Stt Hay Về Thời Học Sinh / Top 12 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Dtdecopark.edu.vn

45 Stt Hay Về Học Sinh, Status Nhớ Kỷ Niệm Thời Học Sinh

2. Những phút giây cuối được ở bên bạn bè thầy cô và mái trường thân yêu. Tiếng trống trường vang lên kết thúc đời học sinh nghe thật buồn. Sẽ nhớ nơi này lắm, biết bao kỉ niệm.

3. Ở khoảng khắc ấy. Bạn mới thấu hiểu cảm giác này. Xa rồi thời áo trắng. Nước mắt thay buổi chia tay.

4. Tốt nghiệp rồi mới biết,địa ngục thời học sinh mà bạn muốn trốn thoát chính là thiên đường không thể trở về của chúng ta hiện tại.

5. Bởi vì chúng ta 18 tuổi, chúng ta sống như thể hôm nay là ngày cuối cùng. Có thể rất đau đớn khi vấp ngã, nhưng không sao cả. Vì chúng ta 18 tuổi mà.

6. Tạm biệt tuổi học trò với những xúc cảm tuyệt vời nhất của mình, vui có, buồn có, luyến tiếc cũng có… Những cảm giác đó sẽ theo tôi mãi… không bao giờ quên.

7. Những ngày ôn thi vất vả nay còn đâu. Thi xong rồi giờ muốn cầm cuốn tập lên cũng không biết mình nên học gì nữa. Thời gian qua nhanh không chừa một ai!

8. Lúc ấy ghét nhất mặc đồng phục, ghét nhất lớp học. Bây giờ lại vô cùng hi vọng có thể một lần nữa mặc đồng phục, ngồi trên cái bàn cố định cũ mà ngủ một giấc.

9. Có một loại tốt đẹp mang tên Thanh Xuân, có một loại chia ly mang tên tốt nghiệp…. Hành trình chúng ta cùng nhau tại ngã rẽ kia phải tạm biệt rồi…Bảo trọng.

10. Tuổi học trò là gì? Là khi nhắc lại vẫn còn đọng lại cái cảm giác tiếc nuối. Mỗi lần xem phim lại nhớ về mình của quá khứ. Kỷ niệm lại ùa về. Chào bạn chàng trai năm 17 tuổi, những kỷ niệm vui và đáng nhớ nhất. Mỗi lần xem những bộ phim học đường lại nhớ đến bạn. Chàng trai đẹp nhất tuổi thanh xuân của mình.

11. Tuổi thanh xuân cho ta biết được những xúc cảm đầu đời, biết yêu, biết giận, biết nhớ, biết thương một cách ngây ngô và trong sáng nhất. Đó là những cảm xúc mà giờ đây tôi không thể nào tìm lại được.

12. Tôi rất nhớ chúng ta của năm đó, hối hả chạy tới lớp khi nghe tiếng chuông báo, ngủ gà ngủ gật vì bài giảng nhàm chán, hò hét ầm ĩ khi được nghỉ đột xuất, hay phải thức ôn thi đến sáng chỉ bởi vì lúc trước không học bài. Những năm mà tôi và bạn đều không có gì, chỉ có thời gian vừa dài vừa rộng.

14. Ngày cuối cùng năm trung học mỗi người ai nấy ôm nhau và khóc, riêng tôi chỉ cười vì nghĩ lên đại học chúng tôi sẽ gặp lại nhau. Sau này tôi mới biết mình đã sai rồi, chúng tôi ở những năm đại học không còn là chúng tôi của những năm trung học nữa!

15. Có cuộc hội ngộ nào mà không có chia tay, có cuộc vui nào mà không có kết thúc. Sẽ chẳng còn những tiết học thanh vắng mỗi buổi trưa, còn đâu những bụi phấn vương trên tóc thầy, và còn đâu nữa những lần trốn học hẹn nhau nơi góc phượng sau trường. Tất cả chỉ còn là kỷ niệm nơi trường xưa.

16. Sau nhiều năm, tôi trở lại trường cũ. Tôi vẫn nhớ như in ngày ấy, cái ngày chúng tôi chia tay nhau sau biết bao thăng trầm cảm xúc. Tôi vẫn nhớ từng dấu chân in hằn trên đám cỏ và những giọt phượng buồn rơi đọng lại trên vai.

