Bạn đang xem bài viết Tổng Hợp Những Stt Hay Về Tâm Trạng Háo Hức Ngày Tựu Trường Mùa Thu được cập nhật mới nhất tháng 12 năm 2023 trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Tổng hợp những câu status hay về tâm trạng háo hức ngày tựu trường mùa thu, các em học sinh nô nức vui tươi cắp sách tới trường trong tiết trời thu mát mẻ. Thời gian trôi nhanh, thế là một mùa hè nữa lại qua, tiếng trống trường đang giục giã vang lên báo hiệu một năm học mới sắp đến. Không chỉ học sinh mà cả các phụ huynh, những người lớn đều háo hức bồi hồi. Học trò thì vui mừng vì được gặp lại bè bạn sau ba tháng hè còn người lớn thì nhớ lại thời cắp sách đến trường của mình. Đó là khoảng thời gian đẹp nhất của đời người, khoảng thời gian đáng trân trọng nhất…
Cùng tham khảo các câu status hay về tâm trạng háo hức ngày tựu trường mùa thu:
Tiếng trống trường rộn rã làm tan cái nắng hè, dịu đi những tiếng ve còn vương trên vòm cây xanh lá. Mùa thu sang đẹp quá, xao xuyến bao tâm hồn, vui tiếng trống tựu trường, trong tiếng hát mùa thu…
Những cơn gió se lạnh đầu tháng 9 báo hiệu thu đã về. Mùa thu là mùa của tựu trường, là mùa của sự gặp mặt bạn bè thầy cô sau 3 tháng hè xa cách. Nếu như 12 năm trước khi vẫn đang là học sinh, một tâm trạng háo hức hân hoan chào đón năm học mới thì bây giờ, cũng cảm xúc hân hoan ấy nhưng không còn cái cảm giác “nao nao về buổi tựu trường” mà thay vào đấy là nhiều cung bậc khác nhau. Không còn “e thẹn nép vào nón mẹ” khi bước vào ngôi trường mới, không còn cái nắm tay của cha đồng hành trên con đường đến trường. Bước vào cuộc sống sinh viên phải tự lập rất nhiều.
Sẽ chẳng gì vui sướng hơn là được đi học, chẳng có vinh hạnh nào là được cắp sách đến trường. Và một mùa tựu trường nữa lại về, trên khắp quê hương, đất nước hình chữ S với “rừng vàng, biển bạc”. Một mùa tri thức mới lại chào đón thế hệ tương lai theo dọc dài ngày tháng. Và mỗi độ thu sang là lòng tôi lại náo nức, đan xen những cảm xúc khó diễn tả hết. Phố phường lại tung bay những tà áo trắng tinh khôi, không gian lại vọng vang tiếng cười…
Hôm nay tôi cảm thấy may mắn vì vẫn còn nghe những âm thanh quen thuộc của buổi chào cờ khai giảng năm học mới. Từ trên loa phát thanh vọng ra tiếng nói dõng dạc của cô tổng phụ trách, tiếng hát chào cờ âm vang của các em học sinh và cả tiếng trống trường quen thuộc. Những âm thanh đó khiến tôi cảm thấy xúc động vì các em vẫn còn biết được chút mùi vị mà ngày xưa chúng tôi đã từng trải qua, dù truyền thống đã thay đổi rất nhiều.
Ngày tôi bước chân tới giảng đường, cảm xúc ấy cũng giống như mở một lá thư vậy, nửa vui mừng, nửa háo hức như muốn nhanh thật nhanh đọc được nội dung bên trong đó, để hiểu được nó. Rồi đến khi trải qua những tiết học đầu tiên của đời sinh viên, cảm xúc lại giống như vừa mới đọc hết bức thư ấy… vui mừng, hạnh phúc và tự hào biết bao!
Tạm biệt cái nắng hè rực rỡ và những tháng ngày làm mới bản thân. Giờ đây, các em lại đến trường sẵn sàng cho một cuộc chinh phục kiến thức mới. Không phải ngẫu nhiên mà người ta đính chữ “mùa” với tựu trường. Bởi vì đó là khoảng thời gian hằng năm quý báu và mang đến những cảm xúc lặp đi lặp lại nhưng vô cùng vui vẻ và ấm áp của học sinh, thầy cô, gia đình.
Em yêu trường em Với bao bạn thân Và cô giáo hiền Như yêu quê hương Cắp sách đến trường trong muôn vàn yêu thương!” Lời ca vang lên như nhắc nhở chúng ta đã bắt đầu cho những tháng ngày cắp sách đến trường hồn nhiên và tươi sáng.
Khi nàng thu thay áo mới, khoác lên mình tấm áo kiêu sa, kiều diễm của ngàn chiếc lá nhuốm vàng kết trong nắng nhạt, khi hương hoa sữa thoang thoảng quyện trong từng con gió mỏng manh xen vào từng hàng cây, góc phố khiến lòng người lâng lâng thì đó cũng là lúc bắt đầu mùa tựu trường – mùa dệt nên những ước mơ, khát vọng, đam mê của tuổi học trò.
Từ sáng sớm, khi thành phố còn chìm trong biển mây mù của những đợt mưa thu chưa dứt, gió nhuốm lạnh, len lỏi vào tận góc nhỏ của căn phòng, tôi đã giật mình trở dậy trong tâm trạng háo hức đợi chờ. Và chắc rằng không phải riêng tôi mà các bạn tôi cũng vậy. Cảm giác vui sướng ấy cứ dâng lên, nảy nở trong lòng như những đóa hoa tươi mỉm cười trong nắng sớm.
Hồi còn bé xíu, ngày đầu tiên đến trường là những bỡ ngỡ, háo hức làm quen với trường mới, bạn mới. Những năm tiếp theo là niềm vui gặp lại thầy cô, bạn bè. Đây là lễ khai giảng cuối cùng trong đời học sinh, trong em có một chút buồn và tiếc nuối. Đây là năm học quan trọng, đánh dấu bước trưởng thành của chúng em, không còn những ngày vô lo vô nghĩ. Chúng em sẽ phải có những dự định, kế hoạch nghiêm túc cho tương lai của mình.
