Bạn đang xem bài viết Trận Chiến Trân Châu Cảng được cập nhật mới nhất tháng 11 năm 2023 trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Tác phẩm của Michael Bay tái hiện lại một trong những trận chiến khủng khiếp nhất trong Thế chiến thứ hai, đó chính là sự kiện lịch sử kinh điển khi Nhật tấn công Trân Châu Cảng năm 1941.
Trong bộ phim, trận tập kích Trân Châu Cảng chỉ làm nền cho một cuộc tình tay ba éo le giữa một nữ y tá và hai phi công Mỹ: Rafe McCawley (Ben Affleck) và Danny Walker (Josh Hartnett) – hai người bạn rất thân thiết. Liệu ai sẽ sống sót qua những cuộc chiến khốc liệt này?
Tự dưng hôm qua nổi hứng nghe lại bài There you’ll be của Faith Hill, còn tìm cả lời bài hát tiếng Anh và bản dịch tiếng Việt xem nữa chứ. Ngâm nga suốt cả buổi, lại hiểu được ca từ đâm ra cảm xúc tuôn như suối nguồn lật đật đi kiếm phim coi cho bằng được.
Cố chấp! Có lẽ từ này rất đúng với trường hợp lúc này của mình. Đã nghe bao lời giới thiệu từ bạn bè, mình vẫn không mảy may có tí ấn tượng nào với bộ phim Trân Châu Cảng. Haiz, chắc là do tính mình hay đong đỏng, thường thích làm gì thì làm, không thích bắt buộc kiểu ” làm đi, xem đi”.
Xem phim rồi ngồi ngẫm lại mấy bài lịch sử trong sách thời Thế chiến Thứ Hai, biết là tàn nhẫn, là mất mát, tổn thất khủng khiếp với những con số thống kê khổng lồ đó nhưng sách vẫn là sách, chỉ là những bức hình trắng đen không rõ cộng với phần nội dung khô khốc, thú thật là giáo viên gắng giảng hay như kể chuyện đi nữa nhưng được sinh ra và lớn lên giữa thời bình làm sao cảm nhận hết được sự khốc liệt của chiến tranh. Cách tốt nhất cho thế hệ mình là thông qua ngôn ngữ điện ảnh, vừa sống động, vừa chân thực (đương nhiên có vài chi tiết hư cấu, vậy mới nói gọi là phim).
Trong mỗi người, tình yêu và tham vọng luôn song song tồn tại như ánh sáng và bóng tối, như hòa bình và chiến tranh. Tình yêu giúp con người bao dung, vị tha hơn; Tham vọng làm con người tàn bạo, ích kỉ hơn.
Ánh sáng luôn hiện hữu trong bóng tối và ngược lại. Dù chiến tranh khốc liệt cỡ nào, thì dù bất cứ đâu vẫn có thể cảm nhận được tình yêu vẫn tồn tại, tình yêu ở bất cứ dạng nào. Chính vì thế mà câu trả lời của mình là: Tình yêu và chiến tranh có thể tồn tại cùng nhau.
Bộ phim Trân Châu Cảng đã gợi lên câu hỏi và cả câu trả lời đó cho mình.Có thể nói bộ phim giống một bản tình ca hơn là chính sử. Nhưng cái tài của đạo diễn Micheal Bay là đã dùng tình cảm của nhân vật khắc họa sự tàn nhẫn của chiến tranh.
Trận oanh tạc của Không quân Nhật vào căn cứ chỉ huy Hạm đội Thái Bình Dương của Hoa Kỳ trên cảng Trân Châu ở quần đảo Hawaii thật đúng nghĩa bất ngờ. Ngày 7 tháng 12 năm 1941, hình ảnh một buổi sáng chủ nhật thật bình yên, đa số mọi người trong doanh trại vẫn còn ngủ yên trên chăn ấm nệm êm trừ vài người thức dậy sớm lo việc của mình mà chẳng hề hay số mệnh tàn nhẫn nhất đã đến. Là người xem, tất nhiên mình biết trước việc xảy với họ vậy mà vẫn xót xa vô cùng khi hình ảnh những người lính hải không quân chẳng kịp trở tay, người đang đánh răng dang dở miệng còn dính đầy bọt kem, người đang đi vệ sinh chẳng kịp kéo cả quần lên, thật chẳng biết là nên cười hay khóc nữa. Thật sự lúc đó mình bức xúc la lên: ” Sao mà chủ quan vậy trời”!
Mình đã phải nhắm cả mắt lại khi từng chiến hạm, từng người lính lần lượt ngã xuống, xác người chất khắp nơi. Điều làm mình phải quay cả mặt đi chính là lúc ở trạm quân y, Evelyn cùng các đồng nghiệp liều mạng chạy tới bệnh viện, họ chiến đấu giữa mặt trận bên ngoài lẫn bên trong bệnh viện. Tiếng đau đớn, gào thét của thương binh làm không khí căng như dây đàn khi các y bác sĩ phải cứu chữa họ giữa bom rơi pháo giật, mấy cô bạn của Evelyn rối cả lên, bủn rủn cả tay chân chẳng biết phải làm gì. Chính lúc đó mình mới phục Evelyn gì đâu khi cô vẫn cố bình tĩnh trấn an vị bác sĩ im lặng bối rối chẳng biết xử trí thế nào cho một anh bị cắt động mạch cổ. Cả khi nhìn thấy cô bạn Betty đã chết vì trúng đạn, dù đau lòng nhưng cô xác nhận thật nhanh đưa thẳng Betty vào chỗ chất xác.
Giờ là điểm chính của phim, tình yêu tam giác mang tên Rafe – Evelyn – Danny và tình bạn của Rafe và Danny.
Rafe cùng Danny đều gặp Evelyn trong buổi kiểm tra sức khỏe. Anh chàng Rafe bị Evelyn hút hồn ngay từ cái nhìn đầu tiên. Chết cười với chàng Rafe khi dùng quyền sĩ quan lấy hồ sơ khám bệnh của một anh lính chưa chích ngừa sốt vàng da chỉ để tiếp cận với nàng. Evelyn biết tỏng tòng tong là chàng có ý với mình, thế là cô khiến chàng, một thanh niên cao to, lực lưỡng lúng ta lúng túng như gà mắc tóc, đau thấu trời vì bị chích mà nào dám kêu, hậu quả của tội mê người đẹp là bị sốc thuốc (ai biểu chích rồi còn chích nữa) ngã lăn đùng ra tại chỗ, mặt đập xuống, gãy cả mũi, máu chảy lai láng..
