Xăm Câu Trích Dẫn Hay / Top 14 Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 10/2023 # Top Trend | Dtdecopark.edu.vn

Trích Dẫn Hay Từ Phim

Tình yêu chỉ mang lại hạnh phúc, xúc động, vui vẻ và dùng khí ? Có lẽ cũng sẽ mang lại đau khổ, oán hận, đau thương, bi thương, tuyệt vọng và bất hạnh. Và còn sẽ cho sức mạnh để chiến thắng. (Jang Jae Yeol – It’s ok, that’s love).

“Tình yêu đầu là – Nếu đã níu giữ 1 lần mà vẫn đi, rồi lại nói cảm ơn. Nếu em mở lòng ra 1 lần, thì nó sẽ cứ kéo dài mãi. Nếu em mở lòng lần 2 , thì nó sẽ là nỗi buồn. Nếu em mở lòng lần thứ 3… thì sẽ là nỗi đau. Và nó cứ như thế, lặp đi, lặp lại, cho đến khi nó trở nên không còn gì nữa đó là cách xé nát tâm can bản thân mình. Và khi đó, sẽ chỉ còn cách là chấp nhận nó cho đến khi cảm giác bị chai sạn”.(Oh Ri On – Kill me heal me)

“Not everyone can become a great artist, but a great artist can come from anywhere” – Ratatouille (2007)

“I never look back, darling. It distracts from the now” & “Where. Is. My. Super. Suit?!?” – The Incredibles (2004)

“I wouldn’t have nothin’ if i didn’t have you” – Monsters, Inc (2001)

“First rule of leadership: everything is your fault” – A bug’s life (1998)

“Con đường trưởng thành sẽ luôn có sự rời xa nhau theo cách này hay cách khác. Khi đó chúng tôi luôn tin rằng rời xa nhau vì ngày mai gặp lại vì vậy mới nói hẹn gặp lai. Thật ra thế giới này quá rộng lớn, ban đầu những người nói mãi mãi không xa nhau. Một lần xa nhau rồi có thể sau này sẽ không còn cơ hội gặp lại nữa. Rồi hai bên đều phải quên đi. Tạm biệt thực ra không phải là từ biệt mà là một lời hứa.” (Phim Năm tháng vội vã).

Ai cũng thế, lúc còn bé thì mong lớn thật nhanh, trưởng thành thật nhanh, vì có những chuyện cứ ngỡ rằng lúc đấy chẳng thể vượt qua nổi. Nhưng rồi, đến khi nhìn lại về những gì đã có với nhau, thì mới hoảng hốt nhận ra tuổi trẻ chính là quãng thời gian đẹp nhất, mà giờ có níu tay với lại cũng chẳng được nữa rồi

“Thanh xuân là quãng thời gian đầy sóng gió bởi vì lúc đấy chúng ta không biết câu trả lời là gì. Chúng ta không biết thật sự bản thân muốn gì, ai thật lòng yêu chúng ta và chúng ta thật lòng yêu ai. Đó là quãng thời gian chúng ta cứ quẩn quanh đây đó để tìm kiếm câu trả lời. Và rồi khi chúng ta bất ngờ biết được câu trả lời, bất giác chúng ta đã trưởng thành, đã trải qua những lần ly biệt và chia ly khi ít khi nhiều…”. (phim Reply 1997)

Share this:

Twitter

Facebook

Like this:

Số lượt thích

Đang tải…

Những Câu Trích Dẫn Hay

MẸ ƠI, CON HẾT SỢ RỒI, CÒN MẸ THÌ SAO?

Mấy hôm nay, trong group chat của nhóm đồng nghiệp cũ, chúng tôi bàn luận trao đổi với nhau về dịch bệnh, về các tai ương… , tai nạn liên tiếp mà con người hứng chịu trong năm nay. Nhà nào cũng có người này người nọ bị làm sao đó, thế giới thì bất ổn loạn lạc. Bạn bè tôi lo lắng, sợ hãi đến độ không khí trong group chat trở nên chùng xuống. Dĩ nhiên, tôi ko nói gì nhiều, chỉ nói qua rằng đến lúc văn minh kết thúc, suy thoái là điều tất yếu mà chúng ta phải đi qua thôi (tôi ko nói sâu thêm về chuyện khoa học tâm linh vì cơ bản hầu hết mọi người đều chưa có khái niệm).

