Stt Hay Cho Anh Co Hoi / Top 11 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 6/2023 # Top View | Dtdecopark.edu.vn

Hướng Dẫn Viết Về Gia Đình Bằng Tiếng Pháp – Hoctiengphapcoban.com

HƯỚNG DẪN VIẾT GIỚI THIỆU VỀ GIA ĐÌNH BẰNG TIẾNG PHÁP

Nếu bạn chưa biết học tiếng pháp ở đâu là tốt nhất. Hãy đồng hành cùng Cap France trường dạy học tiếng pháp uy tín chất lượng nhất hiện nay. Với các khóa học nổi tiếng như: 

Học tiếng pháp online

Học tiếng pháp cơ bản

Học tiếng pháp giao tiếp

Bonjour à tous,

Je m’appelle An. Je voudrais vous présenter ma famille.

Ma famille se compose de 5 personnes : mon père, ma mère, ma sœur, mon frère et moi. Nous habitons dans une maison dans le premier arrondissement. Ma famille très heureuse. Mon père s’appelle Cuong. Il a 46 ans. Il est gai. Il est ingénieur. Ma mère s’appelle Phuong. Elle a 44 ans. Elle est douce. Elle est professeur. Mon frère s’appelle Nam Il a 22 ans. Ma sœur s’appelle Phuong. Elle a 16 ans. Mon frère et moi allons à l’université. Nous avons aussi des animaux : un chat, un chien. Le matin ma famille parle dans la salle à manger.

À midi, nous déjeunons ensemble. Le soir, après le dîner, nous nous réunissons autour de la télé pour regarder une bonne émission. Mes parents racontent leur journée dans le bureau, moi et mon frère parlons des études.

Le week-end nous allons au cinéma ou nous sortons quelque part. Nous voyageons ensemble. Nous passons nos vacances à la mer ou à la campagne.

Mon père aime lire le journal et ma mère aime faire la cuisine. Ma sœur aime peindre un paysage et mon frère aime jouer au football. Moi, j’aime bien écouter de la musique. J’aime sortir avec mes amis.

HƯỚNG DẪN BÀI DỊCH:

Xin chào các bạn,

Tôi tên là An. Tôi muốn giới thiệu với các bạn về gia đình của tôi.

Gia đình tôi gồm có 5 người: cha tôi, mẹ tôi, em gái tôi, anh trai tôi và tôi. Chúng tôi đang sống chung trong một ngôi nhà ở quận 1. Gia đình tôi rất hạnh phúc. Cha tôi tên là Cuong. Ông thì 46 tuổi. Ông ấy vui tính. Ông là một kỹ sư. Mẹ tôi tên Phương. Bà ấy 44 tuổi. Bà ấy ngọt ngào. Bà là một giáo viên. Anh trai tôi tên là Nam. Anh ấy 22 tuổi. Em gái tôi tên là Thuy. Em ấy 16 tuổi. Anh trai tôi và tôi đang đi học đại học. Chúng tôi cũng có những con vật nuôi: một con mèo, một con chó. Buổi sáng gia đình tôi nói chuyện trong phòng ăn.

Vào buổi trưa, chúng tôi ăn trưa cùng nhau. Vào buổi tối, sau bữa ăn tối, chúng tôi tập hơp quanh truyền hình để xem một chương trình hay. Cha mẹ tôi kể về một ngày của họ trong văn phòng, tôi và anh trai tôi kể về việc học

Vào cuối tuần, chúng tôi đi xem phim hoặc chúng ta đi đâu đó. Chúng tôi đi du lịch cùng nhau. Chúng tôi có kỳ nghỉ tại bãi biển hay ở nông thôn.

Cha tôi thích đọc báo và mẹ tôi thích nấu ăn. Em gái tôi thích vẽ tranh phong cảnh, anh trai tôi thích chơi bóng đá. Tôi thích nghe nhạc. Tôi thích đi chơi với bạn bè tôi.

