Bạn đang xem bài viết Tản Mạn Về Hoa Cải được cập nhật mới nhất trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
“Có…một mùa hoa cải… nở vàng, bên bến sông… em, đang thì con gái… đợi anh, chưa lấy chồng…” Mỗi lần nghe những giai điệu của “Mùa hoa cải” lòng ta lại tơ vương một nỗi buồn man mác…nhớ xa xôi Dường như hoa cải gắn với bến sông và phải chăng chỉ bên bến sông loài hoa này mới thực sự là nó. Nếu ta chỉ ngắm riêng một bông thôi có lẽ không mấy ấn tượng nhưng khi đứng giữa một vạt mênh mông hoa cải trong ta là bao cung bậc cảm xúc. Một sức sống tràn trề, hy vọng, niềm tin hắt lên từ màu vàng rực sáng của cánh hoa. Gió đông se lạnh, mùa rau đã tàn nhường chỗ cho bạt ngàn hoa cải khoe sắc. Hoa cải gắn với hình ảnh của người con gái đương độ xuân thì. Những nét đẹp thuần khiết, trong sáng, những nỗi niềm thầm kín của người con gái đượm trong sắc vàng hoa cải. Hoa cải nhắc ta nghĩ tới cái quy luật vốn có của cuộc đời. Loài hoa ấy đâu có nở suốt bốn mùa, đâu có dành trọn vẹn cho một mùa nào trong năm; đâu phải là hoa của mùa xuân như cành mai, nhánh đào, đâu phải là mùa hạ như bông sen, hoa phượng, đâu phải là mùa thu như nồng nàn hoa sữa, như bông cúc vàng… Nó chỉ dành cho mình những ngày ngắn ngủi của mùa đông để sưởi chút nắng vàng bên sông và rồi tàn tụi. Tuổi trăng tròn đầy mộng mơ, tuổi căng trào nhựa sống của người con gái cũng ngắn ngủi như hoa cải mùa đông. Còn ta, hoa cải còn gắn bó với những kỷ niệm êm đẹp của tuổi thơ. Xa rồi, xa lắc xa lơ cái quãng đời chơi trò trốn tìm trong những luống hoa. Đám bạn thuở nào giờ tan tác nơi đâu. Mấy kẻ đã “Theo chồng bỏ cuộc chơi”, còn ta lang thang giữa quê người mong tìm lại mùa hoa năm ấy. Có người thi sỹ nào đó đã viết rằng: “Ôi có đôi khi thèm như lúc tuổi thơ Sáng sáng tung tăng, đùa vui hát vang lừng Chẳng biết suy tư đời kia vấn vương gì Rồi chiều tới mơ màng Đợi chờ sáng tưng bừng” Ta mượn ý Người để phiêu du bồng bềnh, để như “gió đi hoang…dạo chơi khắp núi rừng”, để lang thang trong quãng đời đầy kỷ niệm đã qua đi. Hoa cải từ muôn đời đã không còn xa lạ với bao người. Đi tìm những nguyên xơ, mộc mạc, những chân xác của một loài hoa đồng nội, ta tìm thấy những nét đẹp ẩn mình trong đó…
Vốn không phải dành cho người chơi hoa, không mang cái nét “Sắc nước hương trời” của bao loài hoa kiêu sa khác nhưng hoa cải – loài hoa đồng nội vẫn đi vào lòng người, vào thơ nhạc, vào những sâu lắng, êm đềm của biết bao tâm hồn. Sinh ra từ ruộng đồng, triền cát ven sông, mang mùi hương dung dị của đất trời quê hương, hoa cải mang nét đẹp của người con gái thôn quê. Từ sâu thẳm là nỗi hoài mong mòn mỏi, là chờ đợi, là khát vọng cháy bỏng của thiếu nữ chờ ai…chờ ai mãi không về:“Có…một mùa hoa cải…nở vàng, bên bến sông…em, đang thì con gái…đợi anh, chưa lấy chồng…”Mỗi lần nghe những giai điệu của “Mùa hoa cải” lòng ta lại tơ vương một nỗi buồn man mác…nhớ xa xôiDường như hoa cải gắn với bến sông và phải chăng chỉ bên bến sông loài hoa này mới thực sự là nó. Nếu ta chỉ ngắm riêng một bông thôi có lẽ không mấy ấn tượng nhưng khi đứng giữa một vạt mênh mông hoa cải trong ta là bao cung bậc cảm xúc. Một sức sống tràn trề, hy vọng, niềm tin hắt lên từ màu vàng rực sáng của cánh hoa.Gió đông se lạnh, mùa rau đã tàn nhường chỗ cho bạt ngàn hoa cải khoe sắc. Hoa cải gắn với hình ảnh của người con gái đương độ xuân thì. Những nét đẹp thuần khiết, trong sáng, những nỗi niềm thầm kín của người con gái đượm trong sắc vàng hoa cải. Hoa cải nhắc ta nghĩ tới cái quy luật vốn có của cuộc đời. Loài hoa ấy đâu có nở suốt bốn mùa, đâu có dành trọn vẹn cho một mùa nào trong năm; đâu phải là hoa của mùa xuân như cành mai, nhánh đào, đâu phải là mùa hạ như bông sen, hoa phượng, đâu phải là mùa thu như nồng nàn hoa sữa, như bông cúc vàng… Nó chỉ dành cho mình những ngày ngắn ngủi của mùa đông để sưởi chút nắng vàng bên sông và rồi tàn tụi. Tuổi trăng tròn đầy mộng mơ, tuổi căng trào nhựa sống của người con gái cũng ngắn ngủi như hoa cải mùa đông.Còn ta, hoa cải còn gắn bó với những kỷ niệm êm đẹp của tuổi thơ. Xa rồi, xa lắc xa lơ cái quãng đời chơi trò trốn tìm trong những luống hoa. Đám bạn thuở nào giờ tan tác nơi đâu. Mấy kẻ đã “Theo chồng bỏ cuộc chơi”, còn ta lang thang giữa quê người mong tìm lại mùa hoa năm ấy. Có người thi sỹ nào đó đã viết rằng:“Ôi có đôi khi thèm như lúc tuổi thơSáng sáng tung tăng, đùa vui hát vang lừngChẳng biết suy tư đời kia vấn vương gìRồi chiều tới mơ màngĐợi chờ sáng tưng bừng”Ta mượn ý Người để phiêu du bồng bềnh, để như “gió đi hoang…dạo chơi khắp núi rừng”, để lang thang trong quãng đời đầy kỷ niệm đã qua đi.Hoa cải từ muôn đời đã không còn xa lạ với bao người. Đi tìm những nguyên xơ, mộc mạc, những chân xác của một loài hoa đồng nội, ta tìm thấy những nét đẹp ẩn mình trong đó…
35+ Stt Hoa Sữa, Dòng Tản Văn &Amp; Status Về Hoa Sữa Buồn Tâm Trạng
Mùa hoa sữa nở rộ một chiều thu Hà Nội, cũng là thời khác báo hiệu cho thời tiết đang chuyển mùa sang đông. Sao lại nói đến hoa sữa thì người ta chỉ nghĩ ngay đến Hà Nội, bởi chỉ có cái không khí và không gian đặc biệt nơi đây mới nói lên được những nỗi lòng một ai khi mỗi độ hoa sữa nở rộ. Mùa hoa sữa về kèm theo hơi lạnh của những ngày đầu đông khiến con người ta không khỏi bồi hồi và nhiều cảm xúc. Cùng xem loạt các stt về mùa hoa sữa kèm theo những tản văn hoa sữa nao nao lòng ngày đầu đông.
Dòng STT Về Hoa Sữa Mùa Đông
Đầu tiên là những dòng status về hoa sữa đầu đông cực hay được sưu tầm từ nhiều bạn đọc, những cảm xúc khác nhau và cảm nhận khác nhau về một mùa hoa sữa nửa lại đến. Có những người đặc biệt rất thích mùi thơm “dị” của loài hoa này, ngược lại có những người thì không. Bởi vì lẽ đó mà có những dòng cảm nhận ngắn và hay về mùa hoa sữa.
1. Chọn con đường dài hơn để về nhà. Vì ở một góc đường, có mùi hoa sữa. Góc đường đã ngang qua bao lần, không nhìn thấy cây hay những cánh hoa rụng xuống đường, nhưng thơm… Chẳng phải có những thứ luôn hiện hữu, dù không thể nhìn thấy được hay sao.
2. Đau họng không nuốt nổi. Nằm nghe mùi thuốc lá ngột ngạt ngoài cửa sổ chỉ biết ước ao có một cành hoa sữa cắm góc phòng, sẽ đỡ khó chịu hơn nhiều lắm . Hoa sữa đầu mùa, cứ thế nhẹ nhàng đi vào lòng người và cả những nhớ thương không bao giờ nguôi…
3. Mặc ai có nói gì thì mình vẫn thấy thương vô cùng cái mùi hương ngạt ngào của hoa sữa ngày đầu đông. Nó nhắc mình rằng dù có tấp nập xô bồ thế nào thì Hà Nội vẫn luôn có những những thoáng dịu dàng rất riêng mà không đâu có.
4. Mình có một sở thích ít ai dám giống. Mình rất thích mùi hoa sữa, dù gần hay thoang thoảng, miễn là hoa sữa, mình đều thích. Nhớ mỗi lần sau mưa, hoa sữa trước cửa tỏa nồng, hàng xóm ai cũng khó chịu với nhà mình vì cây hoa sữa. Mà từ ngày mình vào SG học cây này cũng bị bố mẹ mình tống tiễn luôn.
