Câu Nói Hay Trong Buồn Làm Sao Buông / Top 5 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 4/2023 # Top View | Dtdecopark.edu.vn

Buồn Làm Sao Buông Của Anh Khang Là Nỗi Buồn Của Thanh Xuân

Tiếp nối thành công của hai đứa con tinh thần đầu tiên là Ngày trôi về phía cũ và Đường hai ngả người thương thành lạ, cây bút trẻ Anh Khang tiếp tục cho ra mắt đứa con thứ ba vào năm 2014: . Theo tờ báo chúng tôi của tác giả Anh Khang xếp đầu bảng sách bán chạy tại Hội sách 2014, đứng trên cả tác giả Nguyễn Nhật Ánh, Dan Brown. 5 năm đã trôi qua nhưng chắc chắn một điều là khi nào chúng ta còn mang trong lòng những nỗi buồn không thể gọi tên thì lúc ấy chúng ta còn tìm đọc Buồn làm sao buông!

Đôi điều về tác giả Anh Khang

Tên đầy đủ là Quách Lê Anh Khang sinh ngày 11/8/1987.

Cử nhân khoa Báo chí và Truyền thông – Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn Tp. Hồ Chí Minh.

Từng là học sinh chuyên Văn của trường Trung học Phổ thông Chuyên Lê Hồng Phong Tp. Hồ Chí Minh.

Các thành tích nổi bật như Huy chương vàng Olympics Truyền thống 30/4, Thủ khoa kỳ thi Học sinh Giỏi Thành phố, Giải III Học sinh Giỏi Quốc gia và được tuyển thẳng vào Đại Học Khoa học Xã hội & Nhân Văn.

Thời sinh viên, Anh Khang đã có kinh nghiệm làm người dẫn chương trình nên về sau anh không chỉ công tác trong lĩnh vực PR – Marketing, thỉnh thoảng anh còn lấn sân sang vai trò MC cũng như sáng tác nhạc.

Các tác phẩm đã/sắp phát hành

Những năm tháng đó có tôi yêu người

Người xưa đã quên ngày xưa

Trời vẫn còn xanh em vẫn còn anh

Thương mấy cũng là người dưng

Đường hai ngả người thương thành lạ

Ngày trôi về phía cũ

Buồn làm sao buông

Buồn làm sao buông sẽ phù hợp với những ai?

Nhiều người thường có lối suy nghĩ rằng những tác phẩm dành cho teen, của những cây bút trẻ mới nổi rất khó để tìm ra những triết lí sâu xa so với văn học kinh điển. Mà Anh Khang là một trong những tác giả sáng tác dòng văn học này và luôn đứng trong top tác giả có sách bán chạy nhất. Nhưng không phải tự nhiên mà một quyển sách không có gì đặc biệt lại có thể trở thành Best seller. Nhiều người thường mặc định rằng đọc sách là để có tri thức. Những quyển sách mang tầm kiến thức thời đại mới là những quyển sách đáng đọc. Nhưng đôi khi, đọc sách là để làm mới lại tâm hồn đã cằn cõi bấy lâu nay!

Buồn làm sao buông sẽ phù hợp với những ai: thích sách có bìa đẹp, chọn sách đẹp để làm quà tặng, đang trong tâm trạng không biết nên đọc cái gì, những người ngây thơ, có một chút mộng mơ cảm xúc nào đó về tình yêu.

Cái buồn trong Buồn làm sao buông là nỗi buồn của thanh xuân

“Cảm ơn người vì đã không yêu ta, để ta dành dụm đủ đầy yêu thương cho một người đến sau xứng đáng. Và người ấy,chắc hẳn cũng sẽ cảm ơn người vì đã bỏ lại ta giữa cơn mưa sũng nước, để người ấy kịp đến và cùng ta đi qua trọn vẹn những ngày bão giông nhưng chắc chắn sẽ có cầu vồng…”(Trích sách)

Khác với những quyển sách trước đây tôi đọc về hoàn cảnh tiếp nhận. Đây không phải là quyển sách tôi đích thân chọn mua tại nhà sách hay bất cứ trang bán hàng điện tử nào. Đây là món quà tôi nhận được từ cô bạn thân. Thời gian đó tôi đang say nắng một người và bắt đầu có những nỗi buồn đầu tiên. Nên là ngay khi nhìn thấy tựa đề quyển sách, tôi liền bị thu hút! Tôi tự hỏi: thật sự có cách buông bỏ nỗi buồn sao hay đây là một lời cảm thán: sẽ chẳng có cách gì mà bỏ nỗi buồn đâu?

Lúc bắt đầu đọc những dòng đầu tiên, có lúc tôi muốn bỏ không đọc nữa. Lí do là vì nỗi buồn của tác giả còn buồn hơn cả nỗi buồn tôi đang mang. Bạn hiểu ý tôi không? Đơn giản là khi bạn buồn, nghe con bạn thân cảu bạn than thở một chuyện buồn hơn thì than ôi, cả ngày sẽ chẳng muốn làm gì mất? Những nỗi buồn trong sacsg là những nỗi buồn không tên. Và thú thật, dù ít hay nhiều bản thân lúc đó cũng trải qua ít nhiều. Đến bây giờ khi đã trưởng thành hơn, đọc lại quyển sách như một dạng không dám đối mặt với những nỗi buồn của thanh xuân!