17. Đứng một mình dưới gốc bằng lăng tím, tôi nhớ lại những tháng ngày tuổi trẻ trôi qua như một cơn mưa chỉ đọng lại trong tôi những kỷ niệm của một thời áo trắng ngây ngô, nông nỗi.

18. Ai trong chúng ta cũng đi qua một thời áo trắng! Đến khi bôn ba giữa cuộc đời muôn sự đa đoan mới biết những ngày ấy thuần thiết vô cùng.

19. Nếu được quay lại những tháng ngày hạnh phúc cùng chúng bạn thời cấp ba, tôi sẽ giành từng giờ, từng phút để nói với chúng nó rằng: “Tao yêu mày”, “Cảm ơn mày”. Và để nói với thầy cô của mình rằng: “Con yêu thầy cô rất nhiều, cảm ơn thầy cô vì tất cả.”

20. Cất lời tạm biệt tháng Năm cũng là tạm biệt những rung động tinh khôi đầu đời. Cái nắm tay đầu tiên làm con tim em rơi rụng bên gốc phượng già cỗi, ừ, thì gốc phượng ấy cũng chứng kiến nhiều lắm rồi, những tình cảm chan chứa đầu tiên của tuổi mười tám.

21. Nỗi nhớ có khi còn chưa kịp đặt tên bởi tình cảm học trò mong manh như cánh phượng, mỏng tang và nhẹ tanh trong chiều gió. Nó cũng mang màu đỏ rực, chẳng dễ phai mờ trong nhiều năm sau nữa.

22. Chúng tôi năm đó cứ tưởng rằng đời chỉ có tương phùng, lại không ngờ hoá ra còn có những bỏ lỡ, những sự tiếc nuối và cả những thứ không thể vãn hồi…

23. Tuổi học trò là một điều gì đó thiêng liêng quá đỗi. Khi những xúc cảm chạm nhẹ, dịu dàng lan tới từng trái tim, mỗi rung động lại kèm theo cái đỏ mặt ngượng ngùng và có biết bao nhiêu bức thư ngăn bàn chưa dám gửi.

24. Thanh xuân đi qua, để lại trong lòng tôi bao nhiêu sự tiếc nuối. Tiếc cho những buổi trưa ngủ gật trên bàn học, tiếc lời cô giảng những bài thơ, tiếc một mối tình chớm nở nhưng chóng tàn, tiếc cho một lần e ngại để lỡ dịp nói lời yêu.

25. Tuổi học trò vụn về, non nớt đến cả lời yêu cũng chẳng dám thổ lộ ra. Cho đến khi mỗi người một hướng đi, lời yêu ấy cũng đánh rơi theo thời gian trôi mất. Tớ thật ngốc!

26. Có những nỗi nhớ còn chưa kịp đặt tên bởi tình cảm học trò mỏng manh như cánh phượng, nhẹ tênh như hoa gió và nó mang một màu đỏ rực chẳng dễ phai mờ qua năm tháng.

27. Bạn cùng bàn đó là người không cần phải đợi đến giờ thể dục giữa giờ hay lễ chào cờ mới có thể nhìn trộm. Cậu ấy ở ngay bên cạnh tôi, tuy không thuộc về tôi nhưng có thể để đầu óc treo ngược cành cây và nói, tôi vẫn luôn ở đây.

28. Để nói 1 từ dành cho tuổi 17 tôi sẽ dành cho nó 1 chữ “Tiếc”. Nếu có thể quay lại tôi sẽ đi chơi với các bạn nhiều hơn, chúng ta sẽ dành thật nhiều thời gian để cười thay vì giận dỗi và sẽ để bên cậu bạn thầm thích và nói “Tớ thích cậu chàng trai tuổi 17 của tớ”

29. Nhiều lúc tổn thương, tôi tự hỏi, liệu cậu có giống như một cơn mưa mùa hè, bất chợt rẽ vào cuộc đời tôi, làm tôi vui thích cuống cuồng, rồi lại vội vã qua đi, liệu chờ đợi cậu có giống như chờ đợi 1 cơn mưa giữa mùa hè không??? Sự chờ đợi mòn mỏi đến tuyệt vọng.. Nhưng, tôi vẫn có một chút niềm tin nơi cậu. Cậu đã từng là động lực cho tôi. Yêu cậu.

30. Khoảng thời gian đó đã trôi qua rất nhanh. Nhanh tới mức vào những ngày này, tôi chợt nhận ra rằng cuộc đời cấp 3 của mình đã đặt dấu chấm hết từ khi nào.