Tiếng trống trường giục giã vang lên báo hiệu năm học mới đã bắt đầu. Những chùm bóng bay nhiều màu sắc chứa đựng những ước mơ, hoài bão của các em học sinh đua nhau bay vào không trung như gởi gắm vào tương lai phía trước.
Mùa thu, mùa tựu trường là mùa mà bao thế hệ học sinh đều háo hức mong chờ. Nếu như mùa hạ có màu đỏ rực cả một vùng trời của phượng vĩ, có tiếng khóc nức nở của học sinh cuối cấp thì mùa thu lại có những chùm bóng bay lơ lửng trên trời với tiếng chuyện trò nhộn nhịp của đám học trò lâu ngày không gặp, sự tươi vui lấn át nỗi buồn chia xa ngày hè. Ai trong chúng ta chắc hẳn đều có những cảm xúc mong chờ như thế. Dù có đi hết đời người thì tâm trạng những ngày khai giảng cũng không thể phai mờ.
theo : stthay.net
Stt Tâm Trạng Háo Hức Của Người Con Xa Quê Những Ngày Cận Kề Tết
Chỉ những đứa xa nhà, mới có được cái cảm giác đặc biệt: vội vã sắp đồ, vác ba lô, rong ruổi tàu xe, háo hức chờ lúc cảnh quê nhà hiện lên qua ô cửa kính.
Dù cuộc sống còn lắm bon chen, vất vả, nhưng con tạm gác lại để về với gia đình trong những ngày cận kề năm mới. Một năm thất bại nhưng nghĩ đến cảm giác một vài ngày nữa thôi chúng ta sẽ được đoàn tụ, được cùng nhau ăn cơm, trò chuyện mà con thấy lòng rạo rực biết bao nhiêu.
Một năm cũ sắp khép lại, thật vui sướng khi sắp sửa được trở về nhà. Vì tết ở nhà ấm áp, có cả ông bà, cha mẹ và nhất là được bù khú với bạn bè sau một thời gian dài xa cách.
Trong lòng những người con xa nhà, chẳng còn gì háo hức hơn là được về đoàn viên đón Tết. Đây như khoảng thời gian mọi người tạm gác lại mọi chuyện để lên chuyến xe bình yên trở về nhà. Nơi đó có tình yêu thương và mong chờ của bố mẹ.
Những chuyến tàu cuối năm trở về nhà sắp rời ga. Trong lòng, ai ai cũng cảm thấy thật hào hứng và nôn nao. Không phải vì lâu ngày được về quê mà có lẽ đó là cái không khí của những ngày cận kề tết.
Một năm mới lại sắp về, lòng cứ háo hức, bồn chồn khó tả, tiếng pháo bông vang lên làm cho tâm trạng hứng khởi mong chờ. Một năm đi xa cuối cùng cũng đến ngày sắp được đoàn tụ.
Những ngày cuối năm, ồn ào hơn, náo nhiệt hơn, phải chăng ai cũng đang háo hức để đón chờ một năm cũ qua đi để đón chào năm mới với nhiều khởi đầu mới.
Cuối năm, mùi xuân mới đang khẽ chạm vào không khí. Cánh mũi cứ rộng ra đón nhận hương vị mới lạ sau một mùa đông lạnh lẽo kéo dài, những cơn mưa xuân gột rửa bản thân, đầu óc sạch sẽ để có thể vô tư đón nhận điều kỳ diệu sắp xảy ra.
Những ngày cuối cùng của năm khiến tất cả những người xa quê bồi hồi, dâng trào nỗi nhớ khi nhớ về gia đình, cha mẹ, nỗi khát khao tết tới gần để có thể trở về bên gia đình thân thương.
Những ngày cuối năm, cảm giác hối hả, cập rập của một năm sắp qua xen lẫn cùng cái rạo rực, vui sướng khi sắp chào đón một năm mới làm cho ai nấy đều cảm thấy lòng mình lâng lâng khó tả.
Những ngày cuối năm, tâm trạng như bay trên mây, chỉ cần nghĩ đến cảnh cả gia đình được đoàn tụ đón tết lòng đã háo hức muốn nhanh thật nhanh để trở về. Có lẽ cái cảm giác được về nhà chưa bao giờ sung sướng và háo hước như những ngày giáp tết.
Những ngày cuối năm, lòng cứ háo hức, bồn chồn khó tả, tiếng pháo bông vang lên làm cho tâm trạng hứng khởi mong chờ. Mọi thứ của năm cũ khép lại, nạp thật nhiều năng lượng để đón nhận những thử thách của năm mới.
Ngày cuối năm, ủ đầy trong lòng bàn tay mùa đông thật ấm, hít căng lồng ngực mùi vị tinh khôi của sáng sớm chòng chành nắng đợi gió bên song. Lắng nghe giọt cafe rơi tí tách chạm xuống đáy cốc, vỡ tan, như giây phút viên gạch nối giữa năm cũ và năm mới không còn giới hạn.
> Xem thêm: Stt Xuân đến rồi mình cưới nhau nhé, em sẽ là cô dâu hạnh phúc nhất
Nguồn: Stthay.net
Tổng Hợp Những Stt Tâm Trạng Hay Nhất Ngày Gió Mùa Về
Em đã sống :
* Một cách tự nhiên…
* Bằng những gì thơ ngây em vốn có…
♥ Nhưng mà :
* Cuộc sống đầy ngiệt ngã…
* Lại đẩy em vào mớ hỗn độn của sự lừa dối, tính toan…
♥ Và những :
* Tổn thương đã khiến em…
* Không còn là chính em của ngày trước nữa…
♥ Bây giờ đối với em :
* Yêu cũng được…
* Mà không yêu cũng chẳng sao…
♥ Bởi vì :
* Cuộc đời này…
* Vốn dĩ đã quá bề bộn…
* Đã quá lộn xộn với những toan tính, tranh giành…
Anh là người mà em yêu, là người mà e đặt hết niềm tin..
Nhưng…
Anh là con trai !
Anh có những phút rung động bản năng trước những người con gái khác.
Em hiểu ..!
Anh có thể nói chuyện với ai anh muốn
Em không cấm…
Và Phải nhớ Em là ai của Anh để mà quay trở về.
