Xu Hướng 10/2023 # Nợ Em Một Đời Hạnh Phúc Và Lớp Mầm Tình Cảm Phía Sau Hận Thù # Top 14 Xem Nhiều | Dtdecopark.edu.vn

Xu Hướng 10/2023 # Nợ Em Một Đời Hạnh Phúc Và Lớp Mầm Tình Cảm Phía Sau Hận Thù # Top 14 Xem Nhiều

Bạn đang xem bài viết Nợ Em Một Đời Hạnh Phúc Và Lớp Mầm Tình Cảm Phía Sau Hận Thù được cập nhật mới nhất tháng 10 năm 2023 trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Nợ em một đời hạnh phúc là cuốn tiểu thuyết thứ hai mươi của Phỉ Ngã Tư Tồn, tác phẩm này thuộc thể loại ngôn tình và được xem là thử nghiệm mới của “mẹ ghẻ” khi trộn lẫn những dư vị ngọt đắng vào nhau theo một cách vô cùng khác biệt.

Sau khi xuất bản, Nợ em một đời hạnh phúc được bạn đọc Trung Quốc đánh giá rất cao và hiện đang trong quá trình chuyển thể thành phim truyền hình. Thậm chí từ 2023, công ty mua bản quyền đã tích cực “lăng xê” tác phẩm này trên mặt báo nhằm phục vụ cho việc phát sóng.

Tiếc rằng sau nhiều năm, thông tin về bộ phim chỉ còn tồn tại trên những tờ giấy in bám bụi và những diễn viên được dân mạng đề cử cho vai nam chính như Chung Hán Lương, Hồ Ca cũng không còn hào hứng như thuở ban đầu. 

Nợ em một đời hạnh phúc mở đầu với một bối cảnh đầy u ám

Tác phẩm mở đầu với câu chuyện của Đàm Tĩnh, nhân viên thu ngân tại một tiệm bánh lớn trong thành phố và cuộc đời của cô. Qua những nét bút của Phỉ Ngã Tư Tồn, Đàm Tĩnh hiện lên như một người hiền lành, thật thà và có những u uất không thể nói thành lời.

Trong danh sách bạn bè của cô cũng không có nhiều người, thân nhất có lẽ là Vương Vũ Linh và Lương Nguyên An, hai người làm chung ở tiệm bánh và một nhân vật có tên Nhiếp Vũ Thịnh, tiếc rằng họ chỉ là người thân trong quá khứ và hiện tại chỉ còn sót chút oán hận đã mờ phai, sau một mối tình không thành. 

Dẫu vậy, cuộc đời họ lại cứ thế gắn liền với nhau mặc cho một người đã kết hôn và có con nhỏ, một người độc thân và được nhiều cô gái mến mộ. Đàm Tĩnh là cô nhân viên thu ngân đang cố gắng tiết kiệm tiền để chữa bệnh tim cho con, Nhiếp Vũ Thịnh lại là bác sĩ tim mạch hàng đầu.

Trái ngược với sự khó khăn về vật chất của Đàm Tĩnh khi có chồng nhưng hắn ta lại thường xuyên rượu chè, không hề chăm lo vợ con là sự thoải mái của Nhiếp Vũ Thịnh khi sinh ra ở trong gia đình danh giá, bố là chủ tịch một công ty lớn và bản thân cũng không phải lo lắng về tiền bạc.

Trái ngược với sự hạnh phúc của Đàm Tĩnh khi nhìn thấy nụ cười của con mình là sự đắng ngắt của Nhiếp Vũ Thịnh khi nhìn thấy đứa bé, anh cứ thế buông những lời cay độc vì cho rằng người kia đã phản bội mình và phải nhận về báo ứng khi biết đứa trẻ bị bệnh tim, không có tiền chữa trị.

Những chương truyện đầu tiên cứ thế đưa khán giả vào sự rắc rối trong mối quan hệ của hai nhân vật chính. Tưởng chừng họ đã có được hạnh phúc trọn đời nhưng sau bảy năm xa cách, một người thì luôn cố gắng tránh né, một người lại hận không thể khiến cho người kia thân bại danh liệt.

Nợ em một đời hạnh phúc đã mở đầu với một bối cảnh đầy u ám nhưng cũng cho khán giả thấy sau những lớp lang hận thù, tình cảm vẫn cứ thế nảy mầm và trở thành một giấc mơ không thể xóa bỏ mỗi khi màn đêm phủ bóng lên trái tim cả hai. 

“Thời gian ở nước ngoài, anh có thể dùng bài vở để làm tê liệt bản thân, một lúc học hẳn hai bằng tiến sĩ, bao nhiêu thí nghiệm làm không hết, bao nhiêu bài luận viết không xuể; trở về nước, anh có thể lao mình vào công việc để quên đi tất cả, những cuộc phẫu thuật liên tiếp mãi không hết, những buổi hội chẩn mãi không xong. Ấy vậy mà, chính giây phút gặp lại Đàm Tĩnh, tất cả lại quay về, nhanh như một cơn sóng thần.” 

Khi yêu, họ đã dành hết tất cả cho nhau và khi hận, họ cũng dùng hết lý trí để gạt bỏ mọi tình cảm lẫn suy nghĩ về người kia. Có điều, trái tim từ lâu đã tách bạch với não bộ và trở thành hai nửa riêng biệt, không thể ép buộc ai phải quên ai.

Những chuyển biến chậm rãi như cách hạt đậu tương nảy mầm

Mọi chuyện bắt đầu thay đổi từ khi Đàm Tĩnh đưa con đến bệnh viện để khám bệnh và phát hiện đứa bé gặp một căn bệnh nguy hiểm là Tứ chứng Fallot, phương pháp duy nhất là phẫu thuật chỉnh hình thì lại cần đến mười vạn tệ, gấp mười lần số tiền cô tiết kiệm bao nhiêu năm qua.

Cay đắng hơn, người phụ trách khám bệnh cho đứa bé chính là Nhiếp Vũ Thịnh. Đối mặt với người mình từng yêu khi đã có con nhỏ, cả hai tuy khách sáo bề ngoài nhưng lại như vỡ vụn thành từng lớp nhỏ bên trong.

Đắt giá nhất trong những phân đoạn đó là Đàm Tĩnh vì không có tiền để chữa trị cho con mà quyết định hỏi vay tiền của Nhiếp Vũ Thịnh, thậm chí là ép anh bỏ ra năm vạn tệ để đổi lấy quá khứ của mình, vốn là những bức thư tình đầy ngọt ngào mà anh đã gửi cho cô.

Anh đã đưa tiền cho cô nhưng không theo cách thông thường mà vứt tiền xuống đất ở nơi đông người, lại cố tình đổi sang tiền lẻ và chỉ đưa chưa đến ba vạn tệ. Ấy vậy mà Nhiếp Vũ Thịnh không hề vui sướng vì đã chà đạp được Đàm Tĩnh, anh chỉ thấy trái tim mình đau đớn.