Tags: bai viet ve gia dinh bang tieng phap, hoc tieng phap o dau, hoc tieng phap online, hoc tieng phap co ban, hoc tieng phap, hoc tieng phap giao tiep

Tuyển Tập Stt Tâm Trạng Gửi Cho Anh

Tuyển tập câu status tâm trạng STT tâm trạng gửi cho anh – người yêu cũ của em, người mà em yêu bằng cả tấm lòng nhưng mà vẫn phải buông tay. Người yêu cũ là người mà bản thân ta luôn tự nhắc mình phải quên đi nhưng càng cố quên thì lại càng vô thức nhớ đến. Kí ức ngọt ngào xen lẫn đắng cay tựa như những mảnh vỡ của cuộc tình cũ để lại cứa vào trái tim em rỉ máu. Mỗi lúc hình bóng anh tràn về là em lại tự lừa dối mình rằng ” em không nhớ anh đâu…”

Xem thêm : Stt im lặng là điều đáng sợ nhất trong tình yêu

Dươi đây là tuyển tập câu status tâm trạng STT tâm trạng gửi cho anh – người yêu cũ của em:

Em không nhớ anh lắm đâu, chỉ là mỗi khi nghe nhạc, tình cờ lại phát đến bài hát của chúng mình, tình cờ tim em khẽ nhói lên một tí, tình cờ em nhớ lại những gì chúng ta từng có với nhau mà thôi.

Em không nhớ anh lắm đâu, chỉ là lúc em vô tình nhắc đến anh khi chuyện trò cùng người khác, em bất chợt lặng cả người mãi chẳng thể đáp trả lại được một câu.

Em không nhớ anh lắm đâu, chỉ là mỗi lần đi ăn em lại nghĩ, nếu lúc này có anh cùng ngồi ăn với em, sẽ là một việc hạnh phúc đến nhường nào.

Em không nhớ anh lắm đâu, em chỉ muốn lại được nhìn thấy hình bóng anh, nghe được giọng nói của anh vậy thôi.

Em không nhớ anh lắm đâu, em chỉ là cài số liên lạc của anh với chuông điện thoại riêng biệt nhất, đặt bên cạnh minh rồi lâu lâu cứ liếc sang, xem mình có bỏ lỡ tin nhắn hay cuộc gọi nào từ anh không.

Em không nhớ anh lắm đâu, chỉ là những lúc rảnh rỗi, em lại mở lại xem những đoạn tin nhắn anh từng gửi cho em, lục lại những tấm ảnh của anh, hồi ức của 1 thời bất giác lại ùa về thật đẹp đẽ, thật hạnh phúc biết bao.

Em không nhớ anh lắm đâu, chỉ là khi đói em sẽ lại bất giác hỏi “Anh có đói không?”, khi lạnh sẽ hỏi “Anh có lạnh không?”…

Em không nhớ anh lắm đâu, chỉ là mỗi sớm mai thức dậy, em luôn tự dặn lòng rằng em thật sự không nhớ anh đâu…thật sự đấy….

Nhiều lúc em nghĩ mình đã hoàn toàn từ bỏ anh rồi. Thế mà có những khi lơ đãng, vẫn nhớ lại những lời anh từng nói với em. Em biết những ký ức đó đều tồn tại, cảm giác ngọt ngào cũng không phải hão huyền. Nhưng em cũng hiểu rằng quá khứ là quá khứ, qua rồi thì không tìm lại được. Em nhớ anh, là thật. Nhưng chúng mình không thể quay về, cũng là thật.

Thực ra em cũng biết, để hoàn toàn quên đi anh là điều em không thể. Em sẽ vẫn cứ vô thức nhớ đến anh vào lúc rảnh rỗi, vào lúc ăn cơm, hay là khi đang đi dạo trên đường, hoặc trong lúc đang nghe một bài hát. Nhưng em biết thời gian là một bác sĩ tốt. Nó sẽ dần giúp em chữa khỏi chứng bệnh này.

Nói sao nhỉ? Có lẽ là rất nuối tiếc. Tình cảm dành cho anh giống như trò cầu trượt, mỗi ngày lại trượt xuống một chút, trượt xuống một chút. Em ngồi ở điểm dưới cùng, biết khó có thể quay đầu. Là vừa không có sức để quay về, cũng không muốn lặp lại quá trình đứng lên phủi bụi bặm trên thân thể rồi loạng choạng xông vào giữa biển người mênh mông nữa.

Bây giờ nghĩ lại, em vẫn rất cảm ơn vì anh đã lựa chọn bước vào cuộc đời em và đồng hành cùng em một đoạn đường dài. Em cũng rất cảm ơn về những tình cảm chân thành mà ta đã dành cho nhau. Rất lâu sau này khi nhắc đến anh cùng chuyện cũ của chúng mình trước mặt một ai đó, em tin mình sẽ chỉ nhớ tới những điều tốt đẹp. Trong những năm tháng ngây thơ chưa trưởng thành của em có một người như anh, khiến cuộc sống tẻ nhạt lúc ấy có thêm bao sắc màu, tự đáy lòng, em rất cảm ơn.