Khi con trai mắc lỗi họ thường nói :
– “Anh xin lỗi” …
Con gái sẽ trả lời “
– Ừ! Không sao đâu.”
Nhưng con trai đâu biết rằng đằng
sau câu ” Ừ! Không sao đâu.”… của
con gái là:
→ Niềm tin của con gái vào con trai
sẽ ít đi…
→ Là trái tim con gái bị tổn
thương …
→ Là giọt nước mắt lăn dài trên
má …
Và nhiều hơn đó là những điều con trai nên biết.
Chia tay rồi. . .
Nụ cười của Cậu
– Nước mắt của Tớ.
Niềm vui của Cậu
– Nỗi buồn của Tớ.
Hạnh phúc của Cậu
– Vết thương của Tớ.
Tương lai của Cậu-
Kỉ niệm của Tớ.
Xong rồi đó, Tớ thật sự̣ buông tay Cậu rồi đấy,
Cậu đi đi…
Tôi đã từng thức rất khuya chỉ để đợi người ấy đi ngủ…
Tôi đã từng khóc dưới mưa để mong người ấy đi tìm…
Tôi đã từng yêu người ấy hơn chính bản thân mình….
Đã từng có một thời
Người ấy là cả thế giới
Mãi cho đến khi… Kể cả một tin hỏi thăm cũng là thừa… Đi ngang phố ngỡ kẻ xa lạ
Thì lúc đó chúng ta mới bừng tỉnh
Ừ chuyện đã qua rồi!!!!
Một người con gái khi yêu có thể chịu đựng được tất cả:
– Người yêu trêu đùa người con gái khác
– Người yêu đi chơi cùng một người con gái khác…
– Người yêu bỏ quên mình để thoải mái vui chơi
– Người yêu quên đi sự xuất hiện của mình trên thế gian này…
– Và đặc biệt người yêu quên mất mình đang yêu nhau…
** Con gái có thể chịu đựng được tất cả.
** Con gái im lặng là khi đã thả con trai về với tự do…
Khi đó, con trai mất con gái rồi đấy,
** Vì con gái biết rằng cuộc sống của con trai sẽ tốt hơn khi không có mình…!
Mưa !!!
Phải chăng là do ông trời khóc cho a và e…
Hay là nước mắt a rơi vì những gì là muộn màng của cuộc tình chúng ta…
Nhưng cuối cùng, a và e vẫn phải xa nhau…!!!
Delete quá khứ copy hiện tại rồi ta pase vào tương lại…
Quá khứ… ừ thì ai không có… nhưng hãy xem đó là hành trang
Để ta bước tiếp trên con đường yêu… là bài học theo năm tháng
Như một trang vỡ lật sang trang… viết chuyện tình ta vào trong đó.
Viết niềm hạnh phú c trên những yêu thương..
Tình bạn và tình yêu chỉ đc chọn 1 trong 2
Chỉ sợ là tao sẽ đã mất hết luôn cả 2…
Và sợ mỗi ngày gặp nhau.. nó ko còn giỡn như trước
Và Tao sẻ cảm thấy ngại nhưng mà biết làm gì hơn
Cái tình bạn của trước kia. sẻ bị t làm đổ vỡ
Giờ muốn vui vẻ như trước… chắc chỉ có trong giấc mơ.
Từ ngày hôm nay – a phải tập cuộc sống của 1 kẻ cô đơn
Đi về k đón đưa ai – tối đến cũng khiến trái tim này khô hơn
Chĩ biết Facebook để kiếm bạn 4 phưong
Có lẽ thời gian wa là quá đủ để khiến con tim này trả giá
Ko phải vì e cũng chẳng do anh chỉ vì đôi tim này càng xa
1 mình trong đêm ngồi đếm sao trời
1 nỗi nhớ về trong dĩ vãn
1 ngày nào đó cùng em hẹn thề
mà giờ đây em đã xa thật xa..
Những Câu Stt Hay Về Mùa Thu Lãng Mạn Đầy Tâm Trạng
Mùa thu là mùa của những chiếc lá bắt đầu về cội, mùa của nỗi nhớ, của hoài niệm. Mùa thu thật đẹp, một nét đẹp nhẹ nhàng, trầm lắng và ưu tư. Gạt đi những tia nắng oi bức của mùa hạ, thu mang đến cho ta cảm giác bồi hồi, lắng đọng trong không khí mát lạnh, dịu êm. Hãy cảm nhận và gửi gắm cảm xúc của mình thông qua những stt hay về mùa thu dưới đây.
Tổng hợp những câu stt hay về mùa thu lãng mạn đầy tâm trạng1. Em yêu mùa thu cũng như yêu cái khoảnh khắc mùa thu đến,cũng như buồn đến não lòng khi bắt đầu một mùa đông và như khi anh đến, nhẹ nhàng như cơn gió, thoảng qua..
2. Hãy để tình yêu như mùa thu anh nhé, đến nhẹ nhàng, tự nhiên, như cơn gió mát của buổi sớm mai. Như tiếng lá cây xào xạc, thơm dịu dàng như mùi hoa sữa…
3. Thu là mùa của nỗi nhớ, của hoài niệm nhưng không phải mùa để nhớ và đau về những nỗi buồn đã cũ.
4. Thu về khiến người ta phải nhớ những câu chuyện không nên nhớ, nhớ những con người vốn đã muốn quên hoặc đã được gói gém một cách cẩn thận trong ngăn kéo mang tên ký ức từ lâu.
5. Thu về. Lá bay bay. Trời trải lá vàng cho gót ai bước nhẹ. Anh nhớ góc phố mình chia tay độ trước. Em đi giữa mùa yêu. Bỏ mặc anh về giữa nồng nàn, giữa đắm say.
6. Vẫn là mùa thu nhưng mùa thu của ngày hôm nay khác với mùa thu xưa. Em của ngày hôm nay cũng khác với em của ngày xưa. Tình yêu trong em cũng khác…
7. Người ta thường gắn những kỉ niệm vô hình, vạn vật hữu hình cho những ngày tháng Chín này, mùa đã sang, còn vấn vương thương nhớ, em đặt tên gì cho tháng Chín?