31. Vào ngày chia tay hãy để tôi được ôm cậu, 3 năm thật sự trôi qua rất nhanh nhưng tình bạn này đối vs tôi nó rất rất đậm sâu để có thể quên đi. Tuổi trẻ này của tôi vì có những người bạn như cậu mà trở thành một bức tranh đầy màu sắc.

32. Ba năm đạp xe qua con đường bằng lăng tím này đến trường. Và giờ không còn là học sinh cấp 3 ngây ngô nữa, không còn được hàng ngày qua nơi này nữa, sẽ nhớ lắm, nhớ con đường này, nhớ sắc tím bằng lăng, nhớ tuổi học trò….

33. Cấp 3 là cái tuổi không phải là trẻ con cũng chẳng phải trưởng thành, nó lưng chừng giữa khoảng cách của người lớn và trẻ con. Cấp 3 tôi biết được mình không còn nhỏ để vô tư chơi đùa, cũng không phải lớn để lo mưu sinh cuộc sống. Cấp 3 là những trải nghiệm non nớt, bồng bột mà tôi đã từng trải qua, và có lẽ sẽ chẳng bao giờ tôi có thể trải nghiệm điều đó lần nữa.

34. Ba năm cấp ba thực ra là khoảng thời gian rất đơn giản, chính là nuôi mộng ước bước chân vào đại học. Rồi một ngày bất chợt ngoảnh đầu lại, thấy bản thân đã đi đến cuối con đường, lại chẳng hiểu sao có muôn vàn những nuối tiếc.

35. Cấp 3 có thể là một trong những khoảng thời gian hạnh phúc nhất, buồn nhất, cảm xúc nhất, mệt mỏi và vui vẻ nhất trong cuộc đời mỗi người chúng ta.

36. Bản thân mỗi người luôn biết rằng mình sẽ nhìn lại những lần có nước mắt và nụ cười, nhưng sẽ không bao giờ hiểu rằng sẽ có lúc điều đó thành sự thật cho tới ngày cuối cùng của năm cấp 3.

37. Những người mình từng ghét cay ghét đắng hồi học cấp 3, lên đại học lại là những người mình nhớ nhất.

39. Ve sầu đã vang lên những bản nhạc buồn, tôi và bạn sắp phải rời xa những thứ thân thuộc. Còn đâu những ngày đèo nhau đi học trên con đường đầy hoa sữa, còn đâu những buổi chiều tan học la cà các quán xá ven đường.

40. Ai cũng cảm thấy thanh xuân sẽ chẳng bao giờ là vĩnh viễn mà khi đó chính là thời gian đẹp nhất của cuộc đời chúng ta, lúc này đây tôi và toàn bộ quãng thanh xuân của chúng ta cùng nói lời tạm biệt!

41. Khi bắt đầu năm học ai cũng muốn rời khỏi ngôi trường càng sớm càng tốt, khi kết thúc thời đi học ai cũng mong được ở lại dù chỉ một hai ngày.

42. Giờ chia tay đã đến bạn ơi! Mới đây thôi ta cùng với nhau tay trong tay vai sát vai ta chung đường, này bạn thân ơi, giờ này chia xa và xin nhớ trong tim ta luôn khắc ghi bao kỷ niệm, dù thời gian trôi, dù nhiều ngăn cách… thì xin nhớ nhau từ đây…

44. Chúng ta chẳng phải suy nghĩ có nên chuồn tiết này không nữa. Bởi vì chúng ta chẳng còn tiết mà học. Mùa thu nay, cái phòng học mà các bạn luôn muốn trốn tiết ấy vẫn cứ đầy học sinh ngồi đó. Chỉ là những người ngồi đó sẽ chẳng còn là chúng ta…

45. Không có cuộc gặp nào tránh khỏi phút chia tay. Biết là thế nhưng vẫn thật không nỡ. Thời gian có thể lạnh lùng đến mức nào nữa. Cuối cùng cũng không phải sợ nơm nớp bị cô túm lên bảng, không còn sợ bị cô phát hiện lúc ngủ gật cũng không cần thót tim khi bị cô gọi lên trả bài. Đáng sợ nhất không phải là chia ly mà là sự nuối tiếc, cái gì đến rồi cũng sẽ đến chẳng tránh được. Thật lòng không nỡ!