Dù em đã từng nghĩ, nếu mất đi anh cuộc sống của em sẽ chỉ còn là vô nghĩa, không có anh em sẽ không sống nổi. Nhưng sau khi mình chia tay, dù mỗi ngày đều vô thức nhớ đến anh một chút nhưng cuộc sống của em vẫn cứ tiếp diễn như vậy. Dù có phần trống trải nhưng nó không kết thúc như em đã nghĩ. Em vẫn ăn uống, vẫn ngủ, vẫn chơi, vẫn kết thêm bạn bè… Em dần phát hiện ra, dẫu anh có ở bên hay không, cuộc sống của em cũng không thay đổi. Vậy nên em cũng hiểu ra rằng chẳng có ai là không sống được khi thiếu ai cả. Đến khi ấy em hiểu, có những người cả đời này em không quên nổi, nhưng họ cũng chẳng thể làm ảnh hưởng đến cuộc sống của em.

Anh à, giờ đây mỗi khi nhớ về khoảng thời gian đẹp đẽ mà ta đã có, nhớ về khuôn mặt quen thuộc của em, anh vẫn còn luyến tiếc. Nhưng em biết rằng, chúng ta không thể đứng mãi một chỗ. Trái đất tròn, còn đường thì thẳng. Nếu sau này được gặp lại, hãy để đôi bên đều có thể vui vẻ mỉm cười. Em chỉ mong trong những năm tháng tương lai còn chưa nhìn thấy được, hai đứa mình đều có thể hạnh phúc yên vui.

Lời kết: Trong chuyện tình cảm, những cái kết chia ly cũng chẳng mấy bất ngờ. Duyên phận đã định rằng chúng ta chỉ có thể cùng nhau được một đoạn đường này thôi. Thời gian rồi sẽ chữa lành vết thương lòng của cả hai ta. Chúng mình đều lương thiện, hẳn có thể sống cuộc đời tốt đẹp của riêng nhau. Và nếu được một lần nữa gặp lại anh, em tin mình vẫn sẽ mỉm cười.

nguồn : stthay.vn

Stt Dành Cho Anh Em Nhất Định Sẽ Chờ Đến Ngày Anh Trở Về…Bên Em

Duyên may cho ta gặp nhau, mình sẽ nắm lấy và cố gắng biến ước mơ bên nhau mãi mãi thành hiện thực. Anh ạ, em đã từng đọc được câu nói thế này: “Thời gian thích hợp gặp được một người thích hợp là một hạnh phúc”… Có lẽ với ta là đúng phải không anh?

Quãng đường phía trước còn dài và lắm ngã rẽ,

Mặc kệ mọi chuyện đúng hay sai, mặc kệ những lời đàm tiếu!

Chẳng biết, đôi khi chẳng cần biết…

Bây giờ chỉ biết vậy, cần vậy và vui như thế đấy! Nhỏ thôi..!

Cô ấy vẫn sẽ yêu anh, chờ anh, còn gì hạnh phúc bằng nhỉ? Cô bé của anh đã trưởng thành, đã biết yêu anh nhiều đến thế? Tình yêu mà anh mong ước, chẳng phải là đây ư?

Tình yêu đôi lúc phải kiên nhẫn chờ đợi, cho nhau khoảng lặng đủ cần, thời gian bình tâm suy nghĩ lại mọi chuyện đã qua….

Cũng chỉ kêu ca, khóc lóc đến thế thôi, mai em sẽ lại vui vẻ được với mọi người như con người yếu đuối mỗi đêm không phải là em, vì em sẽ chỉ yếu đuối trước anh thôi, em sẽ mạnh mẽ đương đầu với tất cả đợi anh về, vậy nên anh hãy cố lên, sớm trở lại bên cạnh em.

Em vẫn sống ở khu phố nhộn nhịp ấy một mình. Lúc trước cũng có đôi lần em muốn biến mất khỏi đây vì nơi này đáng lý phải là cuộc sống của hai ta như thuở trước. Em đã thuyết phục mình ở lại đợi anh, đợi anh và đợi anh thêm nữa.

Căn phòng này đã không khép cửa từ lúc anh đi. Anh không biết em đã nhiều lần sợ hãi nếu phải bước vào đó một mình. Em làm quen mỗi ngày một chút, cửa mở đồng nghĩa với việc căn phòng trống hoác. Và căn phòng trống hoác vẫn để dành chỗ đợi anh.