“Thực ra anh vẫn ôm một tia hy vọng hão huyền, ví dụ như một ngày nào đó Đàm Tĩnh sẽ nói với anh rằng, Nhiếp Vũ Thịnh, em sai rồi, thực ra em đã nói dối anh. Khi anh khó khăn nhất, khổ sở nhất ở nước ngoài anh đã hèn hạ tự lừa mình rằng, nếu như lúc trở về nước, Đàm Tĩnh bỗng nhiên xuất hiện trước mặt anh, cô chỉ cần nói, em không làm gì hết, em nói dối anh đấy thôi, anh nguyện sẽ tin cô tất cả.

Nhưng ngay đến một cơ hội như vậy, cô cũng không cho anh.”

Ánh sáng chỉ đến với cuộc đời Đàm Tĩnh khi tiệm bánh bị thanh tra, nhờ cơ duyên mà Đàm Tĩnh được điều về tổng công ty và gặp được Thịnh Phương Đình, giám đốc phòng kế hoạch và cũng là người hỗ trợ cho cô rất nhiều về vật chất sau này.

Đàm Tĩnh từ lâu đã vừa phải lo cho Tôn Bình vừa phải trả nợ thay cho người chồng tệ bạc Lâm Vũ Quân. Số tiền chưa đến ba vạn tệ nhận từ Nhiếp Vũ Thịnh cũng phải dùng để bồi thường cho người bị Lâm Vũ Quân đánh, may mắn là vị trí mới trả cô tới gần năm ngàn tệ một tháng.

Trên hết, một công ty đang sở hữu phương pháp mới để điều trị bệnh tim mạch muốn tìm các bệnh nhân gặp Tứ chứng Fallot để thử nghiệm, chi phí thấp hơn phẫu thuật thông thường rất nhiều nhưng lại có rủi ro cao.

Đàm Tĩnh vì muốn cứu Tôn Bình mà chấp nhận tìm hiểu thêm về phương pháp này, ngờ đâu người chịu trách nhiệm tìm bệnh nhân cho phương pháp mới này là Nhiếp Vũ Thịnh. Bất ngờ hơn là ông Nhiếp Đông Viễn, bố của anh ta phải nhập viện và vô tình gặp được đứa bé.

Những chuyển biến này vừa bất ngờ vừa chậm rãi, hai con người sau bảy năm xa cách lại càng ngày càng ràng buộc với nhau vì vận mệnh của Tôn Bình, nó vượt xa khỏi những câu chuyện khác như của giám đốc Thư Cầm và nhân vật Mark bí ẩn, của Lương Nguyên An và Vương Vũ Linh

Phỉ Ngã Tư Tồn cũng cho khán giả thấy tình yêu lớn lên đầy chậm rãi, hệt như cách hai nhân vật chính chờ đợi những hạt đậu tương nảy mầm, chờ đợi một buổi sáng tỉnh dậy sẽ thấy người kia ở bên cạnh mình, bình yên theo đuổi một đời rộng dài phía trước.

Nợ em một đời hạnh phúc và những bí mật dần được hé lộ

Khi cuốn tiểu thuyết dần đi về cuối thì những câu chuyện xoay quanh cuộc đời của Đàm Tĩnh và Nhiếp Vũ Thịnh cũng dần được hé lộ, chúng ta thấy những nhân vật chính và phụ vốn xa cách ở phần đầu, nay lại dần liên kết với nhau đầy chặt chẽ.

Hóa ra nhiều năm về trước, người mẹ tội nghiệp của Đàm Tĩnh đã chấp nhận hy sinh cuộc đời còn lại để đi tìm nguyên nhân đằng sau cái chết của chồng mình, vận mệnh đẩy đưa bà thành cô giáo dạy nhạc của Nhiếp Vũ Thịnh và gặp được Nhiếp Đông Viễn.

Hóa ra nhiều năm về trước, tập đoàn Đông Viễn của bố con nhà họ Nhiếp nhờ có được công thức bí mật của một loại nước uống mà cứ thế đi lên, cạnh tranh với một doanh nghiệp lớn của nước ngoài để vươn thành ngôi sao hàng đầu trong mảng thực phẩm và nước giải khát.

Hóa ra nhiều năm về trước, Lâm Vũ Quân và Đàm Tĩnh chỉ là hợp đồng hôn nhân để có sổ hộ khẩu. Khi Nhiếp Vũ Thịnh hiểu ra sự thật và cố vươn tới người anh yêu thêm một lần nữa, độc giả đều không biết anh liệu có đủ bản lĩnh để gửi lại cô ấy một đời hạnh phúc đã mất từ lâu.

Chỉ còn lại Đàm Tĩnh, tất cả những ủy khuất đều bị cô ấy giấu đi từng điều một. Chỉ đến khi tai nạn ập đến với người cô thầm yêu, mọi thứ mới bắt đầu chạy trốn khỏi chiếc lồng đã giam giữ chúng từ lâu, chờ đợi có lẽ chính là một cảnh giới khác của tình yêu, đơn giản là thương đến vô cùng.

“Cả đời này anh ấy không tỉnh lại, cháu đợi cả đời. Kiếp này chờ không được, cháu sẽ đợi đến kiếp sau. Anh ấy đợi cháu bao nhiêu năm như vậy, cháu sẽ đợi anh ấy cả đời.” – Đàm Tĩnh

Nợ em một đời hạnh phúc của nữ tác giả Phỉ Ngã Tư Tồn đã cất giấu những bí mật ấy quá sâu, độc giả cứ thế bị cuốn theo từng tình tiết và đặt chúng vào bức tranh nhuốm màu hạnh phúc lứa đôi. Hóa ra sau tất cả chỉ còn lại tình yêu, hóa ra điểm cuối của tình yêu chính là một đời yên bình.

Những chi tiết còn mờ ảo phía sau Nợ em một đời hạnh phúc

Đọc đến cuối cùng, hẳn độc giả nào cũng sẽ thắc mắc về những chi tiết còn lấp lửng bên trong tác phẩm. Tam giác xoay quanh Nhiếp Đông Viễn, Nhiếp Vũ Thịnh và Thịnh Phương Đình đã được làm rõ nhưng người mẹ của cả hai thì vẫn còn là ẩn số bên trong Nợ em một đời hạnh phúc.

Người cha đã khuất của Đàm Tĩnh tuy là một chi tiết gây ảnh hưởng đến cục diện của phần đầu nhưng cái chết đầy oan khuất của ông cũng không được làm rõ, độc giả chỉ biết rằng có người đã đứng sau tất cả mà thôi.