46. Mấy ngày cuối cùng, những bạn nam cho dù bình thường có nghịch ngợm đến đâu cũng khoác lên mình bộ đồng phục ký đầy tên của cả lớp. Vài người bình thường mình ghét cũng cảm thấy dễ thương. Chỉ là, đã không thể tụ tập đông đủ nữa rồi.

47. Con đường trưởng thành sẽ luôn có sự rời xa nhau theo cách này hay cách khác. Khi đó chúng tôi luôn tin rằng rời xa nhau vì ngày mai gặp lại vì vậy mới nói hẹn gặp lại. Thật ra thế giới này quá rộng lớn, ban đầu những người nói mãi mãi không xa nhau. Một lần xa nhau rồi có thể sau này sẽ không còn cơ hội gặp lại nữa. Rồi hai bên đều phải quên đi. Tạm biệt thực ra không phải là từ biệt mà là một lời hứa.

Những Stastus Hay Nói Về Thời Học Sinh Cấp 3

Cấp 3

…..là khoảng thời gian để bạn cảm nhận những nụ cười khúc khích, cảm xúc khác lạ và đặc biệt.

Học trò năm cuối,

Ngày chia tay sắp tới , có lẽ sẽ không khóc nhiều , ôm chầm lấy bạn như thuở cấp 1 bé con nữa vì ta tin rằng những nẻo đừong thành công mới , ta sẽ gặp lại bạn thôi , và cầu mong khi ấy có thể hãnh diện khoe với nhau những thành công đạt được , cùng lối sống đúng đắn hạnh phúc . Tình bạn khi ấy vẫn giữ nguyên màu trong sáng . Không bị những toan tính cuộc đời che lấp , làm lu mờ đi .

Ba năm trung học thế là sẽ qua mau trong cái chớp nhìn lơ đãng , ta hối hận mãi khi nhận ra mái đầu thầy điểm sương , vấn vương bụi phấn . Thưong thầy , thương cô , đã bao lòng ta như lòng gắng học để đáp đền . Thế mà …. bao lời hứa trên môi không thực hiện , bao lần ta giận dỗi vì lời dạy dỗ chân tình . Thương lắm , mà cũng hối hận nhiuề , ta mong ngày cuối cùng dưới mái trừong là ngày ta làm thầy cô an lòng vì cô học trò ngang bứớng .

Có khoảng một triệu các quy luật để trở thành một cô gái đúng nghĩa. Có khoảng một triệu thứ mà bạn phải làm hàng ngày. Cấp 3 cũng có vô số thứ giúp bạn có thể trải nghiệm, khám phá, nơi đó mọi người nói về một điều nhưng lại bao hàm nhiều ý nghĩa khác nhau, và bạn phải học cách để nắm rõ tất cả các quy luật, bạn phải biết cái nào mà mình có thể và không thể làm.

Cấp 3 là nơi diễn ra cuộc đua của các chú chuột nhắt để sẵn sàng cho cuộc đua tiếp theo của chuột trưởng thành.

Có một thế giới rộng lớn ở ngoài kia. Lớn hơn những bữa tiệc chia tay, hơn cả ngôi trường cấp 3 và sẽ không có chuyện gì xảy ra nếu bạn có là nữ hoàng của buổi tiệc hay đội trưởng của đội bóng. Hãy ra ngoài và khám phá thế giới để hiểu bạn là ai và cố gắng để không hoảng sợ trước mọi chuyện.

Những tâm sự ngô nghê:

Này chúng mày ơi, hình như tao không có ước mơ cũng chẳng có chút mục đích nào.

Những lo lắng

Lỡ mà trượt mất thì sao? Phải làm thế nào để đậu đại học được bây giờ. Trượt thì sẽ làm gì nhỉ, ở nhà ôn thi tiếp à, hãy đi nguyện vọng 2…

Những băn khoăn

Thi trường gì! Mình thích học gì nhỉ, học cái này ra rồi sẽ làm gì nhỉ… Bạn sẽ còn phân vân mãi cho đến tận lúc đã biết điểm xong.

Tự rặn lòng

Thi xong rồi hẵng xem phim, thi xong rồi sẽ được đi du lịch, thi xong rồi hẵng cắt tóc, thi xong rồi hẵng đi ngủ từ lúc 10h… Tất cả đều nhất định phải là thi xong!

