Bạn đang xem bài viết Review – If I Stay – Nếu Em Ở Lại được cập nhật mới nhất trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Phải cố gắng lắm mới thúc ép được bản thân ngồi xuống viết review cho bộ phim này trước khi mình quên sạch về nó. Phần lớn vì mình lười, phần còn lại là do bộ phim này không có gì đặc sắc cho lắm. Không đặc sắc thì review làm gì? Vì dễ viết 😦 Những bộ phim, cuốn sách, tranh ảnh và bản nhạc mình yêu thích và ưu ái nhất, mình không viết được… Chẳng khác gì viết câu chuyện cuộc đời mình ra vậy, tạm cất giữ trong tâm hồn, đến trung niên sẽ ngồi xuống rút xương máu mình ra mà viết lại.
Mình tóm tắt sơ sài chút cho đủ thủ tục thôi chứ ai cũng xem phim rồi mới đọc review chứ nhỉ? Truyện được trình bày theo hai mạch thời gian đan xen nhau, một motif khá phổ biến và dễ đoán. Mạch chuyện thứ nhất xoay quanh cuộc sống của cô gái 17 tuổi Mia HallHall với 3 tình yêu lớn: gia đình, Cello và cậu bạn trai hát Punk Rock. Mạch chuyện thứ hai mang đến nút thắt cao trào khi gia đình cô bị tai nạn chết hết ráo, cô bị hôn mê, linh hồn thoát xác của cô phải quyết định mở mắt sống tiếp một mình hay yên nghỉ theo gia đình cô. Truyện có bất ngờ không? Khồng -_- ngay phân cảnh sau tai nạn thấy cô thoát xác là mình biết truyện sẽ đi đến đâu và mục đích làm phim là gì. Mình đã mong rằng đến cuối cổ sẽ quyết định chết đi thật, vì điều đó đúng với thực tế hơn, và vì mình muốn được bất ngờ. Nhưng không, cổ vẫn sống để chứng minh luật bất thành văn của hầu hết tác phẩm nghệ thuật: tính nhân văn! 3 tình yêu lớn của Mia được khắc hoạ sâu sắc để cái kết được thuyết phục: tình yêu là sức mạnh, là động lực để người ta tiếp tục sống, tiếp tục chiến đấu ngay cả khi người ta không còn gì nữa.
“Love, it never dies. It never goes away, it never fades, so long as you hang on to it. Love can make you immortal”
Ừ, phim rốt cuộc chỉ có thế thôi… Nhưng mình muốn bổ sung những điểm sáng mình nhặt nhạnh được trong phim để review thêm dài 🙂
Cello, punk rock and classical musicccccc
Mình khá dễ đoán trong khẩu vị nghệ thuật. Cứ có nhạc cổ điển, nhân vật chơi nhạc cụ và diễn viên dễ nhìn là mình sẽ xem. Cô nữ chính Mia xinh đáo để, tuy dáng người không thanh thoát lắm nhưng đường nét gương mặt cực kì thanh tú trong sáng, mình thích nét đẹp như vậy.
Màu phim nóng lạnh đan xen tương ứng với hai mạch thời gian
Lời thoại khá thơ và dễ quote:
1. “I just wanted to tell you that I understand if you go. It’s okay if you have to leave us. It’s okay if you want to stop fighting.”
Đây là lời thoại của người ông của Mia, khi ông ngồi bên cô trong trạng thái hôn mê. Mình khá hài lòng với câu này vì nó phù hợp với quan điểm của mình về Cái Chết. Cuộc sống là cuộc chơi, không phải là cuộc chiến. Còn vui thì còn ở, hết vui thì trả dép đi về. Người ta có quyền quit cuộc chơi chứ không thể bị buộc phải sống để chiến đấu đến chết. Cái này mình có viết trong bài Bất cần hoá sự chết rồi.
2.
Dối trá 🙂 It hurts like hell
3. Câu này mình không tìm ra được bản gốc nên viết lại theo trí nhớ:
Thật đáng buồn khi người ta chia tay nhau vì không yêu nhau đủ nhiều chứ không phải vì hết yêu.
