Bạn đang xem bài viết Phim Thâm Cung Nội Chiến Chỉ Thấy Chân Hoàn Truyện Là Đáng Xem Nhất. được cập nhật mới nhất trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Đọc truyện hay coi phim đều tội cho Huyền Thanh bởi quá hoàn mỹ, si tình.., Công nhận, đó là nam chính si tình nhất mình từng đọc. Chàng mặc kệ nữ chính là vợ có con với người khác, gây bao tổn thương, dù đến chết cũng vẫn yêu. Bộ truyện này kết thúc thảm nhất luôn từ cặp chính đến cặp phụ. Tác giả nói Chân Hoàn không dũng cảm nhưng mà tác giả không cho cô ấy quyền được lựa chọn lúc thì lấy gia đình người thân ra chọn lúc thì lấy mạng sống người mình yêu ra chọn không có công bằng nào hết nếu tình tiết khác đi một chút hoặc là truyện xuyên không không chừng Chân Hoàn + Huyền Thanh được bên nhau.
Phim này dĩ nhiên chỉ ở mức khá, nhưng so với các tác phẩm cùng thời đã trội hơn rất nhiều.
Thông tin cơ bản về phim Hậu cung Chân Hoàn truyện
Thể loại: Cổ trang Cung đấu
Đạo diễn: Trịnh Hiểu Long, Cao Dực Tuấn
Kịch bản
Nguyên tác: Lưu Liễm Tử
Biên kịch: Lưu Liễm Tử, Vương Tiểu Bình
Số tập: 76 tập
“Hậu cung chân hoàn truyện” là nguyên tác của bộ phim cùng tên từng làm mưa làm gió màn ảnh nhỏ và được xếp vào hàng kinh điển của dòng phim cung đấu.
Chân Hoàn, một nữ tử ngay thẳng, thông minh, xinh đẹp nhập cung và chiếm được sự sủng ái của hoàng thượng đồng thời cũng trải thành mục tiêu tấn công của các phi tử khác. Dần dần, Chân Hoàn phải hắc hóa để tự bảo vệ mình và những người mình yêu thương giữa chốn cung đình đầy mưu mô, hãm hại lần nhau.
Đây là tiểu thuyết cung đấu rất nổi tiếng của Lưu Liếm Tử nhưng vẫn có khá nhiều điểm yếu. Các mưu kế trong truyện không quá thâm hiểm, nhiều nhân vật nhưng lại không thể xây dựng được câu chuyện riêng cho họ. Khi được chuyển thể thành phim và có sự thay đổi của biên kịch thì “Chân Hoàn truyện” mới đạt được sự xuất sắc.
Nội dung, Hậu cung Chân Hoàn truyện
Mình dựa vào một số điểm mạnh yếu để đánh giá nên không thể nào chính xác tuyệt đối được. Mỗi người một ý, yêu ghét khác biệt, số điểm này là ý kiến riêng của mình dành cho tác phẩm. Ai ném đá thì chịu thôi.
Mình đọc có mấy chương mà đau lòng muốn chết đi được. Đọc ấn tượng nhất 2 chương.
Chương Huyền Thanh chết thương tâm bao nhiêu, thì chương Huyền Lăng chết thấy hả hê bấy nhiêu, cũng như Huyền Thanh lý tưởng bao nhiêu thì Huyền Lăng tệ bấy nhiêu, một tên vua giả tạo, hèn kém và háo sắc.
Truyện này hay, lấy đi bao nhiêu nước mắt người đọc, mình đọc lần 2 vẫn cứ khóc.
Trong cuộc đời chúng ta ,dù cổ đại hay hiện đại, không có nhiều người có được 1 mối tình khắc cốt ghi tâm như thế, dẫu trong xót xa tuyệt vọng vẫn cảm giác tràn đầy, viên mãn…
Chúng ta cứ từ từ sống, từ từ yêu, rồi từ từ quên đi mọi thứ,dường như sống mà không sống.
Văn phong của tác giả rất tuyệt, người dịch cũng rất tuyệt, trôi chảy mượt mà tải được toàn bộ cảm xúc đến người đọc.
Bộ truyện này kết thúc thảm nhất luôn từ cặp chính đến cặp phụ. Tác giả nói Chân Hoàn không dũng cảm nhưng mà tác giả không cho cô ấy quyền được lựa chọn lúc thì lấy gia đình người thân ra chọn lúc thì lấy mạng sống người mình yêu ra chọn không có công bằng nào hết nếu tình tiết khác đi một chút hoặc là truyện xuyên không không chừng Chân Hoàn + Huyền Thanh được bên nhau.
Phim Hậu cung Chân Hoàn truyện:
Bạn hãy thử xem phim, phim rất hay, 76 tập không uổng đâu. Nhạc phim rất hay, nếu bạn chưa hứng thú có thể xem thử trên mạng.
Dàn nữ trong phim phải nói là hoa nhường nguyệt thẹn, mỗi người một vẻ. Chân Hoàn xinh đẹp, Hoàng hậu sâu sắc, Hoa phi kiêu ngạo, Huệ Tần đoan trang, An tần dịu dàng, nàng nào cũng vừa tài vừa sắc.
Đánh giá của đọc giả về cuốn sách Hậu cung Chân Hoàn truyện như thế nào?
Đánh giá của người dùng trên Tiki
Trong các tác phẩm cung đấu mà mình đã đọc thì có lẽ Hậu Cung Chân Hoàn Truyện là tác phẩm xuất sắc nhất. Tập 1 của truyện đã thể hiện một cách sống động nàng Chân Hoàn lúc mới vào cung, tuy thông minh biết tự bảo vệ mình nhưng vẫn còn tính ngây thơ, trong sáng của một cô gái 16 tuổi với một tình yêu sâu nặng với đế vương mà có lẽ sau này khi nhìn lại cô cũng không nhận ra chính bản thân mình sau tất cả những thăng trầm của cuộc đời.