Đi đường sách, tình cờ tìm thấy cuốn sách cũ nói về nỗi sợ dành cho con trẻ trong bộ “Tủ sách giúp bé trưởng thành”. Bộ này bao gồm những cuốn sách mỏng nói về cách đối diện và ôm ấp cảm xúc rất hay. Tôi từng giới thiệu cho nhiều phụ huynh.

Cuốn sách nói là cho trẻ con, nhưng thực ra tôi thấy lớn nhỏ gì đọc cũng đều hay cả. Cuốn sách mỏng, dạng tranh truyện song ngữ rất dễ thương, hướng dẫn cách đối diện và quan sát nỗi sợ, cách cách thức để thấu hiểu và chuyển hoá sự sợ hãi một cách tự nhiên. Trong cuốn sách có đề cập đến nhiều dạng nỗi sợ cơ bản: sợ ma, sợ bóng tối, sợ độ cao, sợ con vật, sợ vì các tình tiết phim ảnh ghê rợn, sợ đi học mà không thuộc bài…

Tôi chợt nghĩ, phần lớn những người lớn chúng tôi, lớn lên trong môi trường Việt Nam với rất nhiều nỗi sợ, mà phần lớn những nỗi sợ ấy lại do chính các bậc phụ huynh và hàng xóm vẽ ra, ko ai giỏi bằng người lớn Việt Nam trong việc doạ dẫm. Khi bé chúng tôi bị doạ sợ vỡ mật thế nào, thì nay, dĩ nhiên, những người bạn quanh tôi lại kế tiếp truyền thống gia đình, doạ những đứa con của họ y như thế. Tôi cũng không trách móc gì, vì cơ bản đó là quán tính theo thói quen vô thức rồi, không dễ gì mà sửa được. Một buổi tối nọ, đi ăn chung cùng con bạn thân, nó dắt con theo, sư cha bữa ăn có 2 tiếng thôi mà thằng bé bị doạ đủ thứ: Nào là nếu con ko cẩn thận, cứ nghịch ngợm thì sẽ bị rơi vào nồi lẩu mà chết, Con ko ăn thì lát đi về chú công an sẽ bắt, Con mà abc thì ông A hàng xóm sẽ cắt tai con…

Một con bạn khác của tôi thì rất tự hào vì con nó gặp ai cũng chào rất ngoan, dù mặt đầy sợ hãi, vì nó bị ông hàng xóm doạ cho nhiều lần nếu ko chịu chào người lớn cho ngoan. Và tôi được nhìn cái mặt cười gượng gạo của thằng bé che giấu vụng về vẻ sợ hãi khi chào tôi, biểu diễn ngay sau phần giới thiệu của mẹ cháu. huhu

Chao ôi, thế giới rộng lớn, mới mẻ trong mắt 1 đứa bé trở nên bất ổn làm sao. Tưởng tượng thử xem, nếu bạn đi vào một thế giới toàn những người khổng lồ to cao gấp 3-5 lần bạn, họ nói nhiều từ mà bạn chưa biết và không hiểu, bạn đang học cách thích nghi với môi trường mới, người thân cận nhất với bạn chỉ có 2 người (cũng là người khổng lồ to đùng đã sống oử thế giới naỳ rất lâu – là bố và mẹ bạn). Hai người này có nhiệm vụ hướng dẫn, giúp bạn làm quen và thích nghi với thế giới, chăm sóc và bảo vệ bạn, nhưng lại liên tục doạ bạn về 1 thế giới đầy hiểm nguy (chưa kể có những người khổng lồ to lớn khác phụ hoạ theo), thì bạn sẽ cảm thấy thế nào? Là người lớn còn cảm thấy bất an, khủng hoảng chớ đừng nói gì con trẻ, đúng ko?