Anh đã viết: “Thế nên đừng trách tôi bi quan hay tiêu cực khi cứ cổ súy nỗi buồn. Vì chẳng có cách nào đương đầu và vượt qua tâm trạng tồi tệ ấy hiệu quả bằng việc cứ đối diện và đi xuyên qua nó […] Bởi vậy, cứ buồn, để mau chóng nếm trải hết cùng cực nỗi chán chường thất vọng, để nhận ra mình còn một chặng đường dài của rất nhiều cảm xúc khác đang chờ trải qua”.

Bạn biết không, cuộc sống hiện tại của tôi rất tốt. Có người để yêu thương, có người để nhớ, có việc để làm. Không phải khi con người ta bế tắc mới bắt đầu đi tìm chân lý. Không phải khi con người ta buồn thì mới tìm sách buồn để đọc. Đọc quyển sách này trong tâm trạng rất tốt làm tôi chuyển sang cảm giác bồn chồn lo sợ. Sợ một ngày mình sẽ đánh mất những điều tốt đẹp. Tôi nghĩ, thời đại bây giờ, người ta mãi đi tìm những điều hạnh phúc lớn lao mà đôi khi chẳng màng đến hiện tại mình đã có được những gì. Hạnh phúc không cần cầu kì, chỉ cần giản dị, không cần to lớn, chỉ cần vừa đủ.

Đến tận bây giờ thì chắc cũng có dăm ba người gọi là “người dưng thân thương” bước ngang đời tôi và để lại những nỗi buồn riêng biệt. Nỗi buồn thì còn đó, chỉ cần có cơ hội là lại trỗi dậy. Nhưng có một bài học tôi rút ra được từ những nỗi buồn quá khứ ấy chính là biết trân trọng hiện tại. Tuổi hai mươi nào đã là cuộc đời, mới chỉ là một phần ba thôi mà!

Những điều không thuộc về mình, không là của mình thì có gượng ép cũng chẳng làm được gì. Những điều không đáng xuất hiện trong cuộc sống của mình thì cứ mặc kệ đi, hồn nhiên mà tận hưởng những điều tốt đẹp khác. Có thể buồn, buồn thật nhiều, có thể đau khổ , đau khổ đến cùng cực những nhất định phải biết yêu thương cuộc sống mình

Buồn làm sao buông không phải đem nỗi buồn của tác giả lây lan cho đọc giả. Mà là giúp đọc giả nhìn cái buồn của người mà thấu nỗi buồn của mình từ đó biết yêu thương và trân trọng cuộc sống của mình nhiều hơn.

Chuyên gia nói gì về Buồn làm sao buông và dòng sách teen nói chung

Các đoạn trích hay

Bởi vì cho dù yêu nhau đến cùng hay

đành đoạn bỏ đi, thì cái cảm giác sau khi trải qua

một mối tình không hề dễ chịu.

Ngơ ngác nhất là khi tất cả yêu thương cuối cùng khép lại với kết cục “Chẳng-để-làm-gì”…

Anh biết em đi hay ở, cũng chẳng để làm gì!

Em biết anh nhớ hay quên, cũng chẳng để làm gì!

Và nếu chúng ta có thể trở lại như ngày xưa chăng nữa, cũng chẳng để làm gì.

Lửa cháy tàn tro, rượu cạn men nhạt, mọi thứ đã làm tròn phận sự của nó. Duy chỉ có hai đứa vẫn cứ lấp lửng giữa ngọt-đắng, dùng dằng giữa níu-buông mà chẳng bao giờ thấy đâu là cuối đường để biết được sự cố chấp này liệu có nguyên do? Hay tất cả chỉ là hoài phí, chẳng-để-làm gì…

Thật ra là tự em đa tình, chứ vốn dĩ, tình cảm này ngay từ khi bắt đầu đã biết sẵn chỉ là tự mình huyễn hoặc bọc đường cho những đắng đót đơn phương.

Thật ra là tự anh vô tâm, chứ vốn dĩ, những lời nói ấy chỉ có thể dành riêng cho một người rất mực yêu thương, cớ sao cứ thản nhiên bông đùa với những người dưng khác.

Thật ra, vạn vật dù vô tri hay hữu tình đều đã định sẵn một lý do cho sự tồn tại “để làm gì” của chúng. Chỉ riêng anh và em, đến bao giờ chúng ta mới ngộ ra rằng thứ tình cảm này vốn dĩ chẳng-để-làm-gì.

Vô nghĩa và hoang phí cảm xúc đến thế mà vẫn cháy đến kiệt cùng như lửa đã bén cồn, chỉ có thể bùng lên đến khi tro tàn mà chẳng-thể-làm-gì.

Ừ thì, biết là chẳng-ĐỂ-làm-gì, nhưng cũng chẳng-THỂ-làm-gì khác hơn ngoài việc đau đến sau cuối…

Bởi thế mới thấy, muốn hủy hoại một đứa con nít, hãy cứ chăm bẵm nuông chiều. Còn muốn hủy hoại một kẻ trưởng thành, hãy cho họ trải qua một lần thương yêu.