Xem phim và rồi đọc truyện, cả hai đầu đem lại cho mình những cảm xúc ám ảnh khó quên. Có thể nói đây là 1 trong số không nhiều những tiểu thuyết cung đấu giá trị thật sự có thể khiến người ta cảm được và thương tâm sâu sắc đến thế. Giữa trời hoa hạnh hoa hạnh năm đó, tình yêu nảy nở trong tim nàng. Dưới cơn mưa như trút, nàng chờ một người, người ấy lại ko đến kịp. Đêm đầu tiên trên giường hoàng đế, người coi tấm chân tình của nàng là trân quý, “quyết ko phụ nàng đâu”, nàng cũng từ đó 1 lòng xem Tứ lang là phu quân của đời mình. Trớ trêu thay, trong lòng hoàng đế “chỉ có duy nhất 1 thê tử, là Thuần Nguyên Hoàng Hậu”, còn nàng, tuy cũng được coi là “người phụ nữ quan trọng nhất bên cạnh trẫm lúc này”, nhưng có quan trọng cách mấy cũng ko bằng 1 tấm áo năm xưa của Thuần Nguyên. Bao tình cảm, ân ái, phút chốc lại “chỉ vì giống nàng ấy”.
Hồi đó mình có xem phim của truyện này nhưng thấy nhiều vị phi tần quá với đủ thứ tên gọi,không phân biệt nổi ai với ai nên coi được vài ba tập đầu rồi thôi,khi biết có truyện mà cái bìa lại quá đẹp nên mình không ngần ngại đặt mua.Công nhận đọc truyện hay hơn rất nhiều,tính cách từng nhân vật được khắc họa rõ nét,nàng Chân Hoàn chỉ muốn có một cuộc sống bình lặng cho qua ngày trong hậu cung nhưng cuối cùng vẫn bị cuốn vào vòng xoáy tranh đoạt sự sủng ái của hoàng đế,tình tiết truyện không quá căng thẳng nhưng lại cực kì hấp dẫn đọc xong tập 1 chỉ muốn đọc tiếp tập 2.
Đây là bộ truyện cũng là một bộ phim nổi tiếng, không quá xa lạ đối với những người yêu thích thể loại phim cổ trang. Tác giả xây dựng nhân vật Chân Hoàn là một cô gái hiền lành, thông minh, cô luôn sợ mình sẽ bị cuốn vào vòng xoáy đấu đá lẫn nhau của các giai nhân để có được sự sủng ái của vua. Nhưng số phận đưa đẩy cô gặp Hoàng Thượng vào đêm tuyết trắng và hai người yêu thương nhau kể từ đó nhưng cũng vì thế mà Chân Hoàn gặp những sự ganh ghét, hãm hại. Thời gian trong cung càng lâu cô càng nhận ra mình phải thay đổi, tự nắm lấy cuộc sống chứ ko ngồi chờ người khác ban phát cho cô.
Cùng mẹ coi phim Chân Hoàn truyện không dưới 2 lần mà vẫn cứ cảm thấy hay, nên lập tức tiết kiệm tiền mang ngay bộ này về (đến 8 quyển, túi tiền của mình T_T). Điều đầu tiên có thể thấy là phim dựng khá sát truyện, nhưng nếu những ai đã từng đọc qua truyện và cả xem phim, sẽ thấy rất rõ là truyện hấp dẫn hơn. Hậu cung Chân Hoàn truyện thuộc thể loại cung đấu khá ác liệt. Không như các truyện cùng thể loại khác, truyện này có khá nhiều nhân vật, mỗi nhân vật không chỉ lướt qua hời hợt mà được tác giả miêu tả chân dung lẫn tính cách khá rõ nét, cũng như dành rất nhiều đất diễn cho họ. Vì vậy làm cho tác phẩm như trở thành một bộ phim đầy sống động ngay trước mắt người đọc. Dịch giả dịch cũng rất mượt, tuy còn vài lỗi chính tả không đáng kể, nhưng nhìn chung đây vẫn là một tác phẩm xuất sắc trong thể loại cung đấu.
Nơi mua sách này…
Mình thích sách, chẳng hiểu sao chỉ cần bìa đẹp là đã thích và mua bất chấp. Nói chung tháng nào cũng gom gom để ôm về một em cả (không biết có ai như vậy không nhỉ?). Nhưng mua về không phải để đó đâu nha, mình cũng thích đọc sách nữa, đọc đi đọc lại muốn thuộc luôn mới chịu. Lâu lâu không ngủ được, mò dậy định đọc một lát thôi, ai ngờ cứ ráng ráng 1 chương, 2 chương lại 3 chương còn đồng hồ thì 1 giờ, 2 giờ 3 giờ rồi tới sáng mà mình vẫn chưa ngủ. Không hiểu cái sức hút nào mà khiến mình bị cuốn vào như vậy.
Có những cuốn sách phải chờ order chờ đợi bao ngày mòn mỏi mới đến được tay. Hơn nữa là mua sách trên mạng đôi khi được giảm giá nên mình sẽ tư vấn cho các bạn mua ở chỗ này.
Sắp xếp theo thứ tự ưu tiên nên mua:
Có một lần mua sách được tặng quà, nhưng mình phải chọn món được tặng là chữ ký tay không in của tác giả hoặc postcard quote, poster postcard. Mình quá hoang mang để lựa chọn nên nhân dịp được giảm giá. Khi ấy giá bìa của sách là 150 nhưng được khuyến mãi nên giảm còn 130k, nên mình đã mua lần hai cuốn chỉ vì muốn có tấm poster và chữ kí nữa. Mình không phải giàu có đâu nhưng vì đam mê nên bất chấp, với hai cuốn đó mình có thể pass lại được. May mà có bạn mua, không mình lại mang tiếng phá của.