“Hồi đầu Nhiếp Đông Viễn khởi nghiệp chủ yếu dựa vào loại thức uống dinh dưỡng này, nghe nói là nhờ công thức có lịch sử sáu chục năm do Hoa kiều già kia giao cho nhà nước sau khi tiến hành công tư hợp doanh. Xưởng sản xuất ấy cũng dựa vào công thức đó mới tồn tại được bấy nhiêu năm trong thời kỳ bao cấp. Bố tôi là nhân viên phòng kỹ thuật, trước đây vẫn phụ trách bảo quản công thức đó. Không phải tự nhiên ông bị tai nạn xe cộ, mà là có kẻ giết người diệt khẩu.” – Đàm Tĩnh

Nhiếp Đông Viễn, con người đầy bí ẩn ấy tuy đã lâm vào hôn mê nhưng độc giả rồi đã hiểu cuộc đời của ông, bao nhiêu cố gắng đều dành cho những người thân yêu của mình. Phỉ Ngã Tư Tồn đã cho ông một kết thúc đầy lấp lửng, điều này khiến họ cũng phần nào tiếc thương.

Trên hết, tình yêu của Thư Cầm và Mark tuy đã kết thúc nhưng phần đông người đọc đều mong họ về sau sẽ có được một cuộc sống yên bình cho mình, họ cũng hy vọng cái kết đẹp sẽ đến với cặp đôi Lương Nguyên An và Vương Vũ Linh, những người đã theo sát Đàm Tĩnh từ đầu.

Chỉ tiếc rằng tình yêu và đoạn đường tiếp theo của những nhân vật ấy đều phải nhường chỗ cho hai nhân vật chính, hoàn toàn mất đi trong những trang viết cuối và có lẽ, sự xuất hiện của họ chỉ để tạo nên bức tranh toàn cảnh cho Nợ em một đời hạnh phúc.

Chỉ tiếc rằng nếu những hạt sạn này được chú ý, tác phẩm sẽ còn hoàn thiện hơn và tạo nên một bức tranh đẹp hơn nữa, để người đọc thấy tình yêu là điều dành cho tất cả mọi người, là hạt giống ẩn trong lồng ngực tất cả chúng ta, không thể phai nhòa.

Minh Tuấn

Nợ Em Một Đời Hạnh Phúc

Tặng cho mỗi người con gái từng may mắn gặp được tình yêu: Càng can đảm, càng hạnh phúc! Bảy năm trước. Cô nói: Tôi cố ý đấy, để dính bầu là tôi cố ý, nạo nó đi cũng là theo kế hoạch, chỉ để hành hạ anh. Trên đời này chuyện tàn nhẫn nhất là gì anh biết không? Là khiến người ta tưởng rằng mình có được tất cả, nhưng cuối cùng mới phát hiện ra lầm to. Mất mát là thế nào anh biết không? Tương lai sụp đổ là thế nào anh biết không? Tôi chưa bao giờ yêu anh cả, giữa chúng ta thế là hết rồi.Anh nói: Hết ư? Chưa đâu, chưa làm cô thân bại danh liệt, thì tôi chưa buông tay.

Bảy năm sau. Cô nói: Mười vạn. Anh biết tôi cần tiền mà, có lẽ anh vẫn… còn thích tôi. Vì thế, nếu anh muốn ở lại đêm nay, được thôi, nhưng đưa tôi mười vạn. Anh nói: Romeo chưa gặp được Juliet, không phải, Romeo đã gặp được Juliet rồi, nhưng Juliet đâm chàng một nhát, lại còn đâm trúng tim, khiến Romeo không sao vùng thoát ra được… Chàng cũng không nghĩ đến chuyện vùng vẫy, nên cứ thế bị Juliet giết chết. Bị người mình yêu thương đâm thẳng vào tim, còn chuyện gì tàn nhẫn hơn chuyện này nữa? Nhiếp Vũ Thịnh và Đàm Tĩnh, bảy năm trước xa cách vì hiểu lầm, bảy năm sau tái ngộ lại đeo sầu mới. Chỉ có điều, số mệnh đã định sẵn rằng, có một kiểu tình yêu mà cho dù chia cắt bao lâu, thì mỗi lần tương hợp lại nhen lên những điều kỳ diệu.Đàm Tĩnh từng nói, khi nào đậu nảy mầm, cô sẽ quay về.

Nhưng suốt bảy năm, Nhiếp Vũ Thịnh vẫn âm thầm ngâm hết đĩa đậu này đến đĩa đậu khác, rồi chờ hết đĩa đậu này đến đĩa đậu khác nảy mầm, nhưng cô gái trong sáng ngây thơ ấy mãi không trở lại. Để rồi đến khi trùng phùng, cô đã thành bà mẹ một con. Và anh lại là bác sĩ điều trị chính cho con trai cô. Bảy năm xa cách, ai biết lòng ai có đổi thay? Thù cũ oán nay giăng mắc, là ai đã nợ ai một đời? “Là thứ thuốc phiện không thể cai, là cơn đau không thể cắt, có một loại tình yêu không thay đổi theo thời gian, có một loại tình yêu càng giằng xé càng sâu sắc.”

Tên truyện: Nợ Em Một Đời Hạnh Phúc

Tác giả: Phỉ Ngã Tư Tồn

Dịch giả / editor: Trịnh Thanh Hà

Thể loại: Ngôn tình Trung Quốc

3 Lời Phật Dạy Về Hận Thù &Amp; Cách Hoá Giải Hận Thù

(www.LoiChucNhau.com) – Lời phật dạy về hận thù hay và sâu sắc đầy ý nghĩa mà tất cả chúng ta đều nên đọc. Hận thù là gì và Liệu có phải hận thù là điều không thể xoá bỏ được là câu hỏi rất nhiều người muốn hỏi? Hôm nay qua bài viết nay chúng ta hãy cùng đi tìm hiểu về những khúc mắc này nhé!

Trong 66 lời phật dạy thì đức phật có căn dặn chúng ta về các xóa bỏ thù hận: “Hận thù người khác là một mất mát lớn nhất đối với mình.”

Sự buông xả được ví như cách ta xé mảnh giấy nợ của ân oán giang hồ giữa ta và người. Người tạo ra khổ đau có thể nghĩ rằng họ làm vì công bằng, hoặc không có lựa chọn nào khác; trong khi đó ta là nạn nhân hoàn toàn bị động. Cái chết ập đến, khổ đau chầu chực, bất hạnh có thể diễn ra với ta theo cách thức này hay cách thức khác dưới sự chủ đạo ý thức của người kia, do đó nỗi khổ niềm đau của ta dễ dàng gia tăng. Buông xả được thiết lập thì món nợ được an bài.