Một chút tiếc nuối

Thôi thế là xong, hết ngủ nướng, hết thời gian nằm chơi xem tivi cả ngày, không được đi lang thang ngắm cảnh, không game thông đêm, không được càytruyện tranh cả ngày. Cơ hội ngủ nướng ơi, cơ hội rong chơi ơi biết bao giờ mới tái ngộ.

Có những hôm lơ đễnh

– Thấy mấy đứa bạn nhắn tin rối rít hỏi xem làm hết bài tập về nhà chưa, tôi mơ màng: “Đề bài cô giao là gì ý nhở ?”

– Mình ăn sáng chưa ấy nhỉ? Năm nay ngủ gật hay ăn vụng? Giờ mình đang học lớp 8 hay lớp 9? Lớp 11 hay 12 .Hơ hơ

Lớp 12

Sắp kết thúc những ngày tháng mệt mỏi ở cấp 3 và chuẩn bị cho những ngày tháng mệt mỏi không kém ở…trường Đại học

Cấp 3

Thật là khó để tìm những người bạn tốt, càng khó hơn khi phải chia tay họ và đó là những người mà ta không bao giờ có thể quên. Một ngày nào đó, khi bạn ra trường, tất cả những điều bạn đã làm đều sẽ có ý nghĩa.

Ở trường cấp 3 bạn có thể nghĩ rằng mình đã yêu, nhưng bạn nên tin rằng mình cần phải hiểu rõ bản thân một cách toàn diện trước khi tìm thấy tình yêu đích thực với một ai đó.

Lời kết: Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đằm mình trong cơn mưa ấy lần nữa. Mỗi người đều từng có khoảng thời gian bồng bột đấy, khoảng thời gian mà mọi cậu con trai cùng thích một cô gái trong lớp, đi qua tháng ngày với những trò nghịch ngợm hoang đường không tên. Thế rồi, tuổi thanh xuân lặng lẽ qua đi…

Tổng Hợp Những Câu Stt Hay Nói Về Thời Học Sinh Cấp 3 Vui Nhộn

Tổng hợp những câu status hay nói về thời học sinh cấp 3 vui nhộn – một khoảng thời gian đẹp nhất thanh xuân, để lại bao kỉ niệm ấn tượng mãi không phai. Bộn bề giữa lo lắng thi cử ,học hành, bộn bề trong tình yêu thương của thầy cô, bè bạn. Nhiều lúc đứng bên hành lang, đưa mắt nhìn ra khoảng trời đầy nắng và gió trước mặt,thấy yêu quá cây bàng có tổ chim nhỏ nhỏ, yêu quá cánh hoa phượng mùa thi trước của người tặng cho….Mùa hạ trước,người ta ra trường,chia tay mình bằng chùm hoa đỏ rực, người ta nói “1 năm nhanh lắm em ạ “. Chút trẻ con, giận hờn khờ dại,bài thơ viết dở,ánh mắt một người ….mọi thứ sắp vượt ra khỏi vòng tay với của mình.

Học trò năm cuối, Ngày chia tay sắp tới , có lẽ sẽ không khóc nhiều , ôm chầm lấy bạn như thuở cấp 1 bé con nữa vì ta tin rằng những nẻo đừong thành công mới , ta sẽ gặp lại bạn thôi , và cầu mong khi ấy có thể hãnh diện khoe với nhau những thành công đạt được , cùng lối sống đúng đắn hạnh phúc . Tình bạn khi ấy vẫn giữ nguyên màu trong sáng . Không bị những toan tính cuộc đời che lấp , làm lu mờ đi .

Ba năm trung học thế là sẽ qua mau trong cái chớp nhìn lơ đãng , ta hối hận mãi khi nhận ra mái đầu thầy điểm sương , vấn vương bụi phấn . Thưong thầy , thương cô , đã bao lòng ta như lòng gắng học để đáp đền . Thế mà …. bao lời hứa trên môi không thực hiện , bao lần ta giận dỗi vì lời dạy dỗ chân tình . Thương lắm , mà cũng hối hận nhiuề , ta mong ngày cuối cùng dưới mái trừong là ngày ta làm thầy cô an lòng vì cô học trò ngang bứớng .

Cấp 3 là nơi diễn ra cuộc đua của các chú chuột nhắt để sẵn sàng cho cuộc đua tiếp theo của chuột trưởng thành.

