Vũng Tàu núi lớn, vũng sâu Khoan xuống một cái là dầu trào lên.
– Đường về đất đỏ miền Đông Cao su bao lá hận lòng bấy nhiêu. – Trần gian địa ngục là đây Đồn điền Đất Đỏ nơi Tây giết người.
Cái Răng, Ba Láng, Vàm Xáng, Phong Ðiền Anh thương em cho bạc cho tiền Ðừng cho lúa gạo, xóm giềng họ hay
Cái Răng, Ba Láng, Vàm Xáng, Xà No Anh có thương em, xin sắm một con đò Ðể em qua lại mua cò gởi thơ
Con cò lặn lội bờ sông Gánh gạo đưa chồng, tiếng khóc nỉ non Nàng về nuôi cái cùng con Ðể anh đi trẩy nước non Cao Bằng
Học trò xứ Quảng ra thi Thấy cô gái Huế chân đi không đành
Ðèn Sài Gòn ngọn xanh ngọn đỏ Ðèn Mỹ Tho ngọn tỏ ngọn lu Anh về học lấy chữ nhu Chín trăng em cũng đợi mười thu em cũng chờ
Ðồng Ðăng có phố Kỳ Lừa Có nàng Tô thị có chùa Tam Thanh Ai lên xứ Lạng cùng anh (Lạng Sơn) Bõ công bác mẹ sinh thành ra em Tay cầm bầu rượu nắm nem Mảng vui quên hết lời em dặn dò
Ðèn nào sáng bằng đèn Sa Ðéc Gái nào đẹp bằng gái Nha Mân Anh thả ghe câu lên xuống mấy lần Thương em đứt ruột, nhưng tới gần lại run
Ðồng Tháp Mười cò bay thẳng cánh Nước Tháp Mười lóng lánh cá tôm Muốn ăn bôn súng mắm kho Thì vô Ðồng Tháp ăn no đã thèm
Gió đưa cành trúc la đà Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương
Gió đưa tàu chuối la đà Tiếng chuông Trấn Vũ, canh gà Thọ Xương
Gà nào hay bằng gà Cao Lãnh Gái nào bảnh bằng gái Nha Mân
Gái Tầm Vu đồng xu ba đứa Con trai Thủ Thừa cỡi ngựa xuống mua
Gái Thới Bình lòng ngay dạ thẳng Trai bạc tình một cẳng về quê
Gò Công giáp biển, nổi tiếng mắm tôm chà Mắm tôm chua ai ai cũng chắt lưỡi hít hà Saigon, chợ Mỹ ai mà không hay
Sông Vàm Cỏ nước trong thấy đáy Dòng Cửu Long xuôi chảy dịu dàng Ai về Mỹ Thuận, Tiền Giang Có thương nhớ gã đánh đàn năm xưa ?
Lục tỉnh có hạt Ba Xuyên Bạc Liêu chữ đặt, bình yên dân rày Mậu Thìn vốn thiệt năm nay Một ngàn hai tám, tiếng rày nổi vang Phong Thạnh vốn thiệt tên làng Giá Rai là quận, chợ làng kêu chung Anh em Mười Chức công khùng Bị tranh điền thổ, rùng rùng thác oan…
Nhà Bè nước chảy chia hai Ai về Gia Ðịnh, Ðồng Nai thì về
Phượng hoàng đậu nhánh vông nem Phải dè năm ngoái cưới em cho rồi Ngã tư Chợ Gạo nước hồi Tui chồng mình vợ còn chờ đợi ai
Trầu Bà Ðiểm xé ra nửa lá Thuốc Gò Vấp hút đã một hơi Buồn tình gá nghĩa mà chơi Hay là anh quyết ở đời với em?
Gió nào độc bằng gió Gò Công Sông nào nông bằng sông Châu Đốc
Nhị Hà quanh Bắc sang Đông Kim Ngưu, Tô Lịch là sông bên này !
Ngó lên trời mây bay vần vũ, Ngó xuống âm phủ đủ mặt bá quan, Ngó lên Nam Vang thấy cây trăm thước, Nhìn sông Trước thấy sóng bủa lao xao, Anh thương em ruột thắt gan bào, Biết em có thương lại chút nào hay không?
Dưa La, cà Láng, nem Bảng, tương Bần, nước nắm Vạn Vân, cá rô Đầm Sét
Nem Thủ Đức, bưởi Biên Hòa
Ai vô Quảng Nam cho tôi gửi mua đôi ba lượng quế Ai ra ngoài Nghệ cho tôi gởi mua tám chín lượng sâm Đem về nuôi dưỡng phụ thân Hai ta đền đáp công ơn sinh thành.
Anh về Bình Định ở lâu Chiều chiều em đứng vườn dâu ngó chừng Hai hàng nước mắt rưng rưng Chàng xa thiếp cách, ngang chừng muốn băng Phụ mẫu nhà la dức rầm rầm Cơm sao ngơ ngáo, làm không muốn làm Bởi vì chưng thiếp bắc chàng nam Giơ tay không nổi, còn làm việc chi Ra đi anh nhớ Nghệ An, Nhớ Thanh Chương ngon nhút, nhớ Nam đàn thơm tương.
“Yến sào Vinh Sơn Cửu khổng cửa Ròn Nam sâm Bố Trạch Cua gạch Quảng Khê Sò nghêu quán Hàn… Rượu dâu Thuận Lý…”
Ước gì anh lấy được nàng, Để anh mua gạch Bát Tràng về xây. Xây dọc rồi lại xây ngang, Xây hồ bán nguyệt cho nàng rửa chân. Đừng thủy thì tiện thuyền bè Đường bộ cứ bến Bồ Đề mà sang