Không bỏ cuộc, tối hôm sau, lúc Evelyn tan ca, chàng lại mò đến, lại lúng túng mời nàng uống champagne. Ngẩn ngơ thế nào để nút chai bắn vào cái mũi mới bị thương, nén đau, tay run run rót rượu, cuối cùng chịu không nổi phải la lên. Tưởng là xui xẻo hóa ra lại may, Evelyn đã xiêu lòng cho chàng nằm trên đùi mình, lấy đá chườm cho anh và lần đầu tiên họ trao cho nhau nụ hôn ngọt ngào bất tận.(Nói chung cặp này đoạn đầu rất dễ thương).
Chuyện xảy ra khi Rafe đi mặt trận ở Anh, để người yêu ở lại với lời hứa trở về mạnh mẽ của tình yêu. Dù cách xa nửa vòng trái đất, họ vẫn nhắn gửi những lời yêu thương qua từng bức thư. Trong một cuộc chiến, máy bay Rafe bị bắn rớt xuống biển, tuy nhiên, anh vẫn sống do được tàu của Pháp cứu vớt.
Căn cứ cho rằng anh đã chết. Evelyn vô cùng đau khổ và Danny cũng thế, họ gặp nhau, hai tâm hồn cùng tổn thương tìm đến nhau, ngọn lửa tình yêu bén dậy lúc nào không hay, Danny và Evelyn biết điều đó là không nên nhưng trái tim có lý lẽ riêng của nó. Khi Rafe trở về, tình huống này khiến họ khó xử vô cùng, cả hai vô cùng day dứt, cảm giác tội lỗi quấn lấy họ. Rafe vừa thất vọng vừa giận dữ, anh muốn dành giây phút anh và cô thực sự thuộc về nhau đó để mơ và có sức mạnh, động lực trở về bên người mình yêu, vậy mà giờ đây cô đã thuộc về người khác mà không ai xa lạ: là Danny người bạn thân nhất của anh .
Sau trận đánh nhau náo loạn cả quán rượu, Rafe – Danny chạy trốn cảnh vệ trên cùng chiếc xe. Trận chiến sáng hôm sau, họ lại sát cánh bên nhau chiến đấu (kết quả hợp tác là 7 máy bay Nhật bị hạ^^). Nhờ công trạng đó, họ được phân đi thi hành nhiệm vụ bảo mật ra đi không có đường về: thả bom bất ngờ trả đũa lại quân Nhật
Evelyn có thai, cô không nói cho Danny biết vì sợ trở thành gánh nặng của anh, chỉ có Rafe biết điều đó.
Nhiệm vụ có thể nói là thành công hoàn hảo nếu tất cả chiến sĩ tham gia sống sót. Hầu hết đều đã hi sinh, trong đó có cả Danny khi anh chắn mình cho Rafe. Anh có thể đã sống, có thể trở về bên Evelyn và đứa con sắp chào đời. Rafe đã luôn bảo vệ anh nên anh mong mình cũng sẽ bảo vệ được cho Rafe, trước lúc nhắm mắt điều làm anh hạnh phúc nhất là được nằm trong tay bạn mình và biết mình sắp được làm bố. Nguyện vọng cuối cùng của anh là mong Rafe tha thứ và thay anh chăm sóc, yêu thương, bảo vệ người con gái anh và Rafe yêu cùng đứa con chưa một lần được thấy.
Rafe đã làm đúng điều đó. Cảnh kết phim thật đẹp khi anh cùng con trai ( tên Danny, cùng tên với cha ruột) bay lên bầu trời lúc hoàng hôn rực rỡ nhất.
Nói chung, bộ phim Trân Châu cảng là bộ phim khai thác tình cảm dựa trên lịch sử chiến tranh rất có ý nghĩa, rất sâu sắc. Tình yêu Tổ quốc, tình yêu đôi lứa, tình yêu đồng đội, bạn bè được đề cao. Mình thích hình ảnh anh lính phụ trách bếp da đen (không nhớ tên, lú lẫn rồi) đối với thuyền trưởng, anh tưởng rằng mình không hề được coi trọng, giá trị bản thân chưa được tôn trọng khi bị sắp xếp phụ trách việc bếp núc. Như linh cảm được, trước lúc bị tấn công, vị thuyền trưởng đã khẳng định năng lực anh bằng câu nói: ” Tôi rất hài lòng vì cậu”. Ông vơi bớt phần nào sự uất ức trước khi chết nhờ câu nói của anh: ” Thuyền trưởng đã huấn luyện chúng tôi rất tốt”. Tình yêu của những nhân vật khác cũng rất cảm động.
Cuối cùng, điều dẫn dắt mình đến bộ phim này phải kể đến ca khúc chính của phim: There you’ll be ( thích nhất đoạn dạo nhạc đầu rất hay,vừa hoài niệm vừa ấm áp), một ca húc hay về tình yêu thích hợp cho bất cứ ai đã, đang và sẽ yêu. Nó cũng rất thích hợp với mỗi khi tâm trạng mình không tốt. Nghe bài này, giống như được ôm vào lòng vỗ về vậy.
Nguồn: Hoa trong cát – Vnwriter
#1✅ Trận Chiến Trân Châu Cảng – Pearl Harbor • One More Time With Feeling
Tác phẩm của Michael Bay tái hiện lại một trong những trận chiến kinh hoàng nhất trong Thế chiến II, là sự kiện lịch sử kinh điển khi quân Nhật tấn công Trân Châu Cảng năm 1941.
Trong phim, cuộc tập kích Trân Châu Cảng chỉ làm bối cảnh cho mối tình tay ba giữa một nữ y tá và hai phi công Mỹ: Rafe McCauley (Ben Affleck) và Danny Walker (Josh Hartnett) – hai người bạn rất thân. đóng. Ai sẽ sống sót sau những trận chiến khốc liệt này?