5. Thấy mùi hoa sữa, lại thấy Hà Nội đáng yêu. Thấy cậu, thì sao nhỉ? Tớ hơi bối rối trước cảm xúc của mình. Tớ có thích cậu hay không? Tớ thích cậu hay thích cảm giác được thích cậu? Dạo này thời tiết cứ như cảm xúc tớ vậy. Dở dở ương ương. Chúng mình liệu có một câu trả lời hoàn chỉnh và chắc chắn không nhỉ?
6. Gió mùa về nên phố lại căng đầy hương hoa sữa . Cái thời tiết này , cái mùi hương này thường làm lòng người yếu mềm . Lại nhớ về những điều đã cũ và những con người đã đi qua. Dù sao thì , ai cũng cần một người nào đó bên cạnh……..
7. …Mùa hoa sữa về thơm từng cơn gió. Mùa cốm xanh về thơm bàn tay nhỏ. Cốm sữa vỉa hè thơm bước chân qua…
8. Mấy hôm nay đi ngoài đường đã thấy ngào ngạt hương hoa sữa, cái thứ mùi nồng nồng, hăng hắc lại pha chút ngọt, ở gần thì ghét mà đi thoáng qua lại thấy xao xuyến, muốn hít một hơi căng đầy lồng ngực. Rồi chẳng hiểu sao ký ức từ những ngày xa xưa nào thi nhau ùa về trong tâm trí. Những câu chuyện đã cũ kỹ lắm rồi, mà cảm giác như chỉ vừa mới xảy ra ngày hôm qua. Cũng có thể Hà Nội bé quá nên đi đâu cũng thấy kỷ niệm.
9. Tui ghét mùi hoa sữa quá à… cái mùi hoa sữa làm tui nhớ Hà Nội.
10. Tháng ba đỏng đảnh đâm ra kéo dài lê thê. Cái nắng tháng tư thì cứ như nắng tháng bảy, hoa xoan chẳng còn còn cơ hội để luồn nhẹ nhẹ hương giữa cơn cơn mưa sáng sớm. Tháng năm vẫn vậy. Tháng sáu, tháng bảy thì mưa mưa, mát mát. Tháng tám bắt đầu nắng, cái nắng khó chịu của ngày hè đã gần qua. Tháng chín, Hà Nội vẫn nóng, thu chòng chành chẳng cách nào bước qua sông. Tháng mười, hóng biết bao nhiêu lần mà hoa sữa vẫn chưa nở. Mỗi độ thu về, lại hong cánh mũi trong gió bụi Hà Nội để hi vọng hít phải vài ngụm hương hoa. Hà Nội này, năm nay em lạ quá! Phải chăng người yêu em đã lỡ bỏ em ở lại nơi đây? Bơ vơ. Lạc lõng. Giữa dòng người ngược xuôi.
11. Đã nghe hoa sữa về trong gió. đi bộ trong phố nhỏ đã thấy hương luồn lách đâu đây. Vầy đúng là thu rồi.
12. Mùa hoa sữa về thơm từng cơn gió. Nói thế thôi chứ nhiều quá có mà nồng nặc từng cơn gió …
13. Nếu vào một đêm Hà Nội đương thu, anh ôm em vào lòng thấy cả mùa hoa sữa. Anh có yêu em như yêu thu Hà Nội ? Nếu vào một chiều Hà Nội đương thu, anh hôn em thấy ngọt ngào như hương gió ướt mềm. Anh có nhớ em da diết như nhớ Hà Nội. Nếu vào một ngày lúc Hà Nội lên đèn, anh nhìn vào mắt em thấy ấm áp như ánh đèn vàng. Anh có coi em là gia đình như ngôi nhà Hà Nội. Nếu một ngày em có thể dần trở thành Hà Nội của anh ?…
14. Đến đi mặc kệ thế nhân Thương người ở lại muôn phần hiểu thương Ừ thì trần thế vô thường Đã vương vấn kiếp yêu thương chốn này
15. Nếu cậu thích hoa sữa. Ví dụ thế ! Nhất là vào những ngày đầu thu tháng 9 như thế này. Thì tớ đã có thể lên kế hoạch thích cậu sớm hơn rồi.
Status Về Mùa Hoa Sữa
16. Hà Nội vào thu rồi anh ơi, chiều nay trên đường về em đã thoáng nghe mùi hoa sữa. Thời gian trôi đi nhanh quá, mới đó thôi mà đã hai mùa hoa sữa trên thành phố này rồi… Thong dong trên con đường phảng phất mùi hoa sữa, cảm giác gì đó rất khác lạ.À, mình đã trải qua một mùa hoa sữa. Và một mùa hoa nữa lại tới. Mình thì vẫn vậy. Vẫn thấy nhỏ bé, lạc lõng giữa lòng thủ đô. Vẫn thói quen hít hà hương thơm mê luyến ấy mỗi khi ra đường,vẫn một bản nhạc quen. Nhẹ nhàng bước qua mùa hoa. Hà Nội ấy mà,cũng thật đặc biệt vào những ngày thu như thế này!! Một mùi hoa,một mùi Hà Nội rất riêng … Tôi có một chút kỉ niệm về một loài hoa không đẹp nhưng hương rất nồng nàn…Đó là loài hoa sữa…
17. Lạnh rồi… Sáng đi làm đã thấy hơi se se, tối về dọc trên đường Hoàng Diệu đã nghe mùi hoa sữa nồng nàn…nhớ Hà Nội…nhớ những mùa đông lạnh lẽo, rét căm căm…nhớ những ngày tháng thiếu thốn, vui có, buồn có của 3 chị em trên đất Hà Thành…
18. Thích cái mùi hương hoa sữa vô cùng. Nhớ hồi học lớp 12, học trên lầu cao nhất, ở ngay trước cửa lớp là cây hoa sữa to bự, nở hoa đẹp ơi là đẹp, lúc đó mình ngồi gần cửa sổ, nên ngày nào cũng thò đâu ra ngoài hít mùi, giờ ra chơi thì toàn ra hành lang đứng nhìn. Mọi năm ở gần nhà cũng có cây hoa sữa, cứ đến khoảng thời gian này là sáng nào cũng dậy sớm hít lấy hít để cái mùi hương này, cộng với tiết trời Sài Gòn mùa này hơi hơi lạnh, tạo nên một cảm giác nhẹ nhõm và thoải mái vô cùng.
19. Mùi hoa sữa thơm nhất là khi trời vừa đổ mưa to đi ngang qua phố hoa sữa cộng thêm làn gió se lạnh thổi nhè nhẹ mùi hoa sữa… Hương thơm ngọt dịu, nồng nàn khiến em say. Ôi mùi hoa sữa mát lạnh. Cứ đi ngang qua đoạn đường nào có hoa sữa là phải ngoái đầu lại để hít hà.
20. Bổng lạ lùng con phố nhỏ sáng nay. Hương dịu dàng mà ngây ngất mê say. Ta chợt nhận ra… ôi mùa Hoa sữa.
21. Hoa sữa kén người, kén tình, nên những người yêu hoa sữa cũng thật “đặc biệt”.
22. Hoa sữa thôi rơi. Gần đây hay đi dạo buổi tối ở công viên sau nhà chợt phát hiện có mùi hương rất lạ. Ban đầu chỉ thoang thoảng sau lại nồng gắt đến quay cuồng cả đầu óc. Tìm kiếm hồi lâu cũng phát hiện xung quanh là một rừng hoa sữa. Trước đây chả bao giờ thấy nở hoa nên cũng không để ý, giờ mới biết cảm giác lạc vào rừng hoa sữa nó kinh khủng thế nào.
23. Người ta bảo người Hà Nội chẳng mặn mà gì với mùi hoa sữa. Cứ đến tầm tháng 9 là lại muốn phóng xe nhanh nhanh qua những con phố để tránh cái mùi hương ấy . Và mọi người như thể đang phải miễn cưỡng ngửi 1 mùi gì khó chịu lắm. Hầu hết những người ở Hà Nội tôi quen đều vậy mỗi độ thu về…… Trừ tôi. Tôi thích mùa thu Hà Nội, chẳng hiểu sao. Thế là đã lại 1 năm trôi qua, Thu Hà Nội về lần nữa. Lại sắp được đan tay trong túi áo khoác giữa cả một trời mùi hoa sữa…
24. Thu về đón gió heo may Hương thơm hoa sữa thoảng bay phố phường Thu về dạo gót bên đường Vòng tay dìu dặt vấn vương tình nồng
25. Nơi mang hết tâm tư buồn vui thả vào trong gió. Đúng là mùa thu thật đẹp, lượn lờ quanh hồ tận hưởng không khí mát lạnh và dễ chịu của mùa thu Hà Nội. Khựng lại ngay khi bắt gặp mùi hoa sữa không thể lẫn đi đâu được. Bèn ngồi đây luôn 1 lúc, vừa hít khí trời và cảm nhận mùi hoa sữa thoang thoảng, thấy mọi thứ thật bình yên.