Có một thế giới rộng lớn ở ngoài kia. Lớn hơn những bữa tiệc chia tay, hơn cả ngôi trường cấp 3 và sẽ không có chuyện gì xảy ra nếu bạn có là nữ hoàng của buổi tiệc hay đội trưởng của đội bóng. Hãy ra ngoài và khám phá thế giới để hiểu bạn là ai và cố gắng để không hoảng sợ trước mọi chuyện.

Những tâm sự ngô nghê: Này chúng mày ơi, hình như tao không có ước mơ cũng chẳng có chút mục đích nào.

Những lo lắng Lỡ mà trượt mất thì sao? Phải làm thế nào để đậu đại học được bây giờ. Trượt thì sẽ làm gì nhỉ, ở nhà ôn thi tiếp à, hãy đi nguyện vọng 2…

Những băn khoăn Thi trường gì! Mình thích học gì nhỉ, học cái này ra rồi sẽ làm gì nhỉ… Bạn sẽ còn phân vân mãi cho đến tận lúc đã biết điểm xong.

Tự rặn lòng Thi xong rồi hẵng xem phim, thi xong rồi sẽ được đi du lịch, thi xong rồi hẵng cắt tóc, thi xong rồi hẵng đi ngủ từ lúc 10h… Tất cả đều nhất định phải là thi xong!

Một chút tiếc nuối Thôi thế là xong, hết ngủ nướng, hết thời gian nằm chơi xem tivi cả ngày, không được đi lang thang ngắm cảnh, không game thông đêm, không được càytruyện tranh cả ngày. Cơ hội ngủ nướng ơi, cơ hội rong chơi ơi biết bao giờ mới tái ngộ.

Có những hôm lơ đễnh – Thấy mấy đứa bạn nhắn tin rối rít hỏi xem làm hết bài tập về nhà chưa, tôi mơ màng: “Đề bài cô giao là gì ý nhở ?” – Mình ăn sáng chưa ấy nhỉ? Năm nay ngủ gật hay ăn vụng? Giờ mình đang học lớp 8 hay lớp 9? Lớp 11 hay 12 .Hơ hơ

Cấp 3. Thật là khó để tìm những người bạn tốt, càng khó hơn khi phải chia tay họ và đó là những người mà ta không bao giờ có thể quên. Một ngày nào đó, khi bạn ra trường, tất cả những điều bạn đã làm đều sẽ có ý nghĩa.

Ở trường cấp 3 bạn có thể nghĩ rằng mình đã yêu, nhưng bạn nên tin rằng mình cần phải hiểu rõ bản thân một cách toàn diện trước khi tìm thấy tình yêu đích thực với một ai đó.

Lời kết: Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đằm mình trong cơn mưa ấy lần nữa. Mỗi người đều từng có khoảng thời gian bồng bột đấy, khoảng thời gian mà mọi cậu con trai cùng thích một cô gái trong lớp, đi qua tháng ngày với những trò nghịch ngợm hoang đường không tên. Thế rồi, tuổi thanh xuân lặng lẽ qua đi…

Thời Học Sinh Để Lại Những Câu Nói Hay Về Tình Bạn Cuối Cấp Đầy Lãng Mạng

Những câu nói hay về tình bạn cuối cấp, lắng đọng cảm xúc, chất chứa nhiều niềm vui, nỗi buồn, một thời hồn nhiên, trong sáng đầy mộng mơ. Phượng vĩ nở rộ trên cành là lúc những lứa học trò ngậm ngùi chia tay nhau, tìm về một chốn mới, xây dựng một tương lai như mong muốn. Đó là cảm xúc khó tả, không thốt nên lời.

Hôm nay, chúng tôi sẽ gửi đến bạn những câu nói hay về tình bạn cuối cấp xúc động nhất. Đọc từng câu khiến mọi người nghẹn ngào vì đã từng cùng chơi, cùng học, cùng trải qua nhiều điều thú vị mỗi ngày. Hy vọng các bạn sẽ thích và cảm nhận được sự thiêng liêng, cao cả trong mối quan hệ này.

Những Câu STT Chất Hay Chia Tay Tuổi Học Trò Đẫm nước mắt

Những câu nói hay về học sinh cuối cấp

Kể từ ngày ấy trên áo cậu không còn mùi nắng.