Không ngờ hôm qua chúng tôi lại hào hứng nghe lại bài hát There You Be của Faith Hill và đang tìm lời dịch tiếng Anh và tiếng Việt. Lộn xộn trong suốt buổi học, hiểu các văn bản và cảm thấy như dòng chảy ào ạt để tìm kiếm các bộ phim.
Bướng bỉnh! Có lẽ bây giờ từ này rất phù hợp với tôi. Đã nghe bạn bè giới thiệu rất nhiều, tôi vẫn không có một chút ấn tượng nào về bộ phim “Trân Châu Cảng”. Hise có lẽ vì tính cách thường thích làm gì thì làm, không thích nói “làm đi, nhìn đi.”
Xem phim rồi hình dung lại vài bài lịch sử trong sách về thế chiến thứ 2, biết sự tàn khốc, mất mát, mất mát khủng khiếp với những con số thống kê khổng lồ này nhưng sách vẫn là sách, chỉ là những bức tranh trắng đen mờ ảo và nội dung khô khan, thú thật là thầy cố gắng dạy hoặc kể chuyện, nhưng sinh ra và lớn lên trong thời bình nên không thể cảm nhận được sự tàn khốc của chiến tranh. Cách tốt nhất cho thế hệ của tôi là ngôn ngữ điện ảnh, sống động và chân thực (tất nhiên, có một số chi tiết hư cấu, tức là phim).
Nhìn lại một đoạn lịch sử ngắn: sau mỗi cuộc chiến tranh, thế giới dường như lại nhảy lên một nấc thang tiến bộ mới, có thể nói, cuộc chiến đã đẩy thế giới về phía tương lai dần hoàn thiện. Nhưng chiến tranh là cuộc chiến gây ra bởi tham vọng và xung đột giữa con người với nhau, giữa đất nước và đất nước – đây là thứ gây ra rất nhiều tổn hại cho tâm hồn, thể xác và cuộc sống. thiệt hại về người và vật chất vô cùng lớn.
Trong mỗi con người, tình yêu và hoài bão luôn song hành, như ánh sáng và bóng tối, như hòa bình và chiến tranh. Tình yêu thương giúp con người bao dung và tha thứ hơn; Tham vọng khiến con người trở nên bạo lực hơn, ích kỷ hơn.
Trong bóng tối luôn có ánh sáng và ngược lại. Dù chiến tranh có tàn khốc đến đâu, dù ở bất cứ nơi đâu, tình yêu vẫn tồn tại, tình yêu là hình thức nào. Đó là lý do tại sao câu trả lời của tôi là tình yêu và chiến tranh có thể tồn tại cùng nhau.
Bộ phim Trân Châu Cảng đã gợi cho tôi câu hỏi và câu trả lời này Có thể nói rằng bộ phim giống một bản tình ca hơn là một câu chuyện. Nhưng tài năng của đạo diễn Michael Bay là sử dụng các giác quan của nhân vật để khắc họa sự tàn khốc của chiến tranh.
Cuộc ném bom của Không quân Nhật Bản từ bộ chỉ huy căn cứ Hạm đội Thái Bình Dương của Mỹ tại Trân Châu Cảng ở Hawaii thực sự bất ngờ. Ngày 7 tháng 12 năm 1941, miêu tả một buổi sáng chủ nhật rất yên bình, hầu hết mọi người trong doanh trại vẫn đang ngủ yên trên chăn ấm, ngoại trừ một số ít thức dậy sớm để đi làm việc không có phận sự. Sự tàn nhẫn nhất đã đến. Là một khán giả, tất nhiên tôi biết chuyện gì đã xảy ra với họ, nhưng tôi vẫn cảm thấy rất buồn khi không kịp quay lại hình ảnh người lính Hải quân đánh răng không sạch bọt kem, đi vệ sinh không kéo được quần lên, thật không biết nên cười hay khóc. Thực sự lúc đó tôi thất vọng thốt lên: “Sao chủ quan thế này trời!”
Tôi phải nhắm mắt lại khi từng chiến hạm và binh lính lần lượt ngã xuống, xác ngổn ngang khắp nơi. Tôi buộc phải quay lưng lại khi Evelyn và các đồng nghiệp của cô ấy tuyệt vọng chạy trốn đến bệnh viện tại bệnh xá, chiến đấu giữa mặt ngoài và bên trong bệnh viện. Tiếng la hét đau đớn và tiếng la hét của thương binh kéo không khí như một sợi dây khi các bác sĩ phải cấp cứu họ trong trận pháo kích. … Lúc đó tôi mới không khâm phục Evelyn, khi cô ấy vẫn đang cố gắng bình tĩnh thuyết phục vị bác sĩ đang bối rối, im lặng nên làm gì với một người đàn ông bị tắc động mạch cổ tử cung. Ngay cả khi chứng kiến người bạn Betty chết vì một viên đạn, dù rất đau lòng nhưng cô vẫn nhanh chóng xác nhận rằng mình nhanh chóng giao xác cho Betty.
Giờ bản chất của phim là mối tình tay ba mang tên Rafe – Evelyn – Danny và tình bạn của Rafe và Danny.
Mở đầu, bộ phim cho chúng ta thấy tình bạn giữa Rafe và Danny bền chặt, thân thiết từ nhỏ. Danny thường xuyên bị bố đánh đập và chửi bới khiến anh luôn xấu hổ trước mặt mọi người, nhưng vẫn có Rafe, một người bạn thân luôn bảo vệ, giúp đỡ anh vượt qua chính mình. Họ đã cùng nhau ước mơ và thực hiện ước mơ bay lên bầu trời để chiến đấu vì Tổ quốc khi gia nhập lực lượng Không quân. Từ đây bánh xe số phận bắt đầu chuyển động.