Em sống bằng tình yêu anh nuôi dưỡng, bằng những cuộc điện thoại dài mỗi đêm khuya lạnh. Anh có lạnh, có nhớ em nhiều không? Mỗi ngày nếu anh biết em mong anh thế nào, anh sẽ chẳng thể nên bỏ em trong sự chờ đợi mỏi mòn của năm dài.

Tiếng kéo chăn sột soạt. Ánh sáng còn ở đôi mắt nhìn màu đêm. Mắt nhìn bức hình lớn của chúng mình, lòng em nhủ thầm: “Em sẽ đợi anh về…”

Em có một suy nghĩ rất khờ: nếu không giữ được anh thì buông anh ra, cho anh tự do yêu, tự do lựa chọn, khi chán rồi sẽ quay về bên em, để em được làm người yêu sau cùng của anh. Như thế có được không anh?

Ai đó đã từng nói rằng: “đợi chờ là một niềm hạnh phúc”. Hình như thỉnh thoảng em cũng thấy cảm giác ấy dâng lên trong lòng. Hạnh phúc vì biết rằng cho dù xa nhau nhưng cả hai chúng mình vẫn yêu nhau nhiều lắm. Hạnh phúc hòa quện với nhớ nhớ thương thương tạo nên những cung bậc cảm xúc rất thật của tâm hồn.

Em sẽ đợi những mâm cơm nguội lạnh, mặc cho đồng hồ điểm những giọt rơi vào màn đêm yên tĩnh và chờ anh về cùng ăn cơm.

Em sẽ đợi anh về, để cảm nhận được những giọt nước mắt hạnh phúc khi em đón anh ở sân bay, chờ đợi anh và nghẹn ngào thế nào khi nhìn thấy hình dáng thân quen khiến bao năm qua em nhớ nhung khôn tả. Em ôm chầm lấy anh mà khóc, mặc cho người ta cứ nhìn em

Cậu ấy cười rồi gật đầu vẫy tay tạm biệt tôi và đi vào trong.Tôi khóc giữa biển người mênh mông, bây giờ tôi mới nhận ra tôi đã yêu cậu mất rồi. Tớ sẽ chờ cậu vì cậu là người tớ thích, cậu là người tớ yêu. Tớ sẽ chờ cậu.

Cậu biết không cho dù không phải lúc này, cho dù là bao lâu đi chăng nữa chỉ cần tớ muốn chờ thì nhất định tớ sẽ chờ cho đến lúc cậu thật sự đứng ngay đây, ngay tức thì bên cạnh tớ. Con người ta sống còn bằng cả niềm tin nữa mà phải không? lẽ thế nên tớ sẽ luôn tin vào những gì mình nghĩ. Cậu hiểu chứ?

Lời kết: Chờ đợi là một điều cảm giác khi nói rất dễ dàng nhưng thực ra để làm được điều đó thì cần bao nhiêu dũng khí, bao nhiêu niềm tin mới đủ. Khi yêu ai đó quá sâu đậm, có lẽ chờ đợi cũng trở thành một điều hiển nhiên, dù cho phải đối mặt với sự đau khổ của vòng xoáy thời gian.

Những Stt Cho Người Thương Em Thích Anh Là Lỗi Của Em

Sai ngay từ điều đầu tiên cơ bản nhất, em thích anh khi mà anh chẳng hề thích em, một chút nào, một chút nhỏ xíu cũng không tồn tại…

Trái với trái tim chân thành của em, anh lựa chọn cái đầu lạnh để đối phó với em thật chẳng công bằng chút nào. Em thua rồi, thua anh rồi.

“Thích anh, là em sai rồi!”

Là em sai. Nhưng cuộc đời này mỗi mối tình chông chênh đều được ít nhất một lần vấp ngã. Nên em không trách mình và cũng chẳng giận hờn anh. Chỉ là em thích anh, vậy thôi!

Em xin lỗi, xin lỗi vì đã làm phiền thật nhiều đến cuộc sống của anh như vậy. Chưa một lần nào em nghĩ rằng mình sẽ thú nhận mọi chuyện với anh, chưa một lần nào em nghĩ rằng những hành động đó của em sẽ được viết ra trên giấy nhưng cuối cùng em vẫn làm

Những dòng Stt tâm trạng Là do em ngốc hay vì quá yêu anh

Qua rồi những ngày em bất chấp tất cả chỉ để yêu anh, em từng yêu anh hơn hết thảy, hết thảy mọi điều. Qua rồi những ngày em phủ định chính mình để cho phép em mỉm cười trước những đau đớn mà anh mang lại…Em sai rồi!