Bản gốc đã dùng một từ hay hơn chữ “buồn”. Mà đúng vậy, mình luôn tin “hết yêu” là lý do chính đáng nhất cho mọi cuộc chia tay. Những lý do khác tựu chung lại chỉ đơn giản là “yêu nhau chưa đủ” để vượt qua những lý do người ta bịa ra để hợp thức hoá cuộc chia tay đó. Và “yêu nhau chưa đủ nhiều” còn tệ gấp nghìn lần so với “hết yêu”, vì chẳng có tư cách gì để nói về một chuyện tình sâu sắc, để đời, true love khi đã hèn nhát từ bỏ cố gắng cho tình yêu ấy để chọn con đường dễ dàng hơn. Trong phim, Adam đã chia tay Mia khi biết cô chọn học ở trường ĐH xa nửa vòng Trái Đất. Không phải vì Adam không yêu Mia, mà vì Adam không đủ tin yêu để yêu xa, hoặc để vì cô mà đến New York. Mà theo trải nghiệm của mình, hầu hết người ta sẽ đắp lên người những lý do như “Sự nghiệp – Trách nhiệm – Gia đình” để trốn tránh việc tiếp tục, như vậy trông sẽ đạo đức tốt đẹp hơn thừa nhận bản thân hèn.
Anw, tóm lại, If I stay , then what? Nếu em ở lại, em sẽ phải chiến đấu với nỗi đau mất đi người thân, được ở bên người mình yêu (người mà từng chia tay em vì sốc nổi), ở bên người bạn thân của mình, được tiếp tục chơi Cello và theo học ở trường nghệ thuật danh giá và không biết tương lai có trở thành nghệ sĩ Cello nổi tiếng hay không. Nhưng vẫn phải lựa chọn thôi:
Share this:
Like this:
Like
Loading…
Related
Review Sách: Nếu Em Không Phải Một Giấc Mơ
Khi được hỏi về tiểu thuyết tình yêu lãng mạn nhất, có lẽ “Nếu em không phải một giấc mơ” là một trong những đáp án tôi nghĩ đến đầu tiên.
Tôi đọc cuốn sách này đã rất lâu rồi, từ những ngày nó mới được xuất bản tại Việt Nam, và đó cũng là lần đầu tiên tôi biết đến Marc Levy. Như tất cả mọi người, tôi cũng say đắm vào câu chuyện và rồi trở nên thẫn thờ, vô hồn khi câu chuyện đến hồi kết.
Đây là chuyện tình giữa Lauren – một bác sĩ nột trú còn rất trẻ và Arthur – một kiến trúc sư tài năng. Câu chuyện là một chuỗi sự kiện từ đau lòng, đến dường như lạc trong ảo tưởng, và có những lúc là sự thật nhưng lại tưởng chừng như đang mơ.
Nếu em không phải một giấc mơ là một chuyện tình khá buồn, nhưng không vì vậy mà mất đi nét dí dỏm đặc trưng của văn học Pháp. Người đọc sẽ bật cười rất nhiều lần, bởi sự khéo léo dẫn dắt câu chuyện của tác giả, tiếng cười nhẹ nhàng để ta thấy cuộc đời còn đẹp, còn vui và ta lại tiếp tục.
Tìm được nhau đó chính là “DUYÊN PHẬN”
Sau một tai nạn, cô đã rơi vào trạng thái hôn mê sâu trong một thời gian dài. Y học bỏ cuộc, những người xung quanh cô bỏ cuộc, duy chỉ có người mẹ là kiên nhẫn chờ đợi ngày cô tỉnh lại. Cả đội ngũ y bác sỹ khuyên răn bà nên lựa chọn con đường êm ả nhất cho cô. Bởi cô cũng đang mệt mỏi, bà cũng mệt mỏi, và bệnh viện này cần chỗ trống của cô để cho những bệnh nhân khác đang cần hơn.