Rafe và Danny gặp Evelyn trong một lần kiểm tra sức khỏe. Bạn trai của Ralph đã bị Evelyn mê hoặc ngay từ cái nhìn đầu tiên. Dumb đã cười nhạo Rafe khi anh ta sử dụng sĩ quan hành động của mình để lấy hồ sơ bệnh án của một người lính sốt vàng chưa được tiêm chủng để đến gặp cô. Evelyn biết tất cả là do anh ta có ý đồ với cô nên cô đã khiến anh ta, một thanh niên cao to vạm vỡ, như gà mắc tóc, vết cắn đau đến mức không dám kêu, hậu quả của tội lỗi. mê mẩn trước sắc đẹp, bị sốc thuốc (ai nói tiêm rồi tiếp tục tiêm), chị lần lượt gục tại chỗ, mặt mũi nát bươm, máu chảy ròng ròng …
Không bỏ cuộc, tối hôm sau, khi Evelyn không có việc làm, anh lại đến, lúng túng mời cô uống rượu sâm banh. Tôi ngạc nhiên thế nào cũng cắm vào mũi mới bị thương, bóp cho đau, tay vò rượu, cuối cùng không chịu nổi hét lên. Tưởng rằng xui xẻo hóa ra lại là may mắn, Evelyn để anh nằm trên đùi mình, chườm đá và lần đầu tiên họ trao nhau nụ hôn ngọt ngào bất tận. ).
Điều này xảy ra khi Rafe đi đầu quân ở Anh, để lại người yêu của cô ở lại với một lời hứa tình yêu vững chắc. Dù ở bên kia thế giới, họ vẫn gửi những lời yêu thương qua từng lá thư. Trong một cuộc chiến, tàu Rafe bị bắn rơi trên biển, nhưng vẫn còn sống nhờ sự giải cứu của một tàu Pháp.
Các căn cứ nói rằng anh ta đã chết. Evelyn vô cùng đau đớn và Danny cũng vậy, họ gặp nhau, hai tâm hồn đồng điệu tìm thấy nhau, ngọn lửa tình yêu bùng lên lúc nào không hay, Danny và Evelyn biết rằng đây chẳng qua là trái tim lý trí của chính mình. Khi Rafe quay trở lại, tình hình khiến họ vô cùng khó xử, vô cùng lo lắng và tội lỗi. Rafe vừa thất vọng vừa tức giận, anh muốn trải qua giây phút mình và cô thật sự bên nhau, để mơ ước và có thêm sức mạnh, động lực để quay về bên người mình yêu, nhưng giờ cô đã thuộc về một người khác mà không phải xa lạ: bạn thân Danny.
Sau một trận hỗn chiến trong quán rượu Rafe, Danny đã trốn thoát khỏi cảnh sát trên cùng một chiếc xe. Trong trận đánh sáng hôm sau, họ lại sát cánh chiến đấu (7 máy bay Nhật bị bắn rơi là kết quả của sự hợp tác ^^). Nhờ công lao này, họ được giao một nhiệm vụ an ninh không có đường lui: thả bom bất ngờ nhằm đánh trả quân Nhật.
Evelyn đang mang thai, cô ấy không nói với Danny vì sợ trở thành gánh nặng của anh ấy, chỉ có Rafe biết về điều đó.
Có thể nói, nhiệm vụ sẽ thành công tốt đẹp nếu tất cả những người lính tham gia đều sống sót. Hầu hết trong số họ đã chết, bao gồm cả Danny khi anh ta tự mình truy cản Rafe. Anh có thể sống sót, anh có thể trở về với Evelyn và đứa con của anh. Rafe đã luôn bảo vệ anh nên anh mong rằng anh cũng sẽ bảo vệ Rafe trước khi nhắm mắt xuôi tay, điều đó khiến anh hạnh phúc nhất khi được ở trong vòng tay của người bạn và biết mình sắp được làm cha. Mong ước cuối cùng của anh là mong Rafe tha thứ và thay anh chăm sóc, yêu thương, bảo vệ người con gái mà anh và Rafe yêu thương cũng như đứa con mà họ chưa từng nhìn thấy.
Rafe đã làm điều đó. Cảnh cuối tuyệt đẹp khi anh và con trai (tên là Danny, cũng như cha ruột của anh) cất cánh bay lên trời vào lúc hoàng hôn rực rỡ nhất.
Tôi chỉ không thích cách Evelyn đi chơi với hai cậu con trai. Cô ấy nói rằng cô ấy sẽ yêu Danny mặc dù cô ấy vẫn nhớ Rafe. Trong công việc, cô ấy là người quyết tâm, nhưng tình cảm yếu đuối và mong manh.
Tựu chung lại, Trân Châu Cảng là một bộ phim sử dụng tình cảm dựa trên một câu chuyện chiến tranh rất ý nghĩa, rất sâu sắc. Tình yêu Tổ quốc, tình yêu đôi lứa, tình đồng đội, bạn bè được đề cao. Tôi thích hình ảnh người lính phụ trách bếp đen (không nhớ tên, bối rối) trước mặt đại đội trưởng, anh cho rằng mình không được đánh giá cao, lòng tự trọng không được tôn trọng khi được bố trí lãnh đạo công việc. Phòng bếp. Theo phỏng đoán, trước khi bị tấn công, đội trưởng đã khẳng định khả năng của mình, nói rằng: “Tôi rất hài lòng về bạn.” Trước khi qua đời, anh đã phần nào nguôi ngoai được sự phẫn nộ, anh nói: “Đội trưởng đã huấn luyện chúng tôi rất tốt”. Tình yêu dành cho các nhân vật khác cũng rất cảm động.
Cuối cùng, điều đẩy tôi vào bộ phim này là ca khúc chính của nó: “There You Will Be” (tác phẩm hay nhất cho màn dạo đầu đẹp, hoài cổ và ấm áp), một melodrama hay về tình yêu. Phù hợp với tất cả những ai đã, đang và sẽ yêu thích. Nó cũng phù hợp với tôi khi tôi có tâm trạng tồi tệ. Nghe bài hát này như thể bạn đang được ôm ấp và vuốt ve.
Nguồn: Hoa trong cát – Vnwriter
Trân Châu Cảng: Tình Yêu Và Chiến Tranh
Tự dưng hôm qua nổi hứng nghe lại bài There you’ll be của Faith Hill, còn tìm cả lời bài hát tiếng Anh và bản dịch tiếng Việt xem nữa chứ. Ngâm nga suốt cả buổi, lại hiểu được ca từ đâm ra cảm xúc tuôn như suối nguồn lật đật đi kiếm phim coi cho bằng được.