Thế dưng mà chưa hết, chúng ta doạ nạt con nít đủ thứ để cháu nó sợ hãi vãi đạn ra, nhìn đâu cũng thấy toàn nguy cơ rình rập nhưng lại ít khi hướng dẫn cháu nó làm cách nào để nhận diện, ôm ấp, và vượt qua nỗi sợ (vì chính chúng ta cũng có biết đâu, huhu). Rồi thêm vào đó, chúng ta kì vọng các cháu bé lớn lên trong 1 môi trường toàn doạ dậm với đủ nguy cơ sợ hãi kinh người lên phải trở thành 1 người lớn tự tin, mạnh mẽ, độc lập, dũng cảm, bình an, điềm nhiên ko lo lắng, sợ hãi… Ai rành nhân quả giải thích giúp tôi làm thế nào để gieo hạt chanh mà nở ra quýt đường nếu ko xài chất biến đổi gen công nghệ cao cấp với ạ?

Tôi không trách bạn tôi, khi doạ dậm con nó đủ thứ như thế. Tôi hiểu rằng đằng sau đó, là nỗi sợ hãi, bất an, loay hoay rất tự nhiên và bản năng của những người làm cha làm mẹ. Thế nên tôi hay giới thiệu bộ sách này cho bạn bè của tôi, lấy cớ là tặng cho các con, bố mẹ đọc cho con nghe, nhưng tôi tin rằng đâu đó nó sẽ chạm đến trái tim phụ huynh trước nhất, những trái tim cũng đầy sợ hãi, tổn thương và loay hoay với cảm xúc của chính mình.

Và một lần nữa, như rất nhiều lần trao đổi với phụ huynh lớp mầm non của mình năm xưa, tôi luôn khẳng định rằng vấn đề của con luôn là tấm gương phản chiếu cha mẹ, thày cô. Nếu tự cho rằng con mình không ổn, cha mẹ và thày cô cần tự quay về quan sát để nhận diện, xử lý vấn đề của bản thân mình trước. Nhờ có các con, chúng ta có thêm những dấu hiệu để quan sát bản thân mình tốt hơn, giúp mình rồi đồng thời trong đó mới giúp được con.

Những Câu Trích Dẫn Hay Trong Sách

1. ” Đừng quá tin vào những món lợi trước mắt, rất có thể một cái bẫy đang chờ bạn đó. Vì vậy, trước khi quyết định làm gì, hãy cẩn thận suy xét và lắng nghe kinh nghiệm từ những người đi trước.” 2. Một câu chuyện chưa có bắt đầu sao có thể gọi tên bằng hai từ kết thúc.

3. “Hạnh phúc không phải lời nói vội vã nơi đầu môi mà là những quan tâm đơn giản, chân thành và thậm chí là ngờ ngệch, ngốc ngếch.”

4. “Đừng quên nói lên tình yêu thương của mình dành cho ai đó, nhất là bố mẹ. Chỉ một câu nói thôi, bạn sẽ làm bố mẹ hạnh phúc biết bao.”

5. Nỗi buồn trong veo hạt mưa đêm thổn thức Chạm vào em chạm cả nỗi âu lo Người em yêu về đường xa mưa ướt Mang cả tim em theo suốt quãng đường về.

6. Em muốn ôm anh Bằng hai cánh tay quàng qua cổ Và từ phía sau Em hát Bên vành tai anh Bài hát khiến em đỏ mặt Rằng vừa có một vì sao rơi vào đáy tim em. 7. “Khi mọi chuyện qua đi, chúng ta nhìn lại, chợt nhận thấy bản thân mình trong giai đoạn ấy, thật dại khờ, xuẩn ngốc đến bao nhiêu.”

8. “Yêu một người trưởng thành, cũng giống như chuyện bạn bắt đầu học cách thưởng thức sự tinh tế của một tách café pha phin. Mọi thứ sẽ thật chậm rãi, từng giọt một, từng giọt một, nhưng đó là chắt chiu của sự đậm đà, cũng như là phần thưởng cho những người biết kiên nhẫn.”

9. Một chuyện tình muốn bắt đầu thì cần cả hai vun sức, nhưng để chấm dứt thì chỉ cần một – đâu lại có thói ích kỷ, vô trách nhiệm đến thế? 10. Thời nay, không có chuyện “tình chỉ đẹp khi tình dang dở”. Đó chẳng qua là lời lấp liếm của mấy kẻ ngại khó ngại khổ, chẳng dám bảo vệ tình yêu, hoặc của người yêu đơn phương.