Và rồi Arthur xuất hiện, anh như dòng nước làm dịu đi đám cháy. Anh là người duy nhất nhìn thấy được phần linh hồn của cô, nghe được cô, hiểu được những gì cô đã phải trải qua. Và anh làm tất cả mọi việc để đấu tranh với Thần Chết, ngăn cản những người muốn dành cho cô cái chết êm ả để anh có đưa cô trở lại với cuộc sống.
Đã rất nhiều lần Lauren hỏi rằng tại sao anh lại tốt với cô như thế, thỉnh thoảng anh chỉ trả lời rằng: ” Tại vì, trong chớp nhoáng và rất bất ngờ, em đã có mặt trong đời anh, em đã tồn tại trong trái tim anh tại vì một khoảnh khắc có em đã là quá nhiều đối với anh rồi. Ngày hôm qua đã là quá khứ, ngày mai còn chưa tới, chỉ có hôm nay là đáng kể thôi. Ngày hôm nay là hiện tại “.
Đây là thông điệp mà hiện nay mọi người hay nói cùng nhau, hay dặn dò nhau, nhưng đó đã là điều Arthur truyền tải từ nhiều năm trước. Tôi chợt nhớ tới bài hát đang rất được yêu thích của Meghan Trainor “I’m gonna love you like I’m gonna lose you, I’m gonna hold you like I’m saying goodbye”. Dường như Arthur đã dành cho Lauren một tình yêu nồng nhiệt mỗi ngày như thế, bởi anh đã luôn lo sợ rằng một ngày nào đó cô sẽ đột nhiên biến mất khỏi anh.
Nếu em không phải một giấc mơ của Marc Levy khiến chúng ta nhận ra, hơn tất cả tình yêu sẽ là sức mạnh giữ con người sống mãi, ngay cả khi bạn đã bước tới ranh giới của sự sống và cái chết hay đã vĩnh viễn bước ra khỏi thế giới.
Video review tiểu thuyết hay: Nếu em không phải một giấc mơ – Marc Levy:
Review by: Vi Nguyễn
Mua sách: ” Nếu em không phải một giấc mơ – Marc Levy” được giảm 30% bằng liên kết bên dưới:
Tham khảo giá bán tại Lazada: https://kesachonline.com/bwHb Tham khảo giá bán tại Tiki: https://kesachonline.com/E06H Tham khảo giá bán tại A Đây Rồi: https://kesachonline.com/_hD6
Lời Phật Dạy Mang Lại Sự Giàu Có (I)
BBT- “Thà nên giữ đạo, nghèo khó mà chết; chẳng nên vô đạo, giàu sang mà sống”. “Lục độ tập kinh như nhan đề chỉ ra, là một tập kinh trình bày sáu hạnh vượt bờ của Bồ tát, tức bố thí, trì giới, nhẫn nhục, tinh tấn, thiền định và trí tuệ. Lý tưởng Bồ tát trong thời kỳ đầu của Phật giáo ở nước ta, do thế, đã được xiển dương mạnh mẽ, đề cao những con người có lòng thương rộng lớn đối với tất cả người vật (bố thí), tự mình kiểm soát lấy mình (trì giới), kiên trì chịu đựng gian khổ khó khăn (nhẫn nhục), năng động phấn đấu hoàn thành mục tiêu đã định (tinh tấn), bình tĩnh (thiền định) và sáng suốt (trí tuệ). Mẫu người lý tưởng của Phật giáo, mẫu người có lòng thương, có kỷ luật, kiên trì, năng động, bình tĩnh và sáng suốt, được định hình, và kế hoạch thể hiện mẫu người này trong cuộc sống được vạch ra thông qua khuôn khổ các câu chuyện tiền thân của đức Phật, cho các Phật tử Việt Nam thời Khương Tăng Hội và trước đó”.
Lý luận Phật gia khuyến khích Phật tử gây dựng cơ nghiệp để xã hội phát triển nhưng không lấy tiền của, vật chất làm tiêu chuẩn đánh giá: “Vô bệnh đệ nhất lợi. Tri túc đệ nhất phú. Sân hận đệ nhất độc. Niết bàn đệ nhất lạc”.