Cố chấp! Có lẽ từ này rất đúng với trường hợp lúc này của mình. Đã nghe bao lời giới thiệu từ bạn bè, mình vẫn không mảy may có tí ấn tượng nào với bộ phim Trân Châu Cảng. Haiz, chắc là do tính mình hay đong đỏng, thường thích làm gì thì làm, không thích bắt buộc kiểu ” làm đi, xem đi”.
Xem phim rồi ngồi ngẫm lại mấy bài lịch sử trong sách thời Thế chiến Thứ Hai, biết là tàn nhẫn, là mất mát, tổn thất khủng khiếp với những con số thống kê khổng lồ đó nhưng sách vẫn là sách, chỉ là những bức hình trắng đen không rõ cộng với phần nội dung khô khốc, thú thật là giáo viên gắng giảng hay như kể chuyện đi nữa nhưng được sinh ra và lớn lên giữa thời bình làm sao cảm nhận hết được sự khốc liệt của chiến tranh. Cách tốt nhất cho thế hệ mình là thông qua ngôn ngữ điện ảnh, vừa sống động, vừa chân thực (đương nhiên có vài chi tiết hư cấu, vậy mới nói gọi là phim).
Xem sơ lược lịch sử, sau mỗi cuộc chiến tranh, thế giới dường như lại nhảy lên một nấc thang mới của sự tiến bộ, có thể nói chiến tranh đã thúc đẩy thế giới tiến tới tương lai, để dần hoàn thiện hơn. Nhưng chiến tranh là chiến tranh, là thứ sinh ra bởi tham vọng và những xung đột mâu thuẫn giữa người với người, giữa quốc gia này với quốc gia kia, là thứ gây nên bao tổn thương cho tâm hồn, thể chất và tính mạng con người cùng tổn thất về vật chất vô cùng lớn lao.
Trong mỗi người, tình yêu và tham vọng luôn song song tồn tại như ánh sáng và bóng tối, như hòa bình và chiến tranh. Tình yêu giúp con người bao dung, vị tha hơn; Tham vọng làm con người tàn bạo, ích kỉ hơn.
Ánh sáng luôn hiện hữu trong bóng tối và ngược lại. Dù chiến tranh khốc liệt cỡ nào, thì dù bất cứ đâu vẫn có thể cảm nhận được tình yêu vẫn tồn tại, tình yêu ở bất cứ dạng nào. Chính vì thế mà câu trả lời của mình là: Tình yêu và chiến tranh có thể tồn tại cùng nhau.
Bộ phim Trân Châu Cảng đã gợi lên câu hỏi và cả câu trả lời đó cho mình.Có thể nói bộ phim giống một bản tình ca hơn là chính sử. Nhưng cái tài của đạo diễn Micheal Bay là đã dùng tình cảm của nhân vật khắc họa sự tàn nhẫn của chiến tranh.
Trận oanh tạc của Không quân Nhật vào căn cứ chỉ huy Hạm đội Thái Bình Dương của Hoa Kỳ trên cảng Trân Châu ở quần đảo Hawaii thật đúng nghĩa bất ngờ. Ngày 7 tháng 12 năm 1941, hình ảnh một buổi sáng chủ nhật thật bình yên, đa số mọi người trong doanh trại vẫn còn ngủ yên trên chăn ấm nệm êm trừ vài người thức dậy sớm lo việc của mình mà chẳng hề hay số mệnh tàn nhẫn nhất đã đến. Là người xem, tất nhiên mình biết trước việc xảy với họ vậy mà vẫn xót xa vô cùng khi hình ảnh những người lính hải không quân chẳng kịp trở tay, người đang đánh răng dang dở miệng còn dính đầy bọt kem, người đang đi vệ sinh chẳng kịp kéo cả quần lên, thật chẳng biết là nên cười hay khóc nữa. Thật sự lúc đó mình bức xúc la lên: ” Sao mà chủ quan vậy trời”!
Mình đã phải nhắm cả mắt lại khi từng chiến hạm, từng người lính lần lượt ngã xuống, xác người chất khắp nơi. Điều làm mình phải quay cả mặt đi chính là lúc ở trạm quân y, Evelyn cùng các đồng nghiệp liều mạng chạy tới bệnh viện, họ chiến đấu giữa mặt trận bên ngoài lẫn bên trong bệnh viện. Tiếng đau đớn, gào thét của thương binh làm không khí căng như dây đàn khi các y bác sĩ phải cứu chữa họ giữa bom rơi pháo giật, mấy cô bạn của Evelyn rối cả lên, bủn rủn cả tay chân chẳng biết phải làm gì. Chính lúc đó mình mới phục Evelyn gì đâu khi cô vẫn cố bình tĩnh trấn an vị bác sĩ im lặng bối rối chẳng biết xử trí thế nào cho một anh bị cắt động mạch cổ. Cả khi nhìn thấy cô bạn Betty đã chết vì trúng đạn, dù đau lòng nhưng cô xác nhận thật nhanh đưa thẳng Betty vào chỗ chất xác.
Giờ là điểm chính của phim, tình yêu tam giác mang tên Rafe – Evelyn – Danny và tình bạn của Rafe và Danny.
Khúc mở đầu, phim đã cho ta thấy tình bạn giữa Rafe và Danny thật gắn bó, sâu sắc ngay từ thời thơ ấu. Danny thường bị cha mình đánh đập, chửi mắng, điều đó khiến cậu trở nên nhút nhát trước mọi người nhưng có Rafe, người bạn thân luôn che chở, giúp đỡ cậu vượt qua chính mình. Cả hai cùng nhau ước mơ và thực hiện ước mơ được bay trên bầu trời chiến đấu cho Tô quốc khi gia nhập vào Không quân. Chính từ đây bánh xe số phận họ bắt đầu chuyển động .