11. Tình yêu, cơ bản cần được xây dựng bằng niềm tin cả hai dành cho nhau.

12. Hai chiếc kim một ngắn một dài lại đuổi nhau thành một cuộc hành trình không có điểm dừng. Con người ta rồi cũng như hai cái kim đồng hồ, vội vã, chạm vào nhau rồi tách biệt, lướt qua nhau như chưa từng quen…

13. Đàn bà là giống loài nhạy cảm. Một chút vô tâm, một chút bất thường, hay quá nhiều những bình thường cũng khiến họ băn khoăn. Nhưng một khi họ cho rằng mối quan hệ có vấn đề, dứt khoát nó có vấn đề.

14. “Nếu có quyết tâm, khó khăn chẳng là gì. Hãy biến ước mơ thành động lực để phấn đấu.”

15. “Dù bạn là ai, bạn đang ở vị trí nào cũng đừng bao giờ quên tình yêu thương mà bố mẹ dành cho bạn. Đừng làm bố mẹ lo lắng vì tính trẻ con, hiếu thắng của mình.”

Những câu trích dẫn hay trong sách

16. Đôi mắt của người yêu luôn là một đôi mắt đặc biệt. Không phải vì nó đẹp, nó to hay bé, lông mi dài hay ngắn, một mí hay hai mí mà bởi nó chứa đựng ánh nhìn yêu thương. Cái nhìn dành riêng, chỉ để dành riêng.

17. “Con người ta là vậy, khi thật sự cảm nhận được sự cô đơn đè nén lên cảm xúc, bỗng dưng cần được nói chuyện cùng ai đó, hoàn toàn xa lạ.”

18. “Hãy dũng cảm đối diện với chính mình để hiểu bản thân thật sự muốn gì và đừng bao giờ ngần ngại thay đổi.”

19. “Những ngón tay đan giữa đời, có khi tưởng chặt lắm, vậy mà, lơ một chút nhìn lại, thấy lạc nhau lúc nào cũng không hay… ừ thì, đời mà, tay ai mà không cần tay ai khác ghép vô, chỉ mỗi tay mình, có lúc bơ vơ đến lạ.”

20. Cô đơn, không phải là khi ở một mình, cô đơn là khi ở cùng rất nhiều người mà mình vẫn cảm thấy như không có ai. Càng kinh khủng hơn, là khi nằm trong vòng tay của một người mà mình chẳng thể biết họ là ai.

21. Người con trai có thể giấu đi điều họ đang suy nghĩ, che đậy đi vấn đề họ đang phải đối đầu, nhưng có hai điều, tuyệt đối họ không thể giấu kín: Khi say và người con gái họ yêu nhất trong đời. 22. Chúng ta vẫn luôn chạy theo vòng tròn quẩn quanh: Tìm kiếm nhau, tìm thấy nhau, tìm hiểu nhau và rốt cuộc lại chẳng hiểu gì về nhau.

23. Đàn bà là vậy, thường muốn cưới một người đàn ông mang cho mình cảm giác an toàn, nhưng lại đem lòng yêu những gã làm mình thấy bất an. Đàn bà phức tạp.

24. Đừng tự dồn đẩy mình vào thế khó. Cuộc sống, luôn có nhiều hơn một chọn lựa. Quan trọng là con có đủ kiên nhẫn tìm kiếm hay không.

25. Quên cũng là tự tha thứ… Thay vì con cố gắng tẩy rửa trí nhớ, xoá sạch cả mảng quá khứ. Thì học cách thứ tha vẫn đơn giản hơn nhiều.

26. Người thứ ba là người:Mắc kẹt trong một chuyện tình đã thực sự chật chỗ.Mắc kẹt giữa chuyện tình riêng của người ta, chỉ vì trái tim đi xa nên là lầm đường lạc lối.Mắc kẹt giữa trọn vẹn để kết thúc bên nào cũng trở nên dang dở.Mắc kẹt đến ngạt thở giữa: vô vàn nhớ và cần cố quên.Mắc kẹt đến cùng quẫn, trái tim quỳ gối níu chân mặc lý trí đớn đau dứt khoát quay lưng cất bước.Đã mắc kẹt, có dễ để loay hoay?Chật chỗ nhưng vẫn hun hút khoảng cách.Đâu thể chạm nổi vào yêu thương? 27. Đừng hoang hoải đi lạc trong một trái tim lạ.