“Phú thị nhân sở dục”: Giàu có là ước vọng chính đáng của con người như cha ông ta đã đúc kết và là hoạt động chỉ trong xã hội loài người mới có. Có thể hiểu giàu là có nhiều tiền của, có nhiều hơn mức bình thường. Lý luận Phật gia khuyến khích Phật tử gây dựng cơ nghiệp để xã hội phát triển nhưng không lấy tiền của, vật chất làm tiêu chuẩn đánh giá: “Vô bệnh đệ nhất lợi. Tri túc đệ nhất phú. Sân hận đệ nhất độc. Niết bàn đệ nhất lạc”. Mà cho tài sản thế gian là miếng mồi ngon của 5 nhà lửa: trộm cướp, chiến tranh, con bất hiếu, bệnh tật, thiên tai.
Sự giàu có thật sự là khả năng giữ được tài sản một cách an toàn và một tâm hồn an lạc trước mọi biến cố, thiên tai thường gặp trong cuộc sống.
Sự giàu có thật sự là khả năng giữ được tài sản một cách an toàn và một tâm hồn an lạc trước mọi biến cố, thiên tai thường gặp trong cuộc sống.
Trong con mắt người đời thì ai có biệt thự, xe hơi, điện thoại đắt tiền và nhiều tài sản khác là giàu có; người có được vợ đẹp, con xinh, làm ăn lên như diều gặp gió khiến người khác không khỏi thèm muốn và ghen tị. Nhưng điều quan trọng hơn cả là sự giàu có đó liệu có tồn tại mãi trong sự vô thường của mọi vật vốn do duyên sinh hay không? Có thể hôm nay người kia giàu sang phú quý nhưng chẳng may bệnh tật phải bán hết tài sản mà chữa trị để giữ lấy mạng sống hoặc xui xẻo một trận hỏa hoạn bất thình lình thiêu rụi tất cả thì cuối cùng cũng thành kẻ trắng tay; lại có gia đình kinh tế khá giả, cha mẹ tài giỏi chí thú làm ăn nhưng con cái đua đòi ăn chơi, sa ngã vào ma túy, các tệ nạn xã hội để tiền của của cha mẹ có chất thành núi cũng có ngày lở. Chẳng thế mà ông cha ta từng dạy chân lý rất gần gũi với đạo Phật: “sông có khúc, người có lúc” hay “không ốm không đau làm giàu mấy chốc”…
Như vậy, sự giàu có thật sự là khả năng giữ được tài sản một cách an toàn và một tâm hồn an lạc trước mọi biến cố, thiên tai thường gặp trong cuộc sống. Để làm được điều mà ai cũng mong muốn này, người Phật tử cần phải thực hiện theo các nguyên tắc sau:
Kinh Lục độ tập đã chỉ: “Thà nên giữ đạo, nghèo khó mà chết; chẳng nên vô đạo, giàu sang mà sống”.
Kinh Lục độ tập đã chỉ: “Thà nên giữ đạo, nghèo khó mà chết; chẳng nên vô đạo, giàu sang mà sống”.
1. Chọn nghề mà làm giàu theo 5 điều Đức Phật dạy:
1.Không buôn bán vũ khí
2.Không buôn sắc gái
3.Không buôn bán các chất gây say
4.Không buôn bán thịt
5.Không buôn bán thuốc độc
2. Giữ chữ tín:
Xưa nay nhiều người nhờ chữ “tín”, nhờ đạo đức trong kinh doanh mà phát đạt, đem lại đời sống tốt đẹp không những cho bản thân và gia đình mình mà còn góp phần lớn công sức thúc đẩy xã hội phát triển. Bên cạnh đó, không ít người lắm tiền nhiều của do làm ăn phi pháp, buôn gian bán lận, lường gạt người khác với nhiều thủ đoạn khác nhau: hàng giả, hàng nhái, kém chất lượng… mà hệ quả là kìm hãm sự phát triển về mọi mặt của xã hội trong đó có sự băng hoại về đạo đức. Nhóm người thứ nhất thu lợi từ phần gốc rễ trong khi nhóm người thứ hai kiếm lời bằng phần ngọn. Thực tế cho thấy sự giàu có nhờ vào phần ngọn chính là sự “thất tín” chưa bao giờ bền vững với thời gian. Bởi gieo nhân xấu sẽ tạo nghiệp ác. Kinh Lục độ tập đã chỉ: “Thà nên giữ đạo, nghèo khó mà chết; chẳng nên vô đạo, giàu sang mà sống”.