8. Có lẽ, tình yêu của họ bắt đầu từ những lần chạm tay rất khẽ, rồi chạm tiếng nói cười, chạm tiếng yêu thương. Em à, họ yêu nhau vào tháng Chín!
9. Thu năm nay, hãy cứ để nó ôm trọn những nỗi nhớ anh trong em một lần này nữa thôi, rồi em sẽ cố quên….
10. Thu năm nay, và cả những mùa thu năm sau, năm sau nữa, anh và em; có lẽ chúng ta vẫn sẽ như những đường thẳng song song- nhìn thấy nhau nhưng sẽ chẳng bao giờ gặp.
11. Mùa thu, mùa của những đoạn kết, buồn hay vui là do mình. Nghĩ thế thôi mà cũng khó, đời người khó lắm…!! Đêm dài như mái tóc không đợi chờ một cái chạm tay…!!
12. Người ta bảo rằng ai thích mùa thu thường lãng mạn và bay bổng. Nhưng thiết nghĩ, cuộc sống thiếu lãng mạn, thiếu những cử chỉ quan tâm nhẹ nhàng, thiếu những lúc chúng ta sống chậm lại để cảm nhận cuộc sống, cảm nhận thiên nhiên thì đó có phải là sống không?Cũng như sống một cuộc sống nếu thiếu tình yêu vậy!
13. Thu – Cái tiết trời se se lành lạnh. Cái nắng dìu dịu chỉ đủ để làm hồng đôi má. Em chợt thấy mình thèm cái không khí này đến lạ. Đã có lần em viết em thích đi ngược chiều gió nhưng phải là cơn gió thu man mát dịu dàng. Khi đó em thấy gió cuốn bớt những nỗi buồn của em tan vào không trung.
14. Từ độ đất trời khẽ chuyển mình trong những cơn mưa chiều nặng hạt. Mưa buồn cho lòng ai quay quắt, hanh hao. Anh lặng ngắm những giọt mưa rơi bên thềm cửa. Còn đó, giọt cà phê tí tách, cuốn sách cũ, góc quán quen. Chỉ có em là không ở lại. Em à! Thu về rồi đấy!
15. Anh có nghe tiếng thu chạm khẽ vào lòng em, khi cùng anh rải từng bước chân dài trên phố… Anh có nghe thấy vị ngọt lành của mùa thu; có nghe thấy những mênh mang của hương thu quyện vào cơn gió nhỏ; có nghe thấy yêu thương khẽ gọi, quyện vào trái tim của em, và của anh…
16. Có phải mùa thu giấu anh trong chút đượm buồn của ngày sắp qua, để em chùng chình, ngẩn ngơ… muốn lắng lòng mình để an yên trong thực tại. Có phải mùa thu giấu anh trong ngọt ngào hương hoa sữa, để anh mê mải chạy theo mà bỏ quên em ở cuối con đường… Có phải mùa thu giấu anh trong chính trái tim em?
17. Vậy là thu lại bắt đầu theo quy luật của đất trời, lại trở thành nhân chứng tình yêu của bao người… và trong đó có anh, có cả em nữa. Phải chăng mùa thu là mùa của định mệnh! Là mùa ta đã yêu!
18. Cô vẫn thế, vẫn lang thang vô định trên con đường anh đi. Vẫn mải miết tìm anh – mùa thu của riêng mình. Năm tháng qua đi, vẫn chỉ có cái bóng làm bạn cùng cô.
19. Mùa thu nó mang lại cho ta nhiều cảm xúc thật đấy! Nó làm em lại thèm một cái nắm tay thật chặt, một cái ôm từ phía sau, một cái hôn nhẹ lên trán…; nó làm lý trí em chẳng thể nào kiểm soát nổi những nỗi nhớ về anh nữa rồi.
20. Tháng tám, chẳng phải là nắng rất mong manh sao? Là những chiều xao xác gió, là những lần bắt gặp nỗi nhớ không tên, là những khi thấy một ai đó khác trong chính bản thân mình, là khi đắm mình trong sự chằng chéo giữa hư và thực… Ai đó chông chênh cùng nỗi nhớ mùa thu chờ một người.
21. Tháng tám, trời vẫn đổ mưa ngâu, như lưu luyến những điều gì quá đỗi. Những cơn mưa tháng tám chẳng vội vã, cứ chầm chậm, lặng lẽ mà dai dẳng như gửi vào đó những yêu thương nhung nhớ của những ngày xa cách, đợi chờ và lại chia xa.
22. Thu trả cho em những giọt nước mắt buồn, những kỉ niệm nguyên vẹn hình hài khi anh bỏ em mà đi. Thu trả em những khóe mi sầu mỗi đêm về cô đơn trong bóng tối. Thu trả em một mảnh tình nhỏ, mảnh tình không trọn, vắng anh.
23. Hà Nội mùa này, mùa tháng Chín chỉ vừa kịp chạm chân, mùa của những cơn gió ngủ mê bước vội chân đi lạc… Và cũng là mùa, em chợt mất anh.
24. Ngày cuối cùng của tháng 8 là 2 lần nhìn thấy cô nàng tháng 9 ấy, nhưng tháng 9 năm ấy mãi mãi dở dang. còn bây giờ, này tháng 9 thân thương! cứ mãi nhẹ nhàng thôi nhé, nhẹ tựa cơn gió mùa thu.
25. Có lẽ, với bất cứ ai cũng vậy, những ngày tháng vẫn ngỡ chẳng bao giờ có thể nhớ, xong lại nhớ rất nhiều bởi in dấu của một người đặc biệt ta thương. Tháng Chín này còn có ngày của em, cô gái ạ. Một tháng vốn đáng yêu hiền hòa nên cũng sinh ra những con người đáng yêu, hiền hòa như thế.
26. Em nghe mình hoang hoải trong từng giấc mơ, nghe mình chênh vênh khi một mình xuống phố. Thu cuốn em vào mùa nhớ vẩn vơ những điều xưa cũ… Thu bỏ em buồn vào khóe mắt có màu mưa.