495 views
Đọc Truyện: Mạt Nhật Thần Cung Thủ
Tác giả: Trạch Bất Như Tiện
Chương 47: 4 chữ châm ngôn
Chương 47: 4 chữ châm ngôn
Hứa Hạo trở lại trong phòng khách, Ngư Phi cùng Trầm Giai đều một mặt căng thẳng bất an nhìn hắn.
Vừa nãy âm thanh kia các nàng cũng không phải lần đầu tiên nghe được, mỗi một lần cũng làm cho các nàng xuất phát từ nội tâm cảm thấy sợ hãi, thật giống như đang đối mặt không cách nào chiến thắng thiên địch như thế, khó có thể phát lên một ít ý chí chống cự.
Không biết mới là đáng sợ nhất. Tuy rằng các nàng đều chưa từng thấy phát sinh âm thanh này quái vật dáng vẻ, nhưng chỉ cần dùng bên ngoài những kia phổ thông Ma Kiêu làm đối chiếu, các nàng trong đầu cũng rất dễ dàng tự mình khắc hoạ ra một cái cực kỳ đáng sợ hình tượng.
Các nàng tự nhiên cũng có thể đoán được phát sinh âm thanh này, vô cùng có khả năng chính là lần này liên hợp nhiệm vụ tác chiến mục tiêu cuối cùng: Đại Ma Kiêu.
Phổ thông Ma Kiêu cũng làm cho các nàng cảm thấy khó có thể chiến thắng, như vậy làm đầu mục cấp ma quái Đại Ma Kiêu, sự đáng sợ của thực lực liền có thể tưởng tượng được, tuyệt không là các nàng những thực lực này bình thường Liệp Ma Nhân có thể ứng phó đến.
Ngư Phi chính là rất rõ ràng điểm này, mới trăm phương ngàn kế muốn có được Hứa Hạo trợ giúp, nàng chỉ có thể ở Hứa Hạo trên người nhìn thấy mình và Trầm Giai có thể sống sót hi vọng.
Một loại bão táp sắp tới cảm giác nguy hiểm bao phủ nội tâm của nàng, lúc này trên mặt của nàng đã không có thường ngày loại kia không có tim không có phổi tự tại hào hiệp cảm giác
Trầm Giai lá gan vốn là tiểu, bị bên ngoài đầu kia Đại Ma Kiêu một doạ, lúc này trên mặt đã lộ ra sợ sệt vẻ mặt, khiếp tiếng nói: “Ta đã giúp ngươi khôi phục Nguyên khí, ngươi, ngươi sẽ không bỏ lại chúng ta chứ?”
Ngư Phi theo nhỏ giọng hỏi: “Vừa nãy phát sinh âm thanh này, chính là con kia Đại Ma Kiêu chứ? ngươi chắc chắn đánh thắng nó sao?”
Hứa Hạo nhìn căng thẳng không ngớt hai nữ, cười nhạt một tiếng, nói: “Trầm Giai, ngươi hiện tại liền cho ta phóng thích Tứ Tự Châm Ngôn thuật, ta cần tăng mạnh ta nhanh nhẹn thuộc tính, nhanh lên một chút.” Sắp muốn nghênh đón một hồi ác chiến, hắn trên mặt ngược lại là một mặt bình tĩnh thong dong vẻ,
“Ồ nha, ta này liền cho ngươi thêm năng lực. . .” Trầm Giai nhanh chóng lấy ra mình ánh sáng ám quyền trượng, cùng Hứa Hạo mặt đối mặt đứng lại, nắm ánh sáng ám quyền trượng tay phải bình thân mà ra, nhắm ngay Hứa Hạo ngực.
Nàng nhẹ nhàng hô một cái khí, sau đó chậm rãi nhắm hai mắt lại, biểu hiện trở nên nghiêm túc lên.
Miệng của nàng môi nhẹ nhàng ngâm hát, âm thanh mờ ảo, hoàn toàn nghe không rõ nội dung; lập tức, nàng mi tâm xuất hiện lần nữa một cái song sắc trao đổi lấp loé điểm sáng, cuối cùng hắc quang biến mất, bạch quang lóng lánh.
“Mẫn!”
Lành lạnh tiếng nói vang lên, theo Trầm Giai dứt tiếng, ánh sáng ám quyền trượng lập tức bắn ra một đạo óng ánh cột sáng màu trắng, trong nháy mắt đánh vào Hứa Hạo ngực —
Hứa Hạo cả người chấn động, bị bạch quang bắn trúng vị trí lập tức xuất hiện một cái màu trắng bạc Ấn Ký, mặt trên có khắc cực kỳ hoa văn phức tạp, sau đó như vòng xoáy giống như vậy, cấp tốc hòa vào trong thân thể của hắn.
Một luồng ấm vô cùng nhiệt lưu trong nháy mắt thoán chảy toàn thân, như tắm rửa ở cực kỳ ấm áp nước suối bên trong,
Hứa Hạo trong nháy mắt cảm giác thân thể của chính mình mềm mại rất nhiều, có loại sắp bay lên ảo giác.
“Lâu không gặp, Tứ Tự Châm Ngôn.”
Hứa Hạo khẽ mỉm cười, hắn hiện tại cảm giác mình chỉ cần hơi hơi phát lực, tốc độ liền có thể đạt đến trước cực hạn, lực bộc phát khẳng định tăng lên một đoạn.