26. Gió mùa chính thức về. Ngày này năm ngoái, Vinh mưa to, ngập đường tưng bừng. Ra đường cứ như đi hội, được nghỉ làm, còn được sếp mời 1 ly cafe, vui vui. Năm nay trời đẹp, có mưa, có gió mùa, cũng tưng bừng hoa sữa. Ta cứ yêu đời thì đời sẽ yêu ta, nhỉ
27. Hoa sữa “Em vẫn từng đợi anh như hoa từng đợi nắng, như gió tìm rặng phi lao, như trời cao mong mây trắng. Em vẫn từng đợi anh trên những chặng đường quen. Tiếng hát ai xao động. Thoảng mùi hoa êm đềm. Kỷ niệm ngày xưa vẫn còn đâu đó, những bạn bè chung, những con đường nhỏ. Hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm. Có lẽ nào anh lại quên em. Có lẽ nào anh lại quên em…
28. Chả hiểu sao lại cứ thích cái mùi thơm nồng nặc này, thêm 1 chút se lạnh của mùa đông nữa thì còn gì bằng.
29. Hà Nội vào thu lại làm con người ta muốn được yêu thương nhiều hơn. Nhớ buổi chiều se lạnh, 2 đứa dạo quanh Hồ Tây, xong ăn vặt 1 vài món khoái khẩu ở những ngóc ngách nhỏ của Hà Nội như khoai lắc Hàng Cót, hoa quả dầm rồi súp gà phố Hòe Nhai, xong lại mem lụi Huế đoạn Thụy khuê. Trên đường về Lê Thanh Nghị còn hít hà mùi hoa sữa. Thật sự thu Hà Nội rất bình yên. Cơ mà sao năm nay đến giờ vẫn chưa thấy mùi hoa sữa nhỉ?
30. Buồn thật đấy. Cảm giác như cái đầu bé tý này của tớ sắp nổ tung rồi. Tớ cũng chẳng biết trong đầu tớ chứa những gì mà nó lại chật chội đến mức này. Ước gì giờ tớ có thể không nghĩ gì. Nếu được vậy thì tốt thật, vì lâu lắm rồi tớ không hết buồn.. À mà giữa thu rồi tớ vẫn chưa được thấy hoa sữa. Cái này đáng để buồn thêm một chút đây.
31. Tháng 9 là cái tháng đậm vị của mùa thu Hà Nội. Ở Sài Gòn thì không có mùa thu, nhưng may sao nhờ mùi hoa sữa đã giúp tôi nhận ra sự chuyển mình của đất trời. Là một người trung lập, tôi không thực sự thích cũng như ghét mùi hoa sữa, một chút hương tản mạn trong buổi chiều mệt nhoài cũng làm ta thư giãn đôi chút. Nhưng nếu ngào ngạt quá thì đôi lúc ta đâm ra cau có, quả thật cái gì nhiều quá cũng không tốt. Tự nhiên tôi nhớ mùi hoa sữa của những ngày trước, những tối chạy lòng vòng hái trộm nhành hoa mà chẳng biết phải làm gì với nó. Những ngày không não, không phiền không nghĩ gì. Giờ cũng mùi hoa đó, nhưng cảm giác đã khác xưa. Tôi phân vân chẳng nhớ rằng liệu mình có đã từng thích nó chưa nữa. Đôi khi ta thích hay ghét điều gì đơn giản chỉ bởi vì người ta thích thích hoặc ghét nó thôi.
32. Tình cờ biết thêm một người có cùng sở thích giống mình. Mùi hương thoang thoảng trong tiết trời se lạnh của cây hoa sữa đầu ngõ luôn thu hút đặc biệt về đêm, và tất nhiên, không phải nồng nàn. Nhớ hồi đi trực về muộn, từ xa, mình đã ngửi thấy, đi thật chậm để rồi hít thật sâu như mỗi lần mình ngửi đồ ăn giúp mẹ mình đã thích thứ mùi này từ lần đó.
33. Hoa sữa mùa heo may… Kì thật, hoa sữa đem đến cho mỗi người những cảm giác ấm áp khó gọi thành tên, tưởng gần mà đã xa lắm rồi. Là bởi vì trong mùa thu, đã biết thế nào là cô đơn, thế nào là xa cách, thế nào là lớn lên và trải nghiệm. Nhưng rồi cũng chính trong vòm cây hoa sữa quen thuộc, biết nhóm lên những niềm tin mới, những khao khát mãnh liệt, những cảm xúc tươi nguyên mát lành.
Từng chùm hoa sữa này đã chứng kiến mùa thu đầu tiên mình rời xa gdinh, để mình tự thấm cái vị thế nào là sự chia xa, biết tự lo cho cái thân này chứ k phải ngồi trông chờ ai đó giải cứu. Và có lẽ, chính chúng cũng ckien 1 cô bé có thể khóc nức nở vì cái sinh nhật cô đơn, trưởng thành, từng chút một.
Những mùa hoa bỏ lại, những mùa thu đi qua, còn lại ta với nồng nàn, với mênh mang trời xanh. Sau này, hoa sữa nhắc mình về gì nhỉ? Là bầu trời đất Phố Hiến hay là xứ Kinh Kỳ phồn hoa? Dù có là gì thì nó vẫn đong đầy bao kỉ niệm thuở thiếu thời… Có một mùa hoa như thế…
34. Hít hà một hơi dài hương hoa sữa trong không khí lạnh trái mùa, hẳn nhiên mình luôn thích thú! Vì hương hoa này như thương yêu, thoang thoảng thì ngọt ngào, đong đầy thì nồng nàn…
35. Hoa sữa… Bấy lâu nay vốn tôi đã ghét cái mùi nồng nặc này, nó khiến người ta như tắc thở đến nơi… Vậy mà trong cái tiết trời se lạnh cùng cái tâm trạng không diễn tả được như này, mùi hương thoang thoảng lại đánh động mạnh vào cảm xúc của tôi như vậy.. Tự dưng lại yêu hoa sữa, tự dưng lại yêu mùi hoa sữa.. tự dưng lại yêu đời hơn Đứng dưới cây hoa sữa đợi xe bus tự dưng lại deep.. “liệu đợi chờ có luôn phải là hạnh phúc?”
36. Năm nay bỗng dưng được mùa hoa sữa,cây nào cũng đơm bông, gây thảm họa cho cả những người phiêu lãng nhất, và nó phản ánh cái ngu của những cái đầu não không có nếp nhăn…
Tản Mạn Hay Về Mùa Hoa Sữa
Mùa Hoa Sữa – {Vụ Việt Hương}
Cứ mỗi lần tôi thả rơi cơ hội vào Sài Gòn lập nghiệp theo mong muốn của bản thân, bạn bè lại hỏi, rốt cục, mày lưu luyến gì ở cái đất Hà Nội này. Hà Nội đâu còn là chốn kinh kỳ với những con người nhã nhặn, Hà Nội giờ là những giờ tắc đường ngột ngạt, nhìn nhau cau có dưới những gầm thép, dầm bê tông. Hà Nội của tôi giờ là nơi mà bún chửi, cháo chửi cũng trở thành văn hoá, như cái nếp ăn trên miêng nắp cống của bao kiếp người cứ hùng hục làm, hùng hục ăn như ngày mai chết đói.
Nhưng Hà Nội trong tôi còn đó những ngày thu tháng 10, những ngày mà bao nhạc sỹ đã chở hồn mình vào từng câu hát, những ngày mà người ta tìm về từng ngõ nhỏ, phố nhỏ mỗi khi lòng xác xơ. Thật khó, để gọi tên một phố thị bằng hình ảnh, bằng màu sắc hay thậm chí là mùi vị. Nhưng Hà Nội xưng danh trong tôi là mùi hoa sữa, dù có đi nơi nào thì cũng chỉ có mùi hoa sữa ở đây là ngọt sắc đến thế. Không biết bao nhiêu gia đình nơi phố Nguyễn Du, Bà Triệu đã phàn nàn rằng họ không ngủ được vì mùi hoa sữa nồng quá, ngọt quá. Nhưng có lẽ, chẳng ai muốn chặt chúng đi, vì mùi hương ấy đã đi qua bao năm tháng, bao trái tim của những người con Hà Nội, lớn lên trong từng cơn rùng mình mỗi khi gió về.
Trở mình. Hà Nội ấy lại thêm một tuổi. Mỗi dịp tháng 10 qua, lại thấy thành phố mình già đi về lịch sử, nhưng trẻ ra về nhịp sống, trẻ đến mức đôi khi người ta gọi là Hà Nội trẻ trâu. Nhưng đâu đó trong nhịp sống ồn ào, vẫn có những con người ngồi lặng im bên tách trà nóng vỉa hè, xuýt xoa hương hoa sữa đêm và nhìn các nam thanh nữ tú chạy xe đạp điện hò hét dọc đường Bà Triệu mà tặc lưỡi, lắc đầu. Thôi thì, trót yêu ai, thì yêu cho đến cùng của những mặt trái, đã một lần phải lòng cái chốn này, thì suốt một đời, cứ đeo đẳng mãi những mong manh hoài niệm, và sống với sự đổi thay của nó. Chỉ biết rằng, Hà Nội đã từng một thời đẹp đến thế trong tôi.
Mùi Hương Hoa Sữa – Sưu Tầm
Sinh ra với một mùi hương nồng nàn hoa sữa vốn là một một nét đặc trưng của mùa thu Hà Nội của những chiều gió lạnh dội về. Trái với các loài hoa khác thi nhau đua sắc trong tiết xuân ấm áp hay ngày hè nóng ra, hoa sữa lại chọn cho mình ngày gió lạnh về để bắt đầu khoe sắc. Mùi hoa sữa trong chiều đông là một thứ khiến mình cảm thấy dễ chịu vô cùng.
