Kinh dịch) 19. Người cầm quyền mà thân mình không ngay chính, thì làm sao nổi việc chính trị (Luận ngữ) 20. Lấy lợi chung của nước làm lợi riêng của mình thì gọi là kẻ làm tàn hại nước. (Hoàng Lê Châu)
21. Thích gái đẹp vẫn có thể làm được nghiệp bá; Thích rượu chè, vẫn có thể làm được nghiệp bá; Không biết dùng người mới không làm được nghiệp bá; Dùng người mà không trọn tin cũng không làm được nghiệp bá. (Quản Trọng) 22. Dân mế đức của người trên: kẻ gần, vui mà phục tùng; Kẻ xa, lại qui phục. Thế là chính trị hay rất mực vậy. (Khổng Tử) 23. Thời đại hoàng kim là thời đại mã vàng không phải là chúa tể. (Gandhi) 24. Thuận cơ trời không bằng địa lợi, địa lợi không bằng thuận lòng dân. Dân đáng quí, thứ mới đến xã tắc, vua coi nhẹ. (Mạnh Tử) 25. Dân ưa thích điều gì, nhà cầm quyền cũng ưa thích theo. Dân chán ghét điều gì, nhà cầm quyền cũng chán ghét theo. Đó mới là cha mẹ dân. (Tăng Tử) 26. Theo cái lợi của dân mà làm lợi cho dân; chọn việc đúng làm bảo dân làm thì còn oán hận. (Luận ngữ) 27. Làm cho dân giàu rồi mới giáo hóa họ. (Khổng Tử) 28. Lo trước mối lo của thiên hạ, vui sau niềm vui của thiên hạ. (Phạm Trọng Yêm) 29. Nước mà có chính trị hay, dù hèn yếu nhưng sau sẽ hùng cường. Nước mà chính trị dở thì nước có lớn nhưng có ngày suy nhược. (Tả Truyện) 30. Phép trị nước giống như phép trị mình. Phép trị mình là cốt ở nuôi thần; Đạo trị nước cốt ở cất nhắc bậc hiền tài. Đó là nuôi thần đề cầu sống, cất nhắc nhân tài để cầu yên. (Gia Cát Khổng Minh)
31. Lấy sức mạnh bắt người ta phục, không phải là phục chân thành mà vì sức không đủ chống lại. Lấy đức làm cho người ta phục thì trong lòng người ta vui mà thành thật phục vậy. (Mạnh Tử) 32. Muốn cho đạo lý trong thiên hạ được yên ổn vững vàng thì phải có được người. Khiến người hiền ở trên, kẻ ngu ở dưới thì sau đó đạo lý sẽ yên ổn vững vàng. (Liễu Tôn Nguyên) 33. Thiện hạ có đạo thì: Người có đức nhỏ làm tôi người có đức lớn; người hiền nhỏ làm tôi cho người hiền lớn. Thiên hạ vô đạo thì: Kẻ nhỏ làm tôi tớ cho kẻ lớn; kẻ yếu làm tôi tớ cho kẻ mạnh. (Mạnh Tử) 34. Tiến bộ dân chủ đích thực không phải là hạ giới trí thức xuống ngang hàng với quần chúng, mà là nâng quần chúng lên bằng tri thức. (G.L. Bon) 35. Cất nhắc người ngay thẳng đặt vào vị trí kẻ không ngay thẳng thì dân sẽ tin phục; cất nhắc kẻ không ngay thẳng đặït vào vị trí người ngay thẳng thì dân sẽ không tin phục. (Khổng Tử) 36. Trên mà không chính thì dưới có chính cũng thành ngụy, người lành cũng biến thành kẻ gian tà. Cái mê của con người đã có lâu rồi. (Lão Tử – V-VI) 37. Nếu không có cái đức hậu để làm cho yên ổn; Không có cái độ số để cai trị, thì nước không phải là nước và dân không phải là dân. (Quân Tử) 38. Sân triều