Đức Phật dạy, dòng cảm xúc khổ đau của hận thù cũng như vậy. Khi ta bị một mũi tên của hận thù bắn vào tim thì sự đau nhói làm cho ta giãy giụa. Đức Phật dạy nghệ thuật tháo gỡ bằng cách đừng dùng đuôi của mũi tên để kéo ra, vì kéo như vậy mũi tên theo thế nghịch sẽ xé da thịt bên trong. Tốt nhất phải chịu đựng, có bản lãnh cầm lấy mũi tên bẻ gãy phần đầu, sau đó mới dùng hết sức bình sinh, rút mũi tên ra. Chịu đau một chút nhưng sau đó ta còn có cơ hội để chữa lành. Nếu lúc đó ta vội vàng giãy giụa, muốn trả đũa, thể hiện tất cả nỗi khổ niềm đau, là chính ta đã tự biến mình thành nạn nhân lần thứ hai. Mỗi lần tâm niệm hận thù xuất hiện thì ta trở thành nạn nhân lần nữa, dẫn đến tự hoại lần hồi mà không hay. Như vậy, ý thức về tác nhân gây ra khổ đau là nguyên nhân sinh ra nỗi hận thù rất lớn.Chính bởi vậy mà nếu ta mạnh dạn xé đi giấy nợ, thì tâm ta sẽ được thoải mái, an lạc. Còn giữ nó là đang giữ ngọn lửa trong căn nhà, có thể tạo ra hỏa hoạn. Trong sự thiêu cháy của lòng sân. Kẻ thù chưa chắc đã bị đốt, trái lại, người ôm hận đang nỗ lực có ý thức thiêu đốt chính mình và người thân. Truyền dòng cảm xúc hận thù đó cho người thân hay bất kỳ ai, thì hận thù tiếp nối hận thù không tháo gỡ được.

Như vậy, tác nhân của nỗi khổ niềm đau, dưới góc độ tâm lý trị liệu, không phải do kẻ thù, mà chính nạn nhân không buông bỏ được cảm giác hận thù tạo ra. Vì vậy sự trả đũa không phải là giải pháp lâu dài. Trong kinh Pháp Cú có câu:

“Hận thù diệt hận thù

Đời này không có được

Từ bi diệt hận thù

Là định luật nghìn thu”.

Chỉ có tình thương, lòng từ bi, sự tha thứ mới có thể chấm dứt hận thù một cách vĩnh viễn. Đây là quy luật của muôn đời, nghĩa là nó không chỉ có giá trị trong hiện tại mà còn tiếp tục có giá trị vĩnh viễn trong tương lai.

Những phương pháp hóa giải thù hận theo lời Phật dạy 1.Hãy tha thứ để mọi nỗi tức giận tiêu tan

Nhận thức rõ hận thù sẽ làm con người tràn ngập khổ đau, dẫn dắt chúng ta ngày càng xa rời cuộc sống an lạc. Vì vậy, hóa giải hận thù là đi ngược chiều sinh tử, trở về nguồn cội bình an.

Chình vì vậy muốn chuyển đổi nỗi tức giận, oán ghét giữa bản thân với người khác, tự mỗi người phải hóa giải mọi vướng mắc xấu ác, thù hận trong suy nghĩ, lời nói, việc làm, sinh hoạt hàng ngày để mình và người thoát khỏi sự khổ, luôn sống trong cảm giác an lạc; đó là mục tiêu mà Đức Phật đã thành tựu trọn vẹn. Trước khi để người khác không còn oán giận thì tự tâm chúng ta phải tập tha thứ cho những người làm điều có lỗi và tổn thương đến ta.

2. Hãy tự biết sám hối, nhận lỗi khi làm sai

Tự thân nhận lỗi, hổ thẹn với lòng khi làm điều gì sai là một cách để hóa giải xung đột, hận thù giữa người với người. Bởi lẽ, khi làm sai mà ta càng cố chấp, cho rằng mình có địa vị cao hơn, giàu có hơn, lớn tuổi hơn… mà không chịu thừa nhận cái sai, o ép người dưới mình. Như vậy, họ sanh tâm tức giận mà từ đó, oán thù mới phát khởi.

Nếu tự biết mình sai mà thừa nhận, sám hối thì người kia đâu có tức giận làm gì. Đó mới là cách hữu hiệu để hóa giải những ác nghiệp nhiều đời và không tạo thêm nghiệp xấu mới.

Sự tức giận trong tâm ta, đôi khi bản thân tự bào chữa rằng làm vậy vì lẽ công bằng, để mọi người phải nhìn nhận mình sai chỗ nào mà sửa đổi hoặc cho rằng không còn lựa chọn nào khác. Thế nhưng, vận mệnh cuộc đời con người lại không phải do chính bản thân mỗi người quyết định. Cái chết ập đến, khổ đau chầu chực, bất hạnh có thể diễn ra với ta bất cứ lúc nào.

Nếu khi nhắm mắt mà tâm không buông xả, mang theo món nợ ân oán của kiếp này để rồi kiếp sau gặp lại, oán oán lại chất chồng. Nếu mạnh dạn xé đi giấy nợ, thì tâm ta sẽ được thoải mái, an lạc. Còn giữ tâm sân hận trong lòng, chẳng khác nào như tự thiêu đốt chính mình và người thân. Trong ngọn lửa của oán thù, kẻ thù chưa chắc đã bị đốt, trái lại, người ôm hận đang tự giết chính mình.

“Nhân vô thập toàn” là câu nói chuẩn xác để nói về bản tính của con người. Bởi lẽ, ai cũng không hẳn là người toàn thiện hoặc toàn ác. Bên trong mỗi một người, dẫu là người tốt cũng chất chứa ít hay nhiều sự ghen ghét, đố kỵ, kiêu căng hoặc thậm chí là hận thù một ai đó. Chính những điều này như liều thuốc độc tàn phá con người về thể chất lẫn tinh thần. Đôi khi, bạn không thể ngờ lòng hận thù của mình có thể “bào mòn” bản thân khủng khiếp thế nào khi ngày ngày bạn sống trong tức giận, oán ghét. Tìm những phương pháp hóa giải hận thù cũng chính là cách tự cứu lấy mình vậy.

……………………………………..

1. Con người đang bị đầu độc bởi tiền tài, danh vọng, ái tình

Căn bản của hận thù là sân. Đây là phiền não mẹ sẽ lôi kéo những phiền não con là phẫn và hận. Tất cả những dòng sông này làm đau khổ con người, chìm nổi trong uất ức, oán thù, không ngày nào cởi thoát được. Cho dù chỉ một ý niệm sân rất nhỏ manh nha trong lòng nhưng nó như đám than lớn chực chờ chỉ một cơn gió đến là thổi bùng lên, thiêu rụi tất cả.

Cũng vậy, khi những khó chịu, bực tức giữa ta và người cho dù nhỏ nhưng tích tụ lâu ngày đến khi gặp chút nghịch duyên là bùng phát, khiến bản thân mất kiểm soát về lời nói cho đến hành vi. Mọi điều tốt đẹp trước đó bỗng chốc tiêu tan. Cũng giống như bà Thanh Đề từ lòng nhất tâm thành kính cúng dường gạo nhưng chỉ vì sự tức giận với các chú tiểu mà gây nên ác nghiệp, đọa địa ngục khổ đau. Tất cả cũng từ niệm sân nổi lên mà thiêu rụi mọi công đức trước đó. Cội rễ khiến con người sanh tâm tức giận đa phần từ 3 yếu tố quan trọng nhất là tiền tài, danh vọng và ái tình.