27. Thu năm nay, hãy cứ để nó ôm trọn những nỗi nhớ anh trong em một lần này nữa thôi. Rồi em sẽ cố quên…
28. Tháng 9! Những con phố khát khao mùa thu đến mức đảo điên. Cây hạnh phúc vì xác xơ, lá mừng vui vì được chết.
29. Thu năm nay và cả những mùa thu năm sau, năm sau nữa, em và anh có lẽ chúng ta vẫn sẽ như những đường thẳng song song nhìn thấy nhau nhưng sẽ chẳng bao giờ gặp.
30. Tháng 9 rồi, sao mình không hẹn hò đi anh? Đã đến lúc nhớ lắm những yê thương vụn vặt, đã đến lúc cần lắm một bàn tay ấm áp vỗ về.
31. Mùa thu đầy lá vàng rơi khiến tâm hồn mỗi người xao động, nôn nao lạ thường. Tôi luôn luôn thích thời gian này, có lẽ vì cảm thấy nó giống như sự khởi đầu mới, lá bắt đầu rơi và tiết trời trở lạnh. Có một thay đổi thực sự trong không khí, đã không còn cái nóng bức, ngột ngạt của mùa hè, ta nghe đâu đó trong hơi gió có chút se lạnh nhẹ nhàng và cũng để nhắc nhớ ta rằng mùa đông đầy gió lạnh sắp đến.
32. Mùa thu, với những cơn mưa bất chợt… mưa chợt đến rồi chợt đi rất nhanh mang cho đất trời và lòng người bao cảm xúc, xao xuyến đến lạ lùng. Mưa thu gợi nhớ, gợi nhắc kỷ niệm để hoài niệm về một miền đã xa, một thời đã xa…. với những kỷ niệm vui buồn.
33. Theo nhịp chảy của thời gian, chúng ta đã trải qua một chặng đường chông chênh trong cuộc sống, cứ tưởng rằng tâm hồn đã già thêm một chút… Nhưng rồi chỉ chút se lạnh của gió heo may làm ta như sống trong hư, trong thực., một chiếc lá vàng rơi cũng khiến ta bồi hồi, se sắt đón thu sang.
34. Phút giao mùa, nhìn Nàng Thu nồng nàn, sắc Thu quyến rũ để thấy mình vẫn còn trẻ lắm!
35. Phải rồi, thu đã về! Những cơn gió heo may cùng cái se se lạnh đầu mùa, những chiếc lá vàng bay bay, trời trải lá vàng cho gót ai bước nhẹ….. Mọi thứ vẫn diễn ra như mùa thu năm ấy, chỉ có em đã xa, đã không còn bên cạnh anh đón mùa thu lãng mạn như thuở nào!
36. Em – Người con gái đã làm lay động trái tim anh khi đưa tay hứng những giọt mưa thu với nụ cười trong vắt, cái ánh mắt long lanh như nước hồ thu, nụ cười toả nắng cùng với những lời nói ngọt ngào, truyền cảm… Em đã lạc vào hồn tôi ngay từ buổi chiều thu mới chạm ngõ đó.
37. Mình đã có nhau đúng mùa thu ấy, cùng nhau chia sẻ mọi vui buồn cùng với bao lời ước hẹn. Nhớ những lần dìu nhau đi dưới cơn mưa phùn nhè nhẹ, nhớ những nụ hôn ngọt ngào và cháy bỏng, nhớ cái nắm tay nhau đi trên những con đường trải đầy lá vàng rơi, đẹp và lãng mạn em nhỉ!
38. Thu về lá bay bay. Trời trải lá vàng cho gót ai bước nhẹ. Anh nhớ góc phố mình chia tay độ trước, em đi giữa mùa yêu bỏ mặc anh về giữa nồng nàng… giữa đắm say.
39. Dường như mùa thu cũng biết chờ đợi là mãi mãi nên thu chẳng lưu giữ chút kỷ niệm gì về anh, thu gửi yêu thương đã cũ vào chiếc lá vàng thả bay theo làn gió nhẹ đi mất. Thu muốn em quên anh.
40. Tháng 7, hương thu đã phản phất khắp cỏ cây. Anh bảo: “Mùa thu sang anh sẽ về”. Lá vàng đã rơi hết 3 mùa, sao em vẫn chưa thấy bước anh trở về, chỉ có mỗi mình em ngồi đếm lá rơi và đợi chờ anh trong vô vọng.
41. Em là cô gái mùa thu, mong manh như chiếc lá vàng. Anh đừng như cơn gió cuốn lá xa lìa cành rồi bỏ lá bơ vơ không lối về.
42. Tháng bảy mưa về đem theo nỗi nhớ
Hoa chờ sương rơi nhẹ ủ vào tim.
43. Mình gặp nhau trong một ngày cuối thu
Anh nhặt chiếc lá vàng nhẹ rơi trên vai áo
Và khẽ đưa tay vuốt mái tóc óng vàng
Nắm tay em anh mỉm cười nói khẽ
Mùa thu này chỉ đẹp khi có em.
44. Mùa thu giấu anh sau những hàng cây lá úa, để em phải đi tìm trong tuyệt vọng yêu thương.
45. Thu đến và đi như những gì đã sắp đặt Trang giấy trắng đâu thể mờ đi từng màu buồn của nắng…
46. Tháng 9! Nghe nắng thu điềm tĩnh thả mình trên phố, nghe yêu thương chợt lặng, nghe lòng bỗng mênh mang.
47. Tạm biệt tháng 8 – tháng của bồ công anh bay theo gió.
Chào tháng 9! Chào thu vàng – mùa của yêu thương.
48. Chào em cô gái tháng 9! Không quá nắng gắt như mùa hè, không quá lạnh lẽo như mùa đông, không sôi nổi như mùa xuân. Em là cô gái tháng 9, mùa thu nhẹ nhàng và ấm áp.
49. Mùa thu vẫn vậy, vẫn ngọt ngào, trầm ấm quanh năm không thay đổi. Chỉ có lòng người là đổi thay.
50. Em yêu mùa thu cũng như yêu cái khoảnh khắc lần đầu ta gặp gỡ, cũng như buồn đến não lòng khi bắt đầu một mùa đông anh rời đi nhẹ nhàng như cơn gió thoảng qua.