Do đó, Người Phật tử sau khi chọn được nghề nghiệp phù hợp còn phải luôn tâm niệm dấn thân làm giàu bằng con đường chân chính để tạo nghiệp thiện; mọi tài sản có được phải trong sạch, chính đáng bằng mồ hôi nước mắt và sự nỗ lực tinh tấn của trí tuệ. Có như vậy mới bản thân chúng ta, người thân của chúng ta mới an lạc và tài sản có được mới bền lâu.
Để có sự hiểu biết toàn diện, người Phật tử còn cần có sự học hỏi, noi gương những người đã thành công hoặc rút ra các bài học về sự thất bại từ những người bạn xung quanh mình.
Để có sự hiểu biết toàn diện, người Phật tử còn cần có sự học hỏi, noi gương những người đã thành công hoặc rút ra các bài học về sự thất bại từ những người bạn xung quanh mình.
3. Học hỏi không ngừng để có trí tuệ sáng suốt
Nhà triết học V.I.Lênin đã nói câu nói rất nổi tiếng: “Học! Học nữa! Học mãi!” Một nhà triết học khác đã đồng quan điểm vô cùng thâm thúy: “sự học như con thuyền chèo ngược nước, không tiến ắt sẽ lùi”. Nói như vậy để thấy được vai trò của trí tuệ, tư duy trong tiến trình phát triển của xã hội nói chung và trong việc làm ăn kinh doanh làm giàu của mỗi con người nói riêng. Do đó, để làm giàu, người cư sĩ Phật tử không chỉ cần có sự hiểu biết thấu đáo, toàn diện về ngành nghề, lĩnh vực mà mình đã lựa chọn mà còn phải luôn học hỏi, trau dồi kiến thức để có trí tuệ ưu việt với cái nhìn bao quát xa rộng, dự đoán các khả năng xấu có thể xảy ra mà kịp thời xử lý, ứng phó; làm hạn chế tối đa thiệt hại, bảo vệ tài sản an toàn tương đối trước các rủi ro vốn có trong chiến trường kinh tế.
Trong thời đại công nghệ thông tin, ngoài học tập ở trường lớp, các bậc tiền bối, người Phật tử có nhiều cách để nghiên cứu, trau dồi kiến thức: sách, báo… các phương tiện thông tin đại chúng. Thế mà Khổng Tử từng dạy trò học hỏi điều hay lẽ phải từ những người bạn: “Tam nhân đồng hành, tất hữu ngã sư” – trong 3 người cùng đi chắc chắn có người là thầy ta. Như vậy, để có sự hiểu biết toàn diện, người Phật tử còn cần có sự học hỏi, noi gương những người đã thành công hoặc rút ra các bài học về sự thất bại từ những người bạn xung quanh mình.
(Còn tiếp)
Minh Chính (TH)
Theo báo Phật giáo Ban Truyền Thông Trung Ương GHPGVN.
Nếu Đã Không Yêu Em, Đừng Chúc Em Hạnh Phúc
Đàn ông bắt đầu mối tình bằng một câu hứa:”Anh sẽ làm cho em hạnh phúc” và kết thúc bằng câu: “Xin lỗi, chúc em hạnh phúc” hay “Sẽ có người mang lại hạnh phúc cho em”.
Hai câu nói đều chứa đựng con chữ “hạnh phúc” ấy, nhưng trong sâu thẳm của chúng, ý nghĩa lại trái ngược toàn phần.
Em hứa, tất cả các cô gái đều có cảm giác hạnh phúc nhất cuộc đời khi lắng nghe câu hẹn ước đầu tiên. Và ngược lại, sẽ đau khổ cùng cực khi nghe lời chia tay thứ hai, dù lời chia tay có để có được “hạnh phúc”.