Tiền tài

Tiền tuy là vật vô tri vô giác nhưng nó có một sức mạnh vô hình điều khiển con người cả về lương tri và hành động. Vì tiền, biết bao gia đình tan vỡ, anh em bất hòa, tranh chấp gia tài dẫn đến oán thù, từ mặt nhau. Nhiều cặp vợ chồng khi sống chung thì hạnh phúc nhưng vì một biến cố nào đó họ đưa nhau ra tòa li dị. Đến khi hết nghĩa vợ chồng thì phân chia nhau từng cái chén, cái giường cho đến tài sản trong hôn nhân. Đến khi vì vợ hoặc chồng chiếm đoạt tiền của người kia, dẫn đến tình vợ chồng không còn mà chỉ còn nổi oán hận ngập tràn. Vì tiền bạc, tình làng nghĩa xóm, tình bạn bè cũng xa lìa. Thậm chí, vì tiền mà người ta tước đoạt mạng sống của người khác. Cứ bởi vậy mà oán thù chất chồng ngày thêm lớn.

Danh vọng

Con người trong xã hội hiện đại luôn chạy theo chức quyền, càng ngày càng cố leo thật cao để lên “chiếc ghế” danh vọng. Cuộc chiến tranh giành ấy không có tiếng súng nhưng khốc liệt vô cùng. Kẻ thắng thì kiêu căng ngạo mạn, người yếu thế hơn thì buồn rầu, tức giận, thậm chí oán hận những người có địa vị cao hơn mình. Họ tìm mọi cách để bới móc, chỉ trích những khuyết điểm của người kia và cho dù bề ngoài thì tỏ ra rất lịch sự nhưng bên trong thì tìm mọi cách để hạ bệ họ, hòng leo lên vị trí mà mình mong muốn.

Ái tình

Ngày xưa Lý Mạc Sầu (nhân vật trong truyện Thần Điệu Đại Hiếp của tác giả Kim Dung) từng thốt lên câu nói chất chứa đầy u uất “Hỏi thế gian tình là chi”. Bởi tình yêu có thể cho người ta những phút giây hạnh phúc tột cùng nhưng cũng đẩy ta vào chốn khổ đau không lối thoát. Có người vì yêu không được một ai đó mà đâm ra hận thù, tìm mọi cách để hủy hoại danh dự, dung nhan hoặc ghê sợ hơn là mạng sống của người mà họ yêu chỉ với suy nghĩ rằng để không ai có thể yêu người đó nữa. Lại có những đôi trai gái, vợ chồng yêu thương nhau nhưng một trong hai người phản bội, khiến người kia chơi vơi, hụt hẫng, trái tim đầy thương tổn và giận dữ.

Tất cả chúng ta, nếu có oán thù với người này người khác thì không chỉ làm ta đau khổ trong một đời mà đến kiếp sau lại ôm hận thù đó gặp nhau mà tiếp tục trả. Vì vậy, nếu không hóa giải thì chẳng những một đời mà nhiều đời, ghét bỏ đố kỵ sân si tái sanh vào con đường xấu, ôm oan trái để trả nợ nhau. Giết người vô cớ hằng ngày là vì vậy. Vì thế với những cảm giác giận dữ về tiền tài, danh vọng, ái tình, mỗi người chúng ta cần phải làm gì nhằm hóa giải, đối trị, để tâm hồn trở nên bình an, phẳng lặng, cho những hạt giống yêu thương nảy nở đong đầy hơn.

2. Những phương pháp hóa giải Tha thứ để mọi nỗi tức giận tiêu tan

Nhận thức rõ hận thù sẽ làm con người tràn ngập khổ đau, dẫn dắt chúng ta ngày càng xa rời cuộc sống an lạc. Vì vậy, hóa giải hận thù là đi ngược chiều sinh tử, trở về nguồn cội bình an. Vậy muốn chuyển đổi nỗi tức giận, oán ghét giữa bản thân với người khác, tự mỗi người phải hóa giải mọi vướng mắc xấu ác, thù hận trong suy nghĩ, lời nói, việc làm, sinh hoạt hàng ngày để mình và người thoát khỏi sự khổ, luôn sống trong cảm giác an lạc; đó là mục tiêu mà Đức Phật đã thành tựu trọn vẹn. Trước khi để người khác không còn oán giận thì tự tâm chúng ta phải tập tha thứ cho những người làm điều có lỗi và tổn thương đến ta.

Như vậy, sau khi tha thứ cho những lỗi lầm của người khác, để họ yêu quý và hết lòng vì chúng ta. Thì lúc đó, ta mới hóa giải nỗi hận thù phát xuất từ mối nhân duyên ta nợ người khác, có lỗi với người đang oán trách ta. Với những ai đã hiểu và yêu thương chúng ta, họ sẽ là người giúp hóa giải hiềm khích, ân oán với người mà ta mắc nợ từ nhiều đời nhiều kiếp.

Tuy nhiên, căn bản của việc chuyển đổi hận thành yêu phải tự do bản thân hóa giải. Mỗi người nên hiểu rằng, tập họp người tốt bênh vực mình, giúp mình hóa giải oán thù với người khác không phải là kêu gọi và dụ dỗ mà thật ra từ tâm ta phát khởi cả. Đức Phật dạy rằng tham, sân, si, mạn, nghi, ác kiến… chính là ma quỷ trong lòng ta. Ta đánh đuổi chúng bằng cách tu cho thành tựu các thiện pháp là tín, tàm, úy, vô tham, vô sân, vô si, v.v… Khi để những điều tốt đẹp này nảy nở trong lòng thì những người tốt trong xã hội sẽ tự tìm đến ta mà hợp tác, giúp đỡ.

Tự sám hối, nhận lỗi khi làm sai

Tự thân nhận lỗi, hổ thẹn với lòng khi làm điều gì sai là một cách để hóa giải xung đột, hận thù giữa người với người. Bởi lẽ, khi làm sai mà ta càng cố chấp, cho rằng mình có địa vị cao hơn, giàu có hơn, lớn tuổi hơn… mà không chịu thừa nhận cái sai, o ép người dưới mình. Như vậy, họ sanh tâm tức giận mà từ đó, oán thù mới phát khởi. Nếu tự biết mình sai mà thừa nhận, sám hối thì người kia đâu có tức giận làm gì. Đó mới là cách hữu hiệu để hóa giải những ác nghiệp nhiều đời và không tạo thêm nghiệp xấu mới.

Buông xả

Sự tức giận trong tâm ta, đôi khi bản thân tự bào chữa rằng làm vậy vì lẽ công bằng, để mọi người phải nhìn nhận mình sai chỗ nào mà sửa đổi hoặc cho rằng không còn lựa chọn nào khác. Thế nhưng, vận mệnh cuộc đời con người lại không phải do chính bản thân mỗi người quyết định. Cái chết ập đến, khổ đau chầu chực, bất hạnh có thể diễn ra với ta bất cứ lúc nào. Nếu khi nhắm mắt mà tâm không buông xả, mang theo món nợ ân oán của kiếp này để rồi kiếp sau gặp lại, oán oán lại chất chồng. Nếu mạnh dạn xé đi giấy nợ, thì tâm ta sẽ được thoải mái, an lạc. Còn giữ tâm sân hận trong lòng, chẳng khác nào như tự thiêu đốt chính mình và người thân. Trong ngọn lửa của oán thù, kẻ thù chưa chắc đã bị đốt, trái lại, người ôm hận đang tự giết chính mình.