Rafe cùng Danny đều gặp Evelyn trong buổi kiểm tra sức khỏe. Anh chàng Rafe bị Evelyn hút hồn ngay từ cái nhìn đầu tiên. Chết cười với chàng Rafe khi dùng quyền sĩ quan lấy hồ sơ khám bệnh của một anh lính chưa chích ngừa sốt vàng da chỉ để tiếp cận với nàng. Evelyn biết tỏng tòng tong là chàng có ý với mình, thế là cô khiến chàng, một thanh niên cao to, lực lưỡng lúng ta lúng túng như gà mắc tóc, đau thấu trời vì bị chích mà nào dám kêu, hậu quả của tội mê người đẹp là bị sốc thuốc (ai biểu chích rồi còn chích nữa) ngã lăn đùng ra tại chỗ, mặt đập xuống, gãy cả mũi, máu chảy lai láng..
Không bỏ cuộc, tối hôm sau, lúc Evelyn tan ca, chàng lại mò đến, lại lúng túng mời nàng uống champagne. Ngẩn ngơ thế nào để nút chai bắn vào cái mũi mới bị thương, nén đau, tay run run rót rượu, cuối cùng chịu không nổi phải la lên. Tưởng là xui xẻo hóa ra lại may, Evelyn đã xiêu lòng cho chàng nằm trên đùi mình, lấy đá chườm cho anh và lần đầu tiên họ trao cho nhau nụ hôn ngọt ngào bất tận.(Nói chung cặp này đoạn đầu rất dễ thương).
Chuyện xảy ra khi Rafe đi mặt trận ở Anh, để người yêu ở lại với lời hứa trở về mạnh mẽ của tình yêu. Dù cách xa nửa vòng trái đất, họ vẫn nhắn gửi những lời yêu thương qua từng bức thư. Trong một cuộc chiến, máy bay Rafe bị bắn rớt xuống biển, tuy nhiên, anh vẫn sống do được tàu của Pháp cứu vớt.
Căn cứ cho rằng anh đã chết. Evelyn vô cùng đau khổ và Danny cũng thế, họ gặp nhau, hai tâm hồn cùng tổn thương tìm đến nhau, ngọn lửa tình yêu bén dậy lúc nào không hay, Danny và Evelyn biết điều đó là không nên nhưng trái tim có lý lẽ riêng của nó. Khi Rafe trở về, tình huống này khiến họ khó xử vô cùng, cả hai vô cùng day dứt, cảm giác tội lỗi quấn lấy họ. Rafe vừa thất vọng vừa giận dữ, anh muốn dành giây phút anh và cô thực sự thuộc về nhau đó để mơ và có sức mạnh, động lực trở về bên người mình yêu, vậy mà giờ đây cô đã thuộc về người khác mà không ai xa lạ: là Danny người bạn thân nhất của anh .
Sau trận đánh nhau náo loạn cả quán rượu, Rafe – Danny chạy trốn cảnh vệ trên cùng chiếc xe. Trận chiến sáng hôm sau, họ lại sát cánh bên nhau chiến đấu (kết quả hợp tác là 7 máy bay Nhật bị hạ^^). Nhờ công trạng đó, họ được phân đi thi hành nhiệm vụ bảo mật ra đi không có đường về: thả bom bất ngờ trả đũa lại quân Nhật
Evelyn có thai, cô không nói cho Danny biết vì sợ trở thành gánh nặng của anh, chỉ có Rafe biết điều đó.
Nhiệm vụ có thể nói là thành công hoàn hảo nếu tất cả chiến sĩ tham gia sống sót. Hầu hết đều đã hi sinh, trong đó có cả Danny khi anh chắn mình cho Rafe. Anh có thể đã sống, có thể trở về bên Evelyn và đứa con sắp chào đời. Rafe đã luôn bảo vệ anh nên anh mong mình cũng sẽ bảo vệ được cho Rafe, trước lúc nhắm mắt điều làm anh hạnh phúc nhất là được nằm trong tay bạn mình và biết mình sắp được làm bố. Nguyện vọng cuối cùng của anh là mong Rafe tha thứ và thay anh chăm sóc, yêu thương, bảo vệ người con gái anh và Rafe yêu cùng đứa con chưa một lần được thấy.
Rafe đã làm đúng điều đó. Cảnh kết phim thật đẹp khi anh cùng con trai ( tên Danny, cùng tên với cha ruột) bay lên bầu trời lúc hoàng hôn rực rỡ nhất.
Mình chỉ không thích cách xử sự của Evelyn trong quan hệ với hai người con trai. Cô nói sẽ dành tình yêu cho Danny dù vẫn nhớ Rafe. Trong công việc, cô ấy rất quyết đoán nhưng trong tình cảm lại yếu đuối, mỏng manh.
Nói chung, bộ phim Trân Châu cảng là bộ phim khai thác tình cảm dựa trên lịch sử chiến tranh rất có ý nghĩa, rất sâu sắc. Tình yêu Tổ quốc, tình yêu đôi lứa, tình yêu đồng đội, bạn bè được đề cao. Mình thích hình ảnh anh lính phụ trách bếp da đen (không nhớ tên, lú lẫn rồi) đối với thuyền trưởng, anh tưởng rằng mình không hề được coi trọng, giá trị bản thân chưa được tôn trọng khi bị sắp xếp phụ trách việc bếp núc. Như linh cảm được, trước lúc bị tấn công, vị thuyền trưởng đã khẳng định năng lực anh bằng câu nói: ” Tôi rất hài lòng vì cậu”. Ông vơi bớt phần nào sự uất ức trước khi chết nhờ câu nói của anh: ” Thuyền trưởng đã huấn luyện chúng tôi rất tốt”. Tình yêu của những nhân vật khác cũng rất cảm động.
Cuối cùng, điều dẫn dắt mình đến bộ phim này phải kể đến ca khúc chính của phim: There you’ll be ( thích nhất đoạn dạo nhạc đầu rất hay,vừa hoài niệm vừa ấm áp), một ca húc hay về tình yêu thích hợp cho bất cứ ai đã, đang và sẽ yêu. Nó cũng rất thích hợp với mỗi khi tâm trạng mình không tốt. Nghe bài này, giống như được ôm vào lòng vỗ về vậy.
Share this:
Số lượt thích
Đang tải…
Lmht: Faker Tiết Lộ 2 Câu Nói Duy Nhất Trong Mỗi Trận Đấu Để Có Thể Dành Chiến Thắng
Cùng đến với những chia sẻ của Faker sau khi anh giành cả hai điểm MVP trong trận đấu với bbq OLIVERS.