Hoa sữa từng là biểu tượng đẹp cho một chiều thu Hà Nội nhưng giờ đây nó lại trở thành một thứ đáng khiếp sợ của người dân nơi đây. Họ sợ cái mùi hoa sữa ngào ngạt nồng đặc lan tỏa khắp cả một không gian. Mình lại khác. Đôi khi thấy mình thật dũng cảm khi bạn bè gia đình ai cũng ghét, tránh xa hoa sữa còn bản thân mình vẫn một mình đấu tranh với vẻ đẹp và mùi hương của nó. Cảm giác một ngày gió lạnh về đi trên đường ngửi thoảng mùi hoa sữa mà cảm thấy lòng thanh thản, an nhàn. Hoa sữa gắn liền với cái lạnh mùa đông chắc do vậy mà mình thích mùa đông nhất. Cảm giác cuộn tròn mình trong chăn nhìn ra ngoài cửa sổ là những giọt mưa lất phất.
Tuyệt! Cảm giác hai tay ấp vào má lạnh, cảm giác ngồi bên mâm cơm nóng hổi, cảm giác gió lạnh tạt vào mặt mỗi lần ra đường… nghĩ đến thôi mà mong đông về khủng khiếp. Người đơn độc thường không thích mùa đông nhưng đông cũng có cái đẹp của nó. Đông với mình là mùi hoa sữa ngào ngạt là cảm giác thu mình trong những chiếc áo khoác là cốc trà ấm vừa bưng ra đã nguội lạnh là những buổi sáng cuộn trong chăn ấm không muốn dậy đi học là cảm giác thở ra khói trắng xoá. Mùa đoong đôi khi cũng làm người ta xích lại gần nhau hơn một chút dôi khi cũng là một lí do để bắt đầu mối quan hệ mới. Đông đang về qua từng khoảnh khắc đang về trên mọi vật và cả trong lòng tôi.
Mối Tình Hương Hoa Sữa – {Đức Thành}
Với mỗi người, khi mùa hoa sữa về lại mang theo những cảm xúc riêng. Những kẻ yêu nhau thường ít nhiều rắc ríu, vương vít vào mối tình của mình chút hương hoa sữa. Họ dắt nhau đi trên những con phố có hoa, họ hít hà mùi hương và rồi nói với nhau những lời tình tứ. Cứ lãng du vô định, hương hoa sữa hồn nhiên đi vào cuộc tình và là một nhân chứng đặc biệt với không ít những kẻ đang yêu, đã yêu và sẽ yêu.
Hoa sữa là vậy, chẳng sặc sỡ sắc màu, chẳng rực lửa như phượng, hay tím tái như bằng lăng, nhưng cái hơn của loài hoa này lại ở chỗ thường gắn với những người yêu nhau. Hoa phượng đỏ, bằng lăng tím cũng vậy, có điều, chúng vô hương. Mà tình yêu thì xưa nay đâu cần lòe loẹt, quan trọng là những cảm xúc mà kẻ yêu phải trải qua. Điều này thì hoa sữa ăn đứt nhiều loài hoa khác.
Hoa sữa tỏa hương 24/24, nhưng để cảm và mến nó, chắc không gì thích hợp hơn buổi tối, khi mà những ồn ã phố phường lùi xa, khi cái chói chang mặt trời cũng phải nhường cho sự dịu dàng của trăng. Và hoa sữa độc tôn.
Cây và hoa thì bất động, nhưng hương lại theo gió vương trên tóc người qua, làm thức tỉnh nhiều giác quan cùng lúc. Đó là cái tài tình của loài hoa sữa, và nó cũng buộc con người ta phải có cách thưởng hoa thật riêng: vừa đi vừa cảm nhận…
Các Bạn Đang Xem Bài Viết 35+ STT Hoa Sữa, Dòng Tản Văn & Status Về Hoa Sữa Buồn Tâm Trạng Tại Danh Mục STT & Câu Nói Hay, Ý Nghĩa của Blog chúng tôi Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Stt Trung Thu, Status Về Trung Thu Buồn &Amp; Tản Mạn Ngày Trung Thu
Status Trung Thu Ngắn Ý Nghĩa
1. Trung thu ở nhà thì cũng quen rồi. Vấn đề là cơm canh mình đã chuẩn bị ngon xong đâu đấy mà chưa ai về để cùng ăn cơm.
2. Thôi nào, trung thu đâu phải chỉ dành cho con nít. Trung thu luôn đặc biệt với tất cả những người biết thưởng thức nó. Trưởng thành rồi, ta không phá cỗ nữa, không rước đèn nữa, không xem múa lân nữa. Nhưng ta có thể về nhà với bố mẹ; ta có thể lắng nhịp sống lại xem bộ phim hay, vừa xem vừa nhâm nhi bánh nướng với nước chè đặc để cảm nhận chút mùi vị xưa cũ; có thể tự dành cho mình một ngày lười biếng gạt bỏ mọi bề bộn công việc “vì hôm nay là trung thu mà”. Mỗi tuần bạn đều có những ngày nghỉ, nhưng đâu phải ngày nghỉ nào cũng là trung thu?
3. Trung thu năm nay ăn rõ nhiều bánh mà chẳng cảm nhận một chút trung thu một cách đúng nghĩa nào cả. Cũng muốn ra đường phố thật đông người, cũng muốn ngắm trăng tròn, có múa kì lân, có đèn lồng có tiếng nhạc tùng dinh dinh mà chẳng ai lôi mình đi cả. Chẳng nhẽ lại bỏ bài tập chồng chất vứt đấy, lê lết một mình ra ngoài đường chung vui. Kể ra đi một mình cũng được, trí tưởng tượng lại phong phú thêm, lại có những góc nhìn những cảm nhân mới.
4. Tôi đã có rất nhiều đêm tuyệt vời đến như vậy cho đến khi tôi lớn lên, thời gian trôi qua mọi thứ lại thay đổi. Không còn những cuộc vui nữa, không còn là trẻ con nữa và không còn được gặp lại nhau sum vầy như trước nữa. Đêm trung thu tất cả những gì tôi muốn được một lần lại sống như một đứa con nít, được một lần lại ở bên cạnh những người thân yêu cũ.
5. Thế giới của tôi giờ chỉ là một màu xám xịt, đêm nay tôi lại ở nhà, không còn một chút hứng thú gì với ngày hôm nay hay ngày mai. Trung thu là dành cho thiếu nhi.
6. Trung thu mùa này mây giăng giá lạnh chắc người sẽ không đến được nơi này, ngôi sao của tôi người rồi lại một mùa nữa lặng lẽ cô đơn giữa trời đêm, ngùi nhớ!
7. Trung thu trăng tròn vành vạch, chỉ mong người bình an, thu sang đông đến. hoa nở rồi tàn. Biết bao giờ mới có thể cùng người ngắm trăng như đêm nay nữa?
8. Rạo rực niềm vui, Trung thu sắp tới. Lại được đi chùa, sống những phút giây trẻ thơ, tĩnh lặng và yên ả.
9. Tôi không thích Trung Thu, không phải vì tôi là một đứa trẻ lớn lên ở thành phố, không có bạn hàng xóm, không có lễ rước đèn… tôi không thích Trung Thu, bởi tôi đã từng hạnh phúc, bởi người đã cùng tôi trải qua những kỉ niệm thời thơ ấu đẹp đẽ đó giờ đã không còn bên tôi nữa… Lại một năm nữa, lại một mùa Trung Thu về.
10. Trung thu là dịp duy nhất đám con nít ra khỏi nhà vào buổi tối mà ko cần phải xin xỏ, cứ rồng rắn kéo nhau đi quanh làng, hát “tùng rinh rinh” rộn cả xóm vắng, đi vào từng nhà cùng lân múa. Cứ giẫm đạp, bon chen nhau để xem, rồi nhảy tưng tưng cùng ông Địa. Và trở về nhà lúc đã quá khuya, chẳng thèm đánh răng mà lên giường ngủ thẳng, tiếng trống còn văng vẳng trong giấc mơ.
11. Tôi nhớ Tết Trung thu của những ngày thơ bé. Đến trường, được cô giáo dạy cho dán những mảnh giấy gương làm lồng đền ông sao. Cưng nó dữ lắm. Cầm đèn đến nỗi tay lem nhem phẩm hồng vẫn cười toe toét. Lân ngày xưa gắn liền với những cây đuốc. Trời rằm tối om, chỉ cần thấy xa xa những đốm lửa lâp loè hay nghe mùa dầu lửa phả nồng trong không khí, ấy ta biết lân về. Lân ngày xưa chủ yếu đi bộ, thế là bọn con nít lũ lượt kéo nhau theo, đi cùng làng ngõ xóm mà không mỏi, không sợ ma. Ngày đó, thấy được lân nào đi xe là hét toáng lên, kể cho bạn bè nghe trong niềm tự hào vô kể. Lân ngày xưa dễ thương, xin múa cũng dễ thương, nhẹ nhàng. Nhớ ngày xưa lân vào nhà, còn đem hẳn túi kẹo cho ông địa rồi cười toe toét. Ngày xưa vui lắm. Vui đến mức không kể đến ngày nay để được sống trọn ở những ngày xưa cũ đẹp đẽ ấy. Nhớ hai năm trước có một lân cầm đuốc, tôi đã thấy trong tâm như vỡ òa ra vậy. Mắt mũi cay xè. Làm ơn, cho tôi xin một vé đi tuổi thơ…
12. Giờ đây, lớn lên, đi xa, không chỉ là Trung Thu mà nhiều thứ không còn tồn tại trong hắn nữa. Tất cả chỉ còn là những kỉ niệm, những khoảnh khắc tuyệt vời của tuổi thơ. Đôi khi nhớ lại mà chỉ biết mỉm cười và nhân ra rằng cuộc sống của một người lớn khiến nhiều thứ dần mất đi, nhất là những giây phút thật sự chẳng lo nghĩ gì. “Trung Thu Tuổi Thơ”.