sạch sẽ, ruộng nương quá hoang vu, kho đựng quá trống rỗng; người ta vẫn mặc đồ văn vẻ, đeo gươm sắc, ăn của ngon, tiền của có thừa. Đó là khoe của ăn trộm vậy. (Lão Tử) 39. Vua như thuyền, dân như nước. Nước nâng thuyền nhưng cũng có thể lật thuyền. Chính vì vậy bậc vương giả muốn yên vị, không gì bằng thi hành chính trị công bằng và thương yêu dân chúng. (Tuân Tử – 314-217) 40. Trong thiên hạ có ba cái ngay: Đức ít mà được ân sủng nhiều; Tài kém mà ở địa vị cao; Thân không lập được công to mà bổng lộc nhiều. (Hoài Nam Tử)
41. Người cầm quyền đối với dân không có chữ tín cũng không đứng vững được. (Mạnh Tử) 42. Tấm huân chương nào cũng có mặt trái của nó. (Ngạn ngữ Anh) 43. Tàn bạo với dân, có khi chết đến thân, mà mất cả đến nước. (Luận Ngữ) 44. Bất cứ chuyện gì cũng có thể xẩy ra. (Ngạn ngữ Anh) 45. Nếu anh bắn vào quá khứ bằng súng lục, thì tương lai sẽ bắn vào anh bằng đại bác (Abutalip) 46. Chính sách hà khắc gớm ghê như cọp vậy. (Khổng Tử) 47. Nếu dân bị đẽo gọt ngày này qua ngày kia, lần hồi phải sa vào cảnh khốn cùng. (Hán Thư) 48. Ai ngờ cái độc của thuế má còn độc hơn cái độc của rắn. (Liễu Tôn Nguyên) 49. Mặt trời mọc thì làm việc, mặt trời lặn thì nghỉ ngơi; Đào giếng mà uống, cày ruộng mà ăn; Quyền lực của nhà vua cần chi cho ta đâu. (Cao Sĩ Truyện) 50. Trong thế giới đảo điên này, một vạn người mới có một người chân thật. (Sheakespeare)
51. Việc binh là đồ chẳng lành, không phải đồ của người quân tử, chẳng đừng được mà dùng đến thì điềm đạm là hơn. Được mà không cho là hay, kẻ được mà cho là hay ấy là kẻ vui thích giết người. Oâi! Kẻ vui thích giết người thì không thể thỏa ý muốn ở thiên hạ vậy. (Lão Tử) 52. Mọi sự đều thay đổi, trừ sự thay đổi. (Zangwill) 53. Có thể đảm bảo tiền bạc, nhưng chớ đảm bảo con người. (Ngạn ngữ Nhật) 54. Lịch sử – quan tòa công minh nhất. (Khuyết danh)
Góc suy ngẫm/blogcamxuc.net
Nền Văn Chương Khôn Ngoan Trong Thánh Kinh Cựu Ước: Sách Châm Ngôn, Sách Ông Gióp, Sách Giảng Viên, Sách Huấn Ca, Sách Khôn Ngoan, Sách Thánh Vịnh
Loạt bài về nền văn chương khôn ngoan trong Thánh Kinh Cựu Ước gồm các bài viết đã được phát cho mục ” Tìm hiểu Kinh Thánh ” của Chương Trình Việt Ngữ Đài Chân Lý Á châu Manila.
Tài liệu chính được sử dụng là phần dẫn nhập các sách khôn ngoan của bộ chú giải Kinh Thánh tiếng Ý “La Bibbia. Nuovissima versione dai testi originali”, Vol. II, Antico Testamento, Ed. Paoline Milano 1991. Đây là một trong các bộ chú giải phổ thông nổi tiếng của các chuyên viên kinh thánh Italia.
Cầu mong loạt bài này giúp chúng ta lãnh hội được các giáo huấn tinh túy trong kho tàng khôn ngoan của Thánh Kinh Cựu Ước và đặc biệt trở nên giống Chúa Giêsu Kitô, hiện thân sự Khôn Ngoan của Thiên Chúa.
