Tiếp tục phần 1, mình xin phép được trích dẫn tiếp những đoạn văn, câu văn hay trong tiếu thuyết “Thương Ly” của Tuyết Linh Chi:
16. ” Đời này, chỉ vì câu nói “ta rất mừng”, vì tấm lòng bao dung của gã dành cho nàng, dù phải hy sinh bất cứ thứ gì cho gã, nàng cũng vui lòng! ” (gã ở đây là Vĩnh Hách thiếu gia).
(chương 14, trang 128)
17. ” Tĩnh Hiên chầm chậm đặt chén trà xuống, nửa cười nửa không nhướng mày, ” Nhà có hỉ sự người hí hửng, con quản thế nào được.”
Ý mỉa mai trong giọng y quá rõ ràng, Khang Hy cũng nhìn sang, vẻ bất ngờ. “
(chương 15, trang 131)
18. ” Tĩnh Hiên vào phòng, lạnh lùng liếc qua khuôn mặt vẫn còn ửng hồng của hai người…Nàng chẳng hề nhận ra cơn giận của y, nhưng y lại thấy vết đỏ rành rành trên má nàng…Y tưởng mình đã sớm quên, nhưng tại chốn cũ, người cũ, y lại nhớ tới mùi hương thiếu nữ vấn vít quanh mình. Mùi hương thanh khiết vừa đáng ghét vừa đáng yêu đó chừng như đang quay lại dằn vặt y. “
(chương 15, trang 135, 136)
19. ” Hồi ức đã tiêu tan suốt hai năm trời đột nhiên trào dậy khiến y tức điên. Nàng trong ký ức và nàng trong hiện tại lẫn lộn đan vào nhau, chỉ có một điều nàng vẫn chưa thay đổi, chính là tài làm y phiền lòng! ”
(chương 15, trang 137)
20. ” …có quá nhiều người dùng ánh mắt vừa ái mộ vừa thẹn thùng ngắm nhìn gã. Nàng hiểu rất rõ ánh mắt này, bởi nàng cũng từng nhìn một người như vậy. “
…Cảm giác e sợ đầy chua xót lại manh nha xuất hiện trong tim, tưởng đâu những lời tỏ tình vụng về đơn giản thẳng thắn của gã đã chữa lành căn bệnh đó cho nàng rồi chứ! ”
(chương 16, trang 140)
21. ” Vô tình liếc mắt nhìn, nàng phát hiện Tĩnh Hiên đang đanh mặt quan sát mình, nàng giật mình thu lại nụ cười. Nàng đã làm theo đúng ý muốn của y, rời xa y, quên lãng y, nỗ lực tìm kiếm hạnh phúc riêng của mình, vì sao hết lần này đến lần khác, y lại dùng ánh mắt đầy chán ghét nhìn nàng như thế? ”
(chương 16, trang 145)
22. ” Chẳng lẽ…Vì sai lầm đó, ta phải trả giá đắt đến vậy mà vẫn chưa đủ sao? “
(chương 16, trang 148)
23. ” Bọn họ có thể cười nhạo sự nghèo khó của nàng, có thể cười nhạo thói quen thấp kém thời ở lãnh cung của nàng, nhưng không nhẫn tâm mỉa mai trái tim si tình tan nát của nàng. Đều là thiếu nữ, ai chẳng thầm thương tưởng một người, dù sao thì bọn họ cũng chưa độc ác đến mức đó. “
(chương 16, trang 149)
24. ” Mỹ Ly, nàng còn thích Tĩnh Hiên ca sao?”…Nàng cụp mắt lắc đầu, ” Không, không còn thích nữa.”
Nàng không hiểu tại sao mình không dám nhìn thẳng vào mắt Vĩnh Hách, dù sao thì cảm tình nàng dành cho Tĩnh Hiên là chân thật, tuy đáng chê cười, đáng xấu hổ, cũng là quá khứ cả rồi, nhưng bắt nàng lạnh lùng phủ định, nàng làm không được. “
(chương 16, trang 152)
25. ” Đừng có giở trò này với ta! Khánh vương gia!!! Chúng ta xa lạ đến vậy sao Mỹ Ly? ” … ” Xa lạ không phải là tốt lắm sao? ”
(chương 16, trang 153)
26. ” Không thể phủ nhận câu nói đứng ra giúp khi nàng cần đã đâm thẳng vào vết thương y cố ý lờ đi, y không hùng hổ được nữa. Đúng vậy, năm đó quả thật y đã nhẫn tâm bỏ rơi nàng. “
(chương 16, trang 154)
27. ” Tỷ… còn thích Tĩnh Hiên không?”… “Lúc còn nhỏ ai cũng khó tránh sai lầm… Lớn lên thì hiểu đời hơn, biết lượng sức mình. “
(chương 16, trang 157)
28. ” Nàng từng khóc lóc, từng cười cợt với y, nhìn y một cách thâm tình, điệu đà làm nũng, chỉ khác là chưa hề dùng ánh mắt dịu dàng như vậy nhìn y! Nếu như ngày trước nàng dành cho y ánh mắt thế này, làm sao y chán ghét nàng được? ”
(chương 16, trang 158)
29. ” Chẳng phải nàng rất thích y sao? Chẳng phải luôn miệng nói chỉ gả cho y sao? Tại sao chưa bao giờ nhìn y như vậy?
Một cô nàng ngốc nghếch chẳng được ai yêu thích, bỗng làm y cảm thấy mình bị phụ rẫy chân tình!
Chỉ mới hai năm thôi, bao lời thề son sắt của nàng đã thay đổi hết cả! Cái gì mà thích y suốt đời, cả đời của nàng chỉ dài có hai năm trời cách mặt thôi sao? ”
(chương 16, trang 159)
30. ” Tĩnh Hiên hừ lạnh, “Cô ta ư?” Cô ta thì biết cái quái gì! Chỉ giỏi gây phiền chuốc bực cho y! Có bao giờ đối xử dịu dàng tình cảm như vậy với y đâu? Y hầm hầm nhìn nét mặt trông nghiêng thanh tú của Mỹ Ly, nhìn vẻ vui sướng của Vĩnh Hách, chẳng hiểu sao lửa giận bỗng bùng dậy trong tim. “
(chương 16, trang 161)
(còn tiếp)
Share this:
Số lượt thích
Đang tải…