13. Trung Thu ngọt ngào, tôi cũng từng nếm qua. Quả thật, nó ngọt vô cùng, hơn cả vị ngọt của chiếc bánh trăng rằm. Dù lúc ấy, Huế là những ngày mưa lạnh, nhưng lòng tôi rộn rã nở hoa và ấm ấp reo vui đến lạ.
14. Tháng tám tôi còn đang mải mê với những bản thảo nhằng nhịt, ngược xuôi cùng dòng người hối hả sáng đi tối về thì bất chợt mùa thu về. Tôi nhận ra mùa thu vào một buổi chiều tan sở, khi thấy nắng tắt trên những cây xà cừ cổ thụ bên đường, một vài chiếc lá se vàng rụng xuống bay bay trong gió, sượt qua vai tôi. Đã qua rất lâu rồi, thời gian có thể khiến tôi già đi nhưng ký ức vẫn giữ được nét thanh xuân của nó, sự việc dường như mới xảy ra ngày hôm qua thôi. Khi đó, trước trung thu khoảng một tuần, từ khối lớp 6 đến lớp 9, sáng nô nức cắp sách tới trường, chiều hồ hởi đứa mang đoạn tre, đứa mang thanh nứa, đứa mang hồ, đứa mang giấy, đứa mang bút màu… chúng tôi đến trường để làm đèn trung thu.
15. Lại một mùa trung thu nữa lặng lẽ trôi, thật chậm và cũng vương vãi nhiều mảnh vụn từ kí ức thơ bé. Tôi thấy lòng mình nao nao đến lạ. Chẳng hiểu được do tâm tình bất thường hay do chính cái sự đổi thay của những ngày xưa cũ dần lùi xa vào quá vãng.
16. Một mùa Trung thu nữa lại về, tiếng cười giòn tan cùng lời đồng dao quen thuộc mỗi đêm Trung thu rước đèn là những ký ức đẹp của nhiều người. Với thế hệ chúng tôi, Trung thu gắn liền với những món đồ chơi, đèn lồng tự chế từ tre, vỏ lon, hộp bột giặt, với cảm giác bồi hồi, háo hức rước đèn, tiếng gọi nhau í ới của đám bạn hàng xóm cùng cái không khí ấm cúng bên gia đình trong buổi tối đoàn viên.
17. Trong những năm tháng nhập nhằng của trưởng thành, đêm Trung Thu dường như lại trở thành một chứng nhân đẹp đẽ. Đẹp nhưng buồn bã và tiếc nuối. Chúng ta đã từng như thế, vô tư như niềm tin chiếc đèn ông sao sẽ chẳng bao giờ tắt trong suốt đoạn đường đón trăng. Và rồi cả một bầu trời ấu thơ ấy cũng chỉ còn là những tấm hình giấu trong cuốn vở cũ.
18. Ngày bé, ba chị em tôi vô cùng háo hức chờ đợi mỗi mùa trung thu đến. Lúc ấy trong tâm trí trẻ con, lễ rằm trung thu với bánh kẹo có sự hấp dẫn sao mà to lớn. Giờ đây, lại sắp mùa trung thu nữa kéo đến, nhưng chẳng còn ai háo hức như thuở xưa nữa. Thậm chí còn cảm thấy phiền, khi mà ngày nghỉ đáng nhẽ được nghỉ, được về sớm lại phải ở lại đón trung thu cùng đám người lớn. Những lo toan cuộc sống đã làm hao mòn ký ức tuổi thơ. Âu cũng là cái giá của thời gian.
Trung Thu Với Tuổi Thơ Tôi – Tác Giả: Cam Trang Nguyen
Tháng ngày qua đi, tuổi thơ xa dần phía sau nhưng nó không mờ đi mà càng hiện hữu mỗi khi nhớ lại. Tuổi thơ của các cháu, các con bây giờ chắc sẽ không bao giờ biết được cái hay, cái thú vị của ngày cũ. Có những cái mất đi vẫn lấy lại được nhưng thời gian, kí ức, tuổi thơ mãi mãi là hoài niệm trong tâm trí của mỗi người. Tôi vẫn mong được một lần sống lại trong giấc mơ xưa cũ ấy.
***
Không rình rang tiếng trống “cắc tùng tùng” của những đoàn lân sư rồng, không đèn ông sao lung linh của đêm rằm tháng Tám, Trung thu tuổi thơ tôi đó chỉ là những chiếc bánh dẻo, bánh nướng mấy ngàn đồng mà mẹ mua để thắp hương cho ông bà tổ tiên và sau đó hạ xuống làm bánh kẹo để tôi tổ chức sinh nhật. Trung thu, đồng thời cũng là ngày sinh nhật của tôi, ngày mà tôi tự cho nó là của riêng mình, quan trọng và háo hức.
Tuổi thơ tôi nghèo lắm, à mà chắc không chỉ riêng tôi, mà có lẽ tuổi thơ của những thế hệ 8X, 9X ở những vùng kinh tế mới đều như nhau cả, nghèo nhưng vui và êm ả. Tôi đã từng đọc những dòng chia sẻ của tác giả Gào về tuổi thơ của mình, thấy hiện hữu đâu đó có tôi, có tuổi thơ của mỗi người đâu đó, nhưng đặc thù mỗi nơi một khác, tôi lớn lên ở vùng kinh tế mới Đăk Lak, nơi chỉ có hai mùa mưa nắng, tuổi thơ tôi không có ông bà nội ngoại, cũng không có cây đa, giếng nước sân đình, có chăng đó là những sáng ngủ dậy trời mù sương lạnh tê tái, là những cơn mưa tầm tã mỗi khi chiều về, là những ngày mùa cà phê mưa phùn ướt sũng, là những con đường đất đỏ lấm lem khi đi học về…
Mẹ bảo con gái sinh ngày rằm đanh đá lắm, tôi không cho mình là đanh đá và có lẽ ai cũng thấy vậy, tôi không đanh đá nhưng tôi ngang bướng, bướng lắm! Hồi nhỏ, nhà tôi chuyển vào Đăk Lak sống là lúc tôi chưa biết gì, mặc dù đã 4 tuổi, tuổi thơ ngày đó chậm chứ không được nhanh nhẹn như các em, các cháu ngày nay. Ngày đó mẹ còn phải bế trên tay, và cứ thế, tháng ngày qua đi cũng là tháng ngày tôi lớn lên, cha vất vả bươn chải đi hết cánh đồng này đến cánh đồng khác đề chăn vịt nuôi mấy anh em ăn học, mẹ vừa làm ruộng, vừa đi bán trứng vịt cho các quán hàng, anh chị tôi đều đã lớn, cho nên tuổi thơ tôi là những tháng ngày tự chơi, tự học.
Tôi nhớ Trung thu đầu tiên tôi được tổ chức sinh nhật là một đêm trăng rất sáng, sáng lắm. Hồi đó không được phát quá bánh như bây giờ, hôm đó mẹ mua cho hai lốc bánh nướng kèm với mấy chai nước ngọt hương cam, tôi gọi thêm hai, ba đứa bạn hàng xóm và sinh nhật năm ấy được tổ chức dưới gốc cây bơ trước nhà…Năm đó tôi 10 tuổi! Và cứ thế, những năm sau, Trung thu đến ở xóm nghèo thì cũng chỉ có nhà tôi là “sang” nhất, có bánh trái, có nước ngọt và được phá cỗ dưới gốc cây.
Tháng ngày qua đi, tuổi thơ xa dần phía sau nhưng nó không mờ đi mà càng hiện hữu mỗi khi nhớ lại. Xóm nghèo, bạn cũ giờ cũng đã thay đổi, cây cầu gỗ được bắc qua bởi một cây to giờ cũng thành cầu xây, những con đường rợp cây xanh, rậm rạp và mát mẻ giờ cũng được chặt sạch sẽ thay vào đó là con đường rộng hơn, to hơn và trơ trọi hơn. Những vườn cà phê ngút ngàn bị chặt đi và thay vào đó là những loại cây khác nhau để phù hợp với nhu cầu kinh tế và thị trường. Không còn những cánh đồng ngập lúa, cũng là con đường mà tôi và lũ bạn đi học mỗi ngày, không còn những con mương để mỗi lần lội để đến trường qua là phải xắn quần đến tận đùi cho khỏi ướt… Xa xa không còn những người nông dân lúi cúi gặt lúa và gánh lúa về làm rộn ràng, háo hức cả một vùng quê thay vào đó bây giờ sử dụng máy gặt đập liên hợp.
Có những thứ thay đổi làm cuộc sống ta tốt hơn, mà rõ ràng là vậy, cuộc sống phát triển thì phải thay đổi, thay đổi càng nhanh thì chứng tỏ ở đó phát triển nhanh. Tuổi thơ của các cháu, các con bây giờ chắc sẽ không bao giờ biết được cái hay, cái thú vị của ngày cũ. Bây giờ cứ mỗi năm ngày Trung thu về là rộn ràng tiếng trống, rộn ràng đoàn lân, là bánh được bày bán trước cả tháng trước đó, là lồng đèn, đồ chơi treo rực đỏ cả một góc phố phường.