Thật đấy, tình yêu là thứ hủy hoại con người nhanh nhất, dù là tình yêu viên mãn hay chỉ là một phút xao lòng. Bởi vì cho dù yêu nhau đến cùng hay đành đoạn bỏ đi, thì cái cảm giác sau khi trải qua một mối tình không hề dễ chịu. Thậm chí ngay cả trong lúc còn yêu, con người ta cũng luôn ngập tràn những lo toan, hoài nghi và tự ti đến tội nghiệp.

Nhớ cho rằng, tình yêu cũng như không khí vậy – cứ tưởng là trong lành và duy trì nhịp thở cho trái tim, nhưng lại chính là nguyên nhân dẫn đến ôxy hóa bào mòn rất nhiều thứ kim loại trở nên vô dụng. Kim loại sắc bén bền bỉ thế kia mà còn trơ ra rỉ sét chịu trận, huống hồ khối cơ mềm oặt nơi ngực trái làm sao gánh chịu nổi thứ gặm nhấm hủy hoại trá hình “tình yêu – nguồn sống” ấy?

Hướng về riêng phía người thôi

Hoa nở để mà tàn. Người gặp để rẽ ngang

Ngày đó, tôi chẳng thiết tha gì với hoa cỏ và facebook cá nhân tuyệt nhiên không có chỗ để post hình hoa hòe. Hai loại hoa duy nhất tôi phân biệt được là hoa hồng và hoa vạn thọ, một cái để tặng sinh nhật, cái kia để chưng bàn thờ – tuyệt đối đừng nên nhầm lẫn nếu không muốn tiệc sinh nhật người ta thành ra đám giỗ cho mối quan hệ của mình.

Nhưng từ khi quen người, tôi thuộc lòng tên gọi từng loại hoa. Buổi hẹn hò của hai đứa dù có chạy loanh quanh thành phố, nói xàm nói nhảm thế nào thì trước lúc tiễn nhau về, trên tay sẽ luôn cầm sẵn một bó hoa như lời hẹn cho lần gặp kế tiếp. Niềm vui của người nhiều khi chỉ đơn giản là tìm được bó hoa súng tím xanh vì biết tôi thích màu của bầu trời, rồi mang về nhà để tôi hậu đậu cắm xiêu vẹo trong bình và ngay hôm sau, nó đã héo queo chỉ còn có thể đem ra nấu lẩu mắm. Rồi để dỗ dành một đứa vụng về đang buồn bã vì hoa cỏ chết yểu, người sẽ lại kiên nhẫn cùng tôi ra hàng hoa mà tỉ mẩn chọn mua hoa khác, kèm theo cái liếc mắt dặn dò: “Hoa tulip khó trồng lắm đó, mang về xong nó héo nữa thì đừng có than vãn”. Rốt cục, tôi vẫn chọn tulip và cả hai phải lúi cúi kiếm đá lạnh để thả vào bình hoa, vì tulip chỉ nở tươi được trong nước lạnh mỗi ngày.

Nếu theo kết quả khảo sát xã hội gần đây cho thấy một trong những biểu hiện của người hạnh phúc là thích cắm hoa, thì quả thật tôi phải cảm ơn người đã có thời tập cho tôi thói quen được hạnh phúc. Dù rằng hạnh phúc ngắn ngủi và thời gian bên nhau chẳng tròn đầy, nhưng thói quen mang hoa về rải khắp nhà đã thành nếp sống từ ấy. Mà đã là nếp sống, bắt quên sao đành?

Thế nên khi bạn bè mang đến tặng tôi những giỏ hoa tràn ngập hướng dương trong một ngày-đáng-lẽ-phải-vui, thì cái thói quen xưa cũ lại thảng hoặc trở về. Tôi nhớ người hay gọi hướng dương là “cúc Mặt trời”, theo kiểu chúng tôi thường gán ghép tên gọi khác cho những thứ vốn dĩ quen thuộc (như cách người gọi tôi là “quờ lờ a cờ”, và tôi gọi người là “người lạ thân thương”). Đến độ sau này khi không còn cùng nhau đi qua những hàng hoa ngày cũ, tôi vẫn cứ một mình bảo cô chủ bán hoa: “Cho một bó cúc Mặt trời” khiến người xung quanh kỳ thị hoang mang chẳng hiểu tôi đang nói thứ ngôn ngữ gì.

Tôi nhớ thần thoại Hy Lạp có lần kể về tình yêu đơn phương của cô nàng Clytie yêu thầm Thần Mặt trời Helios. Mỗi ngày, cô gái phàm trần ấy chẳng thể làm gì khác hơn ngoài việc ngước nhìn cỗ xe ngựa của thần đi qua bầu trời rồi chết dần chết mòn, hóa thân thành một bông hoa hướng dương. Chẳng biết thần thoại xưa có thật trong đời không, chứ hoa hướng dương từ bao thế kỷ nay vẫn cứ nở rực dưới Mặt trời, cứ vươn về một phương ánh sáng mà ươm vàng một sắc màu lành lặn nhất của thứ tình yêu tròn đầy. Với mỗi một bông hướng dương, thứ ánh sáng đó là nguyên vẹn và duy nhất để nhuộm vàng đời sống thảo mộc cho mình. Còn trên cao, Thái dương vẫn lãnh đạm tỏa sáng cho hàng ngàn hàng vạn loài hoa khác nhau, chứ chẳng thể của riêng bất kỳ thứ thực vật nào.