Dùng chất liệu tình thương để hóa giải hận thù

“Hận thù diệt hận thù

Đời này không có được

Từ bi diệt hận thù

Là định luật nghìn thu”.

Quả vậy, chỉ có tình thương, lòng từ bi mới có thể chấm dứt hận thù một cách vĩnh viễn. Đây là quy luật của muôn đời, nó không chỉ có giá trị trong hiện tại mà mãi mãi về sau. Để tháo gỡ lòng hận thù, và không gieo rắc khổ đau cho người khác, tốt nhất ta chuyển suy nghĩ tiêu cực sang tinh thần khoan dung, rộng mở. Có như thế ta mới bước vào và mở rộng bầu không gian an lạc vô cùng tận.

Cũng giống như Đề Bà Đạt Đa vì tức giận, ghen ghét với Đức Phật ngay từ khi Ngài còn là Thái tử. Bởi trong cuộc thi nào, nhất là cuộc thi giành cưới công chúa Da Du Đà La thì Đề Ba Đạt Đa vẫn thua. Ông đem lòng oán hận Đức Phật từ khi đó. Thế nhưng, trái ngược với ngọn lửa sân si bùng cháy trong ông, Đức Phật lại tắm mát tâm hồn ấy bằng một tình thương vô điều kiện.

Trong xã hội này không ai đáng thương và thật sự đáng ghét cả. Thiện ác trong mỗi người là tương đối, ai cũng có hoa hồng và ai cũng có rác. Vì vậy, dùng tâm yêu thương là cách nhanh nhất để hóa giải hận thù, thu hẹp khoảng cách giữa người với người. Nếu trong cuộc đời này ta đem trái tim yêu thương với ngay cả người thù ghét mình thì người đó không thể thù ghét mãi ta được.

Thật sự, không ai trên cuộc đời này muốn oán ghét nhau. Bởi vì, mỗi ngày sống trong sự ti hiềm, ganh đua, uất hận, thật sự rất mệt mỏi và đáng thương. Thế nhưng, làm thế nào để tháo gỡ nó lại không phải là một việc dễ dàng. Điều đó cần một quyết tâm và một quá trình tu tập bền bỉ. Mỗi ngày, mỗi ngày, ta thầm chắc nhở mình 4 phương pháp hóa giải hận thù, nhắc mình nhớ cuộc đời vô thương, để yêu thương còn không đủ chỗ cớ sao để oán thù chen vô. Có như vậy, tâm ta mới nhẹ nhàng, thảnh thơi, ung dung dạo bước trên đường đời, để cõi Ta Bà này chẳng khác gì Tịnh Độ trần gian.

Status Tình Yêu Say Nắng Một Người Từ Phía Sau

Say nắng anh….Ừ thì má em có chút nóng râm ran, nhưng hình như gương mặt ai đó cũng có chút sắc đỏ ngại ngùng. Có chăng là vì sáng hôm ấy nắng rực hơn mọi ngày, phải không anh? Chỉ có điều… tại sao tim em đập nhanh hơn, mạnh hơn và sao chân em lại muốn bước về phía trước, phía có anh?

Đã bao lần em tự nhủ với mình rắng đó chỉ là cơn say nắng nhất thời. Nhưng từng ngày, từng ngày qua đi, chút “say” thuở đầu nay đã thành “si” mất rồi. Người ta bảo con gái là phải được nâng niu, chiều chuộng, được theo đuổi. Em cũng muốn được chiều chuộng, được nâng niu, được anh nói lời yêu, nhưng nếu cứ tiếp tục chờ, biết đâu em lại để anh vụt mất.

Có lẽ là 10 năm, 20 năm hay 50 năm sau, em cũng chẳng quên giây phút đứng trước anh, bất-chấp-hết mà nói yêu anh. Bởi em muốn sống thật với lòng mình, với tình cảm của mình. Bởi cuộc đời là hữu hạn, thế nên yêu thì cứ nói là yêu, nhớ thì cứ nói là nhớ. “Em yêu anh”, em thừa nhận rồi đấy!

Thật ra không biết tự lượng sức mình cũng là một loại bi kịch. Vì không biết mình biết ta nên mới dễ vấp ngã vào ngộ nhận, say nắng hoặc đơn phương, cuối cùng mọi quyết định đều sai ngay từ trước khi khởi đầu. Thành ra cứ mòn chân trên con đường không dẫn đến đâu…

Bao lâu rồi, sau khi cuộc tình cũ tan vỡ, em mới lại có những cảm giác như này… Cảm giác như thực sự như một đứa con gái, như tuổi trẻ vẫn còn đây, như yêu thương vẫn còn dào dạt trong trái tim đã từng đi qua đau thương…

Em vẫn tin mọi cuộc gặp gỡ đều do định mệnh. Người ta gặp được nhau là nhờ “duyên”, còn có được bên nhau đến trọn đời hay không thì vẫn còn hỏi “phận”. Ta gặp nhau bởi định mệnh chọn duyên, nhưng còn bao năm tháng cuộc đời phía trước để biết chữ “phận” có dành cho nhau.

Chúng ta là đồng nghiệp và đều có tình yêu của riêng mình. Bạn gái anh và bạn trai em đều là một kiểm toán viên. Vì có người yêu làm kiểm toán, cả anh và em, những con người thường xuyên bị bỏ rơi lại một mình và tự hẹn hò với nỗi cô đơn. Có phải vì lẽ đó, chúng ta đã đến với nhau một cách cuồng nhiệt và nồng nàn. Như hạn hán gặp phải cơn mưa rào và như ánh nắng yếu ớt vụt sáng sau những ngày dông bão.

Em chọn say nắng để tự kìm lòng. Là những ngày tháng uống với nhau vài cốc bia, tâm sự xuyên đêm chuyện công việc, gia đình và tình cảm.

Em hỏi lòng có phải em đã sai? Và anh cũng chẳng đúng? Chúng ta đã trói nhau trong những dằn vặt và tội lỗi, ngăn cho cơn say nắng cứ mãi là say nắng, rung động mãi là rung động.