Còn nhớ lúc thi xong môn cuối, rời khỏi trường thi, quay lại nhìn vẻ mặt của mọi người, người nào cũng thật bình tĩnh, tự nhiên trong lòng cảm thấy hụt hẫng. Thi xong, không có ai mang đau lòng, khóc lóc, không có ai ném sách, ném vở… như tôi vẫn tưởng tượng. Vào cái giờ phút bước sang trang mới của cuộc đời này, cứ bình thường như thế mà kết thúc.

Đợi đến mùa hè năm sau, phòng học kín chỗ ngồi đáng tiếc cũng không phải là chúng tôi.

Một lần thi, bốn trang bài thi, đi qua ba năm, thêm một mùa hạ.

Thi xong, đời này, lớp học này, có lẽ sẽ không thể gặp đầy đủ nữa.

Lúc ấy ghét nhất mặc đồng phục, ghét nhất lớp học. Bây giờ lại vô cùng hi vọng có thể một lần nữa mặc đồng phục, ngồi trên cái bàn cố định cũ mà ngủ một giấc.

Mấy ngày cuối cùng, những bạn nam cho dù bình thường có nghịch ngợm đến đâu cũng khoác lên mình bộ đồng phục ký đầy tên của cả lớp. Vài người bình thường mình ghét cũng cảm thấy dễ thương. Chỉ là, đã không thể tụ tập đông đủ nữa rồi.

Một người bạn của tôi đánh cược nếu bạn ấy trượt Đại học thì sẽ cạo trọc đầu. Hôm có kết quả, cạo đầu thật. Cậu ấy là con gái. Tôi chưa bao giờ gặp qua người giữ chữ tín như vậy. Hoặc, có lẽ, sự thất vọng trong lòng cậu ấy đã quá nặng nề.

Thi xong cuối cùng một môn, chuông reo, thầy giám thị thu bài đầy đủ, quay lại nói với chúng tôi: “Chúc mừng các em đã thuận lợi vượt qua kì thi, mọi người vất vả.” Tự nhiên hốc mắt ươn ướt. Đây là thật. Kết thúc rồi.

Nhớ lúc thi xong, thầy chủ nhiệm nói với chúng tôi: Thi Đại học thực chất không thể bàn luận bằng việc thi tốt hay không tốt, mà chính là một bài thi mà tất cả người trẻ cùng làm, sau đó kết quả quyết định bạn đi thành phố nào, cùng người thế nào gặp gỡ, cùng ai yêu đương, cùng ai đi phượt… Vậy nên, không cần quá lo lắng. Cứ chờ đợi thành phố dành cho bạn, chờ đợi sự gặp gỡ của bạn.

Vài năm sau, bạn phát hiện chỗ hấp dẫn nhất của thi Đại học không phải là đạt được nguyện vọng, mà là âm kém dương sai (vì các nguyên nhân vô ý: sai thời gian, sai địa điểm mà dẫn đến sự khác biệt).

Ngữ Văn thi được 9 điểm, khoe cả đời.

Để nói 1 từ dành cho tuổi 17 tôi sẽ dành cho nó 1 chữ “Tiếc”

Nếu có thể quay lại tôi sẽ đi chơi với các bạn nhiều hơn, chúng ta sẽ dành thật nhiều thời gian để cười thay vì giận dỗi và sẽ để bên cậu bạn thầm thích và nói “Tớ thích cậu chàng trai tuổi 17 của tớ” .

“Nếu được quay lại những tháng ngày hạnh phúc cùng chúng bạn thời cấp ba, tôi sẽ giành từng giờ, từng phút để nói với chúng nó rằng: “Tao yêu mày”, “Cảm ơn mày”. Và để nói với thầy cô của mình rằng: “Con yêu thầy cô rất nhiều, cảm ơn thầy cô vì tất cả.”

Stt hay về học sinh cuối cấp 3

“Nếu được trở về những năm tháng lớp 12 ngồi sau cậu, thì tớ sẽ nói “Tớ thích cậu'” chứ nhất quyết không là cậu bạn nhút nhát chỉ biết nhìn ngắm dáng hình cậu từ đằng sau…”

“Chúng ta cứ nói với nhau rằng tuổi trẻ hãy cứ sai lầm, nhưng tôi của năm 18 tuổi đó, vẫn chưa một lần dám sai.”