Sau chiến thắng nhẹ nhàng 2 – 0 trước bbq OLIVERS vào thứ bảy vừa rồi, Lee ” Faker” Sang-hyeok với tư cách người giành được 200 điểm MVP trong trận đấu đó đã có cuộc trò chuyện cùng hai Casters của OGN là Lee “CloudTemplar” Hyun-woo và Kim Dong-jun.
Khi được hỏi về cách SKT T1 đưa ra quyết định trong giao tranh cũng như kêu gọi, Faker chỉ trả lời khá giản.
“Chúng tôi chỉ có hai câu nói quan trọng trong giao tranh. Một là “Chúng ta thắng rồi“, hoặc là “Chúng ta thua rồi”. Phần còn lại của giao tranh tùy thuộc vào sự cố gắng ra vào của các thành viên nhưng hai câu nói mà tôi đề cập ở trên có như quan trọng hơn cả. Thông thường khi chúng tôi nói “thắng rồi” hoặc “thua rồi” thì cả đội sẽ điều chỉnh lại cách giao tranh dựa trên các câu nói đó. Quan trọng nhất là chúng tôi đều có khả năng thực hiện theo những lời kêu gọi đơn giản vì chúng tôi đều có những kĩ năng cá nhân cao.”
Một trong những khoảnh khắc ấn tượng nhất của ngày thứ 7 là Han ” Peanut ” Wang-ho đã có pha thi đấu không tưởng khi cướp thành công Baron và suýt chút nữa chạy thoát thành công. Tuy nhiên, theo như Faker thì sẽ tốt hơn nếu Peanut giữ được mạng sống của mình.
“Phòng thi đấu không thực sự quá phấn khích khi cướp được Baron, nhưng sẽ tuyệt hơn nếu ‘cậu ấy có thể sống sót chạy thoát’. Peanut đã nằm xuống sau khi cướp Baron nhưng cả đội đều nghĩ rằng cậu ấy có thể giữ được mạng sống trong pha thi đấu đó”, Faker chia sẻ.
Sau khi giành được thêm 200 điểm MVP, Faker đã sánh ngang với Lee ” Crown ” Min-ho (sau đó Crown đã giành được 100 điểm MVP trong ngày chủ nhật). CloudTemplar hỏi rằng liệu những người đồng đội có cạnh tranh với anh về điểm MVP không và Faker đã chỉ đích danh một người.
Tình huống thi đấu rất ấn tượng của Peanut
“Thành thật mà nói, đội chúng tôi luôn háo hức bám đuổi điểm MVP sau khi có chiến thắng.” Faker mỉm cười. ” Thậm chí ngày hôm nay, Bang đã ném chuột và đồ vật sau khi tôi giành được MVP trong ván 1. Mặc dù vậy thì tôi nghĩ mình đủ xứng đáng để nhận điểm MVP đó.”
Giả Thuyết One Piece: Shanks Đuổi Theo Râu Đen Tới Wano, Trận Tử Chiến Giải Quyết Ân Oán Giữa 2 Tứ Hoàng Sẽ Xảy Ra?
Nhiều người nghĩ rằng tứ hoàng Râu Đen sẽ đến Wano để tiếp tục kế hoạch”ngư ông đắc lợi” của mình. Hắn ta sẽ cướp phiến đá poneglyph tại Wano và chiếm đoạt những trái ác quỷ Zoan quý hiếm đang có mặt tại Wano. Râu Đen sẽ đứng ngoài cuộc chiến giữa Luffy – Kaido – Bigmom, bất kể ai trong số 3 lực lượng trên tổn thất thì cũng có lợi cho Râu Đen. Tuy nhiên, có thật sự Râu Đen chỉ “sống hèn” như vậy không?
Trong hình ảnh mới nhất về Râu Đen, tứ hoàng này đã cùng băng ra khơi và nói rằng “Ta sẽ tự tay đoạt lấy nó thay vì để rơi vào tay hải quân”. Vậy điều gì và thứ gì mà khiến cả hải tặc và hải quân đều muốn lấy đến như vậy? Chẳng có thứ gì khác ngoài phiến đá poneglyph cuối cùng, phiến đá này đang cất giữ tại Wano. Râu Đen và các hải tặc khác muốn lấy vì muốn tranh kho báu One Piece và trở thành Vua Hải Tặc. Về phía hải quân, tất nhiên họ muốn lấy vì không muốn cho ai biết về kho báu One Piece và có thể là bí mật về Thế kỷ trống, thứ luôn khiến chính quyền thế giới phải sợ hãi trong những năm qua.
Râu Đen đã mạnh lên rất nhiều trong thời gian qua, việc sử dụng thành thục 2 trái ác quỷ là bóng tối và trái chấn động cướp từ tay Râu Trắng, xét về sức mạnh thì rõ ràng, Râu Đen chả ngán bất cứ ai. Cũng đã đến lúc Oda để cho Râu Đen xuất hiện nhiều và thể hiện bản thân nhiều hơn nữa, khi mà One Piece sau arc Wano cũng cơ bản đi được 80% chặng đường rồi. Vậy câu hỏi đặt ra là ai sẽ là người đủ sức ngăn chặn Râu Đen?
Shanks và trận quyết chiến với Râu Đen ngay tại Wano quốc?
Như chúng ta đã biết thì Shanks Tóc Đỏ đã đến gặp ngũ lão tinh và muốn bàn về 1 hải tặc. Người mà Shanks có thể muốn bàn đến chính là Râu Đen. Trước đó, chúng ta cũng đã biết, Shanks từng đơn phương độc mã bước lên thuyền Râu Trắng nói về tham vọng của Râu Đen. Shanks đã kêu gọi Râu Trắng tìm hỏa quyền Ace về mặc dù thời điểm đó Ace cũng rất mạnh. Hơn nữa Shanks đã từng nói rằng bản thân mình đã trải qua hàng trăm trận chiến, nhưng vết thương làm Shanks nhức nhối nhất vẫn là vết sẹo 3 vạch trên mặt do chính Râu Đen gây ra.