Một mối quan hệ lưng chừng. Em hỏi cả thế giới liệu rằng có bao nhiêu mối quan hệ lưng chừng? Em hỏi rằng có bao nhiêu cô gái giống như em và bao chàng trai giống như anh đã từng có giây phút yếu lòng đến mức như vậy? Em sợ thứ say nắng này rồi sẽ thiêu đốt em trên đoạn đường sắp tới. Em sợ đến mức tuyệt vọng…

Ai trong đời cũng từng có vài lần say nắng, rồi thời gian sẽ chữa lành vết thương. Ai cũng có một hiện tại đáng trân trọng, đừng để chút ngọt ngào giữa dòng đời cám dỗ. Bạn gái anh tốt, và bạn trai em cũng vậy. Em viết những điều này không chỉ cho riêng em, mà cho cả những ai đang lạc lối, giữa lưng chừng của yêu thương…

Trong đời có những thứ gọi là tình yêu lớn và những thứ tình yêu nhỏ, vẫn song hành cùng với những thứ tình cảm chẳng đáng được gọi là tình yêu…

Ai biết mối tình sâu sắc của bạn chỉ là cơn say nắng của anh ấy. Ai biết mối tình đầu của bạn chỉ là trò đùa của anh ấy? Vậy tình yêu của bạn, lớn hay nhỏ, say đắm hay say nắng, chỉ là do bạn tự nghĩ thế mà thôi. Chứ nó chẳng có ý nghĩa gì với người con trai ấy. Nếu không, sao anh ấy đã mãi mãi dừng lại ở trong quá khứ của bạn?

Thì đấy! Nếu một ai đó có thể sưởi ấm tấm lòng đã bị đóng băng thì thôi hãy cho trái tim một lần cơ hội để có thể cảm nhận yêu thương. Những người sau này của cuộc đời bạn, họ không có lỗi, và cũng không mắc lỗi lầm gì với thứ tình cảm trước kia của bạn với một người nào đó. Nên đừng đối xử với họ, ” buồn thì vương, thương thì tội”. Thật lòng thương thì đến, còn không thì đừng dừng lại nghỉ chân rồi đi.

Bạn gì à! Tôi thích bạn từ cái nhìn từ phía sau, dù bạn không được lòng nhiều người nhưng đó là một vấn đề khác, còn chuyện tình cảm, bạn có đủ can đảm và yêu thương để chấp nhận một ai đó bước vào cuộc sống của bạn không?

Lời kết: Em chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày em sẽ có một cơn “say nắng” chóng vánh như vậy? Đến thì nhanh, mà vẫn chưa đi trong khi em đang viết những dòng này. Anh cũng đâu có gì đặc biệt lắm nhỉ? Tại sao chẳng cố tình mà vẫn gây cho em thương nhớ.

Tuyển Tập Stt Tâm Trạng Buồn Em Nợ Anh Một Món Nợ Ân Tình

Tuyển tập câu status (STT) tâm trạng buồn Em nợ anh một món nợ ân tình rất hay và ý nghĩa để các bạn đọc và chia sẻ trên trang cá nhân của mình. Người ta bảo nhau nhau rằng món nợ khó trả nhất trên đời này chính là nợ ân tình, vậy mà sao giữa chúng ta con đường đã quá xa, ngỡ như chẳng thể gặp nhau thì anh trả lại ân tình của em sao nhẹ n hàng đến thế..

Hồi tưởng lại quãng thời gian gặp anh một người đàn ông hoàn toàn xa lạ đã nắm lấy tay em dìu em đi qua vết thương lòng của cuộc đời. Lúc em gục ngã anh đã đến như một thiên thần.Anh luôn luôn là người đàn ông chín chắn, đàng hoàng và từng trải.

Nhiều khi em nghĩ có phải anh quá thương chiều em nên em càng được đà…’nghĩ cũng đúng chưa ai quan tâm, chiều chuồng em như anh . Chỉ cần em nói một lời bất kỳ là điều gì anh điều chiều lòng em một cách vô điều kiện.. Anh đã đau lòng lắm phải không anh? Nhiều câu làm tổn thương đến anh thế mà anh không hề trách phạt vẫn lăng lẽ để ý đến từng bữa cơm , giấc ngủ , công việc của em. Em thật đáng trách, đáng ghét phải không? Anh biết không?

Hạnh phúc giữa đời thường dốn vĩ đến và đi rất nhanh, cũng như cách chúng mình gặp và xa nhau cũng vội vàng như thế…Có những lời nói cứ mãi vang vọng trong tiền thức, những lời hứa trao nhau còn dang dỡ, giật mình tỉnh giấc con đường của chúng ta đã không còn chung bước…

Biết nói là tại sao khi bàn tay vốn dĩ quá nhỏ bé của em đã dùng hết sức cũng chẳng thể níu lại đôi bàn tay mạnh mẽ của anh.

Lạc lối, chông chênh giữa biển người, em chẳng còn muốn tin vào ai, ngoài chính bản thân mình lúc này, em đã tin hay nói cách khác em đã ảo vọng quá nhiều, chẳng ai là ở mãi bên cạnh một người, anh cũng không ngoại lệ.

Từ những người dưng, ta yêu nhau, giận nhau, thông cảm cho nhau rồi làm lành, đến cuối cùng vẫn là cái kết như bao người vướng phải, chính thức chia tay trở về vị trí người dưng trong đời anh…

Duyên mang chúng ta gặp nhau, trao nhau bao ân tình, ngỡ mãi theo ngày tháng ấm êm, hạnh phúc rồi cũng chẳng thể bên nhau, tình yêu em trao anh cứ thế mà vẹn nguyên, chưa từng sứt mẻ, còn anh đã vội đi về phía không em, bình yên anh tìm kiếm ở nơi ấy, chẳng là em… Có phải anh chưa từng yêu em?

Nợ anh tất cả những gì đã từng trao nhau cho mối tình chúng mình, giờ em biết điều mình cần làm là để anh ra đi nhẹ nhàng, như chưa từng quen biết người con gái là em…

Chẳng biết anh còn nhớ hay không nhưng em vẫn chưa quên…tất cả mọi thứ về anh. Em chọn cách gom góp bao yêu thương còn sót lại, cất giữ trong tim mình.

Anh không cần biết bất cứ điều gì về em, cũng đường quay lại trao em những câu bông đùa thương hại làm chi, những gì ta nợ nhau chắc chỉ do em nghĩ, bởi hết yêu thương thì làm gì còn nợ nhau nữa chứ.

Chiều nay trên phố bất chợt giai điệu khi xưa anh hay ngân nga hát cho em nghe lại bất chợt vang lên, làm lòng em xao xuyến, bồi hồi, tiếng nấc nghẹn trong tim làm mắt em nhòe đi và khi ấy những cơn mưa nặng hạt cũng bắt đầu trút xuống như che giấu đi giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt em….

Giấc mộng xưa tan rồi, ân tình xưa anh trả em hết rồi, đồng nghĩa với việc đáng nhẽ em nên học cách sống cuộc sống không anh từ lâu lắm rồi…giờ em nhận ra quanh em chỉ toàn là hư ảo. Bận tâm chi người cất bước ra đi…em ở lại cùng niềm đau chôn giấu.

Anh cứ ở bên em, quan tâm em, lo lắng và chúc phúc cho em, nhưng em không thể đáp lại tình cảm của anh, chỉ đơn giản là em không thể nào đối với anh theo cách anh đối với em như vậy.