Tuổi thơ tôi đi qua rồi. Giờ tôi đã làm mẹ của một bé gái đáng yêu, không còn cảm giác mong chờ Trung thu, mong chờ sinh nhật nữa, con gái tôi chắc còn quá nhỏ để hiểu được ý nghĩa của ngày này. Người ta nói đúng, có những cái mất đi vẫn lấy lại được nhưng thời gian, kí ức, tuổi thơ mãi mãi là hoài niệm trong tâm trí của mỗi người. Tôi vẫn mong được một lần sống lại trong giấc mơ xưa cũ ấy.
Trung Thu Xa Nhà Con Nhớ Cơm Đoàn Viên – Tác Giả: Võ Thị Khánh
Trung thu lại về, nhà nhà người người nô nức đổ xuống đường sắm sửa bánh trái rồi đèn lồng, hay lại nhộn nhịp đi chơi Trung thu. Những đứa trẻ hớn hở nắm chặt tay bố mẹ để khỏi lạc giữa dòng người đông đúc. Thế nhưng đó cũng là khi tâm trạng của một đứa con xa nhà lại trở nên day dứt khó tả.
Phải rồi, Trung thu là tết đoàn viên, là ngày mà ai cũng muốn được quây quần bên gia đình mình. Thế nên lòng những đứa con xa quê lại nổi sóng. Nỗi nhớ nhà, nhớ mẹ… lại ùa về.
***
Năm năm không phải là quá lâu nhưng cũng không phải là quá ít để con có thể nói hết với mọi người cảm giác của một đứa con xa nhà.
Cha mẹ à…
Năm năm rồi, con tự bước trên đôi chân của mình giữa cái xã hội người với người lắm rối ren này, nhưng chẳng bao giờ con thôi hết nhớ về nhà, chẳng nơi nào tốt bằng nhà của con.
Năm năm trước, cũng trong mùa tháng tám này, con bắt đầu bước đi trên một phần hai chặng đường sự nghiệp, một phần hai chặng đường quyết định công việc của con mai sau. Con nhớ năm ấy cũng đang gần tới Trung thu, cái cảnh mà nhà nhà người người háo hức chờ đón ngày lễ đoàn viên thì con lại có một niềm háo hức riêng. Niềm háo hức vui mừng chờ tới ngày được sải cánh tung bay, chờ đón ngày được sống tự lập, tự quyết định giờ giấc ngủ nghỉ không còn ai quản thúc mỗi sáng mỗi tối. Niềm vui khi con được thỏa thích ăn bánh mì, mì tôm. Niềm vui đấy không chỉ riêng con cảm nhận mà tất cả chúng con, những đứa bằng trang lứa con bây giờ. Cái cảm giác sống tự lập nơi phố thị nhen nhóm trong từng đứa một. Nhưng con dần nhận ra cảm giác ấy chỉ là hư vô khi con bước ra đời thật.
Một tháng sau khi con xa nhà cũng đúng là ngày Trung thu, gói mì tôm, ổ bánh mì, cuộc sống thành thị chẳng làm con vui như tưởng tượng nữa. Mười tám tuổi đầu xa nhà biết bao bỡ ngỡ, lúc bấy giờ con đã hiểu cảm giác xa gia đình, tủi thân muốn khóc, muốn được về trong vòng tay cha mẹ. Thành thị sầm uất lắm nhưng lòng con tĩnh lặng. Bao nhiên nhà là bấy nhiêu ánh đèn, con tìm đâu ra ánh đèn nhà mình hở mẹ. Trung thu năm ấy, cái viễn cảnh xa nhà vẽ lên trước mắt tụi con, bước chân ban đầu háo hức bao nhiêu thì giờ tủi khóc bấy nhiêu. Trung thu, hai tiếng ấy đối với sinh viên tụi con mà nói nó keo kẹt bủn xỉn biết bao, không phải là ngày nghỉ lễ tết quốc gia nên việc học vẫn duy trì bình thường. Mà cũng ngặt nghèo cái nỗi cuối tháng chẳng đủ tiền ăn chứ nói gì bánh Trung thu.
Con nhớ, năm ấy vì xa nhà không được nghỉ phần vì tiết kiệm tiền mà phòng kí túc con đeo hẳn băng rôn quyết tâm xa nhà. Nhưng mẹ biết không, cuộc gọi chiều thứ bảy hôm trước Trung thu của cha, với chiếc bánh phần con mà cả nhà để làm nước mắt con rơm rớm, cổ họng nghen lại. Rồi chiều hôm ấy con cũng lao nhanh bắt xe về nhà.
Và Trung thu năm ấy con được ăn cơm đoàn viên với cả nhà.
Rồi cũng bốn năm sau, ngày con ra trường, bắt đầu lăn lộn với miếng cơm manh áo, thời gian mà con hoàn thành nốt một phần hai chặng đường sự nghiệp còn lại cũng lại là dịp sắp gần Trung thu.
Ngày con nhận công tác trong bệnh viện tỉnh cũng chính là ngày tết đoàn viên. Con nhớ, mới sáng sớm mẹ đã dậy chuẩn bị đồ, giấy tờ và nấu cho con bát chè trôi ngọt ngào. Cảm giác như đứa trẻ lớp một được mẹ chăm chút cho ngày đầu tiên tới trường.Tấm lòng người mẹ cao cả biết bao. Con cũng nhớ, chiều hôm ấy, khi con mệt nhoài người thì cha đã tặng cho con chiếc bánh Trung thu nhân đậu xanh mà con luôn thích. Đó là món quà ý nghĩa nhất mà con nhận trong ngày vui ấy cha ạ. Bao nhiêu mệt mỏi muộn phiền tan biến hết, gia đình mình lại đoàn tụ, quây quần bên nhau. Lúc ấy, con chỉ ước kiếm thật nhiều tiền để Trung thu năm nào con cũng về đoàn viên với cả nhà.
Và bây giờ, tròn năm năm con xa nhà cũng lại là mùa Trung thu sắp tới. Trung thu năm nay con chuyển công tác vào Nam, vậy là sẽ không còn bát chè trôi mẹ hay nấu, không còn chiếc bánh đậu xanh cha vẫn hay mua.
Trung thu năm nay con lại xa nhà.
Con cứ ngỡ mình đã đủ lớn để sống xa nhà, để tự lực cánh sinh, nhưng khi ngồi viết ra những dòng này lòng con lại thêm lần tĩnh lặng. Năm năm ngoảnh lại, con chưa làm được gì cho gia đình, ngay cả bản thân mình con cũng chưa làm được gì lớn. Năm năm bon chen giữa xã hội này nhiều lúc chân con như chùn bước, muốn vứt bỏ tất cả để về với gia đình. Nhưng rồi con nghĩ đến bao nhiêu cố gắng, bao nhiêu mồ hôi cha mẹ đã nuôi con , rồi như sức mạnh lại thôi thúc con đứng dậy bước tiếp.
Năm nay là năm Trung thu đầu tiên con xa cha mẹ. Sài Gòn nhộn nhịp lắm, ồn ào và vội vã nhưng chẳng thể nào làm con vui. Chẳng biết còn được bao nhiêu mùa trung thu bên gia đình mình nữa, con cầu mong cha mẹ sẽ luôn hạnh phúc, mạnh khỏe, bình an.
Trung Thu Và Mơ Ước Của Em – Tác Giả: Kim Dung
Mỗi năm một lần được đốt lồng đèn, ăn miếng bánh trung thu cùng cha mẹ và các bạn cười vang vang. Chúng em sẽ ngồi ngắm những ngọn nến nổ lách tách thật nhỏ và ánh sáng mềm bé nhỏ cùng hương thơm từ nến cứ mãi phảng phất trong gió. Những ánh nến từ lồng đèn khiến màu xanh, vàng, đỏ… ánh lên khuôn mặt dễ thương và nụ cười không thể thiếu được trong tuổi thơ bình yên.
***
Em và các bạn của em ước gì có một tuổi thơ thật bình an!
Mỗi năm một lần được đốt lồng đèn, ăn miếng bánh trung thu cùng cha mẹ và các bạn cười vang vang. Chúng em sẽ ngồi ngắm những ngọn nến nổ lách tách thật nhỏ và ánh sáng mềm bé nhỏ cùng hương thơm từ nến cứ mãi phảng phất trong gió. Những ánh nến từ lồng đèn khiến màu xanh, vàng, đỏ… ánh lên khuôn mặt dễ thương và nụ cười không thể thiếu được trong tuổi thơ bình yên. Điều ước mơ thật giản dị mà hàng triệu triệu các trẻ thơ có được điều em mong ước. Ai cũng ngạc nhiên vì sao em lại ước điều em đương nhiên được hưởng. Không ai có thể lấy của em đi được cả. Nhưng một số các em thì không…
Mỗi năm em được may vài bộ quần áo mới để tựu trường. Các bạn nhảy vui khi mặc quần áo trắng xanh cùng bao nhiêu sách vở, bút viết. Có ai nghe mùi thơm từ sách vỏ mới đáng yêu như thế nào. Thơm thoảng thoảng mùi giấy mới ấy khó ai có thể quên tuổi thơ của mình. Các bạn nói về cô giáo mới, lớp mới và ngôi trường sắp đến các bạn được học. Nhìn khuôn mặt rạng rỡ, nghe ước vọng trong lớp học mới sao mà sáng láng tràn đầy hy vọng. Hy vọng tất cả trẻ thơ như em đều phải được hy vọng, được chạm đến. Nhưng các em ở đây mãi rời xa khung trường của mình và bao ước mơ đành đóng gói đem cất. Buồn ơi là buồn!