Đừng quên hết lối về bởi những cơn mê.

Đừng để tình uống cạn ly, say mèm.

Đừng tìm khi hạnh phúc bỏ trốn.

Đừng khóc khi buồn chưa lâu.

Đừng yêu khi nồng chưa đủ.

Đừng trói cuộc đời nhau.

Đừng gim đớn đau

Đến ngày sau

Còn lại gì?

Thật giả.

Ra cả.

Thôi.

Mà!

28. Tình yêu thật luẩn quẩn. Những trái tim đuổi theo nhau cho kịp. Đuổi mải miết mà không nhận ra tất cả đang chạy trên một vòng tròn. Nỗi đau của kẻ này là hạnh phúc của người kia. Mất mát của kẻ này là trọn vẹn của người khác. Tình yêu là thứ vừa rộng lượng vừa chật hẹp, nhỏ nhen. Đời cũng vậy.

30. Tình yêu có lúc là thứ mà ta đã dặn kĩ tim mình là chỉ nên hiểu một ít thôi, vậy mà vẫn cố tình muốn yêu, thật nhiều.

Trích Dẫn Hay Nhất Từ ​​Eminem

Marshall Bruce Mathers III, được biết đến với nghệ danh Eminem, là một rapper, nhạc sĩ, nhà sản xuất thu âm, giám đốc điều hành và diễn viên người Mỹ. Anh ấy là một trong những nghệ sĩ thành công nhất của thế kỷ 21. Sau album đầu tay Infinite (1996) và vở kịch mở rộng Slim Shady EP (1997), Eminem ký hợp đồng với Dr. Dre’s Aftermath Entertainment và sau đó đạt được sự nổi tiếng chính vào năm 1999 với The Slim Shady LP. Anh phát hành Relapse vào năm 2009 và Recovery vào năm sau, cả hai đều giành được giải Grammy cho Album Rap xuất sắc nhất. Trong những năm tiếp theo, anh phát hành các album số một Hoa Kỳ The Marshall Mathers LP 2, Revival, Kamikaze và Music to Be Mur Powder By. Eminem đóng vai chính trong bộ phim truyền hình 8 Mile (2002) với vai diễn phiên bản hư cấu của chính anh, đã giành được Giải Oscar cho Bài hát gốc hay nhất cho “Lose Yourself”, khiến anh trở thành nghệ sĩ hip hop đầu tiên giành được giải thưởng.

Với hơn 150 triệu bản thu âm được chứng nhận được bán tại Mỹ, Eminem nằm trong số những nghệ sĩ âm nhạc bán chạy nhất mọi thời đại. Anh là nghệ sĩ âm nhạc bán chạy nhất Hoa Kỳ những năm 2000. Năm 2009, Billboard vinh danh anh là “Nghệ sĩ của thập kỷ”. Marshall Mathers LP, The Eminem Show, “Lose Yourself”, “Love the Way You Lie” và “Not A Fear” đều đã được chứng nhận Kim cương bởi Hiệp hội Công nghiệp Ghi âm Hoa Kỳ (RIAA). Eminem đã giành được nhiều giải thưởng, bao gồm 15 Giải Grammy, 17 Giải Âm nhạc Mỹ, 200 Giải Âm nhạc Billboard, Giải Viện Hàn lâm và Giải Biểu tượng Âm nhạc Toàn cầu MTV Châu Âu. Anh ấy đã có 100 album quán quân trên Billboard XNUMX, tất cả đều liên tiếp đứng đầu bảng xếp hạng, khiến anh ấy trở thành nghệ sĩ duy nhất đạt được điều này và XNUMX đĩa đơn quán quân trên Billboard Hot XNUMX.