LM Giuse Hoàng Minh Thắng
MỤC LỤC NỀN VĂN CHƯƠNG KHÔN NGOAN TRONG THÁNH KINH CỰU ƯÓC
Chương II: Sách Châm Ngôn: kết cấu, nội dung, từ vựng
8. Sách Châm Ngôn 9. Hai sưu tập chính của sách Châm Ngôn 10.Các sưu tập còn lại của sách Châm Ngôn
Cấu trúc các sưu tập sách Châm Ngôn
Thế giới khôn ngoan của sách Châm Ngôn
Từ ngữ và kiểu hành văn của sách Châm Ngôn
Các bức chân dung nhỏ và việc nhân cách hóa sự khôn ngoan
Bản văn sách Châm Ngôn
Chương III: Các giáo huấn của sách Châm Ngôn Chương IV: Sách ông Gióp: nội dung, ,cấu trúc, văn thể, tác giả và thời gian sáng tác
Tên gọi, chỗ đứng trong Thánh Kinh và nội dung
Văn thể, ngôn ngữ và kiểu diễn tả
Các nguồn tài liệu và tác giả
Thời gian sáng tác các văn bản và mục đích
Chương V: Sứ điệp thần học sách ông Gióp
Quan niệm về Thiên Chúa
Sách ông Gióp trong sự phát triển của Mạc Khải và tính cách thời sự của nó
Tên gọi, cấu trúc, thời gian sáng tác và bối cảnh lịch sử sách Giảng Viên
Qohelet hay sách Giảng Viên
Tên gọi và tính cách hợp quy của sách Giảng Viên
Thời gian sáng tác và bối cảnh lịch sử
Cấu trúc sách Giảng Viên
Tri thức luận theo sách Giảng Viên
Thiên nhiên và vũ trụ
Thiên Chúa sáng tạo và con ngưòi
Giá trị cuộc sống con người
Vấn đề thiện ích
Tôn giáo theo quan niệm của Qohelet
Các hình thái văn chương khác nhau
Một vài hình thái văn chương khác
Từ ngữ tượng hình trong sách Huấn Ca
Từ vựng tượng hình trong sách Huấn Ca
Văn bản và các bản dịch sách Huấn Ca
Tính cách hợp quy của sách Huấn Ca
Chương I Tác giả, thời gian sáng tác, cấu trúc, văn bản
Sách Khôn Ngoan: tác giả, nơi chốn và thời gian sáng tác
Người nhận, mục đích, văn thể, cấu trúc, đơn vị văn chương và nội dung
Sự linh ứng và tính cách hợp quy. Văn bản, các lần in ấn và các bản dịch
Chương III Tương quan giữa sách Khôn Ngoan và nền văn chương ngoài Thánh Kinh
Tương quan giữa sách Khôn Ngoan và nền văn chương ngoài Thánh Kinh
Tưong quan giữa sách Khôn Ngoan và nền văn chương Hy lạp
Các ảnh hưởng kinh thánh trên sách Khôn Ngoan
Vai trò của sách Khôn Ngoan trong tiến trình mạc khải. Ảnh hưởng của sách Khôn Ngoan trên tư tưởng của thánh Phaolô
Ảnh hưởng của sách Khôn Ngoan trên thánh Gioan
Chương IV Sách Thánh Vịnh. Việc hình thành, cấu trúc, tựa để, các tác giả, thời gian sáng tác
Sách Thánh Vịnh
Việc hình thành, cấu trúc và tựa đề các Thánh Vịnh
Các tác giả và thời gian sáng tác
Các Thánh Vịnh được sáng tác trước hay sau thời lưu đầy?