“Không hổ là thầy thuốc vương bài võ kỹ một trong, Tiền kỳ đối với Liệp Ma Nhân tác dụng quá to lớn, hơn nữa một lần liền có thể duy trì hai giờ, không sai!”
Cảm thụ thân thể biến hóa, Hứa Hạo khẽ mỉm cười, đối với đánh bại đầu kia Đại Ma Kiêu tự tin càng đủ một chút.
Đối với cung thủ tới nói, quan trọng nhất sức chiến đấu thuộc tính chính là nhanh nhẹn cùng nhận biết, đặc biệt là nhanh nhẹn này một hạng sức chiến đấu thuộc tính, rất lớn ảnh hưởng cung thủ ở lúc chiến đấu phát huy.
Có thể nói nhanh nhẹn càng cao, cung thủ phát huy được thực lực liền càng mạnh.
“Như thế nào, có thể sao?” Ngư Phi ân cần nói.
Hứa Hạo gật gật đầu, nhìn hai nữ túc tiếng nói: “Hiện tại bên ngoài con kia Đại Ma Kiêu đã khóa chặt ta khí thế, phỏng chừng chẳng mấy chốc sẽ tới tìm ta phiền phức, vì lẽ đó các ngươi hiện tại lập tức rời đi mảnh này khu dân cư, tốt nhất có bao xa liền chạy cho ta bao xa, không phải vậy các ngươi đều sẽ nguy hiểm đến tính mạng.”
“Ngươi không theo chúng ta đồng thời sao? chúng ta cùng đi có được hay không?” Trầm Giai mắt lưng tròng nhìn Hứa Hạo nói, nàng tình nguyện đi theo Hứa Hạo bên người, cũng không tưởng tượng trước như vậy cùng Ngư Phi khắp nơi hốt hoảng chạy trốn.
Hứa Hạo lắc đầu kiên quyết nói: “Ta không phải cùng hai người các ngươi đang nói đùa, đợi lát nữa ta theo chân nó đánh tới đến, vẻn vẹn chiến đấu dư âm thì có giết chết hai người các ngươi khả năng, các ngươi theo ta chỉ có một con đường chết!”
Hứa Hạo nói tới cũng không phải là khuếch đại, Đại Ma Kiêu thực lực vượt xa phổ thông Ma Kiêu, ở đông đảo đầu mục cấp ma quái bên trong cũng coi như là đỉnh cấp, có tính sát thương cực cường chiêu số, một khi hoàn toàn đánh điên rồi, này mấy chục tòa nhà cao lầu cuối cùng cũng sẽ biến thành nguy lâu, thậm chí hóa thành phế tích cũng khó nói.
Hứa Hạo còn không thể hoàn toàn bảo đảm tự thân an nguy, huống chi muốn dẫn trên hai cái thực lực thấp kém Liệp Ma Nhân? các nàng nếu như không thể trước khi bắt đầu chiến đấu chạy đi, như vậy cách cái chết cũng không xa.
“Được, ta tin tưởng ngươi!”
“Giai Giai, chúng ta đi thôi!”
Cùng Trầm Giai do dự không giống, Ngư Phi lúc này nhưng làm người bất ngờ biểu hiện ra bình tĩnh quả đoán một mặt, kéo Trầm Giai liền hướng về mở miệng đi đến, khi đi tới cửa lại quay đầu lại múa múa quả đấm, nhoẻn miệng cười nói: “Ngươi nhất định phải thắng à, không phải vậy chúng ta cũng sẽ không trở về thế ngươi nhặt xác nha, hì hì ~ “
Nhìn hai nữ biến mất ở tầm nhìn bên trong, Hứa Hạo nỗi lòng có chút phức tạp, nghĩ thầm này điên bà nương so với kiếp trước đúng là có thêm chọn người tình điệu, chỉ hi vọng lần sau gặp lại giờ, không phải nhìn thấy các nàng thi thể. . .
Dứt bỏ vô dụng tâm tư, Hứa Hạo mở ra Liệp Ma Văn Chương, kiểm tra cái khác Liệp Ma Nhân vị trí.
“A, những tên kia lại đều chạy tới. . .”
“Cũng được, ta một người đối phó Đại Ma Kiêu đã khá là miễn cưỡng, những kia phổ thông Ma Kiêu liền giao cho bọn họ xử lý đi.”
“Lâm Thiên Hoa, các ngươi mấy người cũng không nên bị chết quá dễ dàng, tốt nhất để ta thân thủ đưa các ngươi xuống Địa Ngục!”
Hứa Hạo lạnh lùng nở nụ cười, nhanh chân đi ra cửa.
Hắn cũng không tính ở lại cao lầu bên trong bắn tên trộm, như vậy đối phó phổ thông Ma Kiêu còn có chút dùng, nhưng dùng để đối phó Đại Ma Kiêu chính là tự tìm đường chết.
Kiếp trước Hứa Hạo cùng Đại Ma Kiêu giao thủ không ít lần, cũng từng giết vài con Đại Ma Kiêu, rất rõ ràng những người này năng lực.
Nó nếu như toàn lực ra tay, như vậy phá hủy một tầng lầu thực lực vẫn có, đến thời điểm Hứa Hạo còn ở tại mặt trên, phỏng chừng không bị Đại Ma Kiêu giết chết, mình cũng sẽ để hủy diệt nhà lầu cho đập chết, Hứa Hạo cũng sẽ không nắm tính mạng của chính mình đùa giỡn.
Bất quá hắn cũng sẽ không rời đi mảnh này nhà lầu dày đặc khu nhà ở, đây chính là hắn tỉ mỉ chọn xong cùng Đại Ma Kiêu nơi quyết chiến cuối cùng điểm.