Chẳng cần phải tỏ ra mạnh mẽ, em đã khóc rất nhiều. Cho những kỉ niệm của chúng ta, cho những yêu thương đong đầy em đã trao gửi về anh trong vô vọng. Nhắm mắt em nhớ anh. Mở mắt em nhớ anh. Đến một nhịp thở cũng làm em đau.

Em sai rồi. Phải không?

Em chưa bao giờ hối hận vì đã chọn anh, nắm tay anh để đi chung một đường, để về chung một nhà. Nếu yêu anh là sai – em không cần đúng nữa. Mặc ai nói em mù quáng nhưng nếu là sai, cứ để em sai đi, sai để được bên anh, để được anh yêu và nuông chiều, em nguyện sai cả đời.

Nếu yêu anh là sai có lẽ em đã sai đến trăm vạn lần, dù có đau đến tột cùng em cũng chỉ mãi nghĩ đến anh. Là em sai vì tình yêu em trao không đúng chỗ hay em sai vì em quá yêu anh?

Em nói dối anh, em biết em sai rồi. Em xin lỗi anh rồi mà, em hứa là sẽ sửa rồi mà. Xin anh đừng trừng phạt em như thế nữa. Xin anh đừng lạnh lùng với em. Xin anh đừng im lặng với em… xin anh…

Những Stt thay lời muốn nói Sao anh có thể ích kỷ như vậy?

Anh…Em sai rồi. Sai ngay từ lúc bắt đầu anh nhỉ? Sai khi bước vào cuộc sống của anh và để anh bước vào cuộc sống của em. Sai khi chẳng thể hứa hẹn gì cho tương lai nhưng vẫn cố chấp nắm lấy tay anh, gieo cho chúng ta quá nhiều hi vọng.

Anh…Em sai rồi. Sai khi mãi chẳng lớn, cứ bướng bỉnh chẳng chịu nghe lời, cứ nganh ngạnh khó bảo theo cách của riêng em. Em biết anh lo lắng, chỉ là em muốn được cưng chiều, muốn nũng nịu…Là do em sai rồi…

Anh…Em sai rồi. Sai khi bắt đầu một mối quan hệ chẳng thể gọi tên, Khi chẳng thể quay lưng những lúc anh mải miết gọi tên em. Sai khi chẳng thể lạnh lùng buông tay…phải không anh?

Anh…Em sai rồi. Em lẽ ra không nên nhận sự quan tâm, chăm sóc từ anh; lẽ ra em cứ thờ ơ bỏ mặc tất cả rồi đi con đường em chọn, chỉ cần em nhìn về phía trước…Nhưng chẳng làm được, em mãi miết níu giữ quá khứ.

Anh…Em sai rồi. Từ đầu đến cuối vẫn là em sai nhiều nhất. Sai vì sau tất cả tổn thương vẫn yêu anh nguyên vẹn như đã từng, sai khi khư khư giữ lấy kí ức, sai khi yêu anh thêm lần nữa và sai khi tiếp tục mối quan hệ không – rõ – ràng

Em nên trách ai? Trách anh sau những bộn bề vẫn tìm em khi đã có người mới, trách em yếu đuối mãi không thôi, hay trách chúng ta chia tay khi vẫn còn thương? Có phải em sai rồi?

Những Stt chất chứa tâm tư Có phải anh đã không còn yêu em nữa?

Nếu như…em nói là nếu như thôi… Một lúc nào đó, khi em đủ tự tin đứng trước anh để nói ” chúng tôi SAI RỒI”, anh đừng quay đi như chưa từng quen, đừng đẩy em ra xa như chưa từng tồn tại; hãy cho em biết em đã sai ở đâu, hãy xoa đầu em như anh vẫn thường và hỏi: ” Nói cho anh nghe, em đã sai như thế nào…anh sẽ tha thứ cho em”.

Lời kết: Hãy cho tất cả mọi lỗi lầm là của em, và sai lầm ấy đã dẫn dắt đến sự kết thúc có biết trước này cho tình cảm của chúng mình. Em đã ích kỷ, đã sai khi tin rằng có thể thay đổi những điều mà hiển nhiên từ trước đến nay vẫn vậy. Em sai rồi, nếu em không cố gắng đi ngược lại điều hiển nhiên, thì hai ta đã không đau như thế này phải không anh?