Chương V Môi trường nguồn gốc phụng tự, văn thể. Tương quan với nền văn chương vùng Trung Đông Cổ
Môi trường nguồn gốc của các Thánh Vịnh và các văn thể
Nguồn gốc phụng tự của các Thánh Vịnh
Tương quan giữa các Thánh Vịnh và nền văn chương vùng Trung Đông Cổ
001 Nền văn chương khôn ngoan trong Thánh Kinh Cựu Ước
002 Một số tác phẩm trong nền văn chương khôn ngoan Ai Cập
003 Tương quan giữa sự khôn ngoan đông phương và sự khôn ngoan do thái
004 Sự khôn ngoan trong lịch sử tư tưởng do thái
005 Trào lưu khôn ngoan bên trong các trào lưu thần học do thái thời hậu lưu đầy
006 Trào lưu khải huyền
007 Các tác phẩm khôn ngoan được biên soạn sau năm 200 trước công nguyên
008 Sách Châm Ngôn
009 Hai sưu tập chính của sách Châm Ngôn
0010 Các sưu tập còn lại của sách Châm Ngôn
0011 Cấu trúc các sưu tập sách Châm Ngôn
0012 Thế giới khôn ngoan của sách Châm Ngôn
0013 Từ ngữ và kiểu hành văn của sách Châm Ngôn
0014 Các bức chân dung nhỏ và việc nhân cách hóa sự khôn ngoan
0015 Bản văn sách Châm Ngôn
0016 Các đề tài và giáo huấn của sách Châm Ngôn sự khôn ngoan
0017 Người khôn ngoan, kẻ khờ dại
0018 Lời nói theo sách Châm Ngôn
0019 Sự giận dữ và tự chế. Gìn giữ nội tâm và tiết độ, Đức khiêm nhường và tính kiêu căng
0020 Gương mặt của phụ nữ
0021 Tương quan giữa cha mẹ và con cái
0022 Một nền giáo dục mạnh mẽ
0023 Sự tai hại của tật nghiện rượu. Tính siêng năng và lười biếng
0024 Của cải giầu sang và sự nghèo túng
0025 Tình bạn, lòng tốt và sự liêm chính
0026 Cãi vả, kiện tụng, công lý và làm chứng
0027 Thương mại và các nguy cơ, các bảo đảm. Đừng lấy ác báo ác. Kín đáo trong lời ăn tiếng nói
0028 Vua chúa và chính quyền
0029 Thiên Chúa và con ngưòi
0030 Người khôn ngoan và người công chính
0031 Sự thưởng phạt
0032 Tên gọi, chỗ đứng trong Thánh Kinh và nội dung
0033 Cấu trúc
0034 Văn thể, ngôn ngữ và kiểu diễn tả
0035 Các nguồn tài liệu và tác giả
0036 Thời gian sáng tác các văn bản và mục đích
0037 Quan niệm về Thiên Chúa
0038 Con người
0039 Khổ đau
0040 Sách ông Gióp trong sự phát triển của Mạc Khải và tính cách thời sự của nó
0041 Qohelet hay sách Giảng Viên
0042 Tên gọi và tính cách hợp quy của sách Giảng Viên
0043 Thời gian sáng tác và bối cảnh lịch sử
0044 Cấu trúc sách Giảng Viên
0045 Tri thức luận theo sách Giảng Viên
0046 Thiên nhiên và vũ trụ
0047 Thiên Chúa sáng tạo và con người
0048 Giá trị cuộc sống con người
0049 Vấn đề thiện ích
0050 Tôn giáo theo quan niệm của Qohelet
0051 Thế đứng của sách Giảng Viên trong tư tưởng vùng Trung Đông Cổ
0052 Tư tưởng của Qohelet trong tương quan với tư tưởng khôn ngoan Ai Cập
0053 Sự khôn ngoan trong các tác phẩm văn chương vùng Lưỡng Hà Mêsopôtamia
0054 Thế đứng của Qohelet trong lịch sử nên văn hóa Do thái
0055 Các quan niệm khác nhau về sự thưởng phạt trong thế giới Do thái
0056 Các quan niệm khác nhau trong quan niệm thưởng phạt của thế giới Do thái
0057 Những vấn đề còn bỏ ngỏ trong sách Giảng Viên
0058 Qohelet và vấn đề bất tử của linh hồn
0059 Thứ từ ngữ Qohelet dùng trong văn bản