Hứa Hạo hiểu rõ Đại Ma Kiêu các loại công kích chiêu số, nếu như ở trống trải khu vực bên dưới, như vậy lấy thực lực bây giờ của hắn đi chính diện một trận chiến, coi như có chín cái mệnh cũng không đủ chết.
Nhưng loại này cao lầu san sát, phút xóa đường phố đông đảo trong hoàn cảnh, thân thể to lớn Đại Ma Kiêu muốn giết hắn liền hiếm thấy hơn nhiều, phát huy cũng nhất định sẽ chịu đến nhất định hạn chế, ngược lại là Hứa Hạo có thể trình độ lớn nhất phát huy ra cung thủ am hiểu du kích chiến đặc điểm.
Chỉ cần né tránh đúng lúc, coi như Đại Ma Kiêu phá hủy tầng trệt, cũng khó có thể thương hắn mảy may.
Hứa Hạo biết rõ có phá giáp tiễn ở, muốn đánh bị thương Đại Ma Kiêu không là vấn đề, nhưng muốn giết chết nó nhưng rất khó, hắn đã làm tốt đi đánh một trận tiêu hao chiến chuẩn bị.
Cho tới mình lựa chọn như vậy sẽ cho ở nơi này thị dân mang đến ra sao hậu quả, Hứa Hạo cũng không có hay đi cân nhắc, thì sẽ biết cũng sẽ không thay đổi quyết định.
Sống lại một lần để hắn càng quý trọng tính mạng của chính mình, vì thế hắn có thể trở nên càng thêm ích kỷ lạnh lùng.
Chỉ cần có thể càng tốt hơn sống tiếp, chỉ cần có thể trở nên càng mạnh mẽ hơn, hắn có thể từ bỏ rất nhiều thời đại hòa bình thời đại người tôn sùng cao thượng phẩm đức.
Tận thế nhất định không có nhân từ, cũng không cần thương hại.
Hứa Hạo rất rõ ràng tinh cầu này tương lai sẽ biến thành như thế nào. Hiện tại chỉ là vừa mới bắt đầu.
Cứu đến người nhất thời, cứu không được người một đời.
Chết, đối với phần lớn người loại tới nói, chưa chắc đã không phải là một loại giải thoát.
Hắn đồng dạng biết, thế giới này bất luận hiện tại, vẫn là tương lai, đều sẽ không có cái gì Chúa cứu thế sản sinh, thực lực cao thấp đem quyết định một người có khả năng nắm giữ tất cả.
Ở tận thế không có cái gì đúng sai có công bình hay không, muốn có tôn nghiêm sống tiếp, vậy sẽ phải so với người khác càng mạnh mẽ hơn, không còn con đường nào khác.
Nếu như có một ngày Hứa Hạo chết rồi, hoặc là bị người chèn ép bắt nạt, vậy cũng chỉ có thể nói rõ hắn không đủ mạnh, mà không có những khác mặc cho nguyên nhân gì.
Stt, Quotes &Amp; Trích Dẫn Hay Trong Truyện Đông Cung
Theo như tìm hiểu thì truyện Đông Cung của Phỉ Ngã Tư Tồn rất hay, theo lời kể: “Tôi nói thật nhà, truyện này rất hay luôn mà đọc thì hơi khó hiểu tại vì nói về cung nên phải tập trung cực kì. Tôi chưa bao giờ phải khóc vì đọc truyện hết vậy mà tôi đã hải khóc vì truyện này. Truyện đọc 2 trong ngày là xong, khơi trào cảm xúc, đọc xong một lần là nhớ cả đời”. Nghe thôi đã thấy hay rồi đúng không nào, đó là lý do mà blog chia sẻ các bạn trích dẫn hay trong truyện Đông Cung.
Sự trả thù đau đớn nhất dành cho Lý Thừa Ngân chính là chứng kiến cảnh người mình yêu thương nhất chết trước mặt mình. Yêu nhưng hận thù quá sâu, hại chết gia đình, đất nước của người ta, nên kết thúc buồn là không thể nào hợp lý hơn được nữa. Bạn nào còn chưa ưng với kết dành cho nam chính thì tìm đọc phần kết mới được Phỉ Nhã Tư Tồn đăng ở phần ngoại truyện chương 43, tuy cũng bị chính tác giả cắt trước khi xuất bản: Lý Thừa Ngân sống nhưng dằn vặt trong suốt 30 năm, không chấp nhận việc Tiểu Phong đã chết, luôn nghĩ Tiểu Phong đã về Tây Lương, luôn coi Triêu Dương là con gái của Tiểu Phong cho đến khi Bùi Chiếu nói Tiểu Phong đã chết cách đây 30 năm rồi, thì Lý Thừa Ngân mới chịu thừa nhận sự thật nàng đã chết, giọt nước mắt cũng rơi và chàng khóc như một đứa trẻ. Để rồi sau đó Lý Thừa Ngân đã lao mình từ trên cổng lầu xuống và chết.
1. Người vô tình vẽ hoa,vẽ lá. Tôi đa tình tưởng đấy là mùa xuân..
2. Nước sông Quên, đặng quên tình…” tôi chậm rãi quay người, miệng mãi ngân nga bài ca dao quen thuộc, “Có con cáo nhỏ ngồi trên cồn cát, ngồi trên cồn cát, sưởi nắng. Ô thì ra không phải nó đang sưởi nắng, mà đang đợi cô nương cưỡi ngựa đi qua… Tôi biết, Cố Tiểu Ngũ trong lòng tôi đã chết thật rồi.
3. Có con cáo nhỏ ngồi trên cồn cát, ngồi trên cồn cát ngắm nhìn ánh trăng. Ô thì ra không phải nó đang ngắm trăng,à đang đợi cô nương chăn cừu trở về. Có con cáo nhỏ ngồi trên cồn cát, ngồi trên cồn cát sưởi nắng. Ô thì ra không phải nó đang sưởi nắng, mà đang đợi cô nương cưỡi ngựa đi qua”. Hóa ra cứ mãi đợi mãi chờ, con cáo vẫn không đợi được người nó muốn.