Mỗi tuần vào ngày chủ nhật ai nấy chạy bên mẹ, đôi khi mẹ nắm tay em thật chặt sợ em lạc giữa đám đông. Em và mẹ đi siêu thị. Ai cũng có những vui buồn khi theo mẹ mua sắm. Mùi siêu thị nó ngai ngái, nhiều mùi trộn lại và đi từ xa ai cũng nghe mùi. Em không mè nheo mẹ mua đồ chơi, bánh kẹo cho em, em vòi vĩnh váy áo nhiều màu xinh ơi là xinh. Nhưng em không cần nữa vì ở đây ai cũng mặc một loại đồng phục buồn tênh là quần áo bệnh viện.
Các bạn được lên lớp, được thay sách vở mới, các bạn lên mỗi năm một tuổi và em vẫn ở tuổi ấy, lớp ấy. Chân trời em muốn sống rạng rỡ như các bạn đã khép lại, vĩnh viễn khép lại. Căn bệnh nghiệt ngã đã không cho em cuộc sống bình yên như bao các bạn cùng tuổi.
Em ước mong sao mỗi năm em được cộng thêm một tuổi.
Em ước mong sao khung trời không vướng mây đen,
Em ước mong em là bác sĩ chữa bệnh cho tất cả mọi người nhất là người nghèo giờ đã vỡ vụn.
Em ước mong em là cô giáo dạy các em lang thang cơ nhỡ bây giờ không còn ước mơ.
Em ước mơ em đi làm có tiền em sẽ xây nhà tình thương nhưng bây giờ chẳng còn là giấc mơ.
Em ước mong các nhà khoa học, các bác sĩ sẽ tim ra loại thuốc, phương pháp điều trị để các em được sống toàn vẹn cho tuổi thơ của mình.
Trung Thu Xa Nhà – Tác Giả: Hà Nhị
Mưa!
Hôm nay em đứng rất lâu trên sân thượng ngắm mưa, nhớ về những kỷ niệm về mưa từ hồi bé tý đến giờ.
Đó là những ngày cuối tuần mưa tầm tã, mẹ và dì ngồi bên bếp than đúc bánh xèo. Mẹ khéo tay, biết làm nhiều món ăn. Bây giờ, em có thể làm được những món ăn đó, nhưng chưa một lần nhóm than hồng để đúc bánh xèo. Cuộc sống bận rộn, cái gì cũng bán sẵn ngoài chợ nên chẳng ai còn có hứng thú ngâm gạo, xay bột, nhóm than để làm bánh nữa. Trời mưa, tự nhiên thèm một chiếc bánh xèo.
Mưa, là những buổi chiều bố sai xách chai đi mua rượu để bố ngồi nhâm nhi với mấy ông hàng xóm. Ngày đó, con đường em vẫn hay đi toàn đất đỏ, mưa xuống, đất nhão thành bùn, dép bám đầy đất, nặng trịch, chẳng thể nào nhấc lên khỏi đất được, bực mình, e tháo dép, đi chân đất trên đường trơn nhẫy, cố bấm ngón chân xuống đất cho khỏi ngã, vật vã về nhà. Bây giờ lớn, thỉnh thoảng chú hàng xóm vẫn nhắc cái hình ảnh em một tay xách dép, một tay cầm chai rượu, chân tay lấm lem bùn đất, nghĩ lại em cũng thấy buồn cười. có lẽ gọi em là con gái rượu của bố cũng chẳng sai.
Nhà em mưa nắng thất thường, có những lần đi học không mang theo dù, mưa tầm tã, chẳng đợi được bố mẹ lên đón, em cùng mấy đứa bạn thân rủ nhau đạp xe về. Mưa ngấm vào người lạnh buốt nhưng cả lũ vẫn vừa đi vừa nhởn nhơ nói cười. là những ngày sau mưa, chẳng thể nào đạp xe được vì đất dính đầy vào bánh, xuống dắt bộ, chỉ mong cho gặp cái ổ gà, ổ voi nào đó, nước đọng vào thật nhiều để lao xe vào cho hết đất.
Mưa. Ngày đầu tiên em xa nhà cũng là một ngày mưa. Mẹ khóc, dì khóc, còn em mắt ráo hoảnh. Ngày đó e còn quá trẻ con để nghĩ đến một cuộc sống mới với nhiều khó khăn, thử thách.
Mưa, là những ngày một mình, ngồi ngắm mưa qua cửa sổ, nhớ nhà. Là những lần ào ra mưa để khóc, để cho mưa trôi đi những áp lực của ngày cuối cấp. Là ngôi nhà dột, nước chảy lênh láng, mình em thân con gái hỳ hục mãi không biết làm cách nào khắc phục bèn ngồi thụp xuống khóc nức nở.
Mưa, mới đó mà lại một cái trung thu nữa em xa nhà. Trung thu ở Tây nguyên đặc trưng lắm, năm nào cũng có mưa. Có năm trung thu mẹ và em gái xa nhà, bố viết thư, trong thư bố nói rằng bố thương em vì chẳng được đi chơi, bố cũng chẳng biết làm gì ngoài việc ra vườn hái cho em một rổ chôm chôm to vật vã, nếu có mẹ ở nhà, thế nào mẹ cũng nấu món đông sương nhân đậu xanh, món mà e thích nhất. Đọc xong lá thư đó, em òa khóc. mới ngày nào e gái e còn bé tý teo, háo hức đòi xem múa lân, nhưng lại khóc thét lên rồi chạy vào góc nhà nấp khi vừa nhìn thấy ông địa vậy mà giờ đây, em đã thành cô nữ sinh áo dài tha thướt.
Mưa, là mới đó thôi em bỡ ngỡ bước chân vào giảng đường đại học, giờ thì chỉ còn vài tháng nữa thôi em đã ra trường, lại bước chân vào một cuộc sống mới… Là những ngày em được về nhà ít lắm, thèm được ôm chầm lấy bố mẹ mà thủ thỉ rằng “con yêu bố mẹ nhiều lắm” nhưng chẳng thể nào nói được.
Em biết rằng, có những yêu thương không thể nói bằng lời, mà được thể hiện qua hành động, nhưng em biết, suốt 21 năm qua, hình như em chỉ có những hành động làm cho bố mẹ buồn, bố mẹ phải suy nghĩ chứ chưa khi nào có hành động để cho bố mẹ biết rằng em yêu bố mẹ biết nhường nào. Những ngày hè, ngày tết về ngắn ngủi không ít lần em cáu với bố mẹ, cáu xong con lại thấy ân hận, tính ra bây giờ 1 năm em ở được với bố mẹ bao nhiêu ngày, sao em lại còn làm như thế, em thấy trách mình ghê lắm, nhưng em cũng chẳng thể nói được câu “con sai rồi, con xin lỗi”. Nhưng em muốn bố mẹ biết rằng, em yêu bố mẹ nhiều lắm, với bố mẹ em vẫn mãi là đứa con nhỏ bé, cần được bố mẹ quan tâm, che chở. Mong rằng nhà mình luôn luôn hạnh phúc để con sẽ mãi luôn được nhìn thấy nụ cười trên môi bố, mẹ. Con yêu bố mẹ nhiều lắm!
Status trung thu! Những dòng tản mạn ngắn hay viết về ngày trung thu thật cảm xúc và nhiều ý nghĩa nhất! Trung thu là tuổi thơ, nhưng chỉ khác đi là thời điểm, với chúng ta bây giờ đã khác chỉ còn là những kỉ niệm được cất giữ thật sau chỉ đợi để nhớ về.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết STT Trung Thu, Status Về Trung Thu Buồn & Tản Mạn Ngày Trung Thu Tại Danh Mục Status Và Lời Chúc của Blog chúng tôi . Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Stt Về Hoa Hồng Và Những Câu Nói Hay Bất Hủ, Lãng Mạn
Phụ nữ hãy như những đóa hồng, đẹp quyến rũ nhưng đầy gai góc.
Có một số người đàn ông giống như là hoàng tử bé, nếu trong lòng anh ta đã có một bông hoa hồng, thì những hoa hồng khác, bất luận là màu gì loại gì, cũng chỉ là một bông hoa giữa hàng vạn bông hoa khác mà thôi.
Nếu bạn yêu thích hương hoa hồng, bạn phải chấp nhận những chiếc gai trên đóa hồng.
Cánh hoa hồng đỏ thắm tượng trưng cho tình yêu đẹp nồng cháy, thân hoa hồng nhiều gai – hạnh phúc luôn đi kèm nước mắt.
Hoa hồng lặng lẽ ca ngợi tình yêu, bằng ngôn ngữ chỉ trái tim mới hiểu.
Em là cô gái mang nét đẹp loài hoa hồng, bí ẩn, quyến rũ nhưng gai góc.
Nếu tình yêu là một đóa hồng, anh sẽ tặng em cả vườn hồng nơi anh.
Tôi yêu hoa hồng và tôi cũng yêu em.