Lúc nào người ấy cũng là quan trọng, lúc nào cũng là điều để quan tâm trước nhất. Anh có biết không?
Một cô gái khi đã yêu thật lòng, kể cả đi mua sắm, lỡ có nhìn thấy một chiếc áo nam thiết kế tinh sảo, sẽ nghĩ đến anh đầu tiên. Kể cả khi đi chợ, chỉ cần thấy một món ăn bắt mắt, cũng sẽ nghĩ về anh đầu tiên.
Kể cả màu son môi, màu váy áo, kiểu giày, kiểu tóc… mọi điều của cô ấy, nếu anh thích, sẽ sẵn sàng theo ý anh trước tiên.Kể cả những thói quen, sở thích thường nhật nhất, tất nhiên cũng sẵn sàng thay đổi chúng, là bởi vì anh đầu tiên.
Đáng thương ở chỗ, những điều nhỏ nhoi thầm lặng ấy, nhìn bằng mắt chẳng dễ để nhận ra. Thế nên em cứ lao đao để gìn giữ lời hẹn ước đẹp như mơ ấy, mà cố gắng yêu thật nhiều, cố gắng thương thật nhiều.
Thật, con người ta chỉ có thể cảm nhận tấm lòng thật tâm của người khác bằng tấm lòng thật tâm của chính mình.
Để cảm nhận chân tình của người khác sâu sắc thế nào, thì tấm chân tình của mình phải sâu sắc thế ấy cái đã. Muốn đền đáp cho xứng đáng, thì trước tiên phải thấu hiểu mới được.
Nếu đã chẳng thể yêu em thật nhiều như cách em đã yêu, thì xin đừng hứa, rồi trói buộc em trong những tháng ngày miệt mài, mải miết những tin và yêu.
Nếu đã nhìn thấy cái kết chẳng tốt đẹp, thì xin đừng buông ra lời chúc phúc, một lời chúc đau đớn nhất nhân gian.
Em, với những tháng ngày chạy trên lối mòn dẫn đến đổ vỡ mà không hề hay biết, chăm chỉ vun đắp tình yêu là vì điều gì anh biết không? Có lẽ anh chưa bao giờ nghĩ đến. Tuyệt nhiên anh chưa bao giờ nghĩ đến.
Là vì ý-nghĩa-lớn-lao của từ “hạnh phúc” mà anh đã hứa. Và vì hạnh phúc em là anh, không phải là ai khác, mà phải là chính anh.
Nếu người ta dễ dàng mang lại hạnh phúc cho nhau dễ dàng như lời xin lỗi anh nói, thì bảy tỉ người trên Thế giới này đã chẳng ai cô đơn, đã chẳng ai khao khát được hạnh phúc đến vậy.
Nếu đã hết yêu, xin đừng nhẫn tâm chúc em hạnh phúc.
Nếu đã hết yêu, anh không có quyền chúc em hạnh phúc.
Sau ngần ấy những tổn thương, đừng nghĩ rằng đó sẽ là câu nói tử tế nhất. Một người đã gây cho em bao nhiêu đau lòng, sẽ chẳng thật tâm mong muốn em hạnh phúc thật nhiều.
Anh chính là người đem đến bao nhiêu đau lòng như thế, em cũng chẳng tin hạnh phúc anh mong muốn là thật tâm.
“Niềm vui thì dễ quên còn nỗi buồn thì không bao giờ”
Hạnh phúc ngắn ngủi, nỗi đau lại xếp thành những con đường dài.
Hạnh phúc khó giữ, khó tìm. Nỗi đau chẳng muốn tìm, sao lại dễ dàng tìm đến chỉ sau một câu nói phũ phàng đến thế.
Nếu đã không yêu em, đừng chúc em hạnh phúc.
Phúc Nhĩ – chúng tôi
Cập nhật thông tin chi tiết về Review – If I Stay – Nếu Em Ở Lại trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!