Trích Dẫn Hay Trong Tru Tiên

Những trích dẫn hay trong tiểu thuyết Tru Tiên

Trương Tiểu Phàm cứ đứng như vậy, mắt nhìn xa xa, mặc dầu trong tim hắn có vô vàn mong ước được ôm chặt lấy thiếu nữ này, nhưng cuối cùng thì hắn lại không dám. Có lẽ, nếu ta ôm nàng thật, cuộc đời ta rồi đây sẽ khác đi chăng? …. [Chương 29]

Đừng lo tới ngày mai, có được không? Ta đã đứng một mình ở chỗ này, và trong tâm thì nghĩ rằng, nếu như cả hai ta thật sự bị giam hãm đến chết trong tích huyết động, có khi lại là tốt hơn…Ít ra ta sẽ ko bao giờ hối tiếc. [Chương 58]

Ngươi cứu ta che chở ta, không tiếc đến tính mạng mình, ta cũng đối với ngươi y hệt vậy. Khổ sở trong lòng ngươi, trời biết ta biết, ta không thể nào chia sẽ cùng ngươi, thế thì chịu khổ cùng ngươi vậy. Tổng hy vọng có một ngày, ngươi có thể cùng người yêu trong lòng, vui vui vẻ vẻ cùng nhau… [Chương 61]

Ngươi không biết được, cái khổ chân chính ở trên đời, đều là do lòng người… [Chương 61]

Giống như những lời thề khắc sâu vào trong tim, không rời xa cho đến lúc chết. Bạn có dang cả hai tay ôm người yêu dấu đó vào lòng không? [Chương 76]

Những lời nói mang chút cuồng nhiệt ngây thơ của người trẻ tuổi, bạn có thể từng nhớ lại chăng? [Chương 76]

Bao nhiêu năm sau, khi bạn nghĩ về chuyện cũ, có còn nhớ năm xưa, đã từng có người nhẹ nhàng kể lời của trái tim mình đối với bạn? [Chương 76]

Từ nhỏ đến lớn, không biết có bao nhiêu người đối tốt với ta, tặng ta không biết bao nhiêu kì trân dị bảo, nhưng mà…, Kể cả đồ trân bảo của cả thiên hạ đang đặt trước mắt ta, cũng không thể so sánh được với cái tay áo này của ngươi vì ta mà lau cây trúc [Chương 76]

Quỷ lệ ngồi bên cạnh Bích Dao , ngưng vọng nhìn vẻ mỹ lệ đó , gã gương mặt trắng bạch, dịu dàng nói: “Ta về rồi, Bích Dao… ” … Ta đến Hắc Trúc Lâm. Nàng đoán thử ta đã thấy gì nào ? Nguyên lai, nằm trên mặt đất là cái thân hắc tiết trúc. Bích Dao, nàng nhớ mà, cả hai chúng ta, cùng ngồi trên cây trúc ấy… Không có gì thay đổi cả, Bích Dao… [Chương 87]

… Đã bao năm rồi, phút giây gặp lại… Ánh nhìn kỳ lạ đọng lại trong mắt người kia, Là sợ, ánh lên trong khoảnh khắc. Đột nhiên, cả thế giới phảng phất như dừng lại, chướng khí màu xám bị pháp bảo vô thượng bức lùi, từ từ hiện ra hình dáng nam tử ấy. Là nam tử đã khắc sâu trong tim ấy, ngay trước mặt đây. Nàng toàn thân bất động, chỉ có trái tim, màu nhiệm run lên. Khoảnh khắc đó, ngay ở trước mắt ! Khoảnh khắc đó, trong hơi thở này ! Là gì, mà nhanh hơn điện, Là gì, mà vấn vương sầu khổ trong lòng? Là tâm ý… [Chương 95]

Nguơi nói ta quay đầu là bờ, nhưng đối với ta bến bờ chính là biển cả đó. [Chương 98]

Hồng nhan xa, tương tư khổ

Lòng ta có ý mà khó bồi đắp

Mười năm tình tứ trăm năm trôi qua

Không cắt đứt được mối tương tư khó dứt [Chương 99]