Mùa thu mang đến cho ta những cảm xúc bồi hồi, xao xuyến xen lẫn nỗi nhớ không tên trào dâng. Hãy thả mình theo cơn gió mùa thu, đem những ưu tư, phiền muộn thả bay cùng những chiếc lá vàng cũ kỹ. Thu một mình vẫn đẹp, người một mình vẫn vui. Hãy trải lòng vào những stt hay về mùa thu để cảm nhận vẻ đẹp trọn vẹn của mùa thu.
Những Status Chất Chứa Tâm Trạng Về Mùa Thu
Tháng 9, cái nắng đã dịu hơn, cái gió cũng đã se lạnh, hoa sữa đang thơm nồng góc phố… Đất trời đang chuyển mình vào thu – lòng người rộn rã ngóng đợi thu về.
Tháng 9, thấy lòng rộn ràng hơn. Có chút nhớ thương, hy vọng. Suy nghĩ cũng như trẻ lại với những lãng mạn ngày nào. Như trẻ lại nhưng không hẳn là vui hơn, vì có những nỗi buồn từ năm tháng cũ giờ vẫn vậy. Qua dấu chân thời gian, giờ đây nhìn mọi thứ một cách bình lặng hơn, bản thân cũng trở nên trầm lắng hơn.
Người ta thường gắn những kỉ niệm vô hình, vạn vật hữu hình cho những ngày tháng Chín này, mùa đã sang, còn vấn vương thương nhớ, em đặt tên gì cho tháng Chín?
Tình yêu đôi ta cũng như mùa thu, đến nhẹ nhàng, tự nhiên, như cơn gió mát lành, như tiếng lá cây xào xạc, thơm dịu dàng như mùi hoa sữa…
Mùa thu vẫn như xưa, hàng cây vẫn như cũ, nhưng tình cảm của chúng ta đã rất khác.
Thu năm nay, hãy cứ để nó ôm trọn những nỗi nhớ anh trong em một lần này nữa thôi, rồi em sẽ cố quên….
Em yêu mùa thu cũng như yêu cái khoảnh khắc mùa thu đến,cũng như buồn đến não lòng khi bắt đầu một mùa đông và như khi anh đến, nhẹ nhàng như cơn gió, thoảng qua..
Thu mang lại cho con người nhiều nỗi nhớ, nhớ về một hoài niệm đã từng rất đẹp, chứ không phải nhớ về những nỗi buồn đau thương trong quá khứ.
Lang thang trên những con đường quen thuộc, bước chân thật chậm như để níu giữ thời gian, níu giữ một thoáng bình yên của tháng năm tuổi trẻ dần hư hao… Tự tạo cho mình những phút giây tĩnh lặng để lắng nghe những thanh âm của cuộc sống, để cảm nhận rõ hơn hơi thở của mùa thu.
Thu là mùa của nỗi nhớ, của hoài niệm nhưng không phải mùa để nhớ và đau về những nỗi buồn đã cũ.
Thu Hà Nội có gì đó rất khác, đậm vị và buồn hơn. Mùi hoa sữa thoang thoảng gặm nhấm từng góc tâm hồn, không phải ngẫu nhiên cô gái ấy yêu mùi hoa sữa một cách nồng nàn và mãnh liệt đến thế. Bởi cô ấy bắt gặp mình trong mùi hương sữa đó, ở đó có gì đó thân thuộc, ở đó cô ấy được là chính mình. Yêu đến nỗi đã có lần cô ấy nghĩ ‘nếu không còn hương hoa sữa, hẳn thu Hà Nội không còn trọn vẹn.
Mỗi mùa thu qua, cô lại xếp vào ngăn kí ức của mình những hình ảnh về mùa yêu dấu. Từ sự đổi thay thất thường của tiết trời đến sự biến đổi sắc màu trên những hàng cây. Từ những vỉa hè xào xạc lá bay đến những con đường ngạt ngào hương sữa. Từ những con người vốn đã thân quen nay bỗng xa lạ, khác thường.
Người ta bảo rằng ai thích mùa thu thường lãng mạn và bay bổng. Nhưng thiết nghĩ, cuộc sống thiếu lãng mạn, thiếu những cử chỉ quan tâm nhẹ nhàng, thiếu những lúc chúng ta sống chậm lại để cảm nhận cuộc sống, cảm nhận thiên nhiên thì đó có phải là sống không?Cũng như sống một cuộc sống nếu thiếu tình yêu vậy!
Thu về khiến người ta luôn nhớ về những thứ không nên nhớ và càng không thể quên những thứ đang ra phải quên.
Thu năm ấy, mình bước bên nhau sóng sánh trong nắng chiều.
Thu năm nay, anh đứng lại, lặng một nhịp nhìn em vội vã bước theo chiều ngược nắng.
Thu năm nay, và cả những mùa thu năm sau, năm sau nữa, anh và em; có lẽ chúng ta vẫn sẽ như những đường thẳng song song- nhìn thấy nhau nhưng sẽ chẳng bao giờ gặp
Thu về. Lá bay bay. Trời trải lá vàng cho gót ai bước nhẹ. Anh nhớ góc phố mình chia tay độ trước. Em đi giữa mùa yêu. Bỏ mặc anh về giữa nồng nàn, giữa đắm say.
Tháng 8 tiết trời thật lạ, lất phất những cơn mưa ngâu, cơn gió se lạnh khiến cho con người ta thật cô đơn.
Vẫn là mùa thu nhưng mùa thu của ngày hôm nay khác với mùa thu xưa. Em của ngày hôm nay cũng khác với em của ngày xưa. Tình yêu trong em cũng khác…
Thu về, khiến người ta phải nhớ những câu chuyện không nên nhớ, nhớ những con người vốn đã muốn quên hoặc đã được gói gém một cách cẩn thận trong ngăn kéo mang tên ký ức từ lâu. Thu về, những kỷ niệm lại ” được” lật lại, có nỗi đau không tên lại ùa về.
Mùa thu thì tuần hoàn nhưng sao cảm giác của ngày xưa khiến cho con tim em cảm thấy khắc khoải.
Thu về cùng những làn gió heo may, có người lại thấy thu về trong chiếc lá vàng rơi bên thềm. Còn với cô, mùa thu về khi góc phố ngạt ngào hương hoa sữa, mùa thu về khi tình người trào dâng.
