– “Chúng ta tâm linh tương thông như vậy, nếu không gả cho anh thì thật không phải đạo mà.” – “Trước đây em luôn hy vọng, tình yêu cũng giống như công việc, có thể nằm trong tầm kiểm soát của em. Nhưng sau khi thích một người, em mới phát hiện, em không muốn điều khiển anh ấy. Anh ấy biết em đang nghĩ gì. Em có thể toàn tâm toàn ý đối xử tốt với anh ấy, đó mới là điều quan trọng nhất.” – “Bố, anh ấy rất tốt. Về mặt xác suất, có lẽ cả đời này con chỉ có thể gặp một người đàn ông như anh ấy, con nhất định nắm chắc cơ hội. Bố, anh trai, Quý Bạch là châu ngọc sáng rực, dù là người mù mờ trong tình yêu, con cũng không nỡ bỏ anh ấy.” – “Trăm sông ngàn núi, thế sự chuyển dời, tôi chỉ vì em mà đến.” – “Thời gian vùn vụt trôi qua, chúng ta đều cần một chút dũng khí. Hôm nay bắt đầu tình yêu được không em?”
– “Thiên sứ, thiên sứ cuối cùng của tôi, thiên sứ yêu thương tôi như vậy. Vì sao tôi không thể gặp em sớm hơn một chút?” – “Từ trước đến nay, anh không bao giờ kể khổ với người khác. Nhưng đối tượng là Hứa Hủ… khiến cô xót xa một chút cũng tốt.” – “Hứa Hủ, anh không biết cần bao nhiêu thời gian mới có thể khiến em cảm thấy “nước chảy thành sông”. Cảnh sát hình sự là nghề nghiệp đã định phần lớn thời gian trong cuộc đời chúng ta dành cho người khác, chứ không phải là đối tượng thân thiết nhất của chúng ta. Vì vậy, trong cuộc đời có hạn này, anh không muốn lãng phí dù chỉ một ngày. Đối với anh, cùng em sống đến đầu bạc răng long mới là nước chảy thành sông thực sự.” – “Anh chỉ mong em mãi mãi hạnh phúc, tốt nhất đừng bao giờ đau lòng vì một người đàn ông, không có sai lầm, cũng không bị phụ bạc.” – “Gả cho anh, Hứa Hủ. Anh sẽ yêu thương chăm sóc em suốt đời. Phật tổ linh thiêng, xin hãy khiến cô ấy đồng ý gả cho con trọn đời trọn kiếp.” – ” – Tôi theo đuổi em lâu như vậy, em có suy nghĩ gì? – Anh theo đuổi em bao giờ? – Mỗi buổi sáng tôi đều tập luyện cùng em, tôi đích thân dạy em bắn súng, khiến đội hình cảnh gọi em là chị dâu…không phải theo đuổi em thì là gì? – Anh không cần theo đuổi em nữa. – Ý em là gì? – Em cũng thích anh, vì vậy anh không cần theo đuổi.” – ” – Cảm tình rất khó sử dụng tiêu chuẩn đo lường để đánh giá. Không thể dùng lời nói để nói rõ nhưng có thể so sánh. Trong hai mươi mấy năm cuộc đời, vẫn chưa hề có người nào, hay chuyện gì khiến em yêu thích hơn anh. – Ngốc quá. Ngoan, thích chính là ôm lâu hơn một lát.”