4. Nước sông Quên, đặng quên tình… Sông Quên thần kỳ cho ta ba năm quên lãng, vậy mà không để cho ta một đời được quên
5. Sư phụ nói ấy à, những kẻ cưỡi ngựa trắng chưa chắc đã phải hoàng tử, mà có khi là Đường Tăng từ Đông thổ đại Đường đến Tây vực thỉnh kinh cũng nên.
6. Đào hoa sở dĩ tịch mịch, là vì động lòng thế gian mà sinh ra, và cũng vì thiên hạ đau thương mà nở rộ.
7. Cho đến khi nhớ lại chuyện ba năm xưa kia, tôi vẫn không tài nào nhớ ra, tiếng gió vờn bên tai cùng lời chàng nói. Thì ra chỉ một câu này: “Ta và nàng cùng quên” Trên thế gian này, lãng quên so với việc ghi nhớ xem chừng luôn là một điều hạnh phúc…
7. Nước sông Quên, đặng quên tình. Muôn đời muôn kiếp, mãi mãi về sau ta sẽ quên được chàng. Tiểu Phong, chúng ta cùng quên.
8. Tỷ cứ nhìn lũ hoa này mà xem, chúng mọc lên từ đất, đang yên đang lành lại bị người ta nhổ cả rễ, rồi bị bán tới đây, vậy mà vẫn sống được, rồi nở bông hoa xinh tươi. Trước nay chúng không hề lo cho cái thân mình, con người sống ở đời, sao cứ phải lo quẩn lo quanh, NÊN THẾ NÀO THÌ CỨ THẾ ẤY, lo bò trắng răng chứ báu gì.
9. Nếu chàng bắt đủ 100 con đom đóm cho ta, ta mới bằng lòng lấy chàng” “Chỉ cần chàng bắt cho ta 100 con đom đóm, ta sẽ tình nguyện theo chàng về.
10. “Muôn đời muôn kiếp rồi mãi mãi về sau, ta sẽ quên được chàng”. “Ta và nàng cùng quên.”
11. Nếu như ngươi dám làm tổn thương thê tử của ta, dù chỉ một mảy may thôi, cả đời ta – Lý Thừa Ngân này thế nào cũng phải nghiền bằng được ngươi ra thành từng thành mảnh, khiến ngươi chết không toàn thây mới thôi!
12. Nàng theo ta về, ta sẽ bỏ qua tất cả, chẳng những thế, ta sẽ yêu thương nàng nhiều hơn. Dù nàng còn nhớ nhung gã Cố Tiểu Ngũ kia hay không, chỉ cần nàng theo ta về, ta hứa sẽ không bao giờ nói đến chuyện này nữa.
13. Thái tử phi qua đời đã 30 năm nay. Mười mấy năm trước, thần có đi viếng, cỏ đã xanh um phủ màu trên mộ rồi…
14. Giữa chúng tôi đã tồn tại một quá khứ đớn đau, dòng sông Quên thần kỳ cho tôi quên đi tất cả, mà cũng lấy đi trí nhớ của chàng, chúng tôi ngây ngô dại dột, chẳng hiểu sự nào run rủi cho chúng tôi lấy nhau thế này. Và tôi ngây ngô dại dột thế nào mà đã ở bên chàng suốt 3 năm…
15. Tôi và chàng, giữa đôi ta là ân oán, là đôi bờ cách trở bởi biển máu hận thù. Thì ra lãng quên không hẳn là bất hạnh, có khi may mắn đích thực lại là nó. Ước gì tôi có thể quên như chàng thì tốt biết mấy.
16. Chính chàng đã chia lìa đôi ta, chính chàng đã chia lìa ta… và Cố Tiểu Ngũ. Chàng đã giết Cố Tiểu Ngũ mất rồi. Cố Tiểu Ngũ của tôi, chàng đã giết chàng trai duy nhất tôi từng yêu. Tôi đã quên tất cả những chuyện trước kia, để rồi đến nơi này, để rồi lấy Lý Thừa Ngân… Chúng tôi đều quên hết quá khứ, thậm chí tôi còn không biết Cố Tiểu Ngũ đã chết…
17. “Tiểu Phong, sau này ta sẽ chăm sóc và yêu thương nàng, nàng quên gã Cố Tiểu Ngũ kia đi, được không? Ta… thật ra ta thực lòng… thực lòng…” “Ta mãi mãi không bao giờ quên Cố Tiểu Ngũ.”
18. Nước sông Quên, đặng quên tình. Hễ ai dầm mình trong dòng nước thánh thần, kể từ đó về sau đều quên sạch tất cả những chuyện đau khổ từng trải. Tôi quên chàng, chàng cũng quên tôi, đôi ta không còn vướng bận tiền duyên. Thế nhưng, tại sao sau khi đã quên được rồi, mà trái tim tôi lại vẫn yêu chàng? Trước kia chàng đối xử với tôi tệ bạc, song tôi không ngăn được mình thích chàng. Ba năm chúng tôi không chỉ một lần đẩy nhau ra thật xa, cớ gì lại đến bước đường ngày hôm nay? Thánh thần đã từng nghe lời khẩn cầu của tôi, để tôi được quên đi những khổ đau những sầu muộn chàng chất chồng trên thân mình. Thế mà ngày hôm nay Thánh thần lại đang trừng phạt tôi chăng? Người khiến tôi nhớ lại tất cả, con tạo trớ trêu xoay vần đưa đẩy tôi lại lần nữa yêu chàng.