Em yêu mùa thu, yêu cảm giác cô đơn đến lạ lùng, ngồi dưới hàng cây chiêm nghiệm về mọi thứ đã qua.
Thu đến, thu đi, thu lại lại … Chẳng rõ cô yêu thu từ bao giờ nữa! Nhưng đó là một tình yêu đầy trắc trở, có lúc nỗi buồn đã làm cô không dám lang thang cảm nhận vẻ đẹp của mùa thu, làm cô không dám viết về mùa thu. Rồi cũng chẳng rõ vì đâu, vì cô đã quen với nỗi buồn, hay bởi không cầm lòng được trước sự quyến rũ của mùa thu, cô lại lang thang, lại ngắm, lại viết, lại lưu giữ những ẩn ức về thu.
Có lẽ, tình yêu của họ bắt đầu từ những lần chạm tay rất khẽ, rồi chạm tiếng nói cười, chạm tiếng yêu thương. Em à, họ yêu nhau vào tháng Chín!
Mùa thu năm trước tôi và một nửa của mình gặp nhau nhưng mùa thu này chỉ còn tôi cô đơn với những kỉ niệm một thời đã qua.
Tình yêu không anh, thu không anh. Anh thật gần mà cũng thật xa. Tưởng như gần ngay trước mắt, chỉ cần cô bước thêm mấy bước là chạm được vào anh. Nhưng khi cô bước về phía anh thì hình bóng anh lại càng xa.
Mùa thu, mùa của những đoạn kết, buồn hay vui là do mình. Nghĩ thế thôi mà cũng khó, đời người khó lắm…!! Đêm dài như mái tóc không đợi chờ một cái chạm tay…!!
Thu – Cái tiết trời se se lành lạnh. Cái nắng dìu dịu chỉ đủ để làm hồng đôi má. Em chợt thấy mình thèm cái không khí này đến lạ. Đã có lần em viết em thích đi ngược chiều gió nhưng phải là cơn gió thu man mát dịu dàng. Khi đó em thấy gió cuốn bớt những nỗi buồn của em tan vào không trung…
Những bông hoa rụng luôn đem đến cho cô một cảm xúc đặc biệt. Cô như nhìn thấy trong đó tâm trạng của mình. Bông hoa héo úa, tàn, tả tơi kia cũng như cô đang lẻ loi, buồn chán, có đôi lúc dường như là tuyệt vọng. Cô không thể suy nghĩ tích cực hơn! Mọi thứ cứ hư vô, lặng lẽ ẩn chứa trong nghĩ suy của cô gái trước tuổi xuân đang rượt đuổi.
Người ta bảo rằng ai thích mùa thu thường lãng mạn và bay bổng. Nhưng thiết nghĩ, cuộc sống thiếu lãng mạn, thiếu những cử chỉ quan tâm nhẹ nhàng, thiếu những lúc chúng ta sống chậm lại để cảm nhận cuộc sống, cảm nhận thiên nhiên thì đó có phải là sống không?Cũng như sống một cuộc sống nếu thiếu tình yêu vậy!
Từ độ đất trời khẽ chuyển mình trong những cơn mưa chiều nặng hạt. Mưa buồn cho lòng ai quay quắt, hanh hao. Anh lặng ngắm những giọt mưa rơi bên thềm cửa. Còn đó, giọt cà phê tí tách, cuốn sách cũ, góc quán quen. Chỉ có em là không ở lại. Em à! Thu về rồi đấy!
Mùa thu với những rung động nhẹ nhàng dễ đi sâu vào lòng người khiến người ta chìm đắm trong nó. Thu đến mang theo những làn gió mát rượi làm dịu đi nỗi nhớ bỏng gắt mùa hè, làm người ta thanh thản hơn và cũng làm những vết thương lòng cũ nhạt nhòa dần đi. Bốn mùa luân chuyển tuần hoàn, thu đến rồi thu lại đi nhưng dấu ấn của nó vẫn vẹn nguyên như tình yêu thuở ban đầu…
Những Stt Ý Nghĩa Về Mùa Thu Chất Chứa Tâm Trạng Con Người
Em yêu mùa thu cũng như yêu cái khoảnh khắc mùa thu đến,cũng như buồn đến não lòng khi bắt đầu một mùa đông và như khi anh đến, nhẹ nhàng như cơn gió, thoảng qua..
Hãy để tình yêu như mùa thu anh nhé, đến nhẹ nhàng, tự nhiên, như cơn gió mát của buổi sớm mai. Như tiếng lá cây xào xạc, thơm dịu dàng như mùi hoa sữa…
Người ta bảo rằng ai thích mùa thu thường lãng mạn và bay bổng. Nhưng thiết nghĩ, cuộc sống thiếu lãng mạn, thiếu những cử chỉ quan tâm nhẹ nhàng, thiếu những lúc chúng ta sống chậm lại để cảm nhận cuộc sống, cảm nhận thiên nhiên thì đó có phải là sống không?Cũng như sống một cuộc sống nếu thiếu tình yêu vậy!
Thu là mùa của nỗi nhớ, của hoài niệm nhưng không phải mùa để nhớ và đau về những nỗi buồn đã cũ.
Thu về khiến người ta phải nhớ những câu chuyện không nên nhớ, nhớ những con người vốn đã muốn quên hoặc đã được gói gém một cách cẩn thận trong ngăn kéo mang tên ký ức từ lâu
Thu – Cái tiết trời se se lành lạnh. Cái nắng dìu dịu chỉ đủ để làm hồng đôi má. Em chợt thấy mình thèm cái không khí này đến lạ. Đã có lần em viết em thích đi ngược chiều gió nhưng phải là cơn gió thu man mát dịu dàng. Khi đó em thấy gió cuốn bớt những nỗi buồn của em tan vào không trung…
Thu về. Lá bay bay. Trời trải lá vàng cho gót ai bước nhẹ. Anh nhớ góc phố mình chia tay độ trước. Em đi giữa mùa yêu. Bỏ mặc anh về giữa nồng nàn, giữa đắm say.