Shanks cũng nhấn mạnh rằng lúc đó Râu Đen còn chưa ăn trái bóng tối và anh không hề coi thường đối thủ. Như vậy, ngay sau cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa Shanks và Râu Đen, thì có vẻ như Tóc Đỏ từ đầu đến cuối chỉ để mắt tới những hành động và tham vọng của Râu Đen, một kẻ không hề tầm thường.
Cũng chính vì vậy, Shanks đã cất công gặp ngũ lão tinh nói về 1 hải tặc, hải tặc đó chính là Râu Đen. Cuộc nói chuyện của Shanks và ngũ lão tinh cụ thể có nội dung như thế nào?
Rất có thể Shanks kêu gọi ngũ lão tinh đừng cho hải quân can thiệp vào trận chiến của Wano mà hãy để Shanks đích thân xử lý việc này. Có thể Shanks muốn lấy lại món nợ với Râu Đen và 3 vết sẹo mà hắn đã gây ra cho Shanks. Và Tóc Đỏ không nói chuyện này với Akainu vì thủy sư đô đốc này không phải là người biết lắng nghe, cộng thêm thứ công lý tuyệt đối có phần tiêu cực của ông ta. Shanks đã cất công đến gặp ngũ lão tinh để bàn về chuyện này. Ngũ lão tinh đã đồng ý đổi lại Shanks sẽ thỏa hiệp và chấp nhận một điều kiện gì đó của chính phủ thế giới để đổi lại việc hải quân sẽ không nhúng tay làm thay đổi cục diện trận chiến tại Wano.
Sau đó, ngay lập tức Shanks đã lên đường tới thẳng đến nơi của phiến đá poneglyph cuối cùng, đất nước Wano và quyết giải quyết ân oán với Râu Đen. Như vậy, rất có thể tại Wano, trận quyết chiến một mất một còn giữa Shanks và Râu Đen sẽ diễn ra. Và đây chắc chắn là một cuộc đụng độ hấp dẫn bậc nhất khi mà cả 2 đều chưa thể hiện bản thân quá nhiều dù đã xuất hiện trong bộ truyện khá lâu.
Theo: Gamek
Thuyết Minh Về Bến Cảng Nhà Rồng Lớp 9
“Bến Nhà Rồng một chiêuc xuân nắng tỏa Thấy hàng dừa toca xõa nhìn sóng nước xôn xao”
Người con nào của đất nhớ Sài Gòn đi đâu cũng tự hào về cảng Nhà Rồng quê mình, chứng nhân lịch sử, là nơi năm xưa, người thanh niên Nguyễb Tất Thành đã ra đi tìm đường cưu nước.
Bến Nhà Rồng vốn là một thương cảng, được xây dựng từ thời Pháp thuộc, nằm trên sống Sài Gòn, khu vực cầu Khánh Hội, nay là số 1 đường Nguỹen Tất Thành, quận 4, thành phố Hồ Chí Minh
Ngày Pháp chiếm được Nam Kì, chúng cho xây những thương cảng để vận chuyển hàng hóa, giao thương với quốc tế. Ngày 4 tháng 3 năm 1963 , bến Nhà Rồng bắt đầu được đưa vào thi công, một năm sau thù hoàn thành. Lúc đầu vốn được dùng để cho quan Tổng quand lí ở nhưng đến năm 1899 bắt đầu được cho phepa vận chuyển hàng hóa ở đây. Tuy nhiên, vì hàng hóa không phù hợp mà không vận chuyển được. Mãi về sau năm 1930, bến nhà rồng mới được hoàn thiện lại, dài 430km. Chính quyền Việt nam Cộng hòa đã cho trùng tu lại mái nhà và chỉnh cho 2 con rồng quay đầu ra ngoài vào năm 1955. Sau 1955, bến nhà rồng thuioxj toàn quyền xử lí của quân đội Mỹ. Sau 1975, bến nhà rồng thuộc quyền quản lí của Cục đường biển Việt nam.
Bến Nhà Rồng có cái tên gọi như thế bởi nó có mái gắn đôi rồng quay đầu chầu mặt trăng. Tuy vây, thay bơit mặt trăng là hình vương miện, mỏ neo và đầu ngựa. Phù hiệu đầu ngựa là tượng trưng cho loại phương tiện cổ của người Pháp thuở xưa, còn biểu tượng mỏ neo là tượng trưng cho ngành hàng hải. Chính tại nơi đây, những ngày chống giặc, không biết đã nổ ra bao nhiêu cuộc bạo động, buêue tình đòi quyền tự do, bình đẳng. Gần hai thế kỉ trôi qua, đã bao lần qua tu sửa, bến nhà Rồng vẫn mang một vẻ cổ kính, một vẻ rất văn hóa, rất quyến rũ
Nơi đây đã từng chứng kiến một sự kiện lịch sử rất quan trọng với dân tộc. Đó là ngày 5/6/1911, Bác Hồ đã ra đi tìm đường cứu nước trên con tàu Latouche Tréville với cái tên anh Ba. Bến nhà Rồng đã tiễn dấu chân người con tổ quốc bước ra đi, bước đi để tìm con đường về cứu nước. Bến nhà rồng trở thành hồi ức đẹp đẽ nhất về người. 2/9/1979, Bến nhà Rồng bây giờ trở thành bảo tàng Hồ Chí Minh mở cửa lần đầu tiên cho khách tham quan nhân kỉ niệm 10 naem ngày mất của Bác. Bảo tàng sưu tầm, lưu giữ rất nhiều những tài liệu, những hình ảnh về Bác, những câu chuyện trong quá khứ nhưng vẫn vàng son, chói lọi, trường tồn với cái tên Hồ chủ tịch.
Bước đi trong thời đại mới, ngắm nhìn bến Nhà rồng trong cuộc sống mới, lòng vẫn không thôi bồi hồi nhung nhớ. Nhìn con tàu đi, chợt ngẩn ngơ tưởng con tàu năm nào đã đưa bước Người đi ra nơi viễn xứ. Bến nhà Rồng tồn tại trong tâm trí con người Sài thành nói riêng, và cả đất nước Việt nam nói chung là chứng nhân lịch sử, là hồi ức không bao giờ quên về 1 người, về 1 thế hệ đã qua đi.
Cập nhật thông tin chi tiết về Trận Chiến Trân Châu Cảng trên website Dtdecopark.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!