Em biết ơn anh nhiều lắm, thương anh nhiều lắm, nhưng em không muốn anh vì em mà buồn khổ. Em cũng muốn anh có được hạnh phúc cho riêng bản thân mình lắm chứ, nhưng thật tiếc, anh mang lại hạnh phúc đó không thể là em, mãi không thể là em!

Nhiều khi, em ước anh có thể lạnh lùng, mạnh mẽ mà từ bỏ em, có thể đối xử với em lạnh nhạt cũng được, bỏ mặc em cũng được, miễn là anh có thể thảnh thơi mà tìm niềm vui cho mình và thôi hướng về em bằng trái tim đầy ắp niềm tin và hi vọng. Nhưng anh không làm được.

Nhiều khi, em ước em có thể vô tâm với anh, mặc kệ sự quan tâm của anh, để không bận lòng nữa, không biến tình cảm em dành cho anh thành sự thương hại nữa, để anh từ đó có dũng khí mà rời xa em. Nhưng em cũng làm không được.

Và cứ thế, món “nợ ân tình” của em chồng chất thêm, khiến cho sự day dứt và áy náy trong em cũng theo đó đầy dâng lên mãi. Em biết, anh cho đi là không mong nhận lại. Nhưng có ai trên đời đủ nhẫn tâm mà nhận mãi của anh em trong khi chẳng đem lại cho họ chút gì ngoài những hụt hẫng chênh vênh và những hi vọng mong manh chẳng bao giờ thành sự thực?

Em trách bản thân mình nhiều lắm! Rằng tại sao em không thể rung động trước những gì anh dành cho em, tại sao em không thể hướng trái tim mình về phía anh, không thể ngã vào vòng emy của anh? Em biết, nếu thuộc về anh, em sẽ là kẻ hạnh phúc lắm, em sẽ được thương yêu và an toàn lắm. Nhưng em không thể, trái tim em không thể, định mệnh của em không thể gắn với anh…

“Nợ ân tình” là món nợ mà anh em chẳng thiết tha đòi, nhưng mình thì tha thiết muốn trả! Trả để thấy lòng thanh thản bình yên hơn, để thôi không tự dằn vặt vì mình đã từ chối món quà ngọt ngào nhất mà số phận đã trao tặng cho mình. Nhưng nghịch cảnh là, nếu có thể trả thì ngay từ đầu em đã chẳng phải vay.

Lời kết: Vậy mới nói, “nợ ân tình” là món nợ lớn nhất trong đời, vì nó không bao giờ vơi, chẳng bao giờ cạn. Em cũng chẳng còn biết làm gì khác ngoài chấp nhận, và thầm cầu mong kiếp này ai đó có thể bù đắp lại cho anh một món “nợ ân tình” đủ lớn, để anh không quá thiệt thòi khi cứ mãi cho em vay.

nguồn : stthay.vn

Tổng Hợp Những Câu Danh Ngôn Tình Yêu Và Thù Hận Buồn Ướt Lệ

Tình yêu là 1 cái gì đó mà từ trước tới nay vẫn chưa có ai có thể định nghĩa chính xác được tình yêu. Đó luôn là 1 chủ đề bất tận để tất cả mọi người trong chúng ta cùng khám phá.

Từ đó mà những câu danh ngôn tình yêu và thù hận cũng được dân mạng tìm kiếm nhiều, có những câu danh ngôn ngắn và hay, có những câu danh ngôn dài đáng suy ngẫm.

Chung quy lại họ tìm kiếm danh ngôn tình yêu và thù hận để nhận biết và loại bỏ được chúng, hướng tới cuộc sống vị tha và yêu thương nhau nhiều hơn. Huyền Bùi mời bạn đọc cùng theo dõi nhé.

Tổng hợp những câu danh ngôn tình yêu và thù hận buồn ướt lệ

Những câu danh ngôn tình yêu và thù hận buồn nao lòng

1. Đàn ông khi say sẽ nghĩ đến người phụ nữ mà anh ta yêu nhất. Đàn bà khi say sẽ nghĩ đến người đàn ông mà cô ta hận nhất.

2. Bóng tối không thể xua tan bóng tối, chỉ ánh sáng mới làm được. Hận thù không thể xua đuổi hận thù, chỉ tình yêu mới làm được.

3. Đem lòng yêu một người, có thể là chuyện diễn ra trong tích tắc. Hận một người lại là suốt một đời

4. Thứ đối lập với tình yêu không phải là thù hận. Thứ đối lập với thù hận không phải là tình yêu. Thứ đối lập với cả hai là sự thờ ơ. Không quan tâm tới bất cứ điều gì, dù là tiêu cực hay tích cực.

5. Đàn ông khó lòng bỏ qua, nhưng mau quên và ít khi muốn nhớ. Phụ nữ luôn sẵn sàng tha thứ, nhưng nhớ dai và suy nghĩ rất dài.

6. Cuộc sống quá ngắn ngủi. Hận thù chỉ tàn phá những hạnh phúc tuyệt vời bạn đang có. Hãy cười khi bạn có thể và quên đi những gì bạn không thể thay đổi.

7. Khoảng cách giữa tình yêu và lòng thù hận là vô cùng nhỏ.

8. Khi căm ghét người ấy, anh đã đánh mất điều gì đó ngọt ngào trong chính bản thân mình.

Những câu danh ngôn tình yêu và thù hận suy ngẫm

Danh ngôn tình yêu và thù hận đáng suy ngẫm

1. Sự giận dữ có thể làm anh no trong một giờ, nhưng không thể dựa vào cả một buổi tối; sự kéo dài của nỗi giận trở thành thù hận, sự kéo dài của thù hận trở thành ác tâm.

2. Lòng hận thù mùa lòa; cơn giận dữ cuốn bạn đi; và người để cho sự báo thù tuôn chảy chịu mạo hiểm sẽ phải nếm trải cơn hạn hán đắng cay.

3. Khi lòng tự ái bị tổn thương thì nó có thể khiến người đàn bà lồng lộn báo thù hơn cả sư tử cái bị cướp mất con.

4. Bạn đừng hận thù, nếu ta cứ hận thù thì trật tự mới sẽ chỉ là trật tự cũ mà thôi …Chúng ta phải đem hận thù gặp gỡ yêu thương , sức mạnh vật chất gặp gỡ sức mạnh tinh thần.

5. Không ai đáng để được gọi là một kẻ thù, tất cả đều là ân nhân của bạn, và không ai làm bạn bị tổn hại. Bạn không có kẻ thù, ngoại trừ chính mình.

Cảm ơn bạn đọc đã theo dõi bài viết về danh ngôn tình yêu và thù hận hay này, và đừng quên chia sẻ để những ai đang ghen ghét một ai đó, giúp họ sớm nhận ra thù hận chính là con dao mà người bị hại là chính bản thân mình.

Cập nhật thông tin chi tiết về Nợ Em Một Đời Hạnh Phúc Và Lớp Mầm Tình Cảm Phía Sau Hận Thù trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!