Tình yêu của Clytie dành cho Helios ngay từ đầu đã hoang đường như thế. Một kẻ thuộc về bầu trời, một người ở lại mặt đất, dẫu có nhìn thấy nhau, dẫu có một phút xao lòng vì nhau cũng chẳng thể nào với tới nhau. Hoa nở để mà tàn. Người gặp để rẽ ngang. Tình cảm đâu phải cứ muốn giữ là sẽ sở hữu mãi được một bàn tay trước những ly tan của năm tháng, nhất là khi chính bàn tay mình còn chưa biết cách cầm-níu-nắm-buông cho đúng lúc và đúng người.

Nhưng, tình yêu đòi hỏi phải sở hữu thì có còn nguyên vẹn là tình yêu? Hay chỉ còn sự chiếm hữu ích kỷ của bao điều áp đặt? Tình yêu thật sự trên đời, không đòi hỏi phải nắm giữ trong tay hay đơn phương ảo tưởng trong lòng, mà là thứ tình cảm cam tâm trong tim. Hoàn toàn cam chịu, hoàn toàn kiên tâm, dẫu cho người ấy có đoái hoài hay không.

Thế nên, vẫn muốn như hướng dương, nở rực hay lụi tàn vẫn hướng về riêng phía Mặt trời. Muốn được thương người, dẫu buồn vui khóc cười vẫn dõi theo đoạn đường đã ngược lối chia đôi.

Cảm nhận của đọc giả mua sách

Bạn có thể mua sách ở đâu?

Tiki: https://tiki.vn/buon-lam-sao-buong-p391390.html

Vinabook: https://www.vinabook.com/buon-lam-sao-buong-p57173.html

742 views

Những Câu Nói Hay Trong Phim Vì Sao Đưa Anh Tới

Một bộ phim mang lớp vỏ bọc nhẹ nhàng, phi thực tế và có phần hài hước, nhưng ẩn sâu bên trong đó là một câu chuyện sâu sắc, hồi hộp, cùng những câu nói hay trong phim đầy xúc cảm. Nếu đứng ở góc nhìn thực tế mà nói, khó có thể bỏ qua những điểm phi thực tế của nó. Nhưng nếu bạn nhìn nó bằng con mắt mềm mỏng hơn và tập trung hơn vào khía cạnh cảm xúc để có thể hòa mình vào nhân vật một cách nhập tâm, chắc chắn đó sẽ là món quà khiến bạn cảm thấy thỏa mãn và hài lòng.

Xét trên phương diện cá nhân, Jun Ji Hyun và Kim Soo Hyun đều là hai diễn viên thực sự xuất sắc. Thậm chí còn tốt hơn khi diễn cùng nhau, họ đã tạo nên một thứ phép màu tinh khôi đến kì diệu.

Nếu nói về đề tài, “Vì sao đưa anh tới” không mới khi nó tiếp tục khai thác đề tài đang là trào lưu ăn khách trên màn ảnh Hàn thời gian gần đây – siêu nhiên. Phim kể về Do Min Joon ( đóng), một người ngoài hành tinh có diện mạo tuấn tú đặt chân đến Trái đất thời đại Joseon và sau đó mắc kẹt tại đây. Từ đó, Do Min Joon trải qua hơn 400 năm trên địa cầu với dung mạo không hề thay đổi, sống giả danh dưới nhiều thân phận khác nhau. Những vết thương trong quá khứ đã khiến Min Joon hoàn toàn khép chặt lòng mình. Ngoài người bạn thân thiết – cũng là người duy nhất biết bí mật thân phận của Min Joon – luật sư Jang, anh hầu như không giao du với bất kỳ ai.

400 năm của Do Min Joon đã trải qua như thế cho tới một ngày, tại Hàn Quốc thời điểm hiện tại, định mệnh khiến anh gặp gỡ Chun Song Yi (Jun Ji Hyun đóng) – một nữ minh tinh xinh đẹp nhưng cũng nhiều tai tiếng. Chun Song Yi chính là cô bé mà Min Joon đã cứu sống trong một tai nạn 12 năm trước. Nhưng đặc biệt hơn, lý do mà Min Joon cứu Song Yi là bởi cô có ngoại hình giống hệt với cô gái duy nhất mà Min Joon đã đem lòng yêu từ thời đại Joseon 400 năm trước.

Câu chuyện tình yêu của Min Joon và Song Yi bắt đầu, từ một cặp đôi “oan gia” hay cãi vã trong khoảng nửa đầu phim cho tới một cặp đôi phải đau đớn trước thời khắc chia ly nửa cuối phim.