19. Lý Thừa Ngân và Đông Cung là thứ gông cùm nặng nề nhất trên đời này, nàng không cõng nổi nó nữa.
20. Có điều, chàng mãi mãi sẽ chẳng nhớ ra tôi đâu. Cũng may, thà rằng chàng mãi mãi đừng nhớ.
21. Biết đâu sự quên quên lãng đối với chàng mà nói lại là sự trừng phạt nghiêm khắc hữu ích hơn cả, chàng vĩnh viễn không bao giờ hay, tôi từng yêu chàng đến mấy.
22. Nhưng muộn rồi, chúng ta cãi vã đã ba năm, vậy mà vẫn phải lòng nhau. Đây là sự trừng phạt của thánh thần dành cho những kẻ đã từng uống nước con sông Quên, đáng lẽ ra đôi ta nên mãi mãi chia xa, mãi mãi không được phép nhớ về nhau.
23. Chúng tôi như cô hồn dã quỷ, chúng tôi chưa từng sống dậy. Tôi bám víu lấy ba năm lãng quên, sống tạm bợ qua ngày. Còn chàng, ba năm lãng quên vừa qua, chàng đã gạt văng tất thảy quá khứ. Trên thế gian này, ai sống khổ hơn ai? Trên thế gian này, lãng quên so với ghi nhớ xem chừng luôn là một điều hạnh phúc.
Thực ra truyện hơi ngắn, đọc đến chap 41 thấy khá chóng vánh, cảm thấy kết vội vàng quá. Ngược thì ngược thật nhưng chap cuối mình thấy bình thường đến phiên ngoại mới rơi nước mắt, phiên ngoại buồn thực sự! Nhưng mà kể ra truyện tả cảnh quá nhiều và có thể vì ngắn nên bản thân mình chưa thấy được sự sâu đậm, sâu tận tâm can trong tình yêu giữa hai người, bởi vậy chỉ đến cuối phiên ngoại mới chính thức đau buồn.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết STT, Quotes & Trích Dẫn Hay Trong Truyện Đông Cung – Phỉ Ngã Tư Tồn Tại Danh Mục Quotes & Trích Dẫn Trong Ngôn Tình của Blog chúng tôi Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Bài Viết Liên Quan:
90+ STT, Quotes & Câu Nói Hay Trong Đam Mỹ Tiểu Thuyết, Ngôn Tình
80+ Quotes Hay Tiếng Việt Tâm Trạng, Ngôn Tình Buồn & Nhập Tâm
STT, Quotes & Trích Dẫn Trong Tiểu Thuyết Ngôn Tình Của Lâm Địch Nhi
50+ STT, Quotes & Trích Dẫn Hay Năm Tháng Vội Vã – Cửu Dạ Hồi
STT, Quotes & Trích Dẫn Hay Tiểu Thuyết Ngôn Tình Của Đồng Hoa
STT, Quotes & Trích Dẫn Ngôn Tình Hẹn Đẹp Như Mơ – Phỉ Ngã Tư Tồn
STT, Quotes & Trích Dẫn Tiểu Thuyết Ngôn Tình, Lãng Mạn – Cố Mạn
35+ STT, Quotes & Trích Dẫn Hay Tiểu Thuyết, Ngôn Tình Ngủ Cùng Sói
Review: Em Là Bà Nội Của Anh
Lâu lắm rồi không xem một bộ phim hay thế.
Bỏ qua tất cả các yếu tố như phim “phiên bản Việt Nam” (mình đã thử xem bản Hàn Quốc và chỉ xem được 1/5 vì thấy phim nhà mình rõ ràng là hay hơn), có nhạc Trịnh thì buộc phải thế này thế kia của một số fan cuồng ham mê kỹ thuật thanh nhạc – vốn chẳng có gì to tát thì phim này Rất Đáng Xem.
Phim có rất nhiều đoạn hài hước đến cười rơi cả hàm, lại có những đoạn cảm động đến rơi nước mắt.
Sơ lược nội dung thì phim nói về một bà già rất cá tính & mạnh mẽ tên là Tôn Nữ Thị Đại. Trải qua bao nhiêu khó khăn mới nuôi con trai trưởng thành, hi sinh tất cả cho con cháu nhưng vì nhiều nguyên nhân mà gia đình có chút mâu thuẫn. Bà Đại thẫn thờ ngồi chờ xe bus thì thấy một hiệu ảnh bên đường. Nghĩ rằng mình cần có cái ảnh thờ nên bà già tấp tểnh vào đó chụp. Anh thợ ảnh bí ấn nói rằng bà chỉ cần nghĩ đến những năm tháng tươi đẹp của cuộc đời và cười thật tươi là sẽ rạng rỡ như đang sống ở tuổi 20 ấy. Tách một shot, bà già ra khỏi tiệm và bàng hoàng nhận ra mình đã ở tuổi 20 thật.