Vẫn là mùa thu nhưng mùa thu của ngày hôm nay khác với mùa thu xưa. Em của ngày hôm nay cũng khác với em của ngày xưa. Tình yêu trong em cũng khác…
Từ độ đất trời khẽ chuyển mình trong những cơn mưa chiều nặng hạt. Mưa buồn cho lòng ai quay quắt, hanh hao. Anh lặng ngắm những giọt mưa rơi bên thềm cửa. Còn đó, giọt cà phê tí tách, cuốn sách cũ, góc quán quen. Chỉ có em là không ở lại. Em à! Thu về rồi đấy
Anh có nghe tiếng thu chạm khẽ vào lòng em, khi cùng anh rải từng bước chân dài trên phố… Anh có nghe thấy vị ngọt lành của mùa thu; có nghe thấy những mênh mang của hương thu quyện vào cơn gió nhỏ; có nghe thấy yêu thương khẽ gọi, quyện vào trái tim của em, và của anh…
Người ta thường gắn những kỉ niệm vô hình, vạn vật hữu hình cho những ngày tháng Chín này, mùa đã sang, còn vấn vương thương nhớ, em đặt tên gì cho tháng Chín?
Có phải mùa thu giấu anh trong chút đượm buồn của ngày sắp qua, để em chùng chình, ngẩn ngơ… muốn lắng lòng mình để an yên trong thực tại.
Có phải mùa thu giấu anh trong ngọt ngào hương hoa sữa, để anh mê mải chạy theo mà bỏ quên em ở cuối con đường…
Có phải mùa thu giấu anh trong chính trái tim em?
Em nghe mình hoang hoải trong từng giấc mơ, nghe mình chênh vênh khi một mình xuống phố. Thu cuốn em vào mùa nhớ vẩn vơ những điều xưa cũ… Thu bỏ em buồn vào khóe mắt có màu mưa…
Có lẽ, tình yêu của họ bắt đầu từ những lần chạm tay rất khẽ, rồi chạm tiếng nói cười, chạm tiếng yêu thương. Em à, họ yêu nhau vào tháng Chín!
Có lẽ, với bất cứ ai cũng vậy, những ngày tháng vẫn ngỡ chẳng bao giờ có thể nhớ, xong lại nhớ rất nhiều bởi in dấu của một người đặc biệt ta thương. Tháng Chín này còn có ngày của em, cô gái ạ. Một tháng vốn đáng yêu hiền hòa nên cũng sinh ra những con người đáng yêu, hiền hòa như thế.
Ngày cuối cùng của tháng 8 là 2 lần nhìn thấy cô nàng tháng 9 ấy, nhưng tháng 9 năm ấy mãi mãi dở dang. còn bây giờ, này tháng 9 thân thương! cứ mãi nhẹ nhàng thôi nhé, nhẹ tựa cơn gió mùa thu.
Hà Nội mùa này, mùa tháng Chín chỉ vừa kịp chạm chân, mùa của những cơn gió ngủ mê bước vội chân đi lạc…
Và cũng là mùa, em chợt mất anh.
Thu trả cho em những giọt nước mắt buồn, những kỉ niệm nguyên vẹn hình hài khi anh bỏ em mà đi. Thu trả em những khóe mi sầu mỗi đêm về cô đơn trong bóng tối. Thu trả em một mảnh tình nhỏ, mảnh tình không trọn, vắng anh…
Tháng tám, trời vẫn đổ mưa ngâu, như lưu luyến những điều gì quá đỗi. Những cơn mưa tháng tám chẳng vội vã, cứ chầm chậm, lặng lẽ mà dai dẳng như gửi vào đó những yêu thương nhung nhớ của những ngày xa cách, đợi chờ và lại chia xa.
Tháng tám, chẳng phải là nắng rất mong manh sao? Là những chiều xao xác gió, là những lần bắt gặp nỗi nhớ không tên, là những khi thấy một ai đó khác trong chính bản thân mình, là khi đắm mình trong sự chằng chéo giữa hư và thực… Ai đó chông chênh cùng nỗi nhớ mùa thu chờ một người…
Mùa thu nó mang lại cho ta nhiều cảm xúc thật đấy! Nó làm em lại thèm một cái nắm tay thật chặt, một cái ôm từ phía sau, một cái hôn nhẹ lên trán…; nó làm lý trí em chẳng thể nào kiểm soát nổi những nỗi nhớ về anh nữa rồi….
Thu năm nay, hãy cứ để nó ôm trọn những nỗi nhớ anh trong em một lần này nữa thôi, rồi em sẽ cố quên….
Thu năm nay, và cả những mùa thu năm sau, năm sau nữa, anh và em; có lẽ chúng ta vẫn sẽ như những đường thẳng song song- nhìn thấy nhau nhưng sẽ chẳng bao giờ gặp
Cô vẫn thế, vẫn lang thang vô định trên con đường anh đi. Vẫn mải miết tìm anh – mùa thu của riêng mình. Năm tháng qua đi, vẫn chỉ có cái bóng làm bạn cùng cô.
Mùa thu, mùa của những đoạn kết, buồn hay vui là do mình. Nghĩ thế thôi mà cũng khó, đời người khó lắm…!! Đêm dài như mái tóc không đợi chờ một cái chạm tay…!!
Vậy là Thu lại bắt đầu theo quy luật của đất trời, lại trở thành nhân chứng tình yêu của bao người… và trong đó có anh, có cả em nữa. Phải chăng mùa thu là mùa của định mệnh! Là mùa ta đã yêu…
Hãy nắm tay em trong mùa thu tới nhé!
Lời kết: Thời gian luôn tuần hoàn phải không? Thế nhưng tình cảm con người tại sao đổi khác? Mùa thu, mỏng manh, nhẹ nhàng lắm, nhưng day dứt một nỗi niềm chẳng thể gọi tên. Đơn giản vì nó đẹp, nhưng chúng ta không thể níu giữ nó trong tay dù chỉ một khoảnh khắc như níu giữ trái tim con người vậy… vô tình…
Cập nhật thông tin chi tiết về Tổng Hợp Những Stt Hay Về Tâm Trạng Háo Hức Ngày Tựu Trường Mùa Thu trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!