Khai thác một đề tài đã cũ nhưng “Vì sao đưa anh tới” vẫn hút khách bởi một biên kịch chắc tay, sức nặng diễn xuất của những ngôi sao thực lực và hơn thế nữa là khả năng khai thác các chi tiết, đặc biệt là những đoạn thoại tạo thành trong phim. Ngay từ đầu, dự án phim này đã gây chú ý bởi sự góp mặt của “cô nàng ngổ ngáo” Jun Ji Hyun. Sau nhiều năm chinh chiến trên màn ảnh rộng, người đẹp này bất ngờ tái ngộ màn ảnh nhỏ với vai diễn nữ minh tinh tính tình “quái gở” Chun Song Yi. Khoảng thời gian 14 năm vắng bóng của Jun Ji Hyun đã thu hút một sự tò mò lớn của khán giả vào lần tái xuất này của cô.

Và sự thật, Jun Ji Hyun đã có một lựa chọn đúng đắn khi nhận vai diễn lần này. Đã lâu rồi màn ảnh Hàn mới có một hình tượng “ra chất” như Chun Song Yi sau hàng loạt những hình tượng công tử nhà giàu, nàng Lọ Lem biết phấn đấu hay những kẻ thứ ba hoặc tốt bụng hoặc xấu tính thái quá… Chun Song Yi, với tính tình cổ quái và những hành động “không giống ai” của mình là người mang lại tiếng cười lớn nhất cho khán giả. Ngay cả khi bộ phim rơi vào bi kịch và những tình huống mệt mỏi, nhân vật nữ minh tinh này cũng là người níu khán giả ở lại với bộ phim để chờ xem cô nàng sẽ có những hành động gì tiếp theo.

Bên cạnh Jun Ji Hyun là Kim Soo Hyun – tài tử được tung hô là ngôi sao tài năng nhất thế hệ mình trên màn ảnh Hàn thời điểm hiện tại. Khác với nhân vật của Jun Ji Hyun, hình tượng Do Min Joon do Kim Soo Hyun thể hiện có một độ “đằm” nhất định, và nếu như ở Chun Song Yi tập trung toàn bộ yếu tố cường điệu để tạo tiếng cười thì Do Min Joon là “mồi câu” các fan nữ bởi hình tượng đẹp trai, lạnh lùng, sở hữu năng lực siêu nhiên và trí tuệ phi phàm. Bản thân hình ảnh Do Min Joon cũng mang đến tính giải trí cao khi biên kịch khai thác yếu tố “cổ hủ” trong con người anh để tạo mâu thuẫn với đời sống hiện tại, và càng về sau, khi tình tính của Do Min Joon biến chuyển bởi tình yêu, tính giải trí càng được đẩy lên bằng chính những mâu thuẫn nội tại trong Do Min Joon.

Mời bạn cùng điểm lại những câu nói hay trong phim nhé:

1. “Bạn có biết tại sao con người ta lại sợ chết không? Bởi vì họ sợ sẽ bị lãng quên. Ở thế giới mà tôi đã tồn tại, dù tôi có biến mất, thì thế giới vẫn như vậy, chỉ mình tôi bị lãng quên. Bất chấp điều đó, bất chấp việc không có ai nhớ đến, tôi cũng không quan tâm. Thế nhưng giờ tôi có chút lo sợ rồi. Bởi vì có một người đã xuất hiện, một người mà tôi không muốn bị cô ấy lãng quên.” 2. “Dù tôi muốn hay không muốn thì những việc phải xảy ra vẫn sẽ xảy ra. Người Trái đất gọi đó là định mệnh. Nếu có lý do phải gặp gỡ thì chẳng phải cuối cùng rồi cũng sẽ gặp nhau sao? Còn nếu như không thể thì có nghĩa là giữa chúng tôi chẳng tồn tại lý do nào để chạm mặt cả”. 3. “Chỉ cần nhờ giúp đỡ được một lần thì sẽ có lần hai, lần ba, tiếp tục cầu cạnh, nhờ vả người khác. Đây chính là con người ta ở đời. Và còn nữa, “ngày nào đó sẽ báo đáp” ư, không có đâu. Đời không dài đến thế, để cho con người ta đủ hiểu chuyện!”. 4. “Tin đồn càng xấu thì càng lan nhanh. Ngày xưa, mọi tin đồn đều bắt đầu lan truyền từ miệng giếng trong làng. Bây giờ, thay cho cái miệng giếng đó, chính là ở gần máy bán cà phê tự động, quán cà phê, khách sạn, trạm xăng, internet, blog… Chỉ cần đó là nơi mọi người tụ tập nghỉ ngơi thư giãn thì đều có thể phát sinh tin đồn. Nhiều tin đồn ác ý, có thể dồn con người ta vào chỗ chết”. 5. “Cách để không bị tổn thương vì người khác, tôi nói cô biết nhé! Đừng cho, cũng đừng nhận bất cứ điều gì. Và cũng đừng kỳ vọng gì hết. Như vậy sẽ không thất vọng, cũng chẳng tổn thương”. 6. “Tôi đã mơ một giấc mơ hạnh phúc. Và rồi nhận ra, giấc mơ ngọt ngào ấy sẽ khiến ta càng thấy bất hạnh hơn khi tỉnh dậy. Ngay từ đầu, giấc mộng hạnh phúc không phải là thứ tôi nên mơ ước”. 7. “Từng có một khoảnh khắc tôi muốn thời gian mãi mãi dừng lại. Chỉ bởi vì: dù thế nào đi nữa tôi cũng không muốn nghe một câu nói”. 8. “Trước đây ông từng hỏi tôi, liệu trong những năm tháng đằng đẵng trước đó, làm thế nào tôi sống được một mình. Lúc ấy, tôi chưa bao giờ cảm thấy cô độc. Nhưng giờ, khi lần đầu tiên có người mình yêu, nghĩ đến việc phải rời xa người đó, tôi cảm thấy cô độc đến mức không còn là chính mình nữa, giống như trong cả vũ trụ này chỉ còn lại mỗi mình tôi lẻ loi quạnh quẽ.” 9. “Tôi sắp phải đi rồi. Cô ấy không thể đi cùng, tôi ở lại cũng chẳng được. Việc duy nhất tôi có thể làm là biến mất êm đẹp, chẳng phải thế sao? Cô gái ấy, dù không có tôi đi nữa, vẫn phải ăn những món ăn ngon, đi dạo, vui đùa trong những ngày đẹp trời và sống thật tốt. Những gì có thể làm, tôi sẽ làm tất cả cho cô ấy”. 10. “Tôi là người đàn ông tài giỏi hơn em nghĩ nhiều. Tôi đã từng dừng thời gian lại rất nhiều lần. Vào những lúc em không biết ấy, tôi đã nói câu này, “Anh yêu em, Chun Song Yi!”. Nếu nói lời đó vào lúc thời gian đang trôi, tôi cảm thấy tất cả rồi cũng trôi dần theo thời gian và biến mất. Chính vì thế, tôi đã dừng thời gian lại chỉ để nói em nghe: Anh yêu em, Chun Song Yi!