Chúng ta những năm tuổi 17, 18 đó vẫn chưa sẵn sàng để rời xa vòng tay thầy cô, bè bạn, cách xa cái học bàn nhỏ xíu mà như chứa được “cả thế giới”, vẫn còn lưu luyến lắm vì chưa thử hết được những món quà vặt nơi căn tin…

Tốt nghiệp giống như một ô cửa thủy tinh, chúng ta phải đâm vỡ nó, sau đó lau sạch những mảnh nhỏ sắc bén, đi qua một mảnh máu xót, để bắt đầu một cuộc đời mới hoàn toàn khác.

“Sao dạo này mày cứ đánh tao mãi thế?” “Vì tao sợ tốt nghiệp rồi sau này không còn cơ hội đánh mày nữa.”

Một bức ảnh tốt nghiệp chỉ cần 3 giây để chụp, nhưng nó lại lưu giữ kỷ niệm của suốt 3 năm thời gian.

Tuổi thanh xuân cho ta biết được những xúc cảm đầu đời, biết yêu, biết giận, biết nhớ, biết thương một cách ngây ngô và trong sáng nhất. Đó là những cảm xúc mà giờ đây tôi không thể nào tìm lại được.

Có phải vì hời hợt thế nên cuộc đời dễ dàng đẩy mình trôi dạt về những phía không nhau. Tự hỏi giờ đây, nếu đứng ở vùng trời khác, ngước lên vòm cây xanh lá, nhận ra đóa bằng lăng tím nhỏ, bạn có nhớ mình của một chuyện cũ ngày thơ.

Cất lời tạm biệt tháng Năm cũng là tạm biệt những rung động tinh khôi đầu đời. Cái nắm tay đầu tiên làm con tim em rơi rụng bên gốc phượng già cỗi, ừ, thì gốc phượng ấy cũng chứng kiến nhiều lắm rồi, những tình cảm chan chứa đầu tiên của tuổi mười tám

Nỗi nhớ có khi còn chưa kịp đặt tên bởi tình cảm học trò mong manh như cánh phượng, mỏng tang và nhẹ tanh trong chiều gió. Nó cũng mang màu đỏ rực, chẳng dễ phai mờ trong nhiều năm sau nữa.

Ai cũng cảm thấy thanh xuân sẽ chẳng bao giờ là vĩnh viễn mà khi đó chính là thời gian đẹp nhất của cuộc đời chúng ta, lúc này đây tôi và toàn bộ quãng thanh xuân của chúng ta cùng nói lời tạm biệt!

Chúng tôi năm đó cứ tưởng rằng đời chỉ có tương phùng, lại không ngờ hoá ra còn có những bỏ lỡ, những sự tiếc nuối và cả những thứ không thể vãn hồi…

Ngày cuối cùng năm trung học mỗi người ai nấy ôm nhau và khóc, riêng tôi chỉ cười vì nghĩ lên đại học chúng tôi sẽ gặp lại nhau. Sau này tôi mới biết mình đã sai rồi, chúng tôi ở những năm đại học không còn là chúng tôi của những năm trung học nữa!

Tuổi học trò là một điều gì đó thiêng liêng quá đỗi. Khi những xúc cảm chạm nhẹ, dịu dàng lan tới từng trái tim, mỗi rung động lại kèm theo cái đỏ mặt ngượng ngùng và có biết bao nhiêu bức thư ngăn bàn chưa dám gửi.

Có cuộc hội ngộ nào mà không có chia tay, có cuộc vui nào mà không có kết thúc. Sẽ chẳng còn những tiết học thanh vắng mỗi buổi trưa, còn đâu những bụi phấn vương trên tóc thầy, và còn đâu nữa những lần trốn học hẹn nhau nơi góc phượng sau trường. Tất cả chỉ còn là kỷ niệm nơi trường xưa.

Những bản nhạc du dương của những chú ve đã bắt đầu cất tiếng báo hiệu một mùa hè nữa lại đến. Mùa chia tay của những cô cậu áo trắng, mùa tạm biệt với những trang sách vở. Mùa kết thúc những yêu thương chớm nở non nớt của tuổi trẻ. Sẽ chẳng còn là kỳ nghỉ hè của những con người chập chững bước vào đời.

Thanh xuân đi qua, để lại trong lòng tôi bao nhiêu sự tiếc nuối. Tiếc cho những buổi trưa ngủ gậc trên bàn học, tiếc lời cô giảng những bài thơ, tiếc một mối tình chớm nở nhưng chóng tàn, tiếc cho một lần e ngại để lỡ dịp nói lời yêu.