Về nhạc phim: phim thuộc loại phim ca nhạc nên nghe hát suốt, lại toàn ca sỹ đóng phim. Giọng Miu Lê tuy không khỏe, kỹ thuật vẫn non nhưng được cái rất có cảm xúc. Âm nhạc dù sao cũng chỉ cần cảm xúc thôi, kỹ thuật chỉ là thứ để phô diễn mà. Mấy bài nhạc Trịnh như Còn tuổi nào cho em, Ô mê ly, Diễm xưa được hát một cách nhẹ nhàng, kết hợp với những hình ảnh đen trắng về cuộc sống vất vả, cơ cực của bà Đại để nuôi con thực sự đã rung động trái tim. Mình đã nghe rất nhiều & thuộc cả bài Còn tuổi nào cho em, nhưng chỉ đến hôm qua mới ngẫm từng câu từ của bài hát ấy. Nghe thấy rung động, tự nhiên lại nhớ tóc dài ngày xưa khi nghe đến “tay măng trôi trên vùng tóc dài, bao nhiêu cơn mưa vừa tuổi này, tuổi nào ngơ ngác tìm tiếng gió heo may..” Ừ, cô gái nào cũng mong muốn mình trẻ mãi, thanh xuân mãi nhưng thật ra Thanh Xuân là thứ theo áng mây bay đi, mãi mãi không bay về nhưng tuổi già chỉ đến khi mình nghĩ mình già thôi :v Bà Đại ấy vốn là không hề già về tâm hồn. Mà dự là sau này mình cũng thế, bỗng có chút ảo tưởng :v
Nói chung nhạc hay, chất và sôi động. Lúc cuối nghe Thanh Nga hát bài Mình Yêu Từ Bao Giờ bỗng thấy xôn xao, nao nao đến lạ. “Em rồi sẽ không còn mơ mộng, anh rồi sẽ nuôi lại hi vọng.. Tháng ngày rồi trôi đi mãi, vui buồn kể lại cho ai..”, tự nhiên cảm giác phải kể thật nhiều, phải nói thật nhiều, lưu lại thật nhiều để một ngày khi già đi về thể chất, không còn ca hát nhảy múa được nữa sẽ đọc lại những dòng này, những dòng khác, nhớ lại là mình đã sống một tuổi 30 vô cùng tươi đẹp, vẫn nhảy múa tung tăng khi nhạc cất lên, vẫn tíu tít selfie khi mặc váy mới, vẫn hồn nhiên bàn tán về một chuyện “kỳ quặc” với con bạn thân, vẫn thấy rằng thật là tốt vì mọi chuyện vui buồn đều có người nghe, đều có thể kể lại.
Về diễn viên: vì nhiều ca sỹ đóng phim nên diễn xuất không thật sự xuất sắc nhưng vẫn đạt & được. Miu Lê diễn khá hay, tuy hơi gượng gạo một chút xíu nhưng khóc rất thật. Nếu là ca sỹ đóng phim thì như vậy là được lắm rồi. Dàn diễn viên phụ diễn cũng rất đạt, đạt nhất là con bé Duyên – con ông Bé. Ngô Kiến Huy thì đẹp trai thôi rồi, răng khểnh quá duyên nên mải nhìn răng khểnh nên quên luôn diễn xuất :v Ngoài ra còn các diễn viên gạo cội, chuyên nghiệp khác nên khỏi bàn thêm.
Về kịch bản: các tình tiết phim được xây dựng rất logic, khéo, bất ngờ, hài hước, cảm động nữa. Cảm giác như mạch phim rất nhanh, liền mạch, người xem cứ bị cuốn theo, khó dời mắt khỏi màn ảnh. Các đoạn hài hước cũng rất tự dưng, cảm giác cứ thế mà phá lên cười, không gượng cũng không hề nhạt. Có hai điểm trừ nhỏ xíu xíu là đoạn thanh niên Tùng bị xe đâm – cảm thấy hơi hư cấu khi xe tải lao vào mà máu chảy ít thế và người còn nguyên, nếu là xe máy đâm vào thì còn hợp lý và đoạn cuối, khi mà nhóm máu của thằng cháu trai bị thiếu, cần truyền máu gấp gấp gấp. Y tá đã nói chúng tôi đã liên hệ nhưng không có máu rồi, bà Đại cũng quyết định lấy máu của tôi đi mà các nhân vật cứ ê a nói. Lúc ấy chỉ cảm giác không lấy máu nhanh thì thanh niên đẹp trai kia sẽ lịm dần đi mất. Tuy nhiên đoạn nói chuyện ê a ấy lại là đoạn cảm động nhất của phim. Bà Đại, khi chứng kiến cái chết của bà bạn và đang bắt đầu có tình cảm với anh Đức thì bỗng nhận ra mình phải đứng trước một quyết định khó khăn là sẽ chọn về cuộc sống cũ, sẽ già và sẽ chết bất kỳ lúc nào hay là cứ mãi mãi thanh xuân như thế này, sống lại những năm tháng tuổi trẻ, bù đắp cho những cơ cực mình đã chịu đựng? Con trai bà, sau khi đã biết Mẹ mình là cô gái trẻ trung kia thì muốn nói luôn với Mẹ, đại khái Mẹ đã sống vì con vì cháu quá nhiều rồi, bây giờ Mẹ có cơ hội sống lại tuổi trẻ thì nên nhận lấy. Nó là con trai con, Mẹ cứ để con lo.. Bà Đại cảm động ôm lấy con mà nói là dù thế nào Mẹ cũng chọn con, chọn cháu, chọn khổ cực để các con như bây giờ. Nói chung phải xem hết phim mới cảm nhận được sự hi sinh của Mẹ dành cho Con, của Bà dành cho Cháu, mấy từ này không diễn tả được. Có vẻ như trong rạp cũng nhiều người rưng rưng, có nhiều người cũng xúc động.
Tóm lại, cảm thấy không hề phí tiền khi mua vé xem phim & rất muốn recommend lại cho mọi người xem, gián tiếp tăng doanh thu cho ekip làm phim nữa.
Mọi người nên xem để giải trí, để cười ha há vì rất hài hước và để lắng lại một chút, để luôn nhớ đến gia đình vì gia đình là điều tuyệt vời nhất.
Giáng sinh trôi qua rất an lành và về nhà thấy Bà vẫn chờ cơm 🙂
Cập nhật thông tin chi tiết về Phim Thâm Cung Nội Chiến Chỉ Thấy Chân Hoàn Truyện Là Đáng Xem Nhất. trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!