… Lục Tuyết Kỳ khẽ run nhẹ, quay đầu trở lại, tiếp lấy mục quang của Quỷ Lệ, nhãn tình nàng trong vắt như thu thủy, đổng tử sáng ngời mà sâu thẳm, bỗng thấy ngân ngấn như có ánh nước, nhưng không ai nhìn thấy. Nàng nhìn lại người con trai đó, dáng gã đứng giũa rừng, lúc này sao gầy guộc mà khắc khổ, nàng tựu chung cũng phải nhận ra, gã không còn là người thiếu niên năm nào. Gương mặt quen thuộc ấy, nay sao tang thương và trầm tĩnh, còn đâu nữa những nét thơ ngây vui vẻ. Nàng khẽ cúi đầu, ánh mắt như nước, dừng lại ở Thiên Gia thần kiếm trên tay, phảng phất như tưởng nhớ, một lúc sau, mới nhẹ nhàng nói : “Ngươi đã trở lại ?” “Trương sư đệ !” Nàng nhè nhẹ, nhè nhẹ nói: “Nguơi đã trở lại ?” Bốn chữ đó, nhẹ nhàng như gió ban mai, vây quanh hắn, bỗng biến thành như đá tảng, từng viên từng viên đả kích thâm tâm gã… … … Khóe miệng hắn khẽ nhếch lên, tạo thành nụ cười cay đắng: “Ta đã không thể trở về rồi… [Chương 100]

Từ sâu trong vết thương lòng bỗng hiện rõ dần một nhân ảnh. Tương tư…. khắc cốt ghi tâm… Giữa giá lạnh vô danh xuyên da cắt thịt, mối nhu tình ẩn tàng trong thâm tâm bỗng bừng lên ngưng kết thành ngọn lửa bập bùng. Là gương mặt của một người.” [Chương 107]

Ranh giới sinh tử, ngươi nghĩ đến điều gì? Là cơn mưa đêm trên núi trúc nhiều năm về trước? Hay là thân ảnh nhợt nhạt bên mình lúc rơi xuống vực sâu không đáy? Khi hoảng hốt nghĩ về quá khứ, chính là nụ cười u ám trong lần đầu gặp gỡ … [Chương 114]

Mười năm trước, tưởng chừng như chỉ mới hôm qua. Cái gì đã lặng lẽ thay đổi, tâm ý ta, hay ngươi ? [Chương 115]

Là ai nhẹ tiếng thở dài, là ai ánh mắt mông lung?

Kiếm quang như tuyết, là tim ai tổn thương?

Ai một mình múa kiếm! [Chương 120]

Nếu giết ngươi mà cứu được nàng thì ta sớm đã giết cả thiên hạ rồi. [Chương 143]

Tu đạo để làm gì? Sống để làm gì? Thế nào là chính, thế nào là tà?” “Ta bình sinh có điều vô cùng hối hận, ngày đêm ám ảnh, sống không bằng chết, thà không sinh ra trên đời. Sống không kỳ vọng thì thà chết vì người mình yêu.” [Chương 146]

Nếu không phải tình sâu thăm thẳm đến mức khó tự kiềm chế, sao có thể từ mềm mỏng ôn nhu chợt chuyển thành lạnh lùng như hơi sương. [Chương 174]

Thế gian này, một đời một kiếp, làm sao tìm được một người khả dĩ có thể bên cạnh mình cho tới lúc đầu bạc, nhất sinh bất biến? [Chương 175]

Cuộc đời này, có bao nhiêu chuyện, hoặc có bao nhiêu người, đáng cho mình từ bỏ tất cả? Nếu không có, phải chăng là bi ai? Nếu có, thì phải từ bỏ tất cả! [Chương 211]

Chúng sinh thiên hạ đối với ta không quan hệ, ngươi lập nên công đức gì ta chẳng cần biết, ta chỉ biết mười năm trước đây,ngươi một kiếm đã hại chết Bích Dao. [Chương 228]

Người ta sống cả đời, chết rồi không biết còn hay gì chăng? [Chương 235]

Bao nhiêu tháng năm, tình sầu nhân gian, thoắt cái hiển hiện trong ánh mắt họ, rồi cả hai cùng bật cười.

Một cơn gió nhẹ lùa tới, tiếng chuông đinh đang vang lên dưới mái hiên. Tấm áo xanh lục vẫn lất phất bay, như một nét cười. Tiếng chuông đinh đang trôi theo gió, vang vọng đi khắp nhân gian. [Chương 258] Câu hay nhất và là thương hiệu của Tru tiên: THIÊN ĐỊA BẤT NHÂN, DĨ VẠN VẬT VI SÔ CẨU tạm dịch là Trời đất bất nhân, coi vạn vật như chó rơm.