0060 Lịch sử vấn đề sách Qohelet
0061 Ben Sira hay sách Huấn Ca. Tên gọi và kết cấu
0062 Viễn tượng thần học và nội dung giáo lý của sách Huấn Ca
0063 Gương mặt của sự khôn ngoan
0064 Đức Khôn Ngoan theo chương 24
0065 Sự thưởng phạt theo giáo huấn sách Ben Sira
0066 Một vài giáo huấn luân lý. Cẩn trọng trong lời nói và tiết độ trong cách sống
0067 Quan niệm về sự giầu có và nghèo túng
0068 Vai trò của phụ nữ
0069 Các hình thái văn chương khác nhau
0070 Một vài hình thái văn chương khác
0071 Từ ngữ tượng hình trong sách Huấn Ca
0072 Từ vựng tượng hình trong sách Huấn Ca
0073 Văn bản và các bản dịch sách Huấn Ca
0074 Tính cách hợp quy của sách Huấn Ca
0075 Sách Khôn Ngoan – tác giả, nơi chốn và thời gian sáng tác
0076 Người nhận, mục đích, văn thể, cấu trúc, đơn vị văn chương và nội dung
0077 Sự linh ứng và tính cách hợp quy. Văn bản, các lần in ấn và các bản dịch
0078 Quan niệm về con người
0079 Số phận con người theo sách Khôn Ngoan
0080 Cái chết, sự thưởng phạt và sự sống lại
0081 Đức Khôn Ngoan được nhân cách hóa
0082 Vai trò của Đức Khôn Ngoan trong công trình tạo dựng và tương quan của Đức Khôn Ngoan với con cái loài người
0083 Phương pháp sư phạm của Đức Khôn Ngoan trong việc giáo huấn con người
0084 Thuyết độc thần theo giáo huấn sách Khôn Ngoan
0085 Tội tôn thờ thiên nhiên và tôn thờ các ngẫu tượng
0086 Tương quan giữa sách Khôn Ngoan và nền văn chương ngoài Thánh Kinh
0087 Tưong quan giữa sách Khôn Ngoan và nền văn chương Hy lạp
0088 Các ảnh hưởng kinh thánh trên sách Khôn Ngoan
0089 Vai trò của sách Khôn Ngoan trong tiến trình mạc khải. Ảnh hưởng của sách Khôn Ngoan trên tư tưởng của thánh Phaolô
0090 Ảnh hưởng của sách Khôn Ngoan trên thánh Gioan
0091 Sách Thánh Vịnh
0092 Việc hình thành, cấu trúc và tựa đề các Thánh Vịnh
0093 Các tác giả và thời gian sáng tác
0094 Các Thánh Vịnh được sáng tác trước hay sau thời lưu đầy
0095 Môi trường nguồn gốc của các Thánh Vịnh và các văn thể
0096 Nguồn gốc phụng tự của các Thánh Vịnh
0097 Tương quan giữa các Thánh Vịnh và nền văn chương vùng Trung Đông Cổ
0098 Ý niệm về Thiên Chúa
0099 Thiên Chúa thánh thiện và vinh quang
0100 Giavê Thiên Chúa đối với hạnh phúc của con người
0101 Thiên Chúa cứu độ và công trình của Người
0102 Thiên Chúa là Đấng yêu mến và thương xót con người
0103 Thái độ của con người đối với Thiên Chúa
0104 Các người đạo đức và các thánh theo sách Thánh Vịnh
0105 Kinh nghiệm về sự dữ
0106 Bốn dấu chỉ giúp con người hiệp thông với Thiên Chúa
0107 Kinh nghiệm kết hiệp thần bí
0108 Viễn tượng cánh chung
0109 Vấn đề thưởng phạt
0110 Thiên Chúa đánh phạt kẻ gian ác và báo oán các thù địch của Người
Download file audio: Độc Giả ” Phải Chuột” vào từng đề tài trong playlist và chọn ” Save Taget As” hoặc ” Save Link As” tùy thuộc vào trình duyệt nào đang sử dụng. Chúc Độc Giả thành công.
Cập nhật thông tin chi tiết về Những Câu Nói Lưu Danh Sử Sách Của Đức Thánh Trần. trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!