Nếu như yếu tố đề tài không nhiều mới lạ thì biên kịch của “Vì sao đưa anh tới” lại biết lôi kéo sự chú ý của khán giả vào yếu tố chi tiết. Phim sử dụng nhiều tình tiết sáng tạo, làm bật lên tiếng cười rất tự nhiên và duyên dáng. Ngoài ra, rất nhiều đoạn “parody” (nhại) các bộ phim khác hay các câu chuyện thực tế của showbiz Hàn cũng được đưa vào tác phẩm gây thích thú cho khán giả.

Một điểm đặc biệt nữa khiến bạn khó cưỡng trước bộ phim này đó chính là thời trang của các nhận vật trong phim. Jun Ji Hyun với phong cách thời trang sang chảnh đặc trưng với cách kết hợp các món đồ trendy, thời thượng, cuốn hút khiến mọi người trầm trồ, và tạo nên xu hướng toàn châu Á. Bất cứ món đồ, phụ kiện, đồ makeup nào được “minh tinh trái đất” khoác lên mình đều cháy hàng vào thời điểm đó. Còn Kim Soo Hyun lại mang đến một hình ảnh một người đàn ông lịch lãm với những bộ đồ sành điệu, đơn giản, dễ áp dụng khiến các chàng trai cũng học hỏi rất nhiều.

Một bộ phim hay, mãn nhãn người xem như này ắt hẳn sẽ là một lựa chọn không tồi cho các bạn sau một ngày làm việc vất vả phải không nào?!

__

Xem thêm: Những câu nói hay trong phim Sắc Đẹp Vĩnh Cửu Những câu nói hay trong phim Yêu Lại Từ Đầu (Begin Again) Những câu nói hay trong bộ phim lãng mạn 5 TO 7 Những bộ phim hay ELLE chọn khác

Những Câu Nói Hay Trong Phim Thư Ký Kim Sao Thế?

Khép lại 16 tập phim đầy tình cảm trong Thư Ký Kim Sao Thế?, khán giả vẫn không ngừng bàn tán và chia sẻ những câu nói hay trong phim.

Thời gian gần đây truyền hình Hàn Quốc mới có một bộ phim đủ sức hấp dẫn như Thư ký Kim sao thế? (What’s Wrong With Secretary Kim?). Dù 16 tập phim đã trôi qua nhưng khán giả vẫn không ngừng bàn tán về các tình tiết xoay quanh bộ phim này. Với những tình tiết hài hước, Thư ký Kim sao thế? xoay quanh chuyện tình công sở giữa anh Phó chủ tịch Lee Young Joon (Park Seo Joon) và cô thư ký lâu năm Kim Mi So ( Park Min Young). Là một người đàn ông quá hoàn hảo, Phó chủ tịch không màng đến chuyện yêu đương nhưng khi thư ký Kim xin nghỉ việc sau 9 năm gắn bó, anh chợt nhận ra tình cảm và từ đây, câu chuyện của cặp đôi “thanh mai trúc mã” này bắt đầu.