Hoa hồng thật sự là một loài hoa đặc biệt giống như em, có thể làm mê muội trái tim một kẻ tình si.
Phụ nữ như loài hoa hồng. Đẹp và độc.
Hoa hồng một loài hoa tôi yêu và mến nó đến bất tận.
Hoa hồng tuy đẹp nhưng không phải ai cũng có thể chạm vào mà không chảy máu.
Chỉ một đóa hồng là đủ cho bình minh.
Người đàn ông mang đến hoa hồng chỉ để vui chứ không nên quá coi trọng. Hãy kiếm tìm và nắm thật chặt người đàn ông biết mang rau cải về nhà! Còn chàng mà cả một cọng giá cũng không muốn cho bạn thì nên tiễn ra thẳng cửa lớn!
Nhành hoa hồng đầu tiên trong mười mấy năm sống trên đời. Có lẽ hôm nay sẽ là 1 ngày khó quên. Là ngày duy nhất tôi có thể nở 1 nụ cười với lòng mình như vậy.
Trong đời người đàn ông có thể lắm bông hoa, nhưng chỉ có mỗi một đóa hồng.
Giữa những điều tươi đẹp trên thế gian, hồng lộng lẫy nhất nhưng lại chóng tàn. Quý giá hơn những đóa hoa tạc khắc, bởi dù ngắn ngủi nhưng hương sắc nồng nàn.
Mỗi bông hồng hé nở mang cho ta lời chào mừng của một mùa xuân vĩnh hằng.
STT hài hước về hoa hồng
Hoa hồng nào chẳng có gai. Gái nào là gái chẳng hay ghen chồng.
Người yêu hoa hồng là người sẽ chấp nhận những chiếc gai nhọn ấy dù biết sẽ bị tổn thương.
Hoa hồng là thuốc mê mộng mị khiến ai cũng phải say đắm. Nhưng em thì không phải.
Nếu em không có gai, em sẽ chẳng phải đóa hồng anh từng say mê.
Người ta nói, con gái nên dịu dàng. Nhưng khi gặp phải khó khăn, hãy giơ gai lên để thể hiện sức mạnh của mình.
Hoa hồng lúc đẹp cũng có gai, lúc tàn rồi lại để lộ gai rõ hơn. Cho nên, đừng để vẻ đẹp của hoa hồng che mờ mắt.
Trót yêu cái đẹp là một may mắn. Trót yêu đóa hoa hồng là một thảm họa.
STT thả thính bằng hoa hồng
Hoa hồng tượng trưng vẻ đẹp mạnh mẽ, gai góc nhưng cũng mong manh, đầy bí ẩn, mê hoặc lòng người. Từ xưa vẻ đẹp của những đoá hồng đã được coi là biểu tượng của tình yêu chung thuỷ. Thế nhưng theo quan niệm hiện đại mỗi màu sắc của hoa hồng lại là biểu tượng của một lời tỏ tình khác nhau. STT thả thính bằng hoa hồng sẽ giúp bạn có được tình yêu của người ấy cực đơn giản!
Giá mà hoa hồng nở không có ngày tàn. Giá mà tình mình hợp chứ đừng có ngày tan.
Đóa hoa hồng héo úa vì ngày dài không có nắng. Em đợi chờ anh mãi trong vô vọng…
Em trao anh 999 đóa hồng đỏ thắm, anh gửi lại em 1000 nhánh bỉ ngạn sầu bi.
Trái tim em là đóa hồng tuyệt đẹp. Nhưng anh chẳng thể ngờ được hoa hồng còn có gai. Trái tim anh tan nát vì gai ấy nhưng vẫn yêu em đến suốt cuộc đời này.
Hoa hồng đẹp nhưng có gai, anh chẳng thể chạm tới. Anh yêu em nhưng chẳng thể nào nói ra…
Em là đóa hồng cô đơn nhất thế gian chờ anh đến hái
Giá mà đóa hồng ấy chẳng có gai, tim anh cũng chẳng rỉ máu.
Trong lòng tôi có một đóa hồng. Nhưng những chiếc gai đang ngày một cào xé trái tim tôi.
Stt ấn tượng về hoa hồng và tình yêu bằng tiếng anh
– The roses of love glad the garden of life. – Lord Byron
2. Sự thật và hoa hồng đều có gai.
– Truths and roses have thorns about them. – Henry David Thoreau
3. Hoa hồng lặng lẽ ca ngợi tình yêu, bằng ngôn ngữ chỉ trái tim mới hiểu.
– The rose speaks of love silently, in a language known only to the heart. – Khuyết danh
4. Thay vì phàn nàn rằng khóm hồng đầy gai, hãy vui sướng rằng khóm cây đầy gai nở rộ hoa hồng.
– Instead of complaining that the rosebush is full of thorns, be happy that the thorn bush has roses. – Ngạn ngữ Đức
5. Hoa hồng, ôi vẻ hai mặt trắng trong, đỏng đảnh Làm một giấc mộng không của ai dưới gánh nặng của bao đời.
– Rose, oh reiner Widerspruch, Lust, Niemandes Schlaf zu sein unter soviel Lidern. – Rainer Maria Rilke
6. Chỉ một đóa hồng là đủ cho bình minh.
– One rose is enough for the dawn. – Edmond Jabes
7. Thế giới là một đóa hồng, hãy tận hưởng hương thơm và trao nó cho bè bạn.
– The world is a rose, smell it and pass it to your friends. – Ngạn ngữ Ba Tư
8. Đẹp hơn đóa hồng là tâm hồn chiêm ngưỡng nó.
– More beautiful than a rose is the soul that beholds it. – Sunny Brooke
9. Bởi nó tin chắc vào vẻ đẹp của mình, hoa hồng đòi hỏi chúng ta ghê gớm.
– Because it is sure of its beauty, the rose makes terrible demands on us. – Alain Meilland
10. Thiên nhiên mới xảo quyệt làm sao khi giấu đi từng nếp nhăn của sự già cỗi không tưởng nổi sau những đóa hồng và vi-ô-lét và sương sớm!
– How cunningly nature hides every wrinkle of her inconceivable antiquity under roses and violets and morning dew! – Ralph Waldo Emerson
11. Một bông hồng là một lời tranh luận. Nó tuyên bố sự chiến thắng của cái đẹp trước sự hung tàn, của sự dịu dàng trước bạo lực, của thời khắc phù du trước vĩnh hằng, và của cái phổ biến trước cái cá biệt. Hồng ở vùng Cực Bắc hay hồng ở sa mạc Sahara cũng đều nở hoa như nhau.
– A rose is an argument. It proclaims the triumph of beauty over brutality, of gentleness over violence, of the ephemeral over the lasting, and of the universal over the particular. The same rose bursts into bloom on the North Cape and in the Sahara desert. – Alain Meilland
12. Không thể hái hồng mà không bị gai đâm.
– There is no gathering the rose without being pricked by the thorns. – Bidpai
13. Người ta có thể sống mà không có bánh mỳ, chứ không thể không có hoa hồng.
– One may live without bread, not without roses. – Jean Richepin
14. Hoa hồng tàn lụi, nhưng gai còn ở lại.
– Roses fall, but the thorns remain. – Ngạn ngữ Hà Lan
15. Tôi thà có hoa hồng ở trên bàn còn hơn có kim cương ở trên cổ.
– I’d rather have roses on my table than diamonds on my neck. – Emma Goldman
16. Hoa hồng là bối cảnh của đời tôi, nhưng chính con người mới quan trọng.
– Roses are the setting for my life, but it is people who are important. – Alain Meilland
17. Với người họa sĩ thực sự sáng tạo, không gì khó khăn hơn việc vẽ một đóa hồng, bởi trước khi vẽ, đầu tiên anh ta phải quên đi tất cả các đóa hồng đã từng được vẽ.
– There is nothing more difficult for a truly creative painter than to paint a rose, because before he can do so he has first to forget all the roses that were ever painted. – Henri Matisse
Pam Brown từng nói rằng: Hoa hồng ướp hương lịch sử. Đó là loài hoa tôn vinh những cặp tình nhân, được rắc trên đường đi của cô dâu và anh hùng. Những đoá hồng rực cháy trong ngọn đuốc của các lễ hội. Đoá hoa rơi tạo thành cơn mưa trút xuống hàng ngàn đoàn kỵ sĩ. Hoa hồng hội tụ dưới đôi tay của các vị thánh, là biểu tượng cho Vương quốc trần thế và Chúa tể của thiên đàng.
Không chỉ người Phương Đông mới dành cho hoa hồng những từ ngữ tốt đẹp nhất. Ở Phương Tây hoa hồng cũng là biểu tượng đẹp nhất của cuộc sống.
“Khi những bông hồng nở rộ giữa mùa hè, cảnh tượng thật hân hoan, hương thơm quá nồng nàn khiến người ta mỉm cười hạnh phúc”.
Bên cạnh những Stt về hoa hồng, các thi sĩ cũng dành không ít tâm huyết để sáng tác nên những áng thơ tuyệt đẹp về loài hoa bất tử. Nếu bạn dành tình yêu cho loài hoa này, đừng ngại tìm đọc những bài thơ hay về nó. Ý nghĩa của hoa hồng thì “muôn hình vạn trạng” lắm. Mỗi bông hoa là một câu chuyện về tình yêu tuyệt đẹp. Đọc Stt về hoa hồng và các bài thơ để thấy yêu đời hơn.
Cập nhật thông tin chi tiết về Tản Mạn Về Hoa Cải trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!