Nhìn chung, so với những bộ phim truyền hình Hàn Quốc khác, Thư ký Kim sao thế? không có nhiều tình tiết bi lụy lấy đi nước mắt khán giả. Sức hút của phim đến từ diễn xuất tài tình, ăn ý của bộ đôi Park Seo Joon và Park Min Young, cùng cốt truyện có phần gần gũi với người xem. Nhắm vào những người đã đi làm, Thư ký Kim sao thế? lấy văn phòng làm bối cảnh chính cùng những tình huống dở khóc dở cười chốn công sở như đồng nghiệp chuyên soi mói, áp lực công việc bốn bề và đặc biệt là tình yêu bất bình thường trong công ty. Bên cạnh đó, Thư ký Kim sao thế? vẫn không thiếu các tình tiết lãng mạn – gia vị không thể thiếu trong bất kỳ bộ phim Hàn Quốc nào. Số lượng nam giới chịu theo dõi các tập phim không hề kém cạnh nữ giới có thể chứng minh rằng Thư ký Kim sao thế? chính là phim truyền hình quốc dân mùa Hè 2018.

Khép lại 16 tập phim, các bạn hãy cùng ELLE Việt Nam điểm qua những câu nói hay, những lời thoại dí dỏm trong Thư ký Kim sao thế?

“Tôi thật hoàn hảo. Ngoài việc có ngoại hình hoàn hảo, tôi thậm chí còn có một trái tim ấm áp đầy yêu thương”.

“Cô sẽ không tìm được người sếp nào hoàn hảo như tôi đâu”.

“Tôi không thể để mình rơi vào tay ai được, đáng tiếc lắm. Người như tôi thuộc về ai cũng chỉ thấy phí của thôi”.

“Tôi quý giá quá không thể thuộc về ai được”.

“Vì muốn lấy chồng mà cô nghỉ việc? Cô muốn lấy chồng đến vậy ư? Vậy làm việc tiếp đi. Lee Young Joon tôi sẽ lấy cô!”.

“Anh cảm thấy trong lòng có hơi hụt hẫng, nhưng đồng thời anh lại thấy may mắn. Cả đời phải gánh ký ức ngày hôm đó chỉ mình anh là đủ”.

“Em muốn tự quyết định cuộc sống của em ngay bây giờ. Không phải là cuộc đời của một người thư ký hay một người nội trợ, mà là chính cuộc sống của em”.

“Cả đời này anh cũng không quên. Cho dù em có thay đổi, anh sẽ không rời xa em. Em hãy chuẩn bị tâm lý đi”.

“Điều quan trọng mà anh phải nhớ là luôn dành thời gian cho bản thân”.

“Mọi khoảnh khắc của anh đều là em. Thậm chí trong phút giây từ biệt, em vẫn là cả thế giới đối với anh. Thiếu bóng em, anh không nghĩ anh có thể đi hết cuộc đời này”.

“Em muốn có một mối quan hệ mà mọi lo toan mệt nhọc trong ngày đều tan biến khi choàng tay ôm anh, kể cả khi anh không khiến trái tim em rung động từng phút giây”.

“Trong cuộc sống ảm đạm và rối rắm này, khi anh phải đối phó với công việc nhưng đột nhiên tự hỏi đối phương đang làm gì và nghĩ đến người đó thay vì chính mình. Như thế cũng đủ để gọi nó là tình yêu”.

“Không có chuyện gì mà một cuộc nói chuyện tử tế không thể giải quyết được”.

“Tóm lại thì tình yêu chính là như vậy đấy. Những điều khác biệt nhỏ nhoi trong suy nghĩ sẽ gây ra những mâu thuẫn rất lớn. Nếu cãi vã trở nên nhiều hơn, thời gian chiến tranh lạnh trở nên dài hơn, sẽ càng dẫn tới kết cục tệ hơn thôi”.

“Con người lúc nào cũng đem cuộc đời thiệt thòi, nói là hy sinh vì người khác. Nói có vẻ rất giá trị nhưng thực ra không phải như thế. Đó chỉ là chịu thiệt”.

Xem thêm: Những câu nói hay trong tác phẩm của Nicholas Sparks 20 câu nói hay trong những bộ phim tình cảm, hài hước

VLynd (Nguồn: Tạp chí Phái đẹp ELLE)

Tổng Hợp Stt Mệt Mỏi Muốn Buông Xuôi Tất Cả, Làm Lại Từ Đầu Trong Tình Yêu

Stt mệt mỏi muốn buông xuôi tình yêu, đầy cay đắng

1. Khi cuộc sống quá mệt mỏi, quá bế tắc, con người ta sẽ nghĩ đến việc muốn biến mất khỏi thế giới này.

2. Rốt cuộc rắc rối, khó khăn gì ai cũng vượt qua được, ai cũng có người bên cạnh sát cánh. Riêng tôi vẫn chật vật một mình chống chịu tìm cách vượt qua.

4. Hồi đó có buồn gì trong lòng cũng gặp ai than thở được. Bây giờ có buồn cũng chẳng thể tìm ai giải bày. Buồn cũng chẳng biết tâm sự với ai!! Chán cũng chẳng biết than vãn với ai!!

5. Trong khi cuộc sống bế tắc người ta thường chỉ nghĩ đến từ “Chấp nhận” mà ít người nghĩ đến từ “Vượt qua”

6. Khi tâm trạng mệt mỏi, con người bị áp lực với hàng đống suy nghĩ linh tinh thì im lặng là cách tốt nhất để tâm hồn được bình yên giữa bộn bề cuộc sống

7. Ngày tôi quay lưng anh vẫn không hiểu được lý do. Cho đến bây giờ chuyện ai đúng ai sai cũng đã không còn quan trọng nữa. Những cố gắng ngày ấy cũng không còn cần anh phải hiểu ra…

8. Có những lúc mệt mỏi muốn cầu cứu cả thế giới nhưng lúc nhận lại được hồi đáp thì luôn miệng nói. Sẽ ổn thôi. Tất cả rồi ổn thôi. Bản thân không hiểu cảm giác này.

9. Mơ một giấc mơ rất thực, Sáng tỉnh dậy nước mắt ướt mi và phía ngực trái vẫn thấy nhói. À, hoá ra anh vẫn hạnh phúc như thế! Đi cả vào trong giấc mơ của em, nhưng lại cùng một người con gái khác !

10. Em không thể đánh đổi cả tuổi trẻ của mình để chạy mãi theo một tình yêu quá xa tầm tay với. Em cũng chẳng mong nhận lại được gì nhiều. Chỉ cần tình cảm của em cho đi và nhận lại bằng đúng ngần đó là đủ rồi. Yêu một người đã khó, yêu một lúc người chẳng lẽ dễ dàng hơn sao??

12. Nếu mệt mỏi quá rồi thì hãy tạm nghỉ ngơi đi cô gái. Đừng lúc nào cũng gồng mình lên chịu đựng tất cả như vậy

13. Một mối quan hệ không rõ ràng bao giờ cũng khiến bạn trở lên mệt mỏi. Có khi yêu thật đấy nhưng chẳng biết mình là gì của nhau

14. Tôi không buồn vì bạn lừa dối tôi, tôi chỉ buồn vì từ giờ chẳng thể tin bạn nữa

15. Buồn sự đời, chán sự tình, lênh đênh sự nghiệp

16. Có những lúc trong cuộc sống bạn không biết mình muốn gì, cần gì và ước gì, đó là những lúc cuộc sống buồn nhất.

17. Khi vướng vào tình yêu còn mệt mỏi hơn cô đơn như hiện tại : Không lo lắng, không bất an, không chia tay, không lừa dối

18. Đôi lúc, mình thấy mình như ở đâu đó giữa khoảng không vô định. Không ai có thể hiểu được, không ai có thể chạm được. Không thể tìm được một tâm hồn đồng điệu.

19. Tôi tự hỏi, có phải vì mình quá nhiều lần là người mở lời trong một mối quan hệ, cho nên khi tôi im lặng, có phải mối quan hệ đó cũng sẽ theo đó mà chết đi hay không.

20. Đôi lúc, tôi thực sự chỉ muốn được nhắm mắt, ngừng suy nghĩ, bỏ mặc thế giới xung quanh, và cũng mong chờ thế giới cũng đối với tôi y như vậy.

Hình ảnh mệt mỏi muốn buông xuôi tất cả

21. Không biết rằng là do bản thân mình quá nhàm chán, hay tất cả mọi thứ diễn ra quanh mình quá vô vị.

22. Điều bất ngờ nhất của cuộc sống đó là: Nỗi đau luôn đến từ những người ta tin tưởng nhất

24. Cuộc sống vốn dĩ không công bằng, hãy tập quen dần với điều đó

25. Nỗi buồn là di sản của quá khứ, sự nuối tiếc là nỗi đau của ký ức

27. Điều tồi tệ nhất không phải là đơn độc mà điều tồi tệ nhất chính là ở bên một người nhưng lúc nào cũng cảm thấy thật đơn độc.

28. Khi cuộc sống quá bon chen khiến bạn ngộp thở, hãy thôi đối đầu với nó. Đi một chỗ thật xa, thật yên tĩnh hít thật sâu, thở thật mạnh để mọi thứ trở lại cân bằng

30. Cô gái mệt rồi, có thể lười biếng được không. Cô gái mệt rồi, có được chạy đi tìm vòng tay ai đó không. Cô gái mệt rồi, có ai đó che bầu trời kia cho cô gái không?

32. Mệt mỏi và bất lực. Chỉ muốn ngủ cho yên giấc. Ai cũng từng trải qua quãng thời gian cấp ba từng chừng như dài đằng đẵng hoá ra cũng chỉ bằng cái chớp mắt. Tôi không nghĩ khoảng thời gian này mệt mỏi đến như vậy, vui có buồn có,… Chỉ muốn yên giấc cho qua chuyện.

34. Càng lớn con người ta càng cảm thấy mệt mỏi với cuộc sống, bởi lẽ chúng ta buộc phải dung hòa nhiều thứ… dù có muốn hay không.

36. Nhiều khi mệt mỏi quá, chỉ cần có ai đó cho mình dựa vào, rồi im lặng ngắm nhìn thế giới là đủ